Chương 9: Tỉnh lại?
Nói trước nhé: Chap này sẽ khá nhạt nên là mọi người nhớ thủ sẵn mấy chai Nam Ngư đi nha không lại kêu truyện nhạt ko có j uống kèm cho bớt nhạt ( :v)
Rồi thì vào thoi chờ j nữa :)))
Việt Nam: Ư.........ha............ủa? Mk đang ở đâu đây? hử? Vi Nam?
Vi Nam đang ngồi trước mặt cậu, chân vắt hình chữ bát, tay phải cầm tách trà sen ,tay trái cầm quạt phe phẩy.
//cạch// tiếng đặt tách trà xuống khay
Việt Nam: Nè.....có....có chuyện j đã xảy ra vs tô..........
//BỐP// tiếng quạt ném vào mặt
Việt Nam: Ái! Sao mày dám ném quạt vào mặt t hả thk mặt chó kia........ ứm!!!
Mặt Vi Nam lúc đó tối sầm lại, không gian u ám lại càng thêm quỷ mị. Cậu ta tiến lại gần Việt Nam, nâng cằm cậu lên đưa sát gần mặt. Đôi mắt sapphire màu xanh lam nhìn thẳng vào cậu như muốn ăn tươi nuốt sống cậu vậy.
Vi Nam: Nói cho tôi biết! Vì sao ngươi lại cứu Mặt Trận?!Cậu có biết hành động vừa rồi của mình rất dại dột và ngu dốt không hả VIỆT NAM?! Cậu có biết chính hắn đã bày mưu sát hại cậu chỉ vì để trả thù mối hận năm xưa lúc cậu bị con ả nữ 9 hãm hại đấy ?!Cậu mà chết thì cả đất nước Đại Việt này sẽ rơi vào tay China không ?! Mà nếu may mắn không bị rơi vào tay tên China kia thì 2 quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa sẽ thuộc về chúng đấy ?! Cậu hiểu nhx điều tôi nói chứ VIỆT NAM ?!
Vi Nam không hề do dự, trực tiếp đá cậu văng xa 3 mét
Việt Nam: Hự!........hừ...ngươi nói dối! Anh hai ta - Mặt Trận sẽ không bao giờ làm như vậy với tao! Anh ấy là 1 người tốt! LUôn yêu thương ta hết mực! Làm sao mà anh ấy dám giết hại chính ng em trai mk yêu quý trong khi đó còn chưa dám đánh tôi 1 lần nào cả?! // nổi quạu//
Vi Nam: Ha! Cậu quả là đã tin người quá mức rồi ! Cậu nên nhớ người anh trai yêu quý Mặt Trận của cậu giờ đây không còn như xưa nữa! Không còn yêu quý cậu nữa! Còn giờ đây! Hãy mau tỉnh lại đi! Tỉnh lại đi! Thoát khỏi thế giới ảo mà ngươi tự tạo ra để che giấu toàn bộ nhx j tồn tại trong ngươi! Hãy quay về thế giới thực đi! Còn không, đất nước Đại Việt sẽ hoàn toàn thuộc quyền thống trị của China!!!!!!!!!!
Vi Nam tiến lại gần Việt Nam, cầm vai cậu lắc mạnh, gằn từng tiếng một:
HÃY TỈNH LẠI! TỈNH LẠI ĐỂ CỨU ĐẤT NƯỚC NGƯƠI KHỎI HIỂM HỌA TRƯỚC KHI QUÁ MUỘN!!!!!!!!!!!
Rồi cậu đẩy Việt Nam ra, hầm hầm bước đi để lại Việt Nam bơ vơ 1 mình.............
Việt Nam: .....................Mình.....mình thực sự vẫn không hiểu chuyện gì đang xảy ra vs mình nữa! Tất cả đều mất kiểm soát hết rồi !!!!!!!
Luxia: Hừm..........có vẻ ngươi vẫn mơ hồ nhỉ? Việt Nam?!
