Chương 140
" Lời này ngược lại nói đúng ý trong lòng của ta, con gái nhỏ nhà chúng ta thật sự rất tùy hứng, Tiêu Vân nếu có thể để mắt tới nó thì quả thật cảm ơn trời đất ". Tiền đổng đương nhiên cũng nghe ra ý tứ của Diêu Tinh Tinh. Mộ Tiêu Vân vẫn luôn không lên tiếng, ông cũng ngại nói. Hơn nữa, tuy rằng ông vừa ý Mộ Tiêu Vân, nhưng cậu rốt cuộc vẫn là một đứa nhỏ, lời này nói ra có lẽ cũng nghĩ là vui đùa mà thôi, nếu như thành công thì tốt nhất. Chính là dù sao cũng mới 20 tuổi, hiện tại ở cùng một chỗ nhưng có thể đi tới cuối cùng hay không thì không biết được.
" Tiền tiểu thư rất đáng yêu, ở trường cũng rất nhu thuận ". Lúc này, Mộ Tiêu Vân ngược lại lên tiếng :" Chính là Tiêu Vân đã có người trong lòng, từ rất lâu....." Từ rất lâu, Mộ Tiêu Vân là nhẹ giọng nói, trong ánh mắt không tự giác mà toát ra một tia ôn nhu, có lẽ người khác nghe không hiểu, cho rằng chỉ là thiếu niên này thầm mến nhưng Hạ Thanh Hòa đã hiểu.
Người mà trong lòng Mộ Tiêu Vân rất lâu rồi chính là đệ đệ bảo bối của hắn.
" Ngươi có bạn gái ?" Mộ Hữu Thành lên tiếng. Hơn nữa đây là câu nói đầu tiên của hai cha con trong đêm nay.
Mộ Tiêu Vân ngẩng đầu nhìn ông, nở nụ cười :" Có phải hay không không thể yêu sớm ?" Cậu hỏi.
" Đương nhiên không phải là ý này ". Mộ Hữu Thành lập tức nói :" Nếu là người con thật tâm thích, có thể mang về nhà cho ba nhìn xem ". Kỳ thật từ trong đáy lòng ông đích thực không hy vọng con trai ông yêu sớm, ít nhất cũng phải chờ đến tốt nghiệp đại học, bất quá ngược lại lại muốn, nếu cô gái kia nhân phẩm không tồi thì tại sao ông phải cự tuyệt, ông cũng không muốn hai cha con vì chuyện này mà nháo loạn.
" Ân ". Mộ Tiêu Vân ứng thanh, không ở trước mặt mọi người mà phản bác ông.
Thời điểm tiệc sinh nhật của Trần đổng kết thúc, mọi người cũng theo đó mà tản ra. Mộ Tiêu Vân vẫn leo lên xe của Hạ Thanh Hòa mà đi, mà lần này là Mộ Tiêu Vân lái xe vì Hạ Thanh Hòa uống rượu. Tại bãi đỗ xe, Mộ Hữu Thành gọi Mộ Tiêu Vân:" Tiêu Vân à, nếu con thật thích cô bé kia, ba ba sẽ không phản đối, nhưng dù sao bây giờ con vẫn còn đi học, ba ba vẫn hy vọng con lấy việc học làm trọng, chú ý lời nói và việc mình làm một chút ". Cái gọi là lời nói và việc làm của Mộ Hữu Thành chính là chỉ hành vi kia, nói trắng ra một chút chính là cùng con gái lên giường, dẫn đến con gái người ta mang thai thì thật không nên.
" Ta biết ". Mộ Tiêu Vân cũng khó có được mà không phản bác ông.
" Lần này dì của con gọi cho con, ta cũng thật bất ngờ, càng ngoài ý muốn chính là con đã đáp ứng đến. Ba ba vẫn luôn hy vọng con về ở chung với ta, nhưng ba biết con không nguyện ý, cho nên ba cũng không miễn cưỡng. Con ở nhà bạn thì phải tự chiếu cố chính mình, Hạ gia... không tầm thường ". Ông thật sợ Tiêu Vân xảy ra chuyện, nhưng hôm nay xem ra Hạ Thanh Hòa thực thích Mộ Tiêu Vân.
" Nhưng, người trong Hạ gia đối xử với tôi rất tốt ". Mộ Tiêu Vân dừng một chút lại nói, " Ông bình thường uống rượu cũng chú ý một chút, tôi đưa anh Thanh Hòa về trước ".
"Ân. Đúng rồi, ta nghe nói sinh viên B đại các con sắp đến kỳ thực tập, đến lúc đó có muốn đến công ty hay không ? Như vậy cũng vì tiếp nhận công ty sau này mà chuẩn bị một chút ". Mộ Hữu Thành chỉ muốn cùng con trai tâm sự một chút, trong nhất thời không nghĩ ra gì khác, liền cái khó ló cái khôn mà nói đến chuyện này.
