Chương 56-58
Chương 56: Vợ chồng son tay trong tay
Editor: Hyna Nguyễn
————————————————————————–
Thời điểm Tư Dạ Hàn vừa tới cổng chính lão thái thái cũng đã nhận được thông báo của người giúp việc, giờ phút này đang ở trong phòng khách bất an, đi qua đi lại. Lão đã cùng Hứa Dịch nghe ngóng được một chút tình huống của cô gái kia, nghe nói còn đang lên học lớp 12, ngay từ đầu nghe được điều này đều dọa lão giật mình, mặc dù tuổi là có chút nhỏ, cũng còn hơn chưa trưởng thành.
Chẳng qua là, cô gái kia gia thế không tốt lắm, cùng Tư gia so sánh là khác nhau trời vực.
Bất quá chỉ cần tiểu Cửu thích, tất cả những thứ này đều không là vấn đề, trọng yếu nhất vẫn là xem tính cách của cô bé này, đối đãi với tiểu Cửu có thật lòng không.
Nghe được tiếng bước chân tại cửa trước, lão thái thái lập tức hướng phía cửa nhìn lại.
Chỉ thấy quản gia đi ở phía trước, hai người đi theo phía sau, cháu trai nhà mình trước sau như một cùng tượng đá một dạng xụ mặt, trên cánh tay mang theo một cái bọc sách màu xanh nhạt, bên người đi theo một tiểu nha đầu cười tươi rói.
Cô gái khuôn mặt nhỏ nhắn màu trắng mộc mạc sáng như đào mận, nhánh tóc đen buộc thắt bím đuôi ngựa, mặc trên người học đồng phục học sinh của trường trung học Thanh Hòa, nhìn qua dị thường nhu thuận, để cho người vừa thấy liền không nhịn được sinh lòng trìu mến.
Để cho lão vui mừng chính là, hai người lại là dắt tay tiến vào.
Tính tình Tiểu Cửu lão thật sự là quá hiểu, nữ nhân tầm thường đều không thể tới gần trong khoảng ba bước của hắn, đừng nói là đụng chạm hắn.
Nhưng là bây giờ, hắn lại chủ động dắt tay một cô gái, đây quả thực là chuyện xưa nay chưa từng có. Vì vậy, ánh mắt của lão thái thái nhìn Diệp Oản Oản trong nháy mắt càng hài lòng hơn.
Tư Dạ Hàn dẫn Diệp Oản Oản đi tới trước mặt lão thái thái, “Bà nội.”
Lão thái thái ánh mắt không hề chớp mắt mà nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản, trên mặt tràn đầy đều là từ ái, tựa hồ là rất sợ hù đến đối phương vậy, ngữ khí vô cùng hòa ái nói, “Đây chính là Oản Oản đi, nhanh đến chỗ bà nội này!”
Diệp Oản Oản hướng phía Tư Dạ Hàn nhìn một cái, sau đó mới ngoan ngoãn hướng phía lão thái thái đi tới, “Bà nội khỏe!”
“Ngoan, ngoan….!” Lão thái thái vẻ mặt tươi cười mà đáp một tiếng, nhìn phía sau Hứa Dịch trong tay xách bao lớn bao nhỏ, đau lòng nói, “Mệt không, đều nói người đến là tốt rồi, không cần mang theo lễ vật!”
Trong miệng nói như vậy lấy, bất quá ngữ khí nhưng vẫn là vô cùng vui vẻ. Mặc dù trong nhà cái gì cũng không thiếu, dù sao đây cũng là cháu dâu tương lai đưa, ý nghĩa làm sao có thể giống nhau được.
“Lão phu nhân, bữa ăn tối đã chuẩn bị xong.” Lúc này, người giúp việc trong phòng bếp tới thông báo.
“Các cháu tới đến ngược lại đúng lúc, đều đến đây đi, chúng ta vừa ăn cơm vừa trò chuyện, trong nhà không có nhiều quy củ như vậy, tùy ý liền có thể.” Lão thái thái lo lắng Diệp Oản Oản câu nệ, cố ý mở miệng nói một câu, thân thiết kéo tay của Diệp Oản Oản hướng phía bàn ăn đi tới, ngay cả cháu trai đều bỏ lại sau lưng.
Tư Dạ Hàn đem bọc sách giao cho lão quản gia, ngay sau đó bước dài chân thon cũng hướng phía bàn ăn đi tới.
