Chap 476: Không, ta đã nói đó là sai lầm rồi! (3)

Lâu đài Ánh sáng, một trong ba khu vực hạn chế của lục địa phía Đông.

Lâu đài trắng trên sa mạc trắng.

Lâu đài mà Chúa tể Sheritt đã để lại cho các con của bà giờ đã được bao phủ bởi mana đen của Raon và yên vị trong Dạ lâm.

Trước khi Cale có thể chào lại Chúa tể Sheritt, người đang chào đón họ ...

Pow!

"Hự!"

Cậu thấy con Rồng đen đập vào vai mình và bay ra như một mũi tên.

- Nhân loại! Xin lỗi nha!

Con rồng đen đưa ra một lời xin lỗi ngắn gọn và bay đi ...

"Raon."

Ngay lập tức dừng lại khi Sheritt nhẹ nhàng mỉm cười và gọi tên nó. Một mét. Raon, người dừng lại cách cô đúng một mét nhìn chằm chằm vào trần nhà của đại sảnh vì không thể nhìn vào cô.

"... Ta về rồi!"

Nó hét lên trong khi vẫn nhìn lên trần nhà và từ từ bay trở lại đáp xuống lưng Cale.

"Meeeeeow!"

"Chúng tôi về rồi đây!"

Thay vào đó, On và Hong bước đến bên Sheritt. On lén nhìn lại và mỉm cười về phía Raon, người đang nhìn họ từ phía sau lưng Cale và ra hiệu cho nó đến đây bằng bàn chân cô.

"Ahem, hem! Ta chỉ đi vì chị ấy gọi ta đến thôi! "

Raon từ từ di chuyển sau khi nhìn thấy hành động của On rồi nép mình vào giữa On và Hong.

Chúa tể Sheritt đang quan sát họ với vẻ mặt ấm áp khó tả.

Cale quay đi khỏi cảnh tượng cảm động đó và nhìn về phía Rồng lai.

"Ha."

Cậu không khỏi thở dài.

Rồng lai cùng Raon giờ đang nhìn chằm chằm vào Chúa tể Sheritt. Anh dường như đã thoát ra khỏi nó.

Rồng lai và Cale chạm mắt ngay lúc đó.

Rồng lai nhanh chóng đưa mắt sang hướng khác. Rồi anh bắt đầu đi vào bên trong lâu đài đen với đôi đồng tử run rẩy.

"Anh đang khiến ta phát điên đấy."

"Cale-nim, có chuyện gì vậy?"

Cale lắc đầu trước câu hỏi của Choi Han.

Cậu có rất nhiều điều để nói nhưng không thể nói thành lời. Thay vào đó, cậu đi đến chỗ Chúa tể Sheritt.

"Sheritt-nim. Lock đâu rồi?"

Cậu bé Sói Xanh Lock. Cậu hiện đang học cách dùng khiên và nhiều thứ khác từ Chúa tể Sheritt.

"Ah."

 Chúa tể Sheritt nở một nụ cười nhạt trên khuôn mặt.

Nụ cười trên khuôn mặt đầy tàn nhang khiến cô trông thật tinh nghịch. Giọng nói dịu dàng của cô phát ra từ bên dưới nụ cười.

"Cậu ấy đang tập luyện."

"Tập luyện? Cách dùng Khiên sao? "

"Mm ......"

Chúa tể Sheritt suy nghĩ một lúc rồi trả lời một cách rạng rỡ như thể cô ra tìm thấy từ thích hợp cho nó.

"Cậu ấy hiện đang thực hiện một chế độ huấn luyện từ địa ngục."

'Hả...'

Cale gần như vô thức lùi lại một bước. Sheritt nhận thấy nét mặt cau có của Cale và nhanh chóng nói như thể cô biết cậu đang cảm thấy thế nào.

"Ah, nó không hẳn là từ địa ngục! Đó chỉ là một khóa đào tạo rất khó khăn nên tôi mới gọi nó như vậy thôi ".

Câu nói của cô khiến nó nghe như một cuộc huấn luyện cực kỳ khó khăn và nghiêm ngặt.

