Chương 29. Con cần phải cho
Đôi mắt Vân Tịch Nhan lạnh lùng nhìn khuôn mặt Vân Lam đang lộ ra tươi cười cùng tán thưởng. Xem ra nàng thật đúng là xem thường Phương Nhu. Nữ nhân này nhìn như nhu nhu nhược nhược, kỳ thật lại tâm tư kín đáo.
Một kế vừa rồi, từ mặt ngoài thì thấy đích xác xảo diệu hóa giải hai bên mâu thuẫn. Đã cho nàng Vân Tịch Nhan mặt mũi, cũng để Vân Hàm Hương tìm về uy nghiêm.
Càng trùng hợp chính là, Vân Lam hiện tại không muốn, cũng không thể xử trí Vân Tịch Nhan. Nhưng hắn lại không thể bỏ mặc ái thiếp cùng thứ nữ. Cho nên hắn chỉ có thể tìm một cái kế sách vẹn toàn.
Mà Phương Nhu liền vừa vặn cho hắn cái kế sách vẹn toàn này. Cũng cho hắn một cái hình tượng vừa ôn nhu thiện lương, lại tri thư đạt lý.
Thưởng thức chén sứ trong tay, Vân Tịch Nhan lại còn nhìn thấu một tầng ý nghĩa nữa. Đó chính là khiêu khích cùng ám toán của Phương Nhu.
Nếu nàng đáp ứng đem đám nha đầu làm việc cho nàng giao ra. Sau này bọn nha hoàn của hầu phủ này sợ sẽ không ai dám thiệt tình thay nàng làm việc.
Nhìn như một chuyện nhỏ, lại có khả năng làm nàng mất đi căn cơ!
Thật là mưu kế tốt a!
“Được, chủ ý này của Nhu nhi không tệ.” Vân Lam vừa gật đầu, vừa trầm trồ khen ngợi. Cái bậc thang này, làm hắn thích vô cùng!
“Tịch Nhan a, nghe vi phụ, liền làm theo ý di nương của ngươi đi! Đem mấy cái nha hoàn đánh người giao ra đây là được!”
Vân Lam vừa nói ra. Thân mình đám người Ách nương đứng ở cửa run lên. Nếu như bị giao cho Phương Nhu thì các nàng còn có đường sống sao?
Từng đôi mắt khẩn cầu nhìn Vân Tịch Nhan, tuy rằng là hầu gia đã quyết định, nhưng các nàng hiện tại là người của Vân Tịch Nhan. Các nàng cũng chỉ tin tưởng chủ tử của các nàng.
Đáy mắt Phương Nhu hiện ra đắc ý. Kế sách này rất tốt, hơn nữa vô cùng chính đáng, nàng cũng không tin, tiểu tiện nhân này dám không đáp ứng!
Chỉ tiếc, nàng thật sự tính sai người rồi!
“Biện pháp này của di nương đích xác không tệ. Nhưng là ta hạ lệnh đánh nhị tỷ, nếu muốn phạt tự nhiên cũng là ta tới chịu. Ta Vân Tịch Nhan dám làm dám chịu, tuyệt đối không để thủ hạ chịu thay ta!”
Nhìn khuôn mặt đang mỉm cười của Vân Lam, Vân Tịch Nhan lại nói ra một câu, làm hắn hoàn toàn không có dự đoán được.
Không thể tin tưởng ngẩng đầu, hắn nhịn không được nhíu mày. Lời nói mới rồi, Vân Tịch Nhan nói chém đinh chặt sắt, không chút nào dây dưa.
Cùng ngày đó giống nhau, nàng căn bản là không thèm để ý đến ý kiến của hắn. Nữ nhi này của hắn, trong lòng chỉ sợ sớm đã có ý nghĩ của chính nàng, căn bản không cần hắn tới hỏi.
“Ngũ nha đầu, bất luận chủ nhân đúng hay sai, hạ nhân nên có giác ngộ của hạ nhân, bọn chúng chịu tội thay chủ tử là việc nên làm!”
Phương Nhu thấy Vân Tịch Nhan không đáp ứng, vội vàng thông tình đạt lý mở miệng nói. Cái tiện nha đầu này, thế nhưng như vậy đều không bỏ xuống khẩu khí!
“Nghe di nương nói như vậy, chuyện này đều là Tịch Nhan làm sai?” Vân Tịch Nhan ánh mắt vừa động, ánh mắt lạnh băng sắc bén đánh vào trên khuôn mặt đang giả mù sa mưa của Phương Nhu.
“Di nương mới vừa rồi không phải nói, chuyện này là nhị tỷ sai trước hay sao?”
“Này……”
Phương Nhu cắn răng một cái, lời nói đến bên miệng, lại không biết như thế nào mở miệng. Nàng thật hận không thể bóp chết Vân Tịch Nhan, chính là nàng không thể. Hai tròng mắt hơi hơi đỏ lên, từng giọt nước mắt lại lần nữa chảy xuống……
“Hầu gia, thiếp không phải ý này, thật sự không phải, ngài phải tin tưởng thiếp…… Thiếp cũng là vì tốt cho mọi người a……”
Phương Nhu rơi lệ, sắc mặt Vân Lam rốt cuộc lạnh vài phần. Tuy rằng Vân Tịch Nhan đã có tính toán của chính mình. Nàng gia pháp có lẽ cũng không sai. Nhưng tóm lại phải cho Phương Nhu cùng Hàm Hương một cái bậc thang đi xuống.
Bằng không về sau, các nàng tại hầu phủ này, sợ cũng khó có mặt mũi.
“Ngũ nha đầu, liền tính chuyện này là Nhị tỷ tỷ của con sai! Nhưng nó dù sao cũng là tiểu thư hầu phủ, cái công đạo này, con cần phải cho!”
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top