Lão thái thái vào lúc này đã cùng Diệp Oản Oản thân thiết trò chuyện rồi, “Oản Oản, lớp mười hai bài vở có mệt hay không à? Tới nơi này có trễ nãi việc học tập của cháu hay không?”
Thái độ bà nội của Tư Dạ Hàn thân thiết hòa ái làm cho tâm tình Diệp Oản Oản buông lỏng không ít, bước đầu nhận thấy được, lão nhân gia đối với cô ấn tượng đầu tiên cũng còn là tốt.
Diệp Oản Oản vội vàng lắc đầu nói, “Không có, thứ bảy cuối mối tuần đều nghỉ ngơi.”
“Tiểu Cửu đứa nhỏ này, kiếm được bạn gái đều không nói cho bà biết, ít ngày trước bà nhìn hắn một mình nhìn điện thoại di động cười cười, liền hỏi hắn đang nhìn cái gì, kết quả hắn nói đang nhìn tin nhắn của bạn gái bà đây mới biết, hắn không biết lúc nào lại kết bạn gái rồi, lúc ấy còn dọa rồi bà giật mình, lúc này mới thúc giục hắn vội vàng mang cháu về cho bà xem một chút!”
Lão thái thái vừa nói, vừa oán trách hướng phía cháu trai nhìn một cái.
Diệp Oản Oản nghe được lão thái thái nói Tư Dạ Hàn lại một mình nhìn tin nhắn của cô cười, khuôn mặt ngoài ý muốn, thật là khó có thể tưởng tượng được hình ảnh lúc đó.
Chương 57: Sẽ không ngây thơ như thế chứ ?
Editor: Hyna Nguyễn
———————————————————-
Lão thái thái lại kéo cô trò chuyện không ít chuyện có liên quan tới Tư Dạ Hàn, bầu không khí khi ăn cơm rất hòa hợp. Cứ như vậy bị bà nội ruột bán đi, Tư Dạ Hàn ngược lại nhìn cũng không thèm để ý. Hắn rất ít nói, bất quá nhìn ra được, thời điểm hắn ở trước mặt lão thái thái, rõ ràng so với bộ dạng bình thường lạnh lùng xa cách nhiều hơn mấy phần cảm giác thân thiết.
Lão thái thái để cho người chuẩn bị đầy một bàn thức ăn, mỗi một món ăn đều cực kỳ ngon, Diệp Oản Oản lúc đầu suy nghĩ lần đầu tiên đến cửa, dầu gì khắc chế một chút, nhưng là Tư Dạ Hàn mặc dù không nói nhiều, trên tay cũng không dừng lại, thỉnh thoảng gắp thức ăn cho cô, chờ đến thời điểm cô phát giác ra, cô đã không cẩn thận ăn ba chén cơm.
“A, không muốn lại gắp thức ăn cho em rồi, em không ăn được nữa!” Diệp Oản Oản nhìn một núi nhỏ đồ ăn chất trong chén, vẻ mặt ai oán.
Cô cũng không muốn lần đầu tiên gặp mặt sẽ để cho bà nội nghĩ rằng cô là một thùng cơm a.
Tư Dạ Hàn hướng phía khuôn mặt nhỏ nhắn của nữ hài đang ai oán nhìn một cái, tay dài đưa tới, đem chén của cô bưng đến trước mặt chính mình, không để ý chút nào giúp cô ăn. Người này. . . Không phải là có bệnh thích sạch sẽ à. . .
Diệp Oản Oản có chút kinh ngạc, bất quá thấy hắn giúp mình giảm bớt gánh nặng, vẫn là thở phào nhẹ nhõm.
Lão thái thái ở bên nhìn động tác giữa hai người, trong lòng tràn đầy đều là vui vẻ yên tâm.
Hơn nữa tiểu nha đầu này quả nhiên như cháu trai nói, một chút đều không kén ăn, khẩu vị cũng tốt, ngược lại so với các thiên kim tiểu thư mỗi lần chỉ ăn mấy hớp nhỏ nhìn thấy thuận mắt hơn nhiều.
Sau bữa cơm chiều, lão thái thái lo lắng Oản Oản một mực chỉ quan tâm trò chuyện cùng bà mà bỏ rơi cháu mình, quan tâm mà mở miệng nói, “Tiểu Cửu a, Oản Oản lần đầu tiên tới trong nhà, cháu mang con bé đi dạo chung quanh một chút đi.”
“Dạ.” Tư Dạ Hàn gật đầu.
“Bà nội chúng cháu đi chút nha.” Diệp Oản Oản cùng lão thái thái lên tiếng chào hỏi, sau đó ngoan ngoãn đi theo Tư Dạ Hàn hướng phía trong sân đi tới.