"Lock và bọn trẻ có vẻ hào hứng khi làm điều đó. Chúng trông có vẻ rất hạnh phúc. Chúng nói có thể cảm thấy mình trở nên mạnh mẽ hơn mỗi ngày. Hôm nọ, bọn trẻ vừa cười vừa nhìn hoàng hôn. Nó khiến tôi rất tự hào đấy. "

Cale không thể nghe theo lời của Lord Sheritt.

Nghe như thể Lock và lũ trẻ người sói đang cười một cách tuyệt vọng khi nhìn mặt trời lặn sau một ngày luyện tập mệt mỏi.

'Có vẻ như mình sẽ cần hỏi Lock về điều đó.'

Tất nhiên, cậu biết Sheritt sẽ không cho Lock và những đứa trẻ huấn luyện thứ chúng không thể chịu được. Con Rồng này trân trọng những đứa trẻ dựa trên cách cô đối xử với On và Hong.

"Tôi rất vui vì tất cả mọi người đã trở lại cùng nhau, nhưng tôi có thể hỏi điều gì đã khiến các cậu phải trở lại đây không?"

Chúa tể Sheritt nhìn quanh Cale và những người khác khi cô hỏi. Rồi cô nhận thấy ánh mắt của Cale đang hướng về ai đó.

'Hmm?'

Sheritt thấy người Cale đang nhìn tiến lên một bước. Không nhìn thấy được khuôn mặt người này vì anh đã kéo mũ áo choàng xuống càng xa càng tốt.

"...Huh?"

Sheritt, người đang nhìn người bị che mặt cảm thấy có một cảm giác kỳ lạ vào lúc đó. Rồi cô vô thức quay lại nhìn Cale.

Cale giấu tiếng thở dài và bắt đầu nói.

"Sheritt-nim. Tôi có thể nói chuyện với ngài một lát được không?"

Rồi cậu ra hiệu về phía Raon.

"Raon, ha-"

Cale dừng lại ngay khi cậu định nói hãy đến đây.

Nó biết được thì có ổn không? Nó còn quá nhỏ. Tâm trí Cale đang trở nên phức tạp và cậu định ngăn mình gọi Raon lại.

"Tôi sẽ nói chuyện với bọn họ."

Ngay khi đó. Rồng lai tiến thêm một bước nữa và nói với Cale.

"Tôi muốn nói chuyện với cả hai người họ ."

Rồi anh cắn chặt môi sau khi nhìn thấy ánh mắt của Cale dường như đang hỏi, 'Nếu nó làm tổn thương Raon thì sao?'

"Tôi, tôi sẽ chịu hoàn toàn trách nhiệm."

Cale thở dài.

"Ta không biết liệu có thứ gì để anh chịu trách nhiệm hay không nữa."

Rồng lai lúng túng trước phản ứng lạnh lùng của cậu, nhưng Cale dứt lời và ra hiệu về phía Raon. Cale không thể nói không khi bên sẽ chịu trách nhiệm muốn nói .

"Nhân loại! Chúng ta đang nói về thứ gì vậy?"

Cậu chỉ đang suy nghĩ về việc làm thế nào để ít tổn thương Raon nhất trong quá trình này.

Tâm trí Cale lại trở nên phức tạp. Việc này phức tạp hơn vấn đề của White Star hay Ma giới.

Những người còn lại trong nhóm nhìn về phía Cale, người đã ra lệnh cho họ.

"On, Hong và Choi Han hãy đi tìm Lock. Choi Han, đưa Lock tới. Mang theo Maes và những đứa trẻ khác nữa. Chúng ta nên gặp chúng ít nhất một lần khi chúng ta ở đây. Beacrox hãy chuẩn bị bữa tối. Ah! Hãy ghé qua Làng Harris và gọi đến Lâu đài Lãnh Chúa để họ biết ta đang ở đây. "

"Cale-nim, bốn người cần trò chuyện riêng sao?"