Luxia từ đâu xuất hiện trước mặt cậu, nói 1 câu tỉnh bơ. Có vẻ như cô ta đã nghe thấy hết toàn bộ cuộc trò chuyện giữa Nam vs anh hai mình- Vi NaM
Việt Nam: Hả?! Lux.....luxia?! Là cô ư?
Luxia: Giờ không phải nói về việc đây là tôi hay không. Quan trọng là giờ cậu phải tỉnh lại. Thoát khỏi thế giới ảo mà anh tôi tạo ra để ns chuyện vs cậu. Nếu chậm chạp, tôi e rằng............đất nc của cậu sẽ không còn nữa đâu Việt Nam à................
Việt Nam: Hả?! Nhưng tại sao chứ?! Tại sao đất nước của tôi không còn?! Đã có chuyện gì xảy ra trong toàn bộ thời gian ấy?!
Luxia: Cậu cứ tỉnh lại đi rồi biết. Còn bây giờ cậu hãy uống lọ thuốc này, nó sẽ đưa cậu thoát khỏi đây và quay về thế giới thực. Còn bây giờ, tôi phải đi đây, tạm biệt .
Quay về thực tại
Việt Nam: // mở mắt//
Đập vào mắt cậu là trần nhà trắng toát, xung quanh nồng nặc mùi cồn và thuốc khiens cậu không thích ứng kịp mà suýt nôn ra sàn.
Không biết vì lý do gì, cậu vội bước xuống giường, chạy vào phòng tắm. Cậu đứng ddowd trước gương, nhìn chằm chằm vào bản thân mình trong đó. Cậu lớn lên nhiều rồi..........Ước chừng khoảng 1m65, thân thể gầy guộc như 1 kẻ nghiện ngập, mặt hốc hác thấy ghê. Đầu thì băng bó, toàn thân thì đầy vết sẹo chi chít đè lên nhau.
Việt Nam:.................
Hệ thống
Nhiệm vụ: Vào được trường Countryhumans, chiếm dc hảo cảm lẫn niềm tin của Philips, biến cô ta thành 1 con cờ trong cuộc chơi lần này.
Phần thưởng: *****************************************
Thời hạn: 3 tuần kể từ khi cậu tỉnh dậy.
Việt Nam: Haizzz lại phải làm nhiệm vụ à...............
Cậu bước ra ngoài, trèo lại lên chiếc giường, thẫn thờ ngước nhìn ra ngoài, đôi mắt vô hồn nhìn chăm chăm ra ngoài như đang tìm 1 thứ gì đó rất xa xăm và mơ hồ................................................
Bỗng cánh cửa mở ra,1 chàng thanh niên tay cầm bó hoa tay còn lại cầm 1 hộp quà bước vào. Anh chàng này có nước da màu vàng, có 3 sọc đỏ trên khuôn mặt. Ngũ quan hoàn hảo không tì vết nhưng trong đôi mắt đỏ ấy lại ẩn chứa 1 nỗi buồn ; 1 nỗi buồn mà người thường khó mà nhận ra được.
Việt Hòa: Nam à...anh.......anh lại đến thăm em này.......Hôm nay sinh nhật em, anh có mang quà vào cho em, nhưng tại sao em lại cứ ngủ li bì vậy chứ Nam? Đất nước đang lâm nguy mà em thì cứ ngủ phải biết sao đây hỡi em ơi?
Việt Nam: // đích thị là ông anh 3 que đây rồi chứ ai vào đây nx?! mà sao lại nói mấy câu sến súa vậy trời! Nghe sởn hết da gà má !//
Umừ anh gì ơi.......tôi cx đã tỉnh dậy rồi........Mà sao anh lại vô dc đây? Lại nói mấy câu nghe lạ đời quá? Cái gì mà đất nước lâm nguy còn tôi ngủ li bì?!\
Việt Hòa: Hả? Cái....cái gì..em.....em tỉnh rồi sao?