" Kỳ thực tập của B đại tốt nhất là nên vào cơ quan công - kiểm- pháp, cho nên tôi sẽ suy xét vào pháp viện hoặc sở luật sư, tôi sẽ tự mình an bài thực tốt, ông không cần lo lắng, ít nhất công ty..." Mộ Tiêu Vân dừng lại một chút, " Để xem đến lúc thực tập có rút ra được thời gian hay không, nếu có thì tôi sẽ đến công ty. Đương nhiên, là nếu ông không để ý ".
Nghe được Mộ Tiêu Vân đáp ứng, Mộ Hữu Thành liền lập tức nói:" Được, được, được, đều được, chỉ cần con nguyện ý tới, thời điểm nào cũng được " . Nghe thanh âm của Mộ Hữu Thành quả là vui mừng đến không thể kìm nén.
" Ân, đến lúc đó rồi nói sau, con đến mấy tháng nữa ".
" Được, con cũng sớm một chút về nghỉ ngơi đi, trên đường lái xe cẩn thận ".
" Ân ".
Mộ Hữu Thành nhìn Mộ Tiêu Vân lên xe thì chính mình cũng leo lên, chính là khi ngồi vào xe, Diêu Tinh Tinh lại phát hiện tâm trạng ông đang rất vui sướng, liền hỏi :" Anh cùng Tiêu Vân hàn huyên cái gì mà vui như vậy ?"
" Cũng không có gì, ta cho rằng sự việc hôm nay Tiêu Vân sẽ sinh khí nhưng xem ra là ta nghĩ nhiều. Đúng rồi, nó đã đồng ý ký thực tập có thể sẽ đến công ty một chút, dù sao sớm hay muộn công ty cũng giao cho nó, nên nó cũng sớm làm quen một chút, đối về sau khi tiếp nhận cũng có lợi. Em nói phải hay không ?" Mộ Hữu Thành uống rượu cho nên lúc xe là do lái xe đến lái. Hai vợ chồng ngồi phía sau nói chuyện, hơn nữa còn không bật đèn cho nên lúc Mộ Hữu Thành nói ra lời này cũng không nhìn thấy sắc mặt của Diêu Tinh Tinh vô cùng không tốt. Ông vẫn đang nhìn Diêu Tinh Tinh, ông cho rằng Diêu Tinh Tinh sẽ cao hứng giống ông.
" Vậy là anh đã quyết định đem quyền thừa kế công ty giao cho Tiêu Vân sao ?" Diêu Tinh Tinh điều chỉnh tâm tình của mình một chút, hỏi rất xúc động.
" Cái này không phải chúng ta đã nói rồi sao ? Lần trước, đối mặt với các phóng viên, em cũng nói như thế không phải sao ?" Mộ Hữu Thành nghĩ ngợi một chút rồi cười :" Tiêu Vân tuy còn nhỏ nhưng rất thông minh, những cái cần học cũng còn rất nhiều nhưng ta tin tưởng công ty nếu vào tay nó thì sẽ phát triển ngày càng tốt ".
" Vậy ta cùng con như thế nào ?" Diêu Tinh Tinh không để ông nói tiếp mà nhằm vào lời nói của ông mà hỏi. " Anh Thành, em cũng không phản đối anh cho Tiêu Vân kế thừa công ty, như vậy những đứa nhỏ thì sao ? Anh có thể công bằng sao ?"
Mộ Hữu Thành sửng sốt, lúc này mới phát hiện thanh âm Diêu Tinh Tinh có chút không tốt.
" Tinh Tinh, em đang suy nghĩ cái gì? Ta đem công ty cho Tiêu Vân, thứ nhất là vì nó có năng lực, thứ hai nó cũng là con ta, thứ ba là do chúng ta thua thiệt nó. Thời điểm ta cùng Ngải Thanh ly hôn nó mới 13 tuổi, là ta không xem xét tốt sự tình mới làm tổn thương đứa nhỏ này, cái này trước đó không phải chúng ta đều đã nhất trí sao ?"
" Nếu anh lúc ấy suy xét đến Tiêu Vân chỉ mới 13 tuổi liền không cùng Lý Ngải Thanh ly hôn, thà rằng cứ để ta cùng Tiêu Lâm vô danh vô phận như vậy phải không ?" Diêu Tinh Tinh bắt lỗi trong lời nói của Mộ Hữu Thành mà cố ý hỏi.
