8.1
Nửa năm sau…
Sân bay quốc tế Đào Viên, trong đại sảnh người đến người đi tấp nập, phi cơ cùng lữ khách vừa xuống khỏi máy bay tràn ngập toàn bộ đại sảnh, khiến cho đại sảnh vốn khí phái cao nhã, ngăn nắp trở nên bình thường rất nhiều.
Viên Diệp kéo theo hành lý tùy thân đơn giản đi ra đại sảnh, đang chuẩn bị lấy điện thoại ra gọi, liền nghe thấy tiếng gào của bạn tốt.
“ Viên Diệp, nơi này.”
Hắn nghe tiếng quay đầu, cách chính mình vài mét,ở bên đường dành cho ôtô, thấy Tần Chấn tới đón hắn. Tần Chấn hướng hắn đi nhanh đi đến.
“ Hi.” Tần Chấn rạng rỡ đối hắn nhếch miệng cười.
Viên Diệp trước đưa tay quăng hành lý vào sau xe, sau đó hai tay ôm ngực đối mặt Tần Chấn.
“ Cậu không phải nói người phụ nữ cậu muốn kết hôn còn chưa có sinh ra sao? Xin hỏi cậu ngày mai muốn kết hôn với một thai nhi, hay là một vong hồn còn chưa đầu thai ?” hắn cười nhạo nói.
“ Ai ai ai, chỉ là lời nói giỡn lúc trước thôi mà, cậu nhớ rõ ràng làm chi nha?” Tần Chấn trưng ra khuôn mặt tươi cười nói: “ Cậu không mừng cho tôi sao?”
“ Cái khuôn mặt tươi cười của cậu làm cho người ta nhìn thực khó chịu.” Viên Diệp trừng mắt nhìn hắn.
“ Ai, đừng như vậy mà, cậu phong trần mệt mỏi đáp máy bay riêng từ Mỹ lại đây, không phải là vì muốn tới chúc mừng tôi kết hôn sao?”
“ Tôi có nói như vậy sao?” Viên Diệp lạnh lùng nhìn hắn liếc mắt một cái.
Tần Chấn bỗng nhiên sửng sốt, sau đó hoài nghi hỏi: “ Nếu không cậu tới làm gì?”
“ Công tác.”
“ Gì ?” Tần Chấn toàn bộ cằm đều muốn rơi xuống.
“ Uy, cậu đang nói giỡn tôi đấy à ?” Tần Chấn trừng mắt nhìn Viên Diệp nói, “ Tôi ngày mai sẽ kết hôn, cậu hẳn là biết được tôi hiện tại có bao nhiêu việc đi? Kết quả cậu gọi tới bắt tôi tới đón còn chưa tính, thế nhưng còn nói cậu đến Đài Loan là vì công tác, mà không phải tới tham gia lễ kết hôn của tôi, cậu có ý định đùa giỡn tôi phải không?”
“ Cậu mấy tuổi?” Viên Diệp đột nhiên hỏi.
“ Với cậu cùng năm nha, làm chi đột nhiên hỏi tôi chuyện này?”
“ Tôi còn nghĩ cậu chỉ có ba tuổi mà thôi, người khác nói cái gì cậu cũng đều tin cả.”
Tần Chấn ngạc nhiên nhìn hắn, rốt cục biết chính mình lại bị hắn đùa giỡn, lắc đầu thở dài một hơi.
“ Xem như vì ngày mai tôi sẽ làm chú rể, cậu đừng chỉnh tôi được không?” Tần Chấn cầu xin tha thứ nói.
Viên Diệp nhún vai, mở cửa,ngồi vào xe.
Tần Chấn cũng đi theo ngồi vào vị trí lái xe, sau đó khởi động xe hướng Đài Bắc đi tới.
“ Hôn lễ cử hành ở Đài Bắc sao?” hắn nhớ rõ Tần Chấn hình như là người Cao Hùng,gia đình đều ở Cao Hùng.
“ Đúng. ”
“ Cậu không phải ở Cao Hùng sao?”
“ Vì lão bà của tôi thân thể không khỏe, chúng tôi kết hôn đính hôn đều làm ở Đài Bắc. Lão bà của tôi là người Đài Bắc.”
“ Lão bà cậu thân thể làm sao vậy?”
Tần Chấn đột nhiên quay đầu đối hắn nhếch miệng cười. “ Không có gì, chính là có thai trong người mà thôi.”
“ Nguyên lai là cậu đem người ta bụng làm lớn, mới không thể không kết hôn.” Viên Diệp chọn mi nói.
“ Đừng nói giỡn! Tôi là thật sự thích cô ấy mới cưới cô ấy, bụng cô ấy có hay không có tiểu hài tử không quan hệ.” Tần Chấn lập tức lớn tiếng kháng nghị.