Việt Nam: Ủa ông anh này? Tôi tỉnh dc tiếng hơn tiếng rồi còn hỏi câu ngu người vậy ?! // nổi quạu//
Việt Hòa: Em tỉnh lại là tốt rồi! Để anh đi báo vs cha Đại Nam!
//Hòa vừa định đứng dậy thì bị Nam kéo tay lại//
Việt Nam: Ừm.....anh có thể cho tôi hỏi 1 chút dc không?
Việt Hòa: Em cứ hỏi đi
Việt Nam: Hừm......anh là ai vậy?\
Chỉ là một câu hỏi bình thường thôi nhưng lại khiến cho Việt Hòa như sét đánh ngang tai
Việt Hòa: Cái.......cái gì ?! Em.....em không nhớ tôi là ai ư ?!
Việt Nam // kkkk bộ mặt ông anh mình lúc này hài ẻ :))) Rất hiếm khi ms thấy dc bộ mặt này của ổng, phải trêu ông chút ms đc :))) //
Việt Nam: Ừ! Tôi không biết anh là ai hết á ;-;
Việt Hòa mặt tối sầm mặt lại, bảo vs Nam:
Việt Hòa:Hừm...anh hiểu rồi Nam......em cứ nằm nghỉ đi. Còn anh, anh tên là Việt Hòa- anh trai của em
Rồi hắn đặt tay lên vai Nam, nhìn cậu một lúc rồi bước ra ngoài ns chuyện vs ai đó. Nam cx không để ý mà tiếp tục nhìn ra cửa. Hôm ấy là ngày 2-9 ( tức ngày Quốc Khánh ), trước cái hôm ấy 5 ngày, chính người bạn Cuba của cậu đã ngã xuống vì cậu, bỏ rơi cậu giữa chiến trường tàn ác, bỏ cậu cô đơn một mình trong cuộc đời, thất hứa vs cậu, làm cho cậu đau lòng mà khóc hết nước mắt, khóc đến nỗi cổ họng đau rát, đôi mắt đỏ lừ, vết thâm quầng hiện rõ vì thức đêm nhiều hôm.........
Việt Nam: //MÀY THẬT BẤT TÀI!MÀY THẬT NGU DỐT! MÀY KHÔNG LÀM ĐƯỢC BẤT KÌ VIỆC GÌ RA HỒN CẢ! MÀY CHỈ TỔ LÀM KHỔ NGƯỜI KHÁC THÔI!MÀY ĐÃ NÓI THẾ NÀO? HỨA THẾ NÀO? RÕ RÀNG MÀY ĐÃ HỨA LÀ BẢO VỆ CUBA,BẢO VỆ USSR, BẢO VỆ NGƯỜI THÂN CỦA MÀY! VẬY MÀ GIỜ SAO? MÀY ĐÃ ĐÁNH MẤT TẤT CẢ! TẤT CẢ BỌN HỌ RA ĐI CŨNG VÌ MÀY! HỌ CHẾT CŨNG VÌ MÀY! CHỊU KHỔ CŨNG VÌ MÀY!tỰ HỨA VỚI BẢN THÂN RẰNG SẼ KHÔNG ĐỂ HỌ TUỘT KHỎI TẦM TAY CỦA MÀY THÊM 1 LẦN NỮA ?! HA! ẢO TƯỞNG! NGƯƠI THẤT BẠI THẬT RỒI!THẤT BẠI THẬT RỒI VIỆT NAM ƠI!!!!!!!!!!!!!!!!!!!//
Những giọt nước mắt đẹp đẽ như pha lê lăn dài xuống gò má cậu...... cậu khóc là vì cái kí ức đau thương ấy đã dày vò cậu, dày vò tâm hồn mỏng manh dễ vỡ; cậu khóc cx vì nhx người dân của cậu cx vì cậu mà phải chịu khổ suốt từng áy năm..............Cậu luôn tự động viên bản thân phải mạnh mẽ lên, phải mạnh mẽ, đánh đuổi bọn thực dân và lũ xâm lược khốn nạn ra khỏi đất nước của cậu.
