Chương 50 : Lạnh Nhạt

Sáng hôm sau , ánh mắt trời chiếu vào phòng qua khung cửa sổ khiến Hứa Giai Kỳ tỉnh giấc. Cô động nhẹ lông mi rồi chậm rãi mở mắt , nhìn lên trần nhà một hồi rồi mới quay sang bên cạnh thì không thấy bóng dáng của Mộ Dung Phong đâu nữa , có lẽ hắn đã rời đi lúc sáng sớm . Hứa Giai Kỳ mệt mỏi xuống giường , sau một đêm nghỉ ngơi, thể trạng cô đã đỡ hơn một chút . Chuyện xảy ra hôm qua hiện rõ mồn một trong trí óc cô , vết thương ở trên cổ đến bây giờ vẫn còn nhức .Nhìn gương mặt tiều tụy và vết bầm tím trên cổ mình, Hứa Giai Kỳ bất giác nhíu mày. Cô vỗ nước lạnh lên mặt rồi liếc nhìn bầu trời bao la bên ngoài cửa sổ. Tiếng chim hót líu lo trên cây cối trong khu biệt thự cách đó không xa. cô cuộn tay thành nắm đấm, đấm mạnh vào mặt nước trong bồn. Sớm muộn gì cô cũng sẽ rời khỏi chỗ này, chắc chắn là vậy.

Cô tắm rửa thay quần áo xong thì định bước ra khỏi phòng , cô muốn về Hứa gia nhưng vừa mới ra đến cửa đã có hai người đàn ông lạ mặt cao lớn đứng hai bên mép cửa chặn lại , một người trong số đó liền mở miệng nói với cô "Chủ mẫu , xin thứ lỗi , cô không thể ra ngoài . Lão đại đã căn dặn không cho cô ra khỏi phòng nếu như chưa có sự cho phép . "

Hứa Giai Kỳ nghe xong thì mặt mày biến sắc , cô liền trừng mắt nhìn bọn họ , lạnh lùng mở miệng "Tôi không quan tâm , mau tránh ra"nói rồi cô liền dùng sức cố ra khỏi phòng mặc kệ sự ngăn cản của hai người hộ vệ . Thấy vậy , bọn họ liền dùng sức đưa tay ra chặn cô lại , thể lực của Hứa Giai Kỳ đang yếu nên căn bản không thể thoát ra ngoài nếu như bình thường thì hai người đàn ông này chẳng là gì đối với cô . Thấy có tiếng ồn ào , Mộ Dung Phong từ đâu đi tới , hắn vẫn chưa rời khỏi Mộ Dung gia . Nhìn thấy hắn xuất hiện , khuôn mặt Hứa Giai Kỳ tối sầm cô còn tưởng hắn có việc nên đã rời đi rồi, hai người hộ vệ bên ngoài thấy hắn liền rụt tay lại đứng nghiêm chỉnh cúi đầu chào hắn "Lão đại"

Mộ Dung Phong sải ba bước dài đã đến được chỗ Hứa Giai Kỳ , hắn còn chưa lên tiếng , Hứa Giai Kỳ đã cất giọng đầy bất mãn nhìn chằm chằm vào mắt Mộ Dung Phong không một chút e sợ 

"Mộ Dung Phong , nói đi . Anh làm thế này là có ý gì đây?"

Mộ Dung Phong lạnh nhạt , gương mặt không một chút biểu cảm "Em muốn đi đâu ?"

Hứa Giai Kỳ trừng mắt nhìn hắn "Tôi muốn về Hứa gia , anh cản được sao ?"nói xong cô bỗng dưng thấy ngực hơi khó thở , không kiềm được liền ho vài tiếng , tay bất giác che miệng để bớt cơn ho nhưng lúc ho xong cô mới phát hiện trên bàn tay đều là máu . Mộ Dung Phong mở mắt trừng trừng nhìn vũng máu nhỏ trên tay cô , mặt hắn tối sầm lại liền giang tay bế thốc cô lên đạp cửa đi vào phòng . Mộ Dung Phong đặt cô ngồi lên sofa định vươn tay xem vết thương cho cô thì Hứa Giai Kỳ lạnh nhạt gạt tay hắn ra , cô chán ghét sự động chạm của hắn"Không cần "