“ Thật vậy chăng?” Viên Diệp cố ý khiêu khích.
Tần Chấn muốn nói lại thôi nhìn hắn liếc mắt một cái, lập tức mân nhanh miệng. Lúc này hắn học thông minh, không hề nói lại Viên Diệp, để tránh lại bị Viên Diệp đùa giỡn.
“ Ui, lần này không mắc mưu nha?” Viên Diệp cười nhìn hắn một cái.
“ Buổi tối cậu đặt phòng ở khách sạn nào?” Tần Chấn trở lại chuyện chính.
“ Tôi ngay cả hôn lễ của cậu cử hành ở Đài Bắc cũng không biết, cậu cho rằng tôi sẽ đặt khách sạn trước sao?”
“ Cho nên cậu còn chưa đặt phòng trước? Thật sự là quá tốt.” Tần Chấn lấy bộ dáng phiền toái lớn nói mát.
“ Làm sao vậy?” Viên Diệp hỏi.
“ Tháng này Đài Bắc có vài triển lãm quốc tế nổi danh, cho nên Đài Bắc các khách sạn trong thành phố tất cả đều đã đầy ngập khách, quả thực một phòng khó kiếm.”
“ Thật sự là tốt quá , cậu thật đúng là biết tuyển ngày kết hôn, cho nên tôi đêm nay có khả năng sẽ ăn ngủ đầu đường phải không?” Viên Diệp nói giỡn.
“ Tôi nhất định sẽ giúp cậu tìm được nơi ở.” Tần Chấn khinh bỉ nhíu mày, trong óc liều mình nghĩ xem trong số những khách mà hắn mời đến, có thế nào tìm được hai người có cảm tình tốt để họ ở chung một phòng, để dư ra một phòng cho Viên Diệp ngủ.
“ Cái nhà trọ cậu thuê trước đây thì sao?” Viên Diệp bỗng nhiên mở miệng hỏi.
“ Cái gì?” Tần Chấn quay đầu nhìn hắn, “ Cậu nói là tám lầu nhà trọ trước đây từng cho cậu mượn ở sao?”
“ Tôi nhớ rõ hẳn là lầu ba mới đúng.”(theo như ta hiểu thì ‘bát lâu nhà trọ’ có thể hiểu là ‘nhà trọ tám lầu’ hoặc ‘lầu tám của nhà trọ’,cho nên Diệp ca mới sửa lại là ‘lầu ba mới đúng’)
“Tám lầu nhà trọ là cách xưng hô của mọi người đối với khu nhà trọ đó” Tần Chấn giải thích, “ Tôi lúc trước đúng là thuê lầu ba ở đó, bất quá khế ước thuê mướn vừa vặn tháng trước đã hết hạn, tôi không tiếp tục ký, cho nên nơi đó không được.”
Viên Diệp gật đầu, tỏ vẻ hắn đã biết, tiếp theo liền quay đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ, không nói lời gì nữa nói gì đến một câu.
“ Nói đến tám lầu nhà trọ,” Tần Chấn đột nhiên nhớ tới một đoạn tiểu nhạc đệm(một chuyện nhỏ không quan trọng) , “ Tôi nhớ sau khi cậu về Mỹ, hình như có người từng tới đó tìm cậu.”
Viên Diệp đột nhiên quay đầu nhìn hắn. “ Khi nào thì phát sinh chuyện, vì sao cậu không nói cho tôi biết?”
Tần Chấn trừng mắt nhìn, không nghĩ tới hắn sẽ có loại phản ứng này.
“ Chính xác thời gian tôi không nhớ rõ, đại khái là sau khi cậu về Mỹ hai ba tháng đi. Về phần tôi vì sao không nói cho cậu, bởi vì tôi cũng là nghe em gái tôi nói, căn bản là không thấy được người tới tìm cậu là ai? Tìm cậu có chuyện gì? Cho nên tôi không biết nói từ đâu nha.” Tần Chấn vô tội nói.
“ Cho nên cậu cũng không biết tới tìm tôi là nam hay là nữ?”
“ Này tôi thật ra biết, nghe em gái tôi nói là nữ.”
Nữ? Như vậy nhất định là cô ấy, bởi vì trừ bỏ cô ấy, không có người phụ nữ nào khác biết hắn từng ở tại nơi đó.
Không, nói như vậy cũng không hoàn toàn đúng, ít nhất nơi đó có phu nhân chủ cho thuê nhà và hai người nữa, đều biết hắn ở tại lầu ba, nhưng vấn đề là những người phụ nữ đã kết hôn kia căn bản là không có lý do tìm hắn, người tìm hắn cũng chỉ có cô mà thôi.
Cô vì sao tìm hắn? Cách hai ba tháng sau mới đi tìm hắn, lại là vì chuyện gì?
