Chương 99: Lại một lần mở lòng

Lần đầu, chỉ là nắm tay, nhịp tim liền đập mạnh như thế.

Minh Triệu cái gì cũng không nghĩ, gương mặt như lửa nóng, cùng đối phương mười ngón đan xen vậy mà cũng đang run nhè nhẹ.

Lòng bàn tay có một chút ẩm ướt, tựa như bởi vì nhiệt độ của cả hai quá cao, Minh Triệu kìm lòng không được nhúc nhích yết hầu, nuốt xuống.

Đầu ngón tay tựa hồ cũng tê dại, trong thang máy dường như nóng quá mức, nàng rất khẩn trương, đến mức hoài nghi mình có thể bị đốt cháy đến khét không.

"Ting..."

cuối cùng cũng tới, không khí bên trong hành lang lành lạnh cuối cùng cũng khiến Minh Triệu tỉnh táo một chút, nhưng nàng vẫn y nguyên ngơ ngác.

Kỳ Duyên ngược lại tựa hồ trấn định rất nhiều, nàng nắm tay Minh Triệu đi ra thang máy, đi tới của phòng chung cư, mở cửa ra.

Bên trong giống như ngày xưa, Kỳ Duyên hơi hơi đánh giá, nắm tay Minh Triệu đi vào, tiện tay kéo cửa ra.

Bỗng nhiên biến thành không gian cho hai người, lòng bàn tay Minh Triệu đều ướt đẫm mồ hôi, nàng muốn nói chuyện, lại bị Kỳ Duyên kéo một cái, đặt ở trên cửa.

"Mèo con" tay phải Kỳ Duyên đặt ở cánh cửa, vây quanh Minh Triệu ở không gian nho nhỏ, có chút cúi đầu nhìn nàng.

Ánh mắt thâm thuý đen nhánh, Minh Triệu nhìn chằm chằm nàng, đều sững sờ, cho đến khi cái cằm bị Kỳ Duyên nhẹ nhàng nắm

"Nói cho tôi" khẩu khí của nàng hết sức nghiêm túc "Trong lòng em... Còn yêu chồng cũ không?"

Minh Triệu ngơ ngẩn.

Yêu?

Điện quang hỏa thạch chớp nhoáng, nàng bỗng nhiên minh bạch trong lòng Kỳ Duyên đang xoắn xuýt cái gì.

"Tôi đã từng yêu anh ta"

Hai tay ôm lấy cổ Kỳ Duyên, Minh Triệu phi thường chân thành nói "Bằng không tôi sẽ không kết hôn với anh ta"

Kỳ Duyên gật gật đầu, rất chân thành lắng nghe.

"Kỳ thật cô muốn hỏi tôi lúc đầu làm sao