8. H++ Cún Con 🥒 🦋 Anh Đi
Huhuhu xúc động quá, rớt nước mắt...
Vote sao nhé é é éc éc éc
Tùng nhận được điện thoại của Trung, lòng dâng lên cơn run rẩy như một phép màu. Như từ tro bụi mà được cứu sống lại, vừa khóc vừa gấp gáp thu dọn đồ đạc, chỉ kịp lau nước mắt rồi chạy vội về. Cậu mở cửa, căn nhà quen thuộc, trong tim tràn đầy háo hức của kẻ nô lệ được chủ nhân gọi tên.
Từ khoảnh khắc ấy, Tùng lại trở thành cái bóng lặng lẽ bên Trung, trở lại làm trợ lý ở công ty, lịch họp, giấy tờ, đối tác, mọi việc đều làm chỉn chu như ngày nào. Về đến nhà, Tùng không còn là một người, mà là con chó trung thành, là nô lệ, là kẻ hầu hạ từng đầu ngón tay, từng bước chân, từng hơi thở.
Trung không còn là người đàn ông lịch lãm, lạnh lùng nữa. Cả khí chất, thần thái từng khiến bao người mê mệt, nể phục ngoài xã hội giờ tan biến hết. Trung trở thành một “ông bầu” cáu bẳn, khó tính, bất mãn với tất cả, bất mãn với chính mình, với cái lồn dị dạng, với bụng ngày một to, với cơn nghén, với những cơn đói bất chợt, với cảm giác bất lực phải dựa vào Tùng.
Mỗi khi vào bếp, Trung cứ ngồi khoanh tay, bĩu môi ra lệnh:
— Bây giờ tao muốn ăn cháo cá, không có thì đi mua về làm cho bằng được!
— Bữa trưa tao muốn ăn món canh chua hôm trước, phải có đủ rau thơm, phải chua vừa, không được mặn…
— Bây giờ tao nghén, thèm dưa muối, thèm bánh nếp, thèm súp cua… Mau đi làm đi!
Đã thế, còn bắt Tùng vừa dọn nhà, vừa giặt quần áo, lau sàn, rửa bát, thay ga trải giường ngày hai lần, tất cả phải thơm, phải sạch, phải đúng ý mình. Có hôm đang xem tivi, Trung lại bảo:
— Bóp vai cho tao, mạnh lên… đau lưng quá…
— Xoa chân cho tao… mỏi hết cả người…
— Lấy thêm gối, kê bụng cho tao ngủ…
— Bụng tao căng quá… mày xoa đi, nhẹ thôi, không lại động thai bây giờ…
Cứ thế, mọi việc lớn nhỏ, từ việc riêng tới việc chung, Tùng đều gật đầu “vâng ạ”, chăm sóc từng chút, từng chút một, không bao giờ dám phàn nàn, không bao giờ kêu mệt, không bao giờ trái lời anh.
Thậm chí mỗi khi bị Trung cáu, bị la, bị sai, bị bắt làm lại, bị mắng, bị nhìn với ánh mắt lạnh tanh hoặc cộc cằn, Tùng lại lén cười vì hạnh phúc.
Tùng nghĩ, chỉ mình mới được nhìn thấy Trung thế này, cởi bỏ hết vẻ ngoài, bỏ luôn cả mặt nạ, hiện ra trần trụi, yếu đuối, khó chiều, cáu bẳn, xấu tính, chẳng cần giữ gì với ai. Trung càng dữ, Tùng lại càng yêu, càng chăm chút hơn nữa, càng mong được hầu hạ, càng khát được quấn lấy anh như thế suốt đời.
Sau vài tuần Tùng trở lại, mọi thứ trong căn nhà dần ổn định trở lại, không còn cảnh đồ ăn nguội lạnh, nhà cửa bừa bộn, không còn cảm giác bị bỏ rơi trong chính căn hộ mình. Trung dần quen lại với nhịp sống có người hầu hạ từng ly từng tí, có tiếng người đi lại, có bàn tay lo bữa sáng bữa tối, có cái ôm lưng dịu dàng mỗi lúc bụng quặn lên đau. Ban đầu còn hậm hực, còn tức giận, nhưng cái no ấm rồi cũng xoa dịu đi phần nào cơn điên trong lòng.