Mọi người hay thấy cậu cười, nhưng sau nụ cười ấy lại là 1 cơn bão cảm xúc. Nó chen lấn nhau, mất kiểm soát, nhiều lúc khiến cho cậu đau đớn không dứt ra được.Những lúc như vậy, cậu chỉ có thể dùng dao để giải tỏa hết toàn bộ nhx cảm xúc lẫn lộn. Cậu sẽ tự làm hại bản thân mình mà không để ý rằng đang có rất nhiều người lo lắng cho cậu sau mỗi lần cậu tự hành thể xác. ( đó là lý do vì sao cậu tự sát đó :> Mặc dù cậu rất mạnh mẽ nhx nhiều lúc cx không thể kiểm soát dc tâm trạng. Ai cx có lúc như vậy mà phải không?)
.................................................................
...........................................
.............................
.............
.....
....
..
.
.
..
...
....
.........
.....................
.................................................
...............................................................................
Part này tui viết tắt cho nhanh nha :>> Lux = Luxia ; Vi Nam = Vi ; Việt Nam = Nam ; Culinam = Cul
Lux: Hello Nam! How are you ? :3
Việt Nam: //Giật mình, lấy tay quệt đi hàng nước mắt// À.ừm...........có...có chuyện gì sao Lux?
Lux: tui đến đây là để giúp cậu hồi phục sức khỏe để thực hiện nhệm vụ. ( ^v^)
Việt Nam: Hum~ Cảm ơn Lux nhé :3
Lux: Assss chết tiệt! đừng có cười như vậy với tôi! // ngại đêý :)) //
Russ: Hờ! Nụ cười mày tỏa ra ánh sáng của Đảng đếy Nam à :)))
Việt Nam: À thế à :))))
Russ: À thế nào mà à :)))
Việt Nam: :)))))
Việt Nam: A ha .... ờ ok
Lux: Uống lọ thuốc này đi. Nó sẽ giúp cậu bớt đau về thể xác, nhưng về tâm hồn thì nó phục hồi rất lâu nên nó chỉ giúp cậu hồi phục tất cả dc có 50 % thôi. Cậu có muốn uống nó?
Việt Nam: Hừm.............thế cx dc
Cậu cầm lấy lọ thuốc từ tay Lux khá khó khắn ( bị thương mà ) rồi uống liền 1 hơi
Việt Nam: Nè Lux! Thuốc cx ổn áp phết á! Nhưng thế này còn thua xa 1 loại thần dược ở chỗ tui....
Lux: hả ?! Thần dược nào vậy ?! Cho tôi xem vs :3 ( Luxia là 1 thần y ở đây. Nghe thấy có loại thần dược mạnh hơn cả của mình nên rất muốn thử )
Việt Nam: // loi trong túi ra 1 cái hộp nhỏ tý xíu và 1 cái lọ chứa dung dịch màu xanh lá cây//
Ha! Nhìn nhé! Đây chinh slaf thần dược bên Việt chúng tôi ! CAO SAO VÀNG :3
Và đây:DẦU GIÓ XANHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHH
Việt Nam: Này nhá,tôi mách cho cô biết! 2 loại thần dược này được người Việt sử dụng rất nhiều! Nó có khả năng trị bách bệnh; từ nhức đầu đến đau bụng, từ bầm tím đến đau cơ, v.v........Khoái nhất là vào mùa hè, xoa cái này lên người, quạt phát là phải nói: ỐI DỒI ÔI NÓ MÁTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTT .MÁT HƠN CẢ ĐIỀU HÒA PANASONIC THẾ HỆ 4.0!
