Q1-C24: TỰ NGƯƠI LÀM NHỤC NGƯƠI!

Như thế nào kéo đến trên người mình đây?

Chẳng lẽ do mình lần trước nhìn thấy bọn họ, cho nên xảy ra chuyện liền đẩy lên trên người mình?

Vừa tỉnh dậy là tìm nàng như vậy, một đôi mắt giống như ngâm độc một bộ dạng muốn ăn sống mình, Tống Mộ Cẩn hết sức không còn gì để nói.

Không đợi Tống Mộ Cẩn nói chuyện, Trương Tứ Nương mở miệng nói ra, "Tú Nhi, Bắc Bắc làm sao sẽ hại ngươi?"

"Như thế nào sẽ không!" Hứa Xuân Phân hồi phục thần trí, nghe nữ nhi nói lập tức nhớ tới nữ nhi đã từng nói với mụ, Tống Mộ Cẩn đã từng thấy nàng và Điền Tự cùng một chỗ.

Nha đầu kia ở trong trấn, có phải đã nói gì đó với người khác, vậy nên Điền đại nhân cùng Điền phu nhân mới có thể coi thường con gái của mình? Cho nên mới muốn cùng người khác kết thân?

Nếu không, chuyện đã nói ổn thỏa sao lại đột nhiên thay đổi?

Nghĩ như thế, Hứa Xuân Phân liền xem nói với Tống Mộ Cẩn, "Bắc Bắc, ngươi sao có thể ác độc như vậy? Ngươi đây là muốn mạng của Tú Nhi a?"

"Đệ muội, Bắc Bắc làm cái gì?" Trương Tứ Nương kéo Tống Mộ Cẩn đến phía sau mình, sợ Hứa Xuân Phân kích động đả thương nàng, "Bắc Bắc là dạng tính tình gì, ta rõ ràng nhất, có lời gì cứ nói thẳng, nếu là như vậy vu oan Bắc Bắc ta không cho phép!"

"Khẳng định chính là nàng!" Tống Ngọc Tú hung hăng trừng mắt Tống Mộ Cẩn, cắn răng nói ra, "Nàng ghen tị ta, ghen tị ta gả được chỗ tốt."

Nhìn Tống Ngọc Tú mặt tái nhợt, nghĩ tới trong bụng của nàng còn mang hài tử, Trương Tứ Nương tuy là rất tức giận, nhưng đối với nàng vẫn không có nặng lời, "Tú Nhi, ngươi có phải hiểu lầm cái gì hay không?"

"Bá mẫu, con không có hiểu lầm, là nàng, chính là nàng." Tống Ngọc Tú đưa ngón tay chỉ Tống Mộ Cẩn, "Mấy tháng trước, nàng từng thấy con cùng Điền công tử! Điền gia công tử lần lượt cho người gửi thư cho con, nói Điền gia phu nhân biết rõ chuyện con cùng hắn gặp mặt?"

Nhất định là nàng truyền đi !

"Ta cũng nghĩ là vậy!" Hứa Xuân Phân cơ hồ nhảy dựng lên.

"Thẩm thẩm, ngươi không cần bắt nạt tỷ tỷ ta." Tống Dương hù dọa lập tức chạy đến trước mặt Trương Tứ Nương, mẹ con một trái một phải đem Tống Mộ Cẩn hộ ở phía sau.

Tống Bảo Bình cũng là vẻ mặt oán giận nhìn về phía Tống Mộ Cẩn, "Đại tẩu, đây là nữ nhi tốt tẩu cùng đại ca nâng niu trong tay, thế nhưng đối với Tú Nhi của chúng ta như vậy, Tú Nhi nhưng là huyết mạch Tống gia chúng ta, là chất nữ ruột thịt của tẩu và đại ca!"

