chap 2.3

May mắn khi cô về nhà, Vu Hi cũng còn chưa về tới, nếu không cô liền xong rồi.

Tỉnh Vu Hiểu vừa tắm rửa, vừa thầm cảm thấy chính mình may mắn tránh được một kiếp, khoái trá khẽ hát nhẹ ca khúc cô yêu thích, tâm tình vô cùng tốt.

Bất quá nói thật, cô cũng hiểu được chính mình tối hôm qua thật là có đủ khoa trương, thế nhưng có thể mơ hồ đến nỗi đem lầu tám ấn thành lầu ba mà không tự giác, thậm chí còn còn chạy đến nhà người ta ngủ. Trên thế giới đại khái rất khó tìm được người thứ hai cũng mơ hồ giống cô đi, thật là có đủ thái quá!

Nói lại, cái nút thang máy nơi này sắp xếp cũng có chút vấn đề, tám lầu nhà trọ cộng với hai tầng bãi đỗ xe, tổng cộng cũng bất quá mười tầng lâu mà thôi, có cần thiết đem phím ấn chia làm hai hàng không? Hơn nữa tệ nhất là, làm cho hai cái phím ấn lầu ba cùng lầu tám gắt gao gắn bó song song cùng một chỗ, mới có thể hại cô ấn sai tầng. Cho nên nghiêm khắc lại nói tiếp, thang máy kỳ thật cũng phải chịu một phần trách nhiệm mới đúng.

Nhớ tới tối hôm qua hết thảy, sẽ không thể không nghĩ đến người đàn ông ở lầu ba kia, cùng với chuyện bọn họ trong lúc đó đã phát sinh.

Hắn thật là một người tốt, lại không cần cô phụ trách. Cô thật sự rất may mắn lại đụng tới một người tốt, nếu không trời biết cô sẽ có cái kết cục gì.

Lại nói tiếp tám lầu nhà trọ này thực đúng là một địa phương tốt,tình cảm nồng hậu, trừ bỏ lầu tám cô ở cùng lầu một mặt tiền cửa hàng không nói, sáu tầng lầu khác còn có hai phần ba đều là người tốt ở. Lầu hai Lưu Dư cùng Khương Khắc vợ chồng chủ cho thuê nhà, tầng năm Khuê Thú Chi cùng Vu Hàn, cùng với lầu bẩy nhà chị Khúc Thiến, hơn nữa tối hôm qua đánh bậy đánh bạ mà quen biết chủ lầu ba.

Ngô, nói quen biết cũng có điểm gượng ép, bởi vì cô ngay cả đối phương tên gọi là gì cũng không biết, bất quá nói hoàn toàn không biết cũng không đúng, một đêm vợ chồng chuyện thật lại như vậy rõ ràng trước mắt.

Cô không chỉ  nhớ rõ diện mạo của hắn,âm thanh ôn tồn, ngay cả hương vị trên người hắn cô cũng đều như còn cảm thấy. Thanh âm hắn gầm nhẹ , rên rỉ ,bộ dáng,  nhiệt độ cơ thể nóng rực cùng mồ hôi đan vào ở trên da thịt hắn xúc cảm, cùng với cảm giác hắn ở trong cơ thể cô……(xịt máu mũi…)

“ Úc, trời ạ, mày đang  suy nghĩ cái gì vậy? Tỉnh Vu Hiểu!” Cô giơ lên hai tay ôm lấy đầu của chính mình, cứng rắn đem hình ảnh làm người ta đỏ mặt trong đầu cố gắng xóa đi.

Cô chưa bao giờ biết tới chuyện đó,đã xảy ra loại sự tình này cô hẳn là phải cảm thấy thẹn mới đúng, không nghĩ tới cô một chút cảm giác thẹn thùng cũng không có , lại còn luôn nghĩ về điều đó, cô thật là hết cứu được.

Cô đứng dưới vòi hoa sen để cho nước xối,hy vọng có thể khiến cho chính mình thanh tỉnh, thông minh một chút.

“ Linh linh……” trong phòng đột nhiên có tiếng chuông điện thoại mãnh liệt.

Cô vội vàng tắt nước đi, trước rút khăn lau mặt, sau đó cầm lấy khăn tắm vây quanh thân thể của chính mình, vội vàng chạy ra khỏi phòng tắm nhận điện thoại.

“ Uy?”

“ Vu Hiểu sao?” điện thoại  đầu kia truyền đến thanh âm quen thuộc.

“ Chị Trương ?” Tỉnh Vu Hiểu sửng sốt một chút, cả người lập tức khẩn trương cùng lo lắng bùng lên, “Bản phiên dịch của em có phải hay không có vấn đề gì?” cô hỏi.

Chị Trương là tổng biên tập nhà xuất bản, mỗi lần sau khi cô giao xong bản thảo, sợ hãi nhất chính là nhận được điện thoại chị Trương gọi tới, bởi vì chị Trương tìm cô bình thường đều không có chuyện tốt gì, mà thường xuyên gặp nhất là vấn đề muốn cô sửa bản thảo. Cho nên, mỗi lần nhận được điện thoại của chị Trương ,cô luôn nhận sai trước.

