Chương 13:buổi sáng bị liếm tỉnh / bị điên cuồng liếm lồn nhỏ ăn âm đế đến tè.

Lạc Tinh là bị nóng tỉnh, phía dưới vừa ướt lại vừa mềm, tình triều tầng tầng dũng mãnh hướng lên trên. Cậu vừa nhìn xuống, liền thấy giữa hai chân cậu có cài đầu lông xù xù.
Từ Cảnh Hành nằm ở giữa hai chân cậu, đôi tay bẻ đùi, lại liếm lồn nhỏ của cậu.
Lạc Tinh đầu óc tối sầm.
Mẹ cậu, Từ Cảnh Hành còn có phải hay là con người hay không!
Con mẹ nó mới sáng sớm liền bị người liếm lồn tỉnh.
Lạc Tinh vừa định đá một chân qua, kết quả phát hiện toàn thân một chút lực đều không có, liền xuống tay chỉ cũng không có sức lực.
“Từ, cảnh hành……”
Cậu vừa mở miệng thanh âm liền nghẹn ngào lại, yết hầu lôi kéo đau đớn.
Từ Cảnh Hành nhìn lên, ậm ừ mà ứng thanh, lại tiếp tục duỗi đầu lưỡi liếm trên dưới, còn phát ra thanh âm liếm láp.
“Tê…… Từ Cảnh Hành……”
Phía dưới cậu vốn dĩ đã bị chơi sưng lên, lại bị Từ Cảnh Hành không biết nhiều lần lại chơi một hồi, như vậy lại liếm vừa đau vừa sướng lên, sướng đến da đầu cậu tê dại. Lồn nhỏ sưng phì l sung huyết thật mau liền chảy ra một đại cổ nước dâm, thẳng tắp rót vào trong miệng Từ Cảnh Hành.
Lạc Tinh nghe được thanh âm hầu kết hắn lăn lộn nuốt, mặt vừa hồng vừa nóng, thân thể căng chặtf bắt đầu nhũn ra, vòng eo không tự giác mà vặn vẹo nâng lên trên, giống như là muốn đem lồn nhỏ của chính mình đưa đến trong miệng Từ Cảnh Hành.
“Lên a…… Đừng cắn, đừng cắn âm đế…… A ——”
Âm đế vừa hồng vừa cứng bị cắn ra, một ngụm ở trong miện hắn, dùng hàm răng cứng rắn vừa ma vừa cắn, cắn đến nó càng cứng lên một vòng, cuối cùng dùng răng cửa nhai, một bên nhai một lần dùng đầu lưỡi nhanh chống nuốt nước miếng.
Lạc Tinh đôi mắt đều đỏ, toàn thân cảm quan tất cả đều ở trên âm đế phía dưới bị ngậm lấy, cậu bắt lấy khăn trải giường ngón tay trở nên trắng, thanh âm rên rỉ ——
“Ô…… Từ Cảnh Hành đừng…… A…… Không cần dùng hàm răng……”
Sáng sớm thanh âm mềm mụp, liền tính nói chuyện cũng dễ nghe, dễ khi dễ cực kỳ. Từ Cảnh Hành bị cậu kêu đến hốc mắt nóng lên, bàn tay to di lên trên, ở eo nhỏ đang run rẩy của cậu nhỏ khẽ vuốt, như là đang an ủi, lại như là ở nói cho cậu đừng sợ.
“Ô ô…… Từ Cảnh Hành a a phải bị cắn rớt…… Không cần nhai, không thể ô a……”
Lạc Tinh cảm giác âm đế chính mình âm đế đều bị hắn cắn rớt nhai lạn, vừa nóng vừa đau, nóng rát cùng sung sướng, cố tình còn kèm theo khoái cảm ngập đầu, cơ hồ muốn bao phủ cậu. Cả người đều run rẩy lợi hại hơn, hai chân căng chặt, lại kẹp đầu Từ Cảnh Hành càng sâu, Từ Cảnh Hành hàm răng thật mạnh khái một chút trên âm đế bị nhai đến phát sưng sung huyết, Lạc Tinh nháy mắt nước mắt liền chảy ra tới ——
“A a a…… Cứu mạng ——”
Từ Cảnh Hành nắm vòng eo liều mạng giãy giụa muốn chạy trốn của cậu, lại đối với âm đế đại hút mấy cái, đầu lưỡi nóng rực đè ở âm đế thượng nhanh chóng mà cựa quậy, Lạc Tinh hai chân thẳng run lên, lại bị người hung hăng giam cầm, muốn chạy trốn lại trốn không thoát, muốn cao trào lại chưa đến, cậu trên cả khuôn mặt tất cả đều là nước mắt cùng mồ hôi pha trộn vùng nhau làm mắt vừa ướt vừa ửng hồng, trong miệng không ngừng hô khí, cơ hồ sắp hô hấp không nổi.
Càng đáng sợ chính là, trong người lại dâng lên một dòng nước tiểu, cậu muốn nhanh chính nghẹn lại, nhưng tình triều kịch liệt như là xô đẩy bàng quang, nước tiểu ý càng nặng. Lạc Tinh tận lực bỏ qua, nhưng càng muốn bỏ qua lại càng để ý, càng ngày càng nặng…… cậu mồm to thở phì phò, hai chân căng chặt, thần kinh càng ngày càng mẫn cảm, phía dưới bị hút liếm liền cựa quậy khoái cảm càng ngày càng kịch liệt……
Lạc Tinh sắp nghẹn cực điểm, hai chân cậu bắt đầu liều mạng mà giãy giụa, thanh âm cơ hồ là rống ra tưới ——
“Từ Cảnh Hành, đi —— a tránh ra —— tôi muốn tiểu rao ô....…”
Mông cậu không ngừng vặn trốn, nhưng mỗi một lần trốn đều sẽ bị tru đến càng sâu, sau đó một ngụm cắn lên, vừa hút vừa liếm, hận không thể ăn hết cậu.
Lạc Tinh hoàn toàn trốn không thoát, chính là nước tiểu nghẹn cơ hồ muốn vọt ra làm cho cậu muốn hỏng mất, bụng lại bắt đầu vừa cứng vừa đau, càng ngày càng mạnh, hai chân cậu đều banh thẳng ra. Nước mắt thẳng tắp mà chảy ra, thanh âm như là xin tha, lại đáng thương như là đã kề bên cực điểm ——
“Ô nước tiểu ra tới, Từ Cảnh Hành…… Muốn ra nước tiểu……”
Lạc Tinh hai chân banh phát khẩn, vòng eo run rẩy, cả người đều ở vào trạng thải khẩn trương lớn cùng với sự căng chặt phái dưới. Từ Cảnh Hành tưởng cậu muốn triều xuy, không quan tâm đầu lưỡi càng thêm dùng sức, cơ hồ là muốn cắn âm đế lộ ra môi lồn nhỏ, từ trên xuống dưới, toàn bộ đều chiếu cố đến, vừa nhanh vừa mạnh.
“Tôi muốn đi vệ sinh! Từ Cảnh Hành…… Tôi muốn đi WC! Ô ô ——”
Lạc Tinh lâm thời bị tra tấn sắp điên rồi, vừa khóc vừa kêu, khoái cảm mãnh liệt cùng với nghẹn nước tiểu đau đớn không ngừng xé rách lý trí cậu, hai chân cậu ở không trung dùng sức mà lắc lắc, sau đó bị hung hăng túm chặt, đầu lưỡi thật sâu cắm vào lồn nhỏ cậu.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top