Cale gật đầu trước câu hỏi của Choi Han rồi đi về phía phòng tiếp tân của lâu đài với hai con rồng cùng con Rồng lai.

"Nhân loại! Tại sao bốn người chúng ta lại nói chuyện riêng vậy? "

Tất cả bốn người ngồi xuống trong phòng tiếp tân. Cale vỗ về Raon đang ngồi bên cạnh và bắt đầu nói.

"Raon. Loại bỏ ma thuật nhuộm cho Rồng lai đi. Rồng lai, hãy cởi mũ trùm đầu ra. "

Chúa tể Sheritt tròn mắt.

'Rồng lai sao?'

Cô tự hỏi liệu cảm giác kỳ lạ mà cô có trước đó có phải vì anh là một con Rồng lai hiếm thấy trên thế giới hay không.

"Ta hiểu rồi nhân loại! Này, Rồng lai à! Ta đang loại bỏ ma thuật nhuộm đấy! "

Mana đen của Raon chạm vào Rồng lai. Shhh, tóc của Rồng lai chuyển từ màu đỏ sang màu đen vốn có khi anh bỏ mũ trùm đầu ra.

Chúa tể Sheritt ngay lập tức cau mày.

'Anh ta không phải Rồng lai.'

Anh không phải là người được sinh ra giữa Rồng và một dạng sống khác.

Người gần như đã chết với nước da nhợt nhạt đang nhìn Chúa tể Sheritt. Sheritt nhận thấy con ngươi đang run lên của người này thật kỳ quặc.

'Tại sao anh ta lại nhìn mình thế này nhỉ? Và cảm giác kỳ lạ này là gì? '

Chúa tể Sheritt bây giờ là một ảo ảnh không có cơ thể vật lý, nhưng cô cảm thấy như thể mu bàn tay của mình đang nổi da gà.

Lý do có thể là gì?

Sau đó cô quay về phía Cale, người đã đưa người này đến. Cale nhận thấy ánh mắt của cô và bắt đầu nói chuyện với Rồng lai.

"Ta sẽ im lặng lắng nghe từ đây nên hãy nói đi. Hãy nói với họ mọi thứ bằng chính miệng của anh ".

Cale có thể nhìn thấy tay Rồng lai đang run rẩy.

'Khốn nạn thật.'

"Ta sẽ làm nếu anh không cảm thấy như anh có thể làm được."

"...Không."

Rồng lai lắc đầu.

Rồi anh hít một hơi thật sâu.

Cơn đau không thể chịu nổi tiếp tục đâm vào anh như thể toàn bộ cơ thể anh sẽ bị xé toạc ra thành từng mảnh, nhưng hơi thở anh hít vào lúc này giống một liều thuốc độc thậm chí còn mạnh hơn.

Anh nhìn về phía Raon và Chúa tể Sheritt.

Một người màu đen trong khi người kia màu trắng. Họ là hai cực đối lập. Tuy nhiên, cả hai đang nhìn trộm nhau và mỉm cười trong tiềm thức.

'... Cậu ấy nói cô ấy là Chúa tể.'

Cale đã gọi người phụ nữ trước mặt anh là Chúa tể.

'Cô ấy hẳn là Chúa tể Rồng.'

Rồng lai cảm thấy một cảm xúc khó tả khiến cơ thể anh run lên.

Anh là một chimera được tạo ra từ trái tim đứa con đã chết của Chúa tể Rồng.

Nỗi sợ hãi và cảm giác tội lỗi tràn ngập trái tim anh.

Tuy nhiên, cũng có một cảm giác hi vọng và khao khát.

Rồng gần như chế giễu cảm xúc của chính mình.

Khao khát?

Anh không có cảm xúc hay ký ức nào về con Rồng trong trái tim mình. Đó là lý do khao khát lúc này chẳng có ý nghĩa gì.

Anh vẫn còn nhớ về cha mẹ mình, những người đã bán đứng anh.

Tuy nhiên, nó thực sự là khao khát.

Gia đình.

Anh khao khát có một gia đình mà anh chưa bao giờ thực sự có cơ hội có được. Và sự khao khát đó đã trở thành hi vọng.