Mộ Hữu Thành trầm mặc. Vấn đề này Mộ Tiêu Vân cũng đã hỏi qua ông. Nhưng thời điểm này ông cảm thấy nếu như trở về lúc trước thì ông vẫn cùng Diêu Tinh Tinh một chỗ bởi vì ông yêu Diêu Tinh Tinh , cùng Lý Ngải Thanh một chỗ thì bọn họ không có chung đề tài, lý tưởng, chỉ là vì gia đình, vì Tiêu Vân mà ông gánh lên hai chữ trách nhiệm. Nhưng hiện tại, điều này đến phiên Diêu Tinh Tinh hỏi thì ông lại do dự.
Nếu trở lại lúc trước, ông biết sẽ làm tổn thương Tiêu Vân về sau thì ông vẫn ngoan cố mà lựa chọn như vậy sao ?
Mộ Hữu Thành do dự, Tiêu Vân cùng Tiêu Lâm đều là những đứa con mà ông thương yêu. Nếu như nói là ông thích ai hơn thì không nghi ngờ chính là Tiêu Vân. Đối với Tiêu Lâm ông cũng áy náy bởi vì 9 năm sống không có cha. Nhưng Tiêu Vân đã nói, thời thơ ấu của nó là lớn lên trong tịch mịch, làm cho ông ý thức được rằng ông đã tổn thương hai đứa nhỏ.
Cho nên nếu trở lại lúc trước thì ông sẽ không cùng Lý Ngải Thanh ly hôn, ít nhất là trước khi Mộ Tiêu Vân thành niên.
Chính là lời này chỉ có thể nói trong lòng, ông vĩnh viễn không có cơ hội nói với Mộ Tiêu Vân bởi vì Mộ Tiêu Vân cũng vĩnh viễn không nói lại ông. Thế nên giữa hai cha con mất đi cơ hội thẳng thắn cùng thành khẩn.
Đồng dạng, sự do dự của Mộ Hữu Thành cũng làm cho Diêu Tinh Tinh đau lòng. Bà không nghĩ tới mình theo Mộ Hữu Thành nhiều năm như vậy thế nhưng ông lại hối hận. Trong mắt Diêu Tinh Tinh, Mộ Hữu Thành trầm mặc như vậy chính là hối hận.
Hai tay Diêu Tinh Tinh nắm chặt, tâm tình nguyên bản rất tốt nhưng bây giờ đã tuột xuống đáy cốc. Hiện tại bà thực chán ghét Mộ Tiêu Vân, nếu nói Lý Ngải Thanh là người vợ đầu tiên của Mộ Hữu Thành là sự thật mà bà không thay đổi được, dù sao thời điểm trước đó bà vẫn chưa có xuất hiện, như vậy hiện tại, bà có năng lực tuyệt đối sẽ không để cho con của Lý Ngải Thanh cướp đi thứ gì vốn thuộc về con bà.
Thời điểm Mộ Hữu Thành ở B thị gắng sức làm việc, là chính bà bồi bên cạnh ông. Thời điểm ông ở công trường, sức khỏe không tốt là chính bà chiếu cố. Việc này, Lý Ngải Thanh có thể so sánh sao ?Mà hiện tại, con trai của Lý Ngải Thanh thế nhưng còn muốn đến phá hư gia đình hạnh phúc của bà, cho nên Diêu Tinh Tinh hận.
" Ngươi có thể không để ý đến ta như vậy Tiêu Lâm đâu ? Còn có hài tử trong bụng hài tử ở đâu ?" Thanh âm Diêu Tinh Tinh có chút khàn khàn, chính là bà thông minh mà lựa chọn không làm nháo loạn lên, " Nếu vì chuyện của chúng ta mà nói đến trách nhiệm thì một mình ta gánh vác cũng đủ rồi, chúng ta có thể ly hôn. Chính là hài tử của chúng ta không nên vì chuyện này mà bị tổn thương ".
" Tinh Tinh, bà nói gì đó ? Cái gì ly hôn với không ly hôn, mặc kệ là Tiêu Lâm hay hài tử trong bụng ngươi đều là hài tử của ta, ta vẫn sẽ đối xử bình đẳng ". Mộ Hữu Thành lập tức nói.
Mà Diêu Tinh Tinh chính là nắm chắc loại tính cách này của ông.
" Cùng Tiêu Vân đối xử công bằng sao ?" Diêu Tinh Tinh hỏi.
Mộ Hữu Thành lại trầm mặc.
" Anh Thành, nếu không được thì bỏ đứa bé này đi, ta không muốn nó vừa sinh ra vì sự tình của cha mẹ mà gánh trên lưng hai chữ trách nhiệm, trách nhiệm này đối với chúng ta cũng đã đủ rồi ". Diêu Tinh Tinh nói. Chính là loại ngữ khí nhu nhược này làm bà càng có vẻ yếu đuối.