Đêm lạnh như nước, đỉnh đầu là trời đầy sao, trong không khí tràn ngập cỏ cây thanh hương.
Mặc dù không giống Cẩm Viên – một dạng Lâm Viên Hoàng gia tinh xảo, nhưng nhà cũ phong cách cổ xưa rộng rãi cũng có khác một hương vị, sau khi cơm nước xong tản bộ tiêu cơm một chút, ngược lại rất thích.
Diệp Oản Oản lúc này mới phát hiện, trong lúc bất tri bất giác, cảm giác bất an lúc mới tới nhà cũ đã hoàn toàn tiêu tán.
Chính tâm không chuyên tâm mà thưởng thức bóng đêm, Tư Dạ Hàn đi bên cạnh lại không biết rốt cuộc hắn lại có vấn đề gì. Rõ ràng mới vừa rồi lúc ăn cơm còn rất tốt, vào lúc này nhưng thật giống như có điểm không đúng.
Cô ngước mắt hướng phía mặt của hắn nhìn một cái, quả nhiên phát hiện nam nhân trên trán như có mấy phần không vui, ngay cả bước chân cũng dần dần tăng nhanh.
Diệp Oản Oản chân ngắn khó có thể theo kịp, rất nhanh thì bị bỏ lại ở phía sau. Cô lại chỗ nào chọc cho người này mất hứng? Chẳng lẽ là mới vừa rồi lúc cô cùng lão thái thái nói chuyện, nói sai cái gì sao? Thật giống như cũng không có a. . . Diệp Oản Oản có chút sợ bóng tối, thời điểm có người ở bên người cũng còn khá tốt, nhưng bên mình không có người liền sợ hãi.
Mắt thấy người phía trước đều giống như hòa vào trong bóng tối biến mất không thấy gì nữa, Diệp Oản Oản không kịp suy nghĩ nhiều, vội vàng chạy đuổi theo mấy bước, sau đó cầm tay Tư Dạ Hàn.
Cơ hồ là khi cô cầm tay Tư Dạ Hàn trong nháy mắt, cô liền cảm nhận được từ trên người Tư Dạ Hàn lãnh ý như có như không nhất thời tiêu tán.
Sau khi sống lại, cô đối với tâm tình của Tư Dạ Hàn luôn luôn để tâm điều khiển vô cùng chuẩn xác, cho nên cô cảm giác chắc chắn sẽ không có lỗi.
Diệp Oản Oản kinh ngạc nháy mắt một cái. Chẳng lẽ người này không nói một lời đột nhiên cáu kỉnh, cũng là bởi vì chính mình mới vừa rồi lúc tản bộ, không dắt tay hắn?
Tư Dạ Hàn hắn hẳn. . . Sẽ không ngây thơ như thế chứ .
Chương 58: Ngủ thiếp đi
Editor: Hyna Nguyễn
———————————————————-
Diệp Oản Oản cảm thấy, tuyệt đối là cô não rút suy nghĩ nhiều! Bất quá, bất kể hắn rốt cuộc là lạ ở chỗ nào, cầm tay anh đi cũng tốt, như vậy thì không cần lo lắng theo không kịp anh.
Chỗ này lớn như vậy, quay đầu lạc đường liền không thấy xấu hổ. Lần này bị cầm tay đi phía sau, Tư Dạ Hàn như cũ chẳng qua là bước chân hơi dừng lại, cũng không nói gì, mang cô dạo vòng quanh nhà cũ trong trong ngoài tất cả đều đi dạo một vòng.
Khi hắn còn chuẩn bị đi vòng thứ hai, Diệp Oản Oản rốt cuộc không nhịn được, “Tư Dạ Hàn, em tê chân, chúng ta đi ngồi bên kia một chút đi ?”
Tư Dạ Hàn cụp mắt nhìn cô một cái, nhìn bộ dáng tựa hồ có hơi không muốn dừng, cuối cùng vẫn là mang theo cô ngồi xuống một ghế bằng gỗ kia.
Diệp Oản Oản thở phào một cái, buông tay ra duỗi người, lẩm bẩm nói, “Bà nội anh thật tốt, lúc đầu em còn có chút lo lắng bà nội sẽ không thích em.”
Tư Dạ Hàn ánh mắt xéo qua hướng phía chính mình không có lòng bàn tay của ai đó nhìn một cái, bất quá chẳng qua là một cái chớp mắt liền thu hồi ánh mắt, “Không biết.”