Lux: Ố MÀI GÓT! GHÊ VẠI SAO! ĐỂ TUI THỬ!
//ngửi//
Ôi vãi lonz! Hảo hán! Ơ mây ding guốc chóp ỤvỤ. Cho tôi mỗi thứ 2 lô; mỗi lô 100 lọ nhé! Xuất sang Nga cho tui!
Việt Nam: Xời ~ Chuyện nhỏ ~ nhớ trả tiền ship đó cô bạn à :)))
Lux: Xời! Chuyện đó thì khỏi nói! Khuyển khoản luôn cho nè!
//ting//
Việt Nam: Úi dời! khách sộp :))) Giao dịch thành công! Tý tui ship luôn cho!
Lux: Ok! Cảm ơn trc nhé!
Việt Nam: Ko có giề :)))
Russ: hờ! chúng mày giỏi nhỉ?! Giờ là đang giờ làm nhiệm vụ chứ không phải là giao dịch buôn bán online nhé! MAU QUAY VỀ LÀM VIỆC!!!!!!!
Việt Nam: Biết rồi mà! Nói hoài!
Russ: Biết còn ko mau thực hiện ?!
Lux: con gái gì mà dữ dằn nhơ hổ ấy! Thế ai thèm yêu! // nói nhỏ vs Nam//
Nam: Chính con mẹ nó xác!
Russ://tay cầm chổi, tay cầm dép đã nghe dc hết// hahahaha hình như chị mày chiều chúng mày quá rồi sinh hư phải không hả ?!
Cả 2: ấy ấy từ từ chị gái ơi! xin chớ manh động! bọn em đi liền đây!!!!!!
Quay về thực tại part 3 ;-;
//rầm!!!!!//
Cul: Anh Nammmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmm
Việt Nam: Oái oái mau đi xuống á á á á á á á á á !mày đè chết cmn anh mày rồi!!!!!!!
Cul : //ngượng ngùng//: ahahah em xl nha ;-; tại em phấn khích quá thôi :"))))
Việt Nam: Hừ! chỉ bày trò là giỏi! Mà.........em nhìn khác quá..........
Cul: Vâng, đương nhiên là phải khác rồi ạ.....anh ngất gần 4 năm ròi đấy ạ!thật may là anh đã tỉnh lại....
Việt Nam: ừm.nhưng........anh không thể nhớ dc bất kì việc gì hết...........
Cul: //đứng hình//: hả?! anh.anh bị mất trí nhớ hả?
Việt Nam: Uừm.........có lẽ là vậy...........
Cul: vậy thì em sẽ nói cho anh biết! Anh đã hôn mê gần 4 năm. Hôm nay anh tỉnh dậy là cả Đại Việt được cứu rồi!
Việt nam: ( rõ ràng là biết trước nhx vẫn hỏi) : Hả.....?! Cứu? cứu gì cơ?
Cul: Dạ! Do anh hôn mê lâu quá, chx kiếm dc ng lãnh đạo toàn dân. Cha Đại nam đã bị bắt ép phải kí hiệp ước nhường lại toàn bộ dải đất hình chữ S này cho tên China nếu anh sau 4 năm mà không tỉnh lại! Và kì tích đã xảy ra! Anh đã tỉnh lại vào thắng 9! Và còn 3 thắng nx là Đại Việt rơi vào tay China rồi!
Việt Nam( Đông Lào): QUẢ LÀ MƯU MÔ VÀ KHỐN NẠ MÀ! tch!
Việt Nam: tính hắn từ lúc sinh ra vốn đã thế! Bộ em không nhớ cái vụ mấy nghìn năm tr, chúng nó đem quân sang đô hộ ta; hay thời 4.0 chúng nó còn lên giọng bốc phét 2 quần đảo Hoàng Sa vs Trường Sa là của chúng nó đấy à?! bla bla bao vụ nx!