" Không được, hài tử sao có thể xóa ". Mộ Hữu Thành giữ chặt tay Diêu Tinh Tinh xong. " Ngươi không nên suy nghĩ bậy bạ, mặc kệ là Tiêu Lâm hay đứa bé này ta đều không bạc đãi bọn nó, ta nói rồi, ta không để chuyện này sẽ phát sinh loại chuyện này trên người này ". Mộ Hữu Thành có chút mềm lòng. Đích xác, tuy rằng nói muốn bảo hộ đứa bé này nhưng ông cũng sẽ không đem cổ phần công ty cho đứa bé này.
Trong tay ông có 40% cổ phần công ty, ông vốn muốn đem cấp cho Mộ Tiêu Vân 25%, dư lại 15% cho Mộ Tiêu Lâm. Cổ phần trong tay Mộ Tiêu Vân nếu cộng thêm của Lý Ngải Thanh liền có 55%.
Nhưng là hiện tại trong bụng Diêu Tinh Tinh còn có 1 đứa, điều này làm cho ông cảm thấy khó xử.
Hơn nữa, nếu giải quyết không tốt, Diêu Tinh Tinh sẽ đem hài tử xóa sạch, khi đó chuyện càng xong . Hiện tại trước là nên ổn định Diêu Tinh Tinh, sau đó chậm rãi nghĩ biện pháp.
Một đêm này, mặc kệ là Mộ Hữu Thành hay là Diêu Tinh Tinh thì tâm tình đều không tốt. Nhưng một đêm này Mộ Tiêu Vân thật tốt, nếu không đưa Hạ Thanh Hòa về nhà.
Đêm nay Hạ Thanh Hòa uống rượu không ít, thời điểm hắn rời đi coi như cũng còn chút tỉnh táo, nào biết rằng khi lên xe cả người hắn như một con ma men. Sai, chính xác là một con ma men.
Rơi vào đường cùng, Mộ Tiêu Vân chuẩn bị đem Hạ Thanh Hòa về nhà mình, nào biết đâu rằng, cái con ma men kia đột nhiên mở miệng :" Vân Vân, đến nhà của ta ".
Khóe miệng Mộ Tiêu Vân co rúm vài cái :" Nhà anh ở đâu ?" Tựa hồ bắt đầu ở chung tới bây giờ, cậu chưa bao giờ tới nhà Hạ Thanh Hòa.
" Bản trạch ". Họa Thanh Hòa niệm ra một địa chỉ.
Bản trạch, có phải là nơi ở của ba mẹ Hạ ?
" Cho ngươi cùng ba mẹ ta gặp mặt ". Hạ Thanh Hòa híp mắt nói ra một chút cũng không hồ đồ.
Mộ Tiêu Vân ý thức được, người này thừa dịp Hạ Minh Hòa không ở đây mà cố ý triền chính mình. Có đi hay là không ? Mộ Tiêu Vân rốt cuộc vẫn không yên lòng cái dạng này của Hạ Thanh Hòa, cho nên vẫn đi. Chính là, đang lái xe đến chỗ trống gần biệt thự, cậu lại do dự, khoảng cách đến nhà Hạ Thanh Hòa không xa, cũng tuyệt đối không phải bản trạch trong miệng Hạ Thanh Hòa.
Ha ha ha... Lúc này, Hạ Thanh Hòa nở nụ cười :" Vân Vân, ngươi đúng là heo ngốc ". Nói xong, hắn mở cửa xe, lắc lắc lắc xuống xe.
Mộ Tiêu Vân đen mặt, lời này tuyệt đối là giọng điệu của Hạ Minh Hòa.
Bất quá nhìn bộ dáng Hạ Thanh Hòa lắc lắc lắc, Mộ Tiêu Vân vẫn là vội vàng dìu hắn. Hạ Thanh Hòa bộ dáng cao, thân thể thiên về gầy, cùng Mộ Tiêu Vân một loại. Chính là thời điểm Mộ Tiêu Vân đỡ hắn, phát hiện người này không nhẹ :" Chìa khóa đâu ?"
Hạ Thanh Hòa trầm mặc một chút, đột nhiên mở miệng :" Dưới bồn hoa trước cửa ".
Thao. Mộ Tiêu Vân muốn mắng chửi người :" Anh dựa vào tường, em đi lấy ". Người này thật biết tra tấn người khác. Nhưng cậu tuyệt đối không nghi ngờ lời nói của Hạ Minh Hòa nói, bởi vì đích thật Hạ Đại thiếu sẽ làm ra đủ loại sự tình.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top