Thật ra thì Diệp Oản Oản biết, ngoại trừ bởi vì chính mình lần này biểu hiện coi như không tệ ra, nguyên nhân lớn nhất vẫn là Tư Dạ Hàn, dù sao yêu ai yêu tất cả. Chỉ cần cô không dẫm vào vết xe đổ, huyên náo quá đáng, lần gặp mặt này cơ bản sẽ không có vấn đề gì, có thể nhiều hơn một chút độ hảo cảm dĩ nhiên tốt hơn.
“Đúng rồi, Tư Dạ Hàn, tại sao bà nội lại gọi anh là tiểu Cửu, những người khác cũng đều gọi anh là Cửu thiếu gia?” Diệp Oản Oản có chút hiếu kỳ hỏi.
Theo cô biết, Tư Dạ Hàn phía trên chỉ có một đại ca, theo lý thuyết hắn không phải là hẳn là xếp hạng thứ hai sao?
Tư Dạ Hàn ngồi dựa trên ghế dựa, sâu thẳm trong ánh mắt phản chiếu lấy đỉnh đầu điểm bể ngôi sao, mở miệng nói: “Tôi từ nhỏ người yếu nhiều bệnh, đây là phương pháp tránh điềm xấu lúc xưa.”
Diệp Oản Oản nghe vậy, lúc này mới sáng tỏ, “Nguyên lai là như vậy, em cũng đã nghe nói qua, hình như là có lời giải thích như thế, để cho trong nhà tất cả mọi người không gọi anh là Nhị thiếu gia, mà gọi là anh là Cửu thiếu gia, dùng cái này lừa gạt Diêm vương gia không câu hồn người.”
“Ừm.”
“Xem ra, bất kể có phải hay không là mê tín, tóm lại vẫn hữu dụng.”
Dù sao Tư Dạ Hàn còn sống, hơn nữa còn đem mình trở thành người biết người sợ Quỷ Kiến Sầu, như Diêm Vương sống.
Nghe nói năm đó Tư Dạ Hàn là đi theo cha đồng thời gặp tập kích, cha hắn chết tại chỗ, mà hắn cũng ở bên trong tai nạn đó bị thương, sau đó thân thể liền không tốt lắm.
Suy nghĩ một chút Tư Dạ Hàn còn nhỏ tuổi liền gặp đại kiếp, thật vất vả mới có thể giữ được một cái mạng, bây giờ lại gặp chướng ngại liên quan đến giấc ngủ, rất có thể sống không lâu, cũng khó trách lão thái thái đối với hắn vô điều kiện thương yêu như thế.
Đại khái là bởi vì này một hồi bầu không khí rất tốt, Diệp Oản Oản dưới sự khó hiểu của mình, theo bản năng hỏi ra cái đó có chút cấm kỵ vấn đề, “Tư Dạ Hàn, rốt cuộc tại sao anh lại luôn không ngủ được đây?”
Diệp Oản Oản đang chờ Tư Dạ Hàn trả lời, bên người lại chậm chạp không có trả lời, ngay tại lúc cô phát hiện chính mình dường như hỏi vấn đề không nên hỏi, lại đột nhiên cảm giác bả vai nặng thêm.
Cô theo bản năng quay đầu đi, sau đó liền thấy, Tư Dạ Hàn dựa vào vai của cô, nhắm lại cặp mắt, hô hấp đều đặn, dường như. . . Ngủ thiếp đi. . .
“Ây. . .” Diệp Oản Oản mặt nhất thời tối, gắng gượng đem vấn đề vừa rồi nói nuốt rồi trở về.
Tư Dạ Hàn ngủ ngon giống như rất quen, Diệp Oản Oản cũng không dám động, chỉ có thể mặc cho anh dựa vào.
Nhưng là, buổi tối nhiệt độ có chút thấp, anh ngủ như vậy mà nói, thời gian dài phỏng chừng sẽ lạnh. . . Chính đang buồn rầu Diệp Oản Oản cũng không có phát hiện, giờ phút này cách đó không xa có hai người đang đứng.
Lão thái thái thấy hai người chậm chạp chưa có trở về, liền đi cùng với quản tự mình đi trong sân tìm hai người. Làm lão khiếp sợ không gì so sánh nổi chính là, hai đứa bé kia song song ngồi ở chỗ đó, mà cháu trai nhắm mắt lại, tựa vào trên vai tiểu nha đầu kia, nhìn dường như là ngủ thiếp đi. . .
Chuyện này. . . Điều này sao có thể.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top