Con lai giữa Rồng tự chế giễu bản thân vì đã có những suy nghĩ như vậy.

'Mình sẽ may mắn nếu cô ấy không giết mình.'

Anh sẽ rất may mắn nếu Chúa tể Sheritt và Raon không giết anh sau khi nghe toàn bộ câu chuyện này.

Anh xoá sạch tâm trí mình. Cảm xúc là vô ích đối với một người như anh, người chỉ chờ ngày chết.

"Tôi..."

Anh tránh ánh mắt của Chúa tể khi nói chuyện với cô.

Tại sao...

Tại sao giọng anh lại run đến vậy?

Tại sao nó lại thế này dù anh đã xoá sạch tâm trí của mình?

Rồng lia không có câu trả lời và anh bắt đầu nói.

"Thưa bà, tôi đã từng là con người."

Cale nhắm mắt và dựa lưng vào chiếc ghế dài.

Cậu không nên xen vào từ giờ trở đi.

Cậu đã suy nghĩ xem mình có nên rời đi hay không, nhưng cậu đã quyết định ở lại đây để đề phòng có điều gì tồi tệ xảy ra.

"... Cha mẹ tôi đã bán tôi cho White Star ......"

Câu chuyện mà Cale đã nghe lại chảy ra từ miệng Rồng lai.

'Đây là lần đầu tiên mình nghe thấy anh ta tôn trọng một người.'

Cale không ngừng vỗ nhẹ vào lưng Raon sau khi nhận ra rằng đây là lần đầu tiên nó nghe thấy Rồng lai tôn trọng ai đó.

Giọng nói run rẩy của Rồng lai tiếp tục truyền đến tai nó.

Bị bán cho White Star, đi theo hắn ta, và bị nhốt trong một hang động.

Sau đó là câu chuyện về cách anh trở thành một chimera.

... Và sau đó điều gì đã biến anh thành một chimera.

"White Star đã nói với tôi điều gì đó vào ngày tôi trở thành một chimera hoàn chỉnh."

Cale bắt đầu vỗ lưng Raon cẩn thận hơn và không dừng lại.

"Ta đã nhét tim của một con Rồng đỏ vào trái tim ngươi."

Đó là một khoảnh khắc ngắn ngủi, nhưng Cale, người đang nhắm mắt lại cảm thấy ai đó đang thở dốc.

Giọng nói run rẩy của Rồng lai vẫn tiếp tục.

"'Trái tim ngươi đã có máu của Chúa tể Rồng cuối cùng. Vì vậy, ngươi chắc chắn sẽ trở thành một con Rồng vĩ đại. Trở thành Rồng và kế thùa ta. Ta tin rằng ngươi sẽ làm được cả hai điều đó. ' "

Cale mở mắt ra ngay lúc đó.

Boooooooom!

Phòng tiếp tân bắt đầu ầm ĩ.

Rồi cậu nhanh chóng ôm Raon đang gục mặt vào ngực mình và nhìn về phía trước.

Không chỉ phòng tiếp tân mà toàn bộ lâu đài đen ngòm đang ầm ĩ.

Nó đang rung chuyển.

"C, cái gì vậy-?"

Cale có thể nhìn thấy Chúa tể Sheritt, người đang nắm cổ áo Rồng lai.

Cô vẫn chỉ là một ảo ảnh. Tuy nhiên, Chúa tể Sheritt, người có ký ức và lương tâm còn nguyên vẹn lại mang đôi mắt đỏ ngầu.

Tay cô run lên khi nắm lấy cổ áo Rồng lai.

Quả trứng màu đỏ.

Những lời nói đó đâm thẳng vào tim cô. Cô không thể nghĩ về bất cứ thứ gì kể từ thời điểm đó.

"Ngươi, ngươi-, không, trái tim của con tôi-, con tôi."

Cô không thể nói bình thường khi nhìn về phía Rồng lai. Đồng tử của cô điên cuồng run rẩy.

"Nhân loại, nhân loại ơi."

"Đây đây."