Trương Tứ Nương tức giận đến lá gan đều đau nhức, ngữ khí kiên định nói, "Ta tin tưởng chuyện Bắc Bắc không làm tổn thương Tú Nhi! Cho dù Bắc Bắc có chỗ nào không đúng, vậy khẳng định cũng là Tú Nhi có lỗi với nàng trước!" Nàng tin tưởng nữ nhi vô điều kiện. Nữ nhi của mình là hạng người gì, Tống Ngọc Tú là dạng tính tình gì, trong lòng nàng rõ ràng tường tận!

"Con cũng vậy tin tưởng tỷ tỷ!" Tống Dương cũng lớn tiếng nói.

Thấy Trương Tứ Nương cùng Tống Dương một lòng che chở mình, Tống Mộ Cẩn hết sức là cảm động, đưa tay vỗ vỗ bả vai Tống Dương kéo hắn qua một bên, đi phía trước một bước, ánh mắt nhàn nhạt nhìn về phía Tống Ngọc Tú, "Ta ghen tị ngươi gả chỗ tốt? Cho nên liền đem chuyện các ngươi lén lút gặp nhau truyền ra ngoài?"

"Hừ, không phải là ngươi thì là ai?" Tống Ngọc Tú hừ nói.

Ghen tị Tống Ngọc Tú nàng gả chỗ tốt? Không phải là nhi tử của một văn thư nho nhỏ sao? Có gì đặc biệt hơn người? Tống Mộ Cẩn đột nhiên liền cong miệng nở nụ cười, "Tống Ngọc Tú, ngươi quá coi trọng Điền gia, cũng quá coi trọng mình!"

"Đại chất nữ, ngươi đây là ý gì? Ngươi đây là xem thường Điền gia? Cũng không nghĩ kĩ xem bản thân mình nặng mấy cân mấy lượng! Cha mẹ ngươi cưng chìu, ngươi thật coi mình là nhất, làm như mình là đại tiểu thư không bằng? Chẳng lẽ còn có thể tìm được người tốt hơn Điền gia? Ngươi còn nhỏ tuổi lại ác độc như vậy, chừng hai năm nữa còn thế nào nữa?" Hứa Xuân Phân bén nhọn nói.

"Đệ muội, Bắc Bắc là nữ nhi của ta, còn chưa tới phiên ngươi đến dạy!" Trương Tứ Nương tức đến mức mặt đều đỏ, "Hơn nữa, chỉ bằng lời của Tú Nhi như thế nào liền kết luận là Bắc Bắc làm?"

Tống Mộ Cẩn nghiêm mặt, lạnh lùng xem cả nhà bọn họ ba miệng một lời, sau đó ánh mắt rơi vào trên người Tống Ngọc Tú, "Tống Ngọc Tú, là ngươi tự làm nhục chính mình, cũng không trách được người ta xem thường ngươi! Ngươi cho rằng ngươi cùng Điền Tự gặp riêng có thể lừa dối, người khác đều mù sao? Cũng chỉ có một mình ta thấy được? Ngươi một cô nương gia tốt đẹp, không yêu quý chính mình lại cùng Điền Tự lén lút, đều lỡ lầm mang thai còn nghi ngờ ta truyền lời ra, để Điền gia phu nhân biết rõ chuyện bọn ngươi gặp riêng, cho nên mới phải coi thường ngươi ?"

Dừng một chút, ánh mắt nhìn lướt qua Hứa Xuân Phân, nói, "Ta vẫn thật là xem thường Điền gia!" Điền Tự như vậy, còn không bằng đi Tể Nguyên Tự xuất gia!

"Ngươi - -" Hứa Xuân Phân treo cao thanh âm.

Tống Mộ Cẩn trực tiếp cắt đứt lời của mụ, "Các người đều cho rằng ta truyền lời nói ra, không bằng đi mời Điền phu nhân tới hỏi bà một chút."

" n, thỉnh bà đến mặt đối mặt nói rõ ràng!" Trương Tứ Nương lập tức ủng hộ nữ nhi.