Nhưng chính sự no ấm ấy cũng lại dấy lên thứ bản năng cũ, cái lồn càng ngày càng ngứa, bụng ngày càng căng phồng, thai đã bốn tháng rưỡi, thân thể nặng nề mà nước lồn cứ rỉ ra thành dòng mỗi đêm, hột le càng cọ càng tê. Trung nhận ra, dẫu có hận Tùng đến mức nào, thì vẫn không ai khác có thể chịu trách nhiệm với cái lồn này ngoài thằng “thủ phạm” ấy. Đã biết bao nhiêu lần nó hiếp mình, đã bắn đầy vào trong, đã gieo giống rồi thì giờ phải chịu trách nhiệm đến cùng, phải dỗ cho cái lồn mình hết ngứa, hết đói, hết cơn dâm.
Nhiều ngày Trung cứ lượn lờ, đứng trước cửa phòng ngủ, liếc trộm Tùng đang lau sàn, nấu nướng, lòng thì cồn cào mà ngoài mặt vẫn cố tỏ ra kiêu hãnh, lạnh lùng. Thậm chí còn tự nhủ “mình là giám đốc, là đàn anh, là người chịu ấm ức, việc bắt nó hầu hạ lồn mình là đúng, là công bằng”.
Một buổi tối, sau bữa cơm, Trung ngồi im nhìn Tùng dọn bàn, ánh mắt lạnh băng mà trong bụng thì nóng như lửa đốt. Đợi mãi đến khi Tùng xong xuôi, Trung mới gọi giọng cộc lốc:
— Mày vào đây, vào phòng ngủ, mau!
Tùng ngơ ngác, chưa hiểu, nhưng nhìn sắc mặt anh thì chỉ biết lật đật chạy theo.
Trung leo lên giường, ngồi tựa vào gối, bụng to phồng nổi bật dưới áo ngủ rộng, hai chân chống lên giường, vén vạt áo lên tận bụng, lồn lộ ra giữa hai đùi, hồng đỏ, nước đã rỉ thành vệt bóng dính trên ga.
Ánh mắt Trung không chút do dự, tay tự vạch mép lồn ra. Giọng anh trầm xuống, đầy quyền lực, vừa ra lệnh vừa như thách thức:
— Tao nứng, mày chịu trách nhiệm với cái lồn này đi!
— Bú cặc cho tao… liếm le… mút hết nước lồn ra, móc lồn đi… Mau!
Tùng nhìn cảnh tượng ấy, tim đập loạn trong ngực, ánh mắt run rẩy mà toàn thân lại tê điếng vì hạnh phúc được thấy anh không còn giấu mình nữa.
Tùng quỳ xuống sát mép giường, nhìn lên bụng tròn căng bóng lấp lánh mồ hôi, vạt áo Trung hất lên tận ngực, để lộ hai đầu vú thẫm màu dựng đứng. Ở giữa hai đùi, cặc nhỏ của Trung dựng lên, run rẩy, đầu khấc hồng nhạt non non, bên dưới là mép lồn hé mở, đỏ mọng, nước bóng dính từng sợi, mùi ngai ngái hoà quyện với hương da thịt khiến đầu óc Tùng choáng váng, run rẩy vì sung sướng.
Tùng cúi xuống, miệng ngậm lấy cặc nhỏ, đầu lưỡi đảo vòng quanh khấc cặc, tay nhẹ nhàng nâng gốc, vừa bú vừa liếm dọc thân, cảm nhận từng cơn co giật nhè nhẹ. Trung ngửa đầu tựa vào gối, bàn tay xoa lên bụng bầu phồng, mắt lim dim, hơi thở khò khè, mông chùng xuống hẳn, để mặc Tùng tự do cày nát.
— Ư... ư... đúng rồi... nứng quá... huhu...
Tùng nghe tiếng rên ấy, càng bú say hơn, đầu lưỡi quét tròn trên khấc cặc, môi bóp nhẹ rồi thả ra, lại mút mạnh vào, nghe tiếng “chụt chụt” nhựa nhựa vang lên giữa hai đùi. Trung khẽ cong lưng, bàn tay xoa lên bụng đầy, nhịp thở ngắt quãng, môi mím lại như cố nén những tiếng rên thô tục.
Rồi Trung đẩy đầu Tùng xuống thấp, giọng thều thào yếu ớt mà trộn lẫn mệnh lệnh:
— Bú le mạnh lên... nhanh lên... cắn nhẹ đi.... ahhhhhhhh.... nhẹ thôi...