Tỉnh Vu Hiểu, vì sao hắn đến nay còn không quên được cô gái này?
“ Viên Diệp, đoạn thời gian cậu ở Đài Loan kia có phải hay không đã xảy ra chuyện gì?” Tần Chấn tò mò hỏi.
“ Không có gì.” Viên Diệp nói xong quay đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ, lộ ra một bộ dáng không muốn nói chuyện nhiều.
Tần Chấn nhìn hắn một cái, an phận không nói lời gì nữa.
Bên trong xe tiếng nhạc không ngừng, Viên Diệp nhìn ngoài cửa sổ, trong đầu lại tinh tường hiện ra gương mặt mà hắn thế nào cũng không thể quên được. Hắn đến bây giờ tựa hồ vẫn có thể thấy bộ dáng của cô ngây ngô cười với hắn , ngửi thấy mùi hương trên người cô, cảm nhận được cảm giác mềm mại từ mái tóc của cô.
Chưa từng có một người phụ nữ nào có thể giống như cô, làm cho hắn nhớ mãi không quên như vậy, nhưng cũng chưa từng có một người phụ nữ nào có thể khiến hắn tức giận như vậy,hận như vậy.
Hắn chán ghét phụ nữ tâm cơ đùa giỡn, càng chán phụ nữ bắt cá hai tay.
Cô không nên ở trên giường khiêu khích hắn, làm cho hắn vì cô động tình, sau còn cùng người đàn ông khác ước hội, bộ dạng vô cùng thân thiết.
Hắn thừa nhận mình so với đàn ông bình thường lòng dạ hẹp hòi lại thích ăn dấm chua hơn, cho nên liếc thấy cô cùng người đàn ông khác ở nhà ăn cười cười nói nói cùng ăn bữa tối, hắn mới có thể tức giận như vậy. Nhưng lúc ấy hắn cũng không có mất đi lý trí, hắn vẫn cho cô cơ hội giải thích, chỉ cần cô lúc ấy đuổi theo hắn, hoặc là cô nhanh chóng kết thúc gặp mặt,trở về tìm hắn.
Hắn cho cô hai cơ hội, nhưng mà cô lại làm cho hắn thất vọng đến cực điểm.
Ở bên ngoài nhà ăn đợi không thấy cô đuổi theo, ở bên ngoài nhà trọ hắn cũng không cô trở về, hắn vẫn đợi cho đêm khuya mười hai giờ, mới thất vọng đến quầy bar mua rượu.
Hắn không thích uống rượu, so với việc lựa chọn thứ rượu cay độc khó có thể nuốt vào ngược đãi yết hầu chính mình, hắn tình nguyện lựa chọn uống cà phê đen,ngược đãi vị giác của mình, cho nên sau khi uống một ly rượu mạnh, hắn có cảm giác say rượu trở về nhà.
Nhưng mà cửa thang máy vừa mở ra, hắn liền ngây ngẩn cả người. Không nghĩ tới cô còn có mặt mũi xuất hiện ở trước mặt hắn, còn có mặt mũi đối hắn cười, càng không nghĩ tới cô còn có mặt mũi muốn vào nhà hắn cùng hắn ngủ.
Men rượu say cộng với phẫn hận tích lũy cả đêm, làm cho hắn rốt cuộc không ngăn được nói chuyện tuyệt tình, hắn muốn cô lăn đi tìm bạn trai của mình, đừng đến phiền hắn nữa.
Sau đó cô quả nhiên không còn đến tìm hắn, hơn nữa hắn còn gặp qua vài lần cô cùng bạn trai của cô ngồi chung một chiếc xe ra vào tám lầu nhà trọ. Cô quả nhiên nghe lời đi tìm bạn trai của mình, mà không đến làm phiền hắn, nhưng hắn lại phát hiện chính mình càng ngày càng nhiều khó chịu.
Chỉ nghe người mới cười, không nghe thấy người cũ khóc.
Tuy rằng hắn cũng hiểu được chính mình thực vô dụng, không đến một tháng, hắn liền sửa sang lại hành lý trở về Mỹ.
Vốn hắn nghĩ đến đời này ít nhất vài năm nữa cũng sẽ không trở lại cái mảnh đất tên Đài Loan này, không nghĩ tới người tính không bằng trời tính, nửa năm sau, Tần Chấn lại muốn kết hôn, còn muốn hắn không thể không đến.
Đương nhiên, hắn có thể không để ý tới Tần Chấn, nhưng hắn cũng không biết chính mình vì sao lại thay đổi chủ ý chạy tới đây.
Hắn rốt cuộc vì sao đột nhiên thay đổi chủ ý đâu? Hắn đến bây giờ vẫn cảm thấy mạc danh kỳ diệu.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top