Chương 12

"Chết tiệt."

Mikael cau mày như thể anh nhìn thấy điều gì đó không nên nhìn.

Không quan trọng quả trứng này nở ra thứ gì. Mikael chỉ coi nó là một sự phiền toái nữa.

Và Levi cũng chia sẻ suy nghĩ này. Mikael gần như không có cách nào để chăm sóc con vật sẽ được sinh ra từ quả trứng đó. Về cơ bản, người chăm sóc được họ thuê cũng sẽ chăm sóc con vật, nhưng việc báo cáo với gia đình hoàng gia xem con vật có phát triển tốt hay không sẽ là công việc của Levi. Anh nuốt một tiếng thở dài trong lòng.

Không giống như hai người kia, Yul đang nhìn quả trứng bằng đôi mắt to sáng lên đầy phấn khích.

Quả trứng đen cao hơn cả chiều cao của Yul. Ánh sáng rực rỡ phản chiều trên nền đen làm lóa mắt anh. Anh tự hỏi loại động vật nào sẽ được sinh ra từ một quả trứng xinh đẹp như vậy.

Cho đến lúc này, Yul không bao giờ có thể lường trước được điều bi thảm sẽ xảy đến với mình.
______

Yul lăn tròn trên gối của Mikael. Chiếc gối bông lớn đến mức Yul có thể lăn tròn được.

Tất nhiên, nó có vẻ lớn hơn vì Yul nhỏ con, nhưng Yul quyết định không nghĩ như vậy.

"Tôi thực sự ngủ ở đây sao?"

“Ừ. Ngủ ở đó đi."

"Nếu Mikael đè chết tôi khi đang ngủ thì sao?"

"Tránh một cách khéo léo."

"Làm sao tôi có thể tránh được khi tôi đang ngủ!”

“Vậy thì cứ chôn ở dưới đi."

“Anh thật là xấu tính!"

Nghe Mikael nói, Yul than vãn. Sau khi bị phát hiện, mấy ngày nay cậu ngủ trên kệ hoặc trên ghế sofa. Nhưng sáng nay, khi Yul dang trằn trọc ngủ, cậu ngã khỏi kệ, nên giường của Yul đã thay đổi.

Không phải Yul muốn ngủ trên giường mà là cậu ấy phàn nàn nhiều đến mức tại Mikael gần như rụng ra.

Cậu muốn một chiếc giường an toàn và ẩm cúng hơn một chút, nhưng cậu không có ý định ngủ chung giường với Mikael nên Yul rất lo lắng.

Sẽ thế nào nếu Mikael, người to lớn hơn nhiều so với cơ thể anh, đè bẹp anh khi đang ngủ?

Vì vậy, anh ấy nói rằng anh ấy sẽ ngủ trên một chiếc gối để ngăn chăn điều đó. Thà bị đầu đè bẹp còn hơn là bị cơ thể đè bẹp.

Mikael không thèm nói với Yul, người nhìn quanh với vẻ cau có như thể vẫn còn lo lắng, nhưng thực ra anh ấy cũng lo lắng.

Sau khi quan sát anh ấy trong vài ngày, tôi chắc chắn anh ấy là một con búp bê, nhưng anh ấy không bị thương khi rơi từ độ cao nhất định hoặc ngã xuống.

Anh ta làm ầm ĩ về việc chết và bị thương, nhưng dù sao cũng không có vết thương trên cơ thể. Cho nên, ngay cả khi anh ta đè lên cơ thể mình trong khi ngủ, cũng không phải là vấn đề lớn. Nhưng rõ ràng là anh ta sẽ phàn nàn cho đến khi màng nhĩ vỡ.

Vì thế, Mikael đã đặt hàng Levi và lăng lễ đặt một chiếc nôi.

Nếu sự thật này được biết đến, nó sẽ có hiệu ứng lan tỏa khá lớn. Sự thật rằng Archduke Orlov đã bí mật đặt mua một chiếc nôi, mọi người sẽ bàn tán xôn xao, tự hỏi liệu ông có một đứa con giấu mặt hay không.