— Bụng to quá… tự móc không nổi nữa... làm mạnh lên cho tao…
Tùng liếm dọc từ cặc nhỏ xuống mép lồn sưng, đầu lưỡi miết một đường dọc khe lồn, cẩn thận hôn nhẹ lên hột le đã nở căng bóng, rồi há miệng ngậm trọn hột le, mút chặt, lưỡi chà sát liên tục, mạnh bạo như sợ bị cướp mất quyền thưởng thức. Ngón tay Tùng trượt vào, móc sâu vào lồn Trung, từng nhịp day nhẹ, rồi đâm mạnh lên phía trên, tìm đúng điểm dâm, vừa móc vừa liếm, vừa nghe Trung rên rỉ dưới miệng mình.
— Ư... ư... a... nữa đi... móc mạnh lên... a...!
Bụng bầu căng lên nhấp nhô theo từng nhịp thở, bàn tay Trung vỗ vỗ nhẹ vào bụng, miệng rên vỡ nát thành tiếng, không còn giữ được gì nữa:
— Huhu... sướng quá... đúng rồi... mạnh nữa đi... le nứng quá…
— Móc mạnh lên... sâu lên... ư... bụng to không tự làm được… thèm quá...
Tùng càng nghe càng thấy hạnh phúc, miệng say sưa bú le, tay không ngừng day móc trong lồn, cảm nhận từng cơn co giật, từng nhịp siết chặt quanh ngón tay. Mỗi lần Trung rên rỉ, giật nhẹ hai chân, Tùng lại mừng rỡ như kẻ trúng số, cảm giác hạnh phúc vỡ oà lần đầu tiên được chạm vào Trung khi anh tỉnh táo, lần đầu tiên được nghe tiếng rên thật sự, được thấy anh cong lưng, ưỡn bụng, giọng run run mà lại chủ động bắt mình phục vụ.
Tùng cắn nhẹ lên hột le đang căng cứng, đầu lưỡi miết mạnh rồi mút sâu, nghe Trung rít lên vì tê buốt, hai đùi co giật đẩy mông áp sát vào miệng cậu hơn nữa. Không kìm được, Tùng trồm hẳn lên, kéo áo ngủ Trung lên tận ngực, môi dán lấy đầu vú thẫm màu, vừa liếm vừa cắn, vừa hít lấy hơi da thịt nồng nàn. Tay còn lại xoa dọc theo bụng bầu căng mịn, ôm nhẹ lấy eo Trung, vừa run vừa rền rĩ:
— Anh ơi... cho em địt vào nhé... em sẽ làm anh sướng, sướng nhất... Cặc em to lắm, dài lắm, tinh nhiều, ấm, nóng, không như cái cặc giả đâu... Em địt cho anh hết ngứa, hết thèm nhé...
Tùng vừa nói vừa cọ cặc mình vào mép lồn Trung, đầu khấc cứng nóng miết ngang khe lồn ướt dính, ma sát trên hột le, nghe tiếng nước lồn “nhẹp nhẹp” dính đầy thân cặc. Trung ngửa đầu ra sau, nửa bực bội nửa mê dại, liếc xuống nhìn con cặc ngựa đỏ lựng, nổi gân bạnh lên của Tùng, vừa khinh bỉ vừa không giấu nổi ánh thèm khát:
— Cặc ngu... tao ghét.... đồ hí p dâm...
Mồm thì chửi, nhưng cổ họng lại nuốt nước bọt, hai chân vô thức dạng ra rộng hơn, mép lồn phồng hẳn lên, nước lồn túa ra nhiều đến nỗi ướt cả ga. Trung cắn môi nhìn cặc Tùng, vừa ngượng vừa đói, cuối cùng bật ra giọng yếu ớt, khàn khàn:
— Địt đi... tao ngứa lồn lắm... mày nắc cho tao sướng lên...
Tùng như phát điên vì sung sướng, hạnh phúc đến lạc giọng. Cậu cúi xuống hôn thật nhanh lên mép môi Trung, rồi cầm cặc, nhấn thẳng đầu khấc vào khe lồn ướt đẫm, từ từ lút sâu đến tận gốc. Cảm giác đầu cặc bị bóp nghẹt bởi thành lồn nóng ẩm, trơn tru, siết chặt lấy từng gân cứng làm Tùng rên lên thành tiếng.
