"Này ngốc! Em đã hại đời anh rồi! Giờ hãy chịu trách nhiệm với anh đi!""Ah! Chồng ơi! Em không biết chịu trách nhiệm là gì a..."(Tự vỗ bốp vào trán) "Không biết sao?""Vâng ạ!""Đồ ngốc nhà em chỉ cần hiểu chịu trách nhiệm là phải ở bên anh, yêu anh cả đời là được rồi.""Ah... Vậy thì em làm được.""Thế thì phải giữ lời hứa này nhé!""Vâng vâng! Kookie xin hứa. Xin tuân lệnh chồng yêu!"...Một bộ truyện chẳng phải là chủ đề mới mẻ gì. Nhưng mong các nàng dễ dàng tiếp nhận nó.•Truyện được viết từ chất xám của tác giả. Không mang ra ngoài dưới mọi hình thức.…
Trọng sinh nguyên soái phu nhân là tang thi 重生元帅夫人是丧尸Tác giả: Diễm Quỷ Thất Nương 艳鬼七娘Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Tương lai , HE , Tình cảm , Trọng sinh , Tinh tế , Cường cường, Độc miệng tang thi thụ x Cường đại cơ trí công.Số chương: 137 + 2 phiên ngoại.Tình trạng: hoàn.Chuyển ngữ: Châu ChípLẦN ĐẦU EDIT TRUYỆN, VĂN CHƯA ĐƯỢC MƯỢT, MONG M.NGƯỜI THÔNG CẢM !!!Hình ảnh trong truyện chỉ mang tính chất minh họa. Không thuộc về bộ truyện :))))--- VĂN ÁN ---Sân Mộc là một tang thi sợ quỷ lại sợ mèo kinh khủng, mạt thế trăm năm bị nhân loại bức cho đầu óc không tỉnh táo, Sân Mộc đóng gói gia sản quyết định lánh đời. Sau khi ăn hết lương thực dự trữ, Sân Mộc chuẩn bị hảo hảo ngủ một giấc, lại không ngờ, một giấc ngủ dậy đã là vạn năm về sau.Vạn năm về sau, địa cầu đã làm cổ chiến trường di chỉ không còn sinh mệnh. Tỉnh lại, Sân Mộc trong lúc vô tình nhặt về một nam nhân bị thương, dự định mang làm sủng vật, lại không ngờ, nguyên bản cho rằng chỉ là một con cừu con nam nhân kia trên thực tế lại chính là một con sói đang dấu đi răng nanh. Ngao ô một tiếng, liền đem 'tiểu' tang thi đóng gói mang về tinh cầu.-"Ngươi lưu manh!! Ta đã cứu ngươi!" 'Bé' tang thi lời lẽ chính đáng."Hảo, ta lấy thân báo đáp." Ngài nguyên soái mặt poker, nhào lên, áp đảo......Vì thế, tang thi vương tử cùng ác long nguyên soái hạnh phúc sinh hoạt ở cùng nhau.…
Tác giả: Quan Tuyết YếnThể loại: Đam MỹTên gốc: Hữu chủng bài trực ngã_________________________________________Thường thì Hứa Huy hay bị mọi người nói là một nhị thế tổ*, bị nói như vậy nhưng gã cũng không có giận mà cũng chỉ cười cười cho qua, phun một hơi thuốc, nói, nhị thế tổ có cái gì không tốt, này chứng tỏ của cải nhà tôi nhiều.(Nhị thế tổ (二世祖) là một thành ngữ phổ biến trong tiếng Quảng Đông lấy từ tích vua Tần Nhị Thế Doanh Hồ Hợi. Thành ngữ chỉ con cháu những gia đình giàu có, chỉ biết ăn chơi phung phí tiền cha mẹ mà không biết lo lắng cho sự nghiệp, như Tần Nhị Thế đã phá hủy cơ nghiệp nhà Tần chỉ sau 3 năm làm vua.)Còn có cái gì tốt hơn danh hiệu này nữa chứ?Ngô Cảnh An nghĩ gã ta không phải là ngốc, chỉ là rất kiêu ngạo, người ta chửi gã, gã lại cho rằng đó là nịnh hót, thật không phải người bình thường.Hứa Huy thật không tưởng tượng được có ngày mình sẽ thích Ngô Cảnh An, một người tiền đồ sáng lạn lại đi thích một kẻ bình thường vô vị, đây là chuyện gì!Ngô Cảnh An nghĩ Hứa Huy không phải khẩu vị của anh, một thiếu gia ăn chơi trác táng, miếu nhỏ này thật không hầu hạ nổi.Nhưng không biết vị thần tiên nào không vừa mắt bọn họ, liền đem một sợi tơ hồng, buộc hai người lại với nhau.Ai nói người yêu trước nhất định chịu thiệt, kẻ yêu sau kêu to ủy khuất*, dựa vào cái gì người tỏ tình trước là cậu, đuổi theo sau mông cậu lại là tôi? Thiệt thòi nhất phải là tôi có biết không?(ủy khuất: có điều oan uổng tủi thân mà không nói ra được)…