Thật vô lý khi tưởng tượng. Mikael đã đến tuổi kết hôn, nhưng không hề có ý định hẹn hò, chứ đừng nói đến chuyện kết hôn.

Ông dành phần lớn thời gian trong ngày để làm việc, và trong thời gian rảnh rỗi, ông sẽ làm những việc như luyện kiếm hoặc cưỡi ngựa để chăm sóc cơ thể nên không có thời gian làm bất cứ việc gì khác.

Tất nhiên, ngày nay, có những trò tiêu khiển khác. Bởi vì con búp bê nhỏ này.

"Mikael, Mikael. Làm ơn đưa tôi qua đó. Tôi muốn gặp Lucky."

Lucky là tên của quả trứng mà Yul đã tăng. Mặc dù không biết nó sẽ sinh ra thứ gì, anh ấy thậm chí còn đặt cho nó một cái tên.

Ngay khi Mikael nhận được quả trứng, anh đã cố gắng gửi nó cho người chăm sóc các loài động vật khác nhau của Archduke.

Tuy nhiên, Yul vẫn khăng khăng rằng anh muốn chăm sóc Lucky. Rõ ràng là anh đã bị thu hút bởi sự xuất hiện của quả trứng đầy màu sắc, điều mà Mikael hoàn toàn không thể hiểu được.

"Này! Mikael, nhanh lên! Tôi nghĩ Lucky đã di chuyển. Thở hổn hển, có vẻ như nó sắp nở rồi!”

Andrei nói phải mất mười ngày nữa trứng mới nở, và Yul đã ở đó. Đã bốn ngày kể từ khi họ đến thăm Cung điện Hoàng gia, vì vậy anh phải đợi thêm một tuần nữa để trứng thực sự nở.

Tuy nhiên, Yul vẫn làm Mikael khó chịu khi nói rằng quả trứng sẽ nở bất cứ khi nào có cơ hội.

Thở dài, Mikael bể Yul lên và đưa bé đến phía trước lồng ấp.

Vì quả trứng lớn nên máy ấp cũng khá lớn. Máy ấp có hình bán cầu, chỉ có phần trên là trong suốt, nên khi Yul ở xa, anh có thể nhìn thấy bên trong máy ấp, nhưng anh không thể tự mình nhìn thấy trứng trong máy ấp ở gần. Vì vậy, Yul thường cầu xin Mikael di chuyển anh để anh có thể nhìn thấy Lucky.

Thành thật mà nói, sẽ tốt hơn nếu Mikael không làm điều đó.

Sẽ chẳng có chuyện gì to tát xảy ra nếu anh không nghe lời anh chàng nhỏ bé, tầm thường này, và xét đến tính cách của anh ta, anh ta không phải là loại người thích làm chuyện phiền phức.

Nhưng khi anh chàng tầm thường đó yêu cầu anh làm việc gì đó, anh cảm thấy mình không có lựa chọn nào khác.

Anh ấy yêu cầu anh ấy gọi mình bằng tên thay vì chức danh vì anh ấy cảm thấy xấu hổ hơn khi nghe những lời kính trọng từ một chuyện tầm thường như vậy.

Có một lý do đơn giản. Được tôn trọng bằng cách chế ngự một con sư tử thì tốt, nhưng được tôn trọng bằng cách chế ngự một con mèo con thì lại là chuyện nhỏ nhen.

Vì lý do đó, Mikael có gắng lắng nghe Yul nhiều nhất có thể. Để không tỏ ra phù phiếm trước con búp bê vải nhỏ bé, tầm thường này.

Tất nhiên, điều đó chỉ giới hạn ở một mức độ nhất định.

"Lucky, lucky. Nhanh lên đập vỡ quả trứng đi. Ta là ba của con, Lucky."