Tống Mộ Cẩn nghiêng đầu nói với Tống Dương, "Dương Dương, đi một chuyến mời Điền phu nhân đến, ân, nếu hiện thời Ngọc Tú tỷ của chúng ta đã có cốt nhục của Điền gia, vậy thuận tiện đi nha môn một chuyến mời Điền đại nhân luôn, nếu Điền đại nhân không có ở nha môn thì báo lại với người khác."
Quay đầu lại nói với Hứa Xuân Phân, "Còn nữa, thẩm thẩm ngươi xem chỗ này của chúng ta nhỏ, ban ngày trong tiệm người vừa nhiều, lại huyên náo cực kỳ, sợ là đối với Tú Nhi dưỡng bệnh bất lợi, ta xem, chờ sau khi người Điền gia đi tới, không bằng đưa Ngọc Tú tỷ đi qua bên tam cô dưỡng bệnh, chỗ tam cô bên kia rộng rãi lại yên tĩnh."

"Đệ phải đi ngay!" Tống Dương lập tức lớn tiếng đáp.

"Dương Dương." Hứa Xuân Phân vô ý thức kéo Tống Dương lại, "Hiện tại... Bây giờ không thể đi thỉnh người Điền gia tới!"

Nữ nhi còn là cái dạng này đây!

"Nương, để hắn đi thỉnh, chẳng lẽ con còn phải sợ sao!" Tống Ngọc Tú kỳ quái nói ra.

"Ngươi đứa nhỏ này." Hứa Xuân Phân đi đi qua, đỡ Tống Ngọc Tú ở bên tai nàng thấp giọng nói ra, "Ngươi cái dạng này hiện tại như thế nào gặp người a!" Hơn nữa Điền phu nhân nếu biết rõ nữ nhi có bầu, vậy còn không thể không xem thường nữ nhi?

Chẳng lẽ đến lúc đó nữ nhi làm thiếp cho Điền công tử?
Không!

Tuyệt đối không được!

"Tú Nhi, mau xin lỗi Bắc Bắc." Hứa Xuân Phân liền vội nói.

"Con mới không nói xin lỗi nàng!" Tống Ngọc Tú nghiêng đầu.

Hứa Xuân Phân cười nhìn về phía Tống Mộ Cẩn, "Tú Nhi còn chưa có hồi phục tinh thần mới vừa nói đều là mê sảng, Bắc Bắc ngươi không cần chấp nhặt với nàng."

Mặt mũi này xoay chuyển quá nhanh! Tống Mộ Cẩn trong ánh mắt dẫn theo vài phần trào phúng.

"Tốt lắm, hai tỷ muội có lời gì nói rõ là tốt rồi." Hứa Xuân Phân dáng tươi cười thân thiết nói ra, "Ở đây rộng thoáng cực kỳ, hay là không đi quấy rầy một nhà tam cô." Nịnh nọt nhìn về phía Trương Tứ Nương nói, "Đại tẩu."

Trương Tứ Nương tuy là hết sức thương nữ nhi, nhưng cũng biết ý tứ của Hứa Xuân Phân - - tốt khoe xấu che!

Trương Tứ Nương liền nhìn về phía Tống Mộ Cẩn, "Bắc Bắc..."

"Nương, người làm chủ là tốt rồi." Tống Mộ Cẩn hiểu chuyện nói ra.

"Tốt lắm, tốt lắm, nói rõ là tốt rồi." Hứa Xuân Phân cười dịu dàng nói một câu, sau đó khuyên Tống Ngọc Tú nằm xuống.

Chờ Tống Đại Bình mua thuốc trở lại sắc cho Tống Ngọc Tú uống xong, bốn người lớn ngồi vây quanh nhà chính thương lượng chuyện Tống Ngọc Tú đến cùng nên làm cái gì bây giờ!

Editor: 2 mẹ con nhà này ... không còn lời nào để nói.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top