“Bản thảo của em chị còn chưa xem, hôm nay gọi điện thoại là có việc khác muốn tìm em.” Chị Trương nói.

“ Việc khác ?” cô có chút ngoài ý muốn.

“Hiện tại chị có một truyện ký muốn phiên dịch gấp, em có  hứng thú hay không ?”

“ Ý của chị là nói, em lại có công tác có thể làm?”

“ Phải, bất quá trọng điểm là ‘ cần rất gấp’ , em có biện pháp giúp chị đẩy nhanh tốc độ không?”

“Có bao nhiêu thời gian ?”

“ Trong một tháng sách sẽ đưa ra thị trường.”

“ Oa, này thật sự vội nha.”

“ Lấy năm ngày một lần, em phiên dịch được bao nhiêu đưa hết cho chị bấy nhiêu, em vừa phiên dịch,chị vừa biên tập, như vậy áp lực có lẽ lớn, nhưng mà không có biện pháp nào. Em nhận hay không? Nếu xác định muốn, chị sẽ kêu người đem sách nguyên văn mang tới cho em bây giờ.”

Tỉnh Vu Hiểu nhíu chặt mày, do dự.

Buổi chiều hôm qua cô vừa mới hoàn thành xong một phần công tác, còn chưa có nghỉ ngơi tốt, hiện tại lập tức lại nhận công việc, lại là văn kiện khẩn cấp, như vậy có phải rất ngược đãi chính mình hay không?

Nhưng mà nếu cự tuyệt lời chị Trương , có phải rất không nể mặt chị ấy? Hơn nữa trọng yếu nhất là, chị Trương trước đây vẫn đều thực chiếu cố cô, nếu không có sự tín nhiệm và thưởng thức của chị Trương , cô sao có thể có được công việc này?

“ Được,em nhận.” cô gật đầu nói.

“ Thật tốt quá, chị lập tức bảo người đem qua cho em, em hẳn sẽ không ra ngoài chứ?” chị Trương cao hứng nói.

“ Sẽ không.”

“ Tốt, vậy mọi việc nhờ em nhé.”

“ Em sẽ cố hết sức.”

“ Chị tin tưởng em, bye bye.”

“ Bye bye.”

Treo điện thoại lên, Tỉnh Vu Hiểu dùng sức hít sâu một hơi.

Xem ra cô lại phải làm việc cả ngày lẫn đêm, hy vọng Vu Hi biết chuyện này đừng nóng giận mới tốt.

Cô trước đây cũng từng một lần tiếp nhận công việc cần cấp tốc, kết quả hại chính mình làm việc đến quên luôn ăn cơm, mà muốn hỏng dạ dày. Lần này cô nhất định phải cẩn thận chiếu cố chính mình mới được, miễn cho lại khiến Vu Hi lo lắng.

“ Hắt xì!”

Cái mũi chợt ngứa, cô đột nhiên hắt xì một cái, lúc này mới nhớ tới chính mình trên người còn bọc khăn tắm, tóc cũng còn ướt sũng nước nhỏ giọt.

“ Oa, lạnh quá.” rùng mình một cái, cô xoa xoa tay rất nhanh chạy về phòng mặc quần áo.

Qua ước chừng nửa giờ, cô đem sách tham khảo,thư tịch các loại đang bày toán loạn trên bàn xếp đặt lại ,liền nghe thấy ngoài cửa truyền đến một chút tiếng vang, cô nhanh chóng chạy ra cửa phòng, vừa vặn nhìn thấy Tỉnh Vu Hi đẩy cửa mà vào.

“ Sao, em đã về rồi à?” cô kinh ngạc hỏi.

“ Chị đã quên hôm nay là thứ Hai sao?” Tỉnh Vu Hi bất đắc dĩ nhìn cô một cái.

“ A, đúng rồi, “Tiểu điếm Nhất Gia” cố định thứ Hai là ngày nghỉ.” Tỉnh Vu Hiểu bừng tỉnh đại ngộ vỗ tay, thấy Tỉnh Vu Hi xoay người đi ra ngoài cửa chuyển cái rương tiến vào, cô tò mò hỏi: “ Đó là cái gì vậy?”

“ Em cũng không biết, vừa mới ở dưới lầu đụng phải Tiểu Vương, hắn nói đây là chị Trương bảo hắn đưa tới gấp cho chị, hắn nói chị biết bên trong là cái gì.” Tiểu Vương là người vừa làm vừa học ở nhà xuất bản.

“ Chị Trương ?” Tỉnh Vu Hiểu sửng sốt một chút, ngơ ngác nhìn Tỉnh Vu Hi đem một gói giấy ước chừng dày ba mươi cm đặt trên bàn trà, sau đó trợn mắt nhìn chừng nửa phút, mới rõ ràng.

“ Trời ạ,của chị ? Không thể nào?” cô phút chốc vọt tới bên bàn trà.