— Ư... anh ơi... ôi lồn anh chặt quá...
Nhịp nắc ban đầu chậm rãi, cặc kéo ra đẩy vào từng chút, chạm thật sâu vào điểm dâm trong lồn, nghe nước lồn chảy tràn xuống gốc cặc, âm thanh “nhẹp nhẹp” vang lên đầy khiêu khích. Trung cong lưng, bụng to lắc lư theo từng nhịp đâm, đầu ngửa ra sau, miệng không kìm được bật rên:
— Ư... cặc thật... cặc to thật... thích quá... sướng quá... chạm đúng vào điểm đó... nữa đi... mày địt hay hơn đồ chơi... ấm quá... ôi...
Mỗi cú thúc, Tùng đều cố tìm đúng chỗ sâu nhất, cảm giác thành lồn siết chặt, nóng ran, từng mạch máu như hòa vào nhau, nước lồn ướt nhẫy bôi đầy cặc, chảy xuống cả đùi. Trung rên rỉ, mông giật nhẹ, toàn thân run lên vì khoái cảm, bụng phồng nhô lên càng khiến thân thể lộ rõ nét yếu đuối, mê dại, hoàn toàn phó mặc cho từng nhịp nắc của Tùng.
— Ư… ư… thích quá… địt mạnh lên… địt nhanh nữa đi…
—Trung vừa thở hổn hển vừa cong lưng, hai tay ôm lấy bụng căng, mắt nhắm nghiền, đầu lắc qua lắc lại trong cơn mê dại
—Địt vào cổ tử cung đi… sâu nữa… mạnh vào… ahhhh…
Nghe giọng xin, nghe từng tiếng rên vỡ nát ấy, Tùng hạnh phúc đến phát điên. Cậu ôm lấy hai đùi Trung, nâng cao lên, rồi bắt đầu nắc như vũ bão, từng cú thúc dồn dập, tiếng phành phạch vang rền trong căn phòng. Mỗi nhịp, cặc cạ sát vào cổ tử cung, đầu khấc cứng nóng đẩy bật từng lớp thịt lồn, nước lồn phun ra tràn xuống háng, tràn lên bụng dưới, tiếng da thịt đập vào nhau càng lúc càng dữ dội.
Trung rên rỉ ư ử như mất kiểm soát, mông tự động nảy lên đón từng cú nắc, bụng phồng rung lên nhấp nhô, hai tay ôm chặt lấy mép giường, miệng há ra rên như khóc:
— A…a… nát lồn mất… sướng quá… địt mạnh vào… nữa đi… nát lồn đi… sướng lắm… đúng rồi… đừng dừng lại… nữa đi… nữa đi…!
Cảm giác bị cặc thật nắc dập vào cổ tử cung, mỗi nhịp như đánh trúng trung tâm của mọi khoái cảm, làm Trung giật liên hồi, nước lồn tuôn ra ướt đẫm hết cả drap giường, hai chân co rút ôm sát lấy hông Tùng, mông nẩy lên hứng trọn từng cú thúc như muốn vỡ ra. Đầu óc Trung trống rỗng, chỉ còn lại cơn mê hoang lạc, cảm giác được chiếm hữu, được địt sâu tận cùng, được sống thật với mọi cơn đói, mọi nhục cảm, mọi ấm ức đã dồn nén suốt bao nhiêu tháng ngày.
— Anh ơi… yêu anh lắm… để em địt anh đến vỡ lồn luôn… em làm anh sướng nhất… yêu anh… yêu anh…
Trung nằm oằn lưng trên giường, hai chân vòng siết chặt quanh eo Tùng, bụng bầu phồng lên dưới ngực phập phồng theo từng nhịp thở, nước lồn tuôn ra như suối. Cảm giác cặc thật đâm sâu liên hồi vào lồn, từng cú thúc mạnh, đầu khấc phập phồng chạm tận cổ tử cung khiến Trung không còn kiểm soát nổi bản thân, rên rỉ vỡ giọng:
— Địt mạnh lên… nữa đi… cho tao ra… nát luôn đi… nát bét lồn luôn…ahhhhh!
Tùng.... Đọc nốt chương này ở spicyfish69.com nha
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top