Cale tiếp tục vỗ lưng Raon khi nó ôm anh.

Raon nhắm chặt cả hai mắt. Cơ thể nó cũng hơi run. Nó khác với khi trả thù Venion Stan.

Cale ôm chặt lấy đứa trẻ sáu tuổi.

"Chúng ta có thể rời đi nếu không muốn nghe đó?"

Đôi mắt nhắm nghiền của Raon mở ra. Nó trông như đã sẵn sàng để khóc.

"Cứ làm những gì ngươi muốn thôi. Ta sẽ đảm bảo rằng ngươi có thể làm bất cứ điều gì ngươi muốn mà".

Lời thì thầm của Cale lướt qua tai Raon và đi vào trái tim nó. Giọng Cale vẫn hơi lạnh lùng như mọi khi nhưng lại rất dịu dàng.

Raon nhắm mắt lại một lần nữa trước khi mở ra và đáp lại.

"...Ta vẫn sẽ lắng nghe. Nhưng mà nhân loại này, ngươi phải ở bên cạnh ta. "

Raon quay đầu lại. Chúa tể Sheritt đang nhìn về phía Raon trong khi vẫn nắm lấy cổ áo Rồng lai. Raon do dự sau khi nhìn thấy ánh mắt của cô rồi bắt đầu nói.

"M, mẹ cũng phỉa ở cạnh ta."

Vẻ mặt của Chúa tể Sheritt sụp đổ khi cô nghe thấy điều đó.

Cô cố kìm lại những giọt nước mắt đang chực trào ra cũng như sự tức giận của mình. Rồi cô thả tay ra. Cô đã thả Rồng lai ra.

"Khụ khụ!"

Rồng lai ho khan và nín thở.

Lâu đài đen ầm ĩ đã yên tĩnh trở lại như trạng thái tâm trí của Chúa tể Sheritt.

Tuy nhiên, không vì thế mà tâm trí cô đã nguôi ngoai.

Đôi tay đang nắm chặt tay áo của cô vẫn đang run rẩy và một giọng nói hơi trầm hơn hướng về phía Rồng lai.

"Tiếp tục, tiếp tục. Hãy nói tôi biết mọi thứ ".

Rồng lai ngồi thẳng dậy và mở miệng lần nữa.

"Khụ! Khụ khụ! "

Tuy nhiên, anh không thể nói được vì cơn ho.

Cổ áo của anh, nơi mà Chúa tể Sheritt đã nắm lấy không hề bị thương. Anh không bị ho vì điều đó.

Anh chỉ bị sốc vì sức từ đôi tay run rẩy đó quá yếu. Đó là lý do anh có thể cảm thấy cú sốc mà Chúa tể đã phải chịu.

Rồng lai đã có thể kiểm soát tình trạng cơ thể trở nên vô cùng yếu ớt của mình, nhưng anh đã mất kiểm soát ngay khi Chúa tể Sheritt nắm lấy cổ áo anh.

Anh nhìn thấy đôi mắt ngấn lệ đầy tức giận. Tuy nhiên, cuối cùng cô đã không khóc.

Không thể nào tập trung vào việc kiểm soát mớ hỗn độn trong cơ thể anh ngay khi nhìn thấy đôi mắt đó.

Cô đã nghe câu chuyện về cách con mình chết đi cũng như sự thật rằng ai đó đã moi trái tim của đứa trẻ đó sau khi chết và sử dụng nó như một thành phần tạo nên một chimera.

Rồng lai hiểu tại sao Sheritt lại nắm lấy cổ áo anh.

Nhưng không hiểu sao anh chỉ muốn khóc.

Anh là một người xấu, nhưng anh muốn khóc.

Tuy nhiên, anh cũng cố kìm nước mắt.

Anh không có đủ tư cách để khóc. Anh gần như không kìm được cơn ho và mở miệng lần nữa.

Chúa tể Sheritt với cảm xúc bị lung lay đến mức mất đi lý trí trong giây lát đã bình tĩnh lại và nhìn Rồng lai với ánh mắt phức tạp.