Thấy bộ dạng cự tuyệt của cô , sắc mặt của Mộ Dung Phong  càng nặng nề , hắn nhìn Hứa Giai Kỳ bằng cặp mắt đầy nộ khí . Thấy Hứa Giai Kỳ ho đến mức thở hổn hển , hắn càng nhíu chặt lông mày . Bất chấp sự kháng cự của cô , hắn liền ngồi xuống sofa đỡ Hứa Giai Kỳ tựa vào ngực hắn đồng thời giơ tay vuốt ngực cô , cất giọng băng giá " Đã  thành ra bộ dạng này rồi còn ương bướng nữa , em còn không chịu ngồi yên cho tôi "

Cảm nhận thấy động tác dịu dàng của Mộ Dung Phong, Hứa Giai Kỳ bất giác vừa ngồi sát vào lòng hắn vừa lườm hắn. Cô thật sự không hiểu nổi Mộ Dung Phong có ý gì, tuy bộ dạng của hắn vô cùng hung dữ nhưng bàn tay lại rất nhẹ nhàng, đúng là không thể đoán được tâm tư của hắn đang nghĩ gì.

"Hứa gia có an toàn hay không phụ thuộc vào thái độ của em . Hứa Giai Kỳ , chỉ cần em ngoan ngoãn ở bên cạnh tôi , tôi có thể lấy danh dự ra đảm bảo sẽ không động chạm gì đến Hứa gia nữa "đợi cô bình ổn được nhịp thở , giọng nói lạnh lẽo của Mộ Dung Phong truyền đến từ phía sau lưng cô khiến cô tức đến mức muốn nhảy dựng lên nhưng thân thể cô bị Mộ Dung Phong giữ chặt không cử động nổi , cô chỉ có thể mở miệng cất giọng khản đặc đáp lại hắn "Mộ Dung Phong , anh phải làm đến mức này sao ? nói đi , rốt cuộc là tại sao vậy , tại sao cứ phải là tôi ? trái đất này có đến bảy tỉ người , tại sao anh lại chọn tôi chứ ? với thân phận tôn quý như anh thiếu gì phụ nữ muốn hiến dâng mình cho anh "

Mộ Dung Phong nghe xong càng siết chặt tay , một tay hắn đỡ cằm cô , quay đầu cô lại đối diện với hắn . Lúc này, hắn kề sát mặt cô khiến cô có thể nhìn thấy rõ đáy mắt hắn, Hứa Giai Kỳ chưa kịp phản ứng, Mộ Dung Phong đã nói rành rọt từng từ một:"Tôi đã nói một lần rồi , người mà tôi muốn chỉ có mình em . Những người phụ nữ tầm thường bên ngoài kia không đủ tư cách để mang giọt máu của Mộ Dung Phong tôi , mang huyết mạch của Mộ Dung gia "

Hứa Giai Kỳ cau mày , cười nhạt đáp trả lại hắn "Vậy anh nghĩ tôi sẽ sinh con cho anh sao ?"

Mộ Dung Phong nghe xong mấy lời này liền bóp chặt cằm cô  ánh mắt vẫn không rời khỏi Hứa Giai Kỳ , trong đáy mắt đã xuất hiện tia lửa giận dữ , hắn gầm lên với cô  " Tôi chưa từng bị cự tuyệt cũng chưa từng thất bại trước một người phụ nữ nào . Chỉ cần tôi đồng ý , toàn bộ phụ nữ đều muốn gả cho Mộ Dung Phong tôi , hưởng thụ vinh hoa phú quý của Mộ Dung gia . Hứa Giai Kỳ , em cho rằng bản thân mình là ai mà có thể lọt vào mắt xanh của tôi chứ ? Biết bao nhiêu người phụ nữ ngoài kia muốn tiếp cận tôi nhưng bất thành , còn em thì hay rồi , hết lần này đến lần khác cự tuyệt tôi , né tránh tôi . Gần 2 năm rồi , chúng ta mang danh nghĩa vợ chồng nhưng chưa bao giờ làm vợ chồng đúng nghĩa . Hứa Giai Kỳ , em chưa bao giờ có một chút nào tự nguyện với tôi vậy thì tại sao lại bắt tôi phải đối xử ân cần với em chứ ? "