• Tác giả: Thượng Thương• Tên Hán Việt: Tiểu ngốc tử cũng có thể được hào môn đoàn sủng sao • Tên gốc: 小傻子也可以被豪门团宠吗Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE, Tình cảm , Ngọt sủng , Xuyên thư , Hào môn thế gia , Chủ thụ , 1v1Độ dài: 143 chương + 28 phiên ngoại Tình trạng: bản gốc đã hoàn, bản dịch thì chưa 💪Bản dịch chỉ được đăng tại Wattpad: @Nirotrachanh162 và Tyt: Quynh Anh, những nơi khác đều là re-up.…
LY HÔN HIỂU BIẾT MỘT CHÚTTên khác: Ly hôn liễu giải nhất hạTác giả: Thủy Sắc Thiên ThanhThể loại: bách hợp, hiện đại, ngọt sủngTình trạng: 179 chương edit hoàn. Couple: Thẩm Mộ - Khương Vu (Tổng tài - Luật sư ly hôn) Edit: Alex (Wattpad: AlexGreen95) ___________Giới thiệuLuật sư Khương gặp hạn, kiện cáo thất bại, còn bị người ta lừa về nhà.Lừa thì lừa đi, đằng này bị kiện còn kéo cô đi đăng ký kết hôn, định chiếm lấy cô cả đời.Khương Vu: Tôi lo nghĩ cách đối phó chị, còn chị lại nghĩ cái này?Thẩm Mộ: Thời gian còn sớm, không bằng chúng ta lại nghĩ chuyện gì xấu hổ một chút?Phóng viên: Xin hỏi hai vị tại sao lại quyết định kết hôn với đối phương, bên nhau cả đời?Khương Vu: Rượu quá ba vòng, một đêm đính ước.Thẩm Mộ: Đúng, nông cạn như vậy đó, chị thích ~\(≧▽≦)/~___________…
Beta : Con CáEdit : Dưa Muối.~~~ Đừng mang đi đâu khi chưa liên lạc nha, tội tụi mình ~~~_____Tác giả : Trọc Tửu Tàn Hương.Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE, Xuyên thư, Hào môn thế gia, Chủ thụ, Nhẹ nhàng, Pháo hôi, Tiểu bạch.Chính truyện : 98cNgoại truyện : 2c_____Văn án.Diệp An Thần xuyên, hơn nữa còn là xuyên vào tiểu thuyết ngôn tình tổng tài trong truyền thuyết, đối với việc này cậu chỉ muốn nói "A...A...A".Diệp An Thần cảm thấy, mục tiêu đời này của cậu chính là tránh xa nữ chính, cách khỏi nam chính, thề không làm pháo hôi. Thế nhưng, nữ chính à, cô xuất hiện trước mặt tôi để làm gì thế ? Tổng tài đại nhân, để nữ chính một mình diễn hết nội dung vở kịch, anh có phải đàn ông không vậy ?Diệp An Thần (chọt chọt Đông Phương Tuyệt) : Anh nên học nữ chính chăm chú diễn theo kịch bản đi !Đông Phương Tuyệt (ôm chặt lấy ai đó) : Vậy để cho nàng tự diễn một mình đi.Diệp An Thần : Tổng tài đại nhân, nghe nói nữ chính sinh cho anh một bánh bao nhỏ sau đó nhận được một trăm triệu phải không.Đông Phương Tuyệt : Bảo bối, đó gọi là yêu nghiệt.Diệp An Thần : Tổng tài đại nhân, anh hại nữ chính thảm hại như vậy thực sự không đau lòng chứ ?Đông Phương Tuyệt (lần thứ hai mãnh liệt ôm lấy người nào đó) : Em đang hoài nghi trong lòng tôi có người khác ?Diệp An Thần (đẩy người bên cạnh mình ra) : Tổng tài đại nhân, kì thực em rất muốn nói, em chỉ là pháo hôi thôi, nữ chính, ở bên kia.Pháo hôi : vật hi sinh để tô điểm tình cảm cho đôi nhân vật chính.…
Sau khi xuyên tới cổ đại, Nhan Tích Ninh trở thành tư sinh tử(*) gả thay cho tam hoàng tử để xung hỉ.(*)con riêng Tam hoàng tử Cơ Tùng bị thương ở chân trở thành người tàn tật, mắt thấy sống không được bao lâu. Y an bài nguyên chủ ở tiểu viện hoang vắng hẻo lánh, không nhịn nổi sự tức giận, nguyên chủ trực tiếp treo bản thân trên cây. Nhan Tích Ninh nhìn trước mắt đại viện tử có nhà có đất có ao, sờ sờ đất đen phì nhiêu , hai tay vòng lại, cười đến híp mắt, cảm thấy mỹ mãn. Làm một người hiện đại vất vả cả đời cũng không nhất định có thể mua được nhà, nay có một mảnh đất lớn như vậy, hắn hoàn toàn có thể thực hiện giấc mộng nằm yên làm cá mặn a! * Cơ Tùng đem hắn an trí tới trong viện xa nhất ở Vương phủ, không muốn liếc hắn một cái, chỉ cầu hắn an phận thủ thường đừng cho chính mình phiền phức. Nhưng mà theo thời gian trôi qua, Cơ Tùng nghe được hắn khai khẩn trồng rau, nuôi gà, thu thập phòng bếp nấu ba bữa một ngày..... Hắn cải tạo lãnh cung hoang vắng thành thế ngoại đào nguyên. Cơ Tùng sửng sốt: Người này sao không giống như trong tưởng tượng.…