Người trước mặt cô là người đã biến trái tim của con cô thành của mình, nhưng ...

'... Đứa trẻ này thành ra như vậy cũng không đâu phải do nó muốn.'

Rồng lai đã bị cha mẹ bán đi và trải qua thời thơ ấu bị nhốt trong một hang động để rồi biến thành một chimera.

Nhiều cảm xúc khác nhau dâng trào trong tâm trí Sheritt. Thật khó để suy nghĩ một cách đúng đắn.

Rồng lai tiếp tục câu chuyện của mình khi cô làm vậy.

"Sau khi trở thành một chimera như thế, tôi đã lớn lên bằng cách ăn thêm vài trái tim Rồng. Tôi đã vượt qua giai đoạn trưởng thành đầu tiên, và sau đó ...... "

Câu chuyện về cách anh vượt qua kì trưởng thành thứ hai nhưng không thể hoàn thành kì trưởng thành thứ ba.

Sau đó là những câu chuyện về tất cả những hành động xấu xa anh gây ra trong thời gian đó.

Và sau đó là những điều đã xảy ra với Cale.

"... Tôi đã bảo Redika ném quả trứng đen đi trong một hang động ở lục địa phía Tây ......"

Anh thậm chí còn nói về việc anh đã bảo Redika ném quả trứng đen đi rồi gửi thiết bị quản lý nhiệt độ và đảm bảo rằng Redika kiểm tra nó thường xuyên.

"... Ha!"

Chúa tể Sheritt chế giễu không tin. Ánh mắt cô càng trở nên phức tạp hơn khi cô nhìn Rồng lai.

Cale không thể hiểu hết cảm xúc của cô, nhưng cậu có thể hiểu cô đang nghĩ gì lúc này.

Rồng lai liên tục nói rằng anh đã ném quả trứng đi, nhưng anh thực sự đã cố gắng che giấu và bảo vệ quả trứng.

"... Nhưng theo Cale Henituse, Redika đã bán quả trứng đen đó cho Stan March ......."

Cale nhìn về phía Raon.

Đôi mắt xanh đen đang nhìn Rồng lai với vẻ khó hiểu.

Raon đã mắc kẹt trong hang tối đó và bị Venion Stan tra tấn.

Con rồng đen này bây giờ đang nghe thấy cách nó trở thành như vậy.

Cale không thể hiểu những gì Raon đang cảm thấy.

Đó là lý do tại sao cậu càng ôm chặt Raon hơn. Đó là tất cả những gì cậu có thể làm ngay bây giờ.

"... Và hiện tại, tôi đã là một con người và hầu như không còn sức mạnh của Rồng nữa. Sẽ sớm thôi, tôi sẽ-"

Ngay khi câu chuyện dài sắp kết thúc. Rồng lai ngập ngừng và không thể nói hết câu của mình. Anh nghe thấy giọng nói lạnh lùng của Chúa tể Sheritt ngay lúc đó.

"Anh sắp chết?"

Đôi mắt Rồng lai nhìn về phía Sheritt.

Sheritt và Rồng lai. Hai người họ chạm mắt. Rồng lai mấp máy miệng vài lần mà không thể nói bất cứ điều gì.

"Vâng thưa bà. Tôi sẽ sớm chết thôi."

Rồng lai nhìn thấy Chúa tể Sheritt bắt đầu cau mày với một cảm xúc không thể diễn tả bằng lời.

Cô nhắm mắt lại.

Cô đang ngồi thẳng và trông như một cái cây vững chắc không thể lay chuyển.

Tuy nhiên, anh có thể cảm nhận được rằng cái cây này đang lặng lẽ khóc mà không hề rơi một giọt nước mắt nào.

Rồng lai nhìn cô một lúc rồi lại bắt đầu lên tiếng.

Giọng nói run run của anh phá vỡ sự im lặng trong căn phòng.

"T, tôi xin lỗi."

Rồng lai cúi đầu và thân mình hết mức có thể.

Cale nhắm mắt lần nữa.

--------------------

Tôi dịch xong chap này kiểu:

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top