Hứa Giai Kỳ nước mắt lưng tròng , cô nhìn thẳng vào đôi mắt hắn lúc này đã trở thành một đốm lửa cháy rực có thể thiêu đốt cô bất cứ lúc nào . Cô không cảm thấy sợ hãi chỉ cảm thấy đau lòng gượng cười nói :" Anh đừng nói cứ như thể bản thân trong sạch lắm vậy , anh cũng lợi dụng tôi còn gì ? Anh nói nhiều phụ nữ muốn gả cho anh , vậy ai cần thể diện này thì anh cưới người đó về đi .Hứa Giai Kỳ tôi không biết làm cho anh hài lòng chi bằng anh cứ vứt bỏ tôi đi , hãy để tôi trở về làm Hứa Giai Kỳ của ngày xưa , tôi không cần vinh hoa phú quý của Mộ Dung gia cũng không cần làm Mộ Dung phu nhân tôn quý , thứ tôi cần chỉ là một cuộc đời bình an không hối tiếc "

Mộ Dung Phong giận dữ  "Em im đi"

Hứa Giai Kỳ cũng không chịu nhún nhường , mở miệng cố gắng nói lớn "Anh dám làm mà không dám nghe sao ?"

Mộ Dung Phong cười lạnh "Hứa Giai Kỳ , lỗi là do tôi , là do tôi đối với em quá tốt , tốt đến mức khiến em quên đi mất một điều . Tôi là một lão đại , là chủ nhân của Mộ Dung gia , là người đứng đầu hắc đạo mà đã là hắc đạo thì không thể không vô tình càng không cho phép kẻ nào dám thách thức tôn nghiêm của tôi  Nếu em đã lựa chọn bước chân vào Mộ Dung gia thì trừ phi tôi gạt bỏ em , em vĩnh viễn là người của tôi bất kể em có nguyện ý hay không , cả đời này của em chỉ có thể bị " giam cầm" trong Mộ Dung gia , cho đến già , cho đến chết . "

Hứa Giai Kỳ nghe xong mấy lời này , trong lòng phát run , toàn thân như muốn nhũn ra , trong đầu bỗng nhớ lại hình ảnh của người phụ nữ trong buổi đấu giá lúc ở trên đảo . Cô hít một hơi thật sâu , cất giọng khổ sở " Nếu đã vậy , tôi cũng không còn lời gì để nói". Hứa Giai Kỳ xoay người liền lấy lại gương mặt vô cảm , đúng lúc này thì John từ bên ngoài gõ cửa bước vào , trên tay là một bát thuốc.   "Lão đại , đến giờ uống thuốc rồi"

"Để ở đó rồi ra ngoài đi" Mộ Dung Phong lạnh lùng

Nghe vậy , John liền nhanh chóng đặt bát thuốc xuống cạnh Mộ Dung Phong rồi xoay người ra phía cửa , bộ dạng chết chóc của Mộ Dung Phong hôm qua vẫn còn hiện rõ mồn một trong trí óc nên anh ta không dám nhiều lời .

Mộ Dung Phong một tay với lấy bát thuốc , một tay kéo người Hứa Giai Kỳ tiến sát vào mình để cô dựa vào ngực hắn , cất giọng băng giá"Há miệng ra"

Hứa Giai Kỳ không hiểu nổi tính khí Mộ Dung Phong kiểu gì , đúng là kiểu người nóng lạnh thất thường , nhưng cô không muốn kháng cự nữa chỉ mặc hắn muốn làm gì thì làm , ngồi yên để hắn đút thuốc cho cô . Dù sao bản thân còn đang bị thương nên cô phải uống thuốc thì mới có sức tính kế lâu dài được . Mộ Dung Phong thấy bộ dạng ngoan ngoãn của cô thì gật đầu hài lòng , hắn đút xong thuốc cho cô thì nhẹ nhàng xoa vết thương trên cổ cô  , động tác vô cùng ôn nhu khác hoàn toàn với bộ dạng vừa rồi . 








Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top