"Tại sao anh lại là bố?"

"Không phải rõ ràng là do tôi chăm sóc sao?"

Mikael bật cười trước câu trả lời của Yul.

Yul nói anh ấy đã xử lý rồi, nhưng chính máy ấp trứng mới là thứ thiết lập nhiệt độ để trứng nở. Yul chỉ thúc giục anh ấy kiểm tra nó mỗi giờ.

Và anh ấy có ý gì khi nói đến "bố", Mikael nghĩ rằng thật vô lý. Bỏ qua những thứ khác, anh ấy nhỏ hơn quả trứng, thật buồn cười khi nghĩ đến việc anh ấy sẽ trở thành "bố" như thế nào.

Hơn nữa, Yul thậm chí còn không biết bên trong nó có sinh vật gì. Mikael cũng không biết bên trong có gì, nhưng ít nhất thì anh không muốn trở thành cha của sinh vật đó.

Yul không hiểu được suy nghĩ của Mikael, chỉ mỉm cười mãn nguyện và nhìn quả trứng trong lồng ấp. Anh không thể chịu đựng được sự phần khích của một đứa trẻ được sinh ra từ quả trứng xinh đẹp đó.

Sáng sớm mở mắt ra, đầu tiên là kiểm tra tình trạng trứng, có thời gian rảnh rỗi thì nhìn vào bên trong lồng ấp, trước khi đi ngủ cũng không quên chúc trứng ngủ ngon.

"Lucky, ngủ ngon nhé! Tôi sẽ sớm gặp lại bạn."

Yul chào anh bằng giọng nói tươi sáng. Mikael bể Yul, tắt đèn trong phòng và đi ngủ. Khi đi ngủ, mắt Yul vẫn nhìn vào lồng ấp. Đôi mắt tràn đầy phấn khích của anh sáng lên như kẹo.

Yul, nằm thẳng trên chiếc gối mềm, cảnh báo Mikael, người đang nằm trên chiếc gối bên cạnh anh.

"Anh không thể đè bẹp em khi anh ngủ được đâu.”

“Tôi đã nói rồi, hãy nhanh chóng tránh xa nó."

“À, tôi đã nói là tôi không thể tránh được khi ngủ mà!”

“Im lăng. Đừng nói bên tai tôi. Đầu tôi đang ù đi."

Mikael lạnh lùng cắt ngang cuộc trò chuyện.

Yul bĩu môi liếc nhìn anh. Sau đó, anh nhanh chóng khom người xuống chuẩn bị đi ngủ. Khi anh nhắm mắt và đứng yên, anh từ từ chìm vào giấc ngủ.

"... Cái gì?"

Yul, người vẫn đang ôm chặt cơ thể nhỏ bé của anh, từ từ mở mắt ra. Đó là bởi vì anh cảm thấy có thứ gì đó quẩn quanh mình.

Khi anh mở mắt ra, anh thấy một chiếc khăn tay trên người mình. Và chủ nhân của bàn tay to lớn che nó chính là Mikael.

“Ô! Cảm ơn nhé.”

Yul cười tươi nói cảm ơn. Phòng của anh ấm áp, cơ thể cũng làm bằng cotton, ngủ không đắp chăn cũng không đến nỗi khó chịu. Nhưng mà, cho dù là khăn tay mỏng, cũng cảm thấy an toàn hơn so với không có gì đắp lên người.

Yul ôm khăn tay, xoa xoa mặt, biểu cảm trên mặt vô cùng vui vẻ, ngay cả trong bóng tối u ám cũng có thể thấy rõ, trên mặt còn có nụ cười tươi tắn.

Mikael mỉm cười lặng lẽ đi theo anh mà không hề hay biết.

Anh chàng nhỏ bé này rất khó chịu và kiêu ngạo, tuy nhiên, anh ta cũng rất vui tính. Đó là lý do tại sao, anh ta quyết định sẽ cho anh ta một chút thoải mái.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top