Việt Nam( Đông Lào): nếu mà em có đc 1 than thể như anh á, em đã xiên l *n nó lâu rồi!!!!!!!!!!
Việt Nam:...................
Cul: anh lầm bầm j vậy Nam?
Việt Nam : hả?! à.à không có gì đâu. À mà Cul ơi..........anh........xuất viện dc chứ?
Việt Nam( Đông Lào): Xuất viện đi để em còn đi xiên chết thk China đấy chứ hai?!
Việt Nam: mẹ mày! biết rồi! nói lắm!
Đông Lào: hứ?!
Cul: a.anh tính xuất viện ạ? Để em bảo vs Bác sĩ kiểm tra lại 1 lượt rồi làm thủ tục xuất viện cho anh nha :3
Việt nam; Tùy em thôi.
Về phía China :)))))))))
Hạ Vũ ( tên quan cận thần rất quan trọng của China): Thưa ngài ~ Vậy là chỉ 3 tháng nữa thôi là Đại Việt sẽ thuộc về ngài a~~~~
China ngồi trên ghế gỗ khắc họa tiết chim công phượng múa, chân vắt hình chữ bát, tay cầm chén trà, tay còn lại cầm tẩu thuốc còn vương hơi khói. Sau làn khói ấy, hắn nở 1 nụ cười quỷ mị đến đáng sợ( giống kiểu nụ cười dc chiếm hữu 1 thứ gì đó mk rất thích)
China: Ha! Còn phải nói ư? Tên Đại Nam kia thật là ngu ngốc. Mà công nhận ngươi rất khôn ngoan đấy Hạ Vũ à! giết Mặt Trận tuy không thành nhưng lại giết đúng Việt Nam ms hay! Quả thực rất tài tình!
Hạ Vũ: Dạ thưa ngài quá khen ạ! Tên Việt Nam đó chắc chắn sẽ rất lâu sau ms tỉnh lại. Còn mấy tên bạn bè của Việt Nam đều được người phe ta cho bùa rồi nên chắc chắn kế hoạch này sẽ thành công thôi thưa ngài!
China: // cười khẩy//: haha tốt lắm! Ta sẽ thưởng lớn cho nhà ngươi!
Cả 2 đang đắm chìm trong nhx mơ tưởng về việc chiếm được Đại Nam thì Đài Loan chạy xông vào, thở không ra hơi.
Đài Loan: Anh Hai!....có......có...chuyện không hay xảy ra rồi ?!
China: Hử?! Có việc gì thì cứ từ từ nói, cần gì phải vội vã thế em trai ?!
Đài Loan: Việt.....Việt.......Việt Nam TỈNH LẠI RỒI!!!!!!
China:// bất ngờ//: Hả?! Em vừa nói cái gì?! tên Việt Nam đó đã tỉnh lại rồi ư ?!
Đài Loan: Vâng ạ. Trước đó hắn dc kết luận là sẽ không sống nổi vì viên đạn kia có chứa độc tố và dc làm từ chì, nhưng không hiểu vì 1 lý do nào đó mà hắn đã tỉnh lại rồi ! Chỉ có mỗi trí nhớ là chx dc phục hồi hoàn toàn!
// CHOANG!//
China tức quá không chịu nổi. Đã bao lần tính kế hãm hại cậu mà lần nào cũng không thành. Hắn ta tỏa ra sát khí hừng hực khiến tất cả mọi người xung quanh phải kinh hãi. Hắn ta ném vỡ cái chén trên tay, lầm bầm:
China: Hừ! Việt Nam! Ngươi được lắm!!!!! Cũng may mắn cho ta là ngươi bị mất trí nhớ! hÃY ĐỢI ĐẤY Việt Nam!
LẦN NÀY, CHÍNH TA SẼ GIẾT CHẾT NGƯƠI BẰNG ĐÔI BÀN TAY NÀY!!!!!VIỆT NAMMMMMMMMMMMMMMMMMM
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top