“ Chị làm sao vậy?” Tỉnh Vu Hi bị động tác kịch liệt của cô làm cho hoảng sợ.

Tỉnh Vu Hiểu không có trả lời, nhanh chóng đưa tay đem giấy bao ngoài mở ra, sau đó nghẹn họng nhìn trân trối đem sách bên trong từng quyển,từng quyển lấy ra đặt trên bàn.

Trời ạ, thế nhưng có năm quyển,nhiều như vậy, hơn nữa mỗi một quyển số lượng từ ít nhất đều vượt qua mười vạn từ.

Nhiều sách như vậy,làm sao có thể trong một tháng phiên dịch xong hơn nữa đưa ra thị trường? Đây căn bản chính là nhiệm vụ bất khả thi thôi!

“ Đây là công tác kế tiếp của chị sao? Lần này sao lại nhanh như vậy đã có công tác?” Tỉnh Vu Hi tò mò cầm lấy trong đó một quyển sách nguyên văn lật xem. Mỗi lần nhìn đến sách nguyên văn, cô lại một lần bội phục ngữ văn trời cho của chị, chị ấy sao lại có biện pháp xem được thứ tiếng Anh giống như kiến bò thế này chứ?

Tỉnh Vu Hiểu đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn cô, trên mặt lộ ra biểu tình kinh hoảng.

“ Làm sao vậy?” Tỉnh Vu Hi nghi ngờ nhìn Vu Hiểu một cái, trong lòng trực giác cho biết chuyện này tất có điểm kỳ quái, nếu không chị ấy như thế nào lại kích động như thế.

Tỉnh Vu Hiểu lập tức dùng sức lắc đầu nói: “ Chị không nói số sách đó trong một tháng phải phiên dịch xong, gì chị cũng không nói nha!” ()

“Cái gì, số sách đó trong một tháng phải phiên dịch xong?!” Tỉnh Vu Hi khó có thể tin kêu to.

“ Xong rồi!” Tỉnh Vu Hiểu hai mắt mở to, lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai dùng hai tay đem chính miệng mình gắt gao bịt lại.

Trời ạ, cô thật sự là ngu ngốc, không đánh đã khai. Ngu ngốc! Ngu ngốc! Ngu ngốc!

“ Chị đang nói giỡn phải không?” Tỉnh Vu Hi nghiêm khắc hỏi cô.

“ Đúng đúng đúng, chị là đang nói giỡn, nói giỡn thôi!” Tỉnh Vu Hiểu lập tức dùng sức gật đầu, đầu thiếu chút nữa rơi xuống, chỉ tiếc tác dụng không lớn, Tỉnh Vu Hi trên mặt biểu tình nghiêm khắc ngay cả một chút đùa giỡn cũng không có.

“ Chị, chị ngay cả tình huống cũng chưa rõ ràng, liền tiếp nhận công tác lung tung đúng hay không?” Tỉnh Vu Hi trừng mắt nhìn cô, lớn tiếng hỏi.

Tỉnh Vu Hiểu không tự chủ được co rúm lại một chút, chậm rãi cúi đầu đến, không cách nào cãi lại.

“ Đem điện thoại nhà xuất bản cho em.” Tỉnh Vu Hi trầm mặc trong chốc lát, mới chậm rãi mở miệng nói.

“ Em muốn điện thoại cho nhà xuất bản làm chi?” Tỉnh Vu Hiểu phút chốc ngẩng đầu lên, khiếp sợ hỏi.

“ Giúp chị từ chối công tác này.”

“ Không được, chị đã đáp ứng chị Trương tiếp nhận công tác này.”

“ Chị ta có với chị nói muốn phiên dịch nhiều sách như vậy không?”

“ Sao?!”

“ Chưa nói đúng hay không?”

“ Nhưng mà việc này cũng không thể trách chị Trương nha, là chị đã quên hỏi.” Tỉnh Vu Hiểu nhỏ giọng nói.

“ Chị còn dám nói!” Tỉnh Vu Hi nhịn không được trừng mắt nhìn bà chị mơ hồ của mình một cái.

Tỉnh Vu Hiểu lập tức cúi đầu giải thích, “ Thực xin lỗi!”

“ Đưa điện thoại đây.” Tỉnh Vu Hi vươn tay về phía cô.

“ Vu Hi……” Tỉnh Vu Hiểu muốn nói lại thôi nhìn em gái.

“ Như thế nào, chẳng lẽ chị thật sự nhận công tác này?”

“ Chị đã đáp ứng chị Trương .” Tỉnh Vu Hiểu gật đầu.

“ Chị…… Em có lúc sẽ bị chị làm tức chết mất!” nhìn vẻ mặt kiên định của Tỉnh Vu Hiểu, Tỉnh Vu Hi tức giận nói.

“ Thực xin lỗi.”

“ Quên đi, em mặc kệ chị!” trầm mặc trừng mắt nhìn cô một lúc lâu sau, Tỉnh Vu Hi bỏ lại những lời này, bước về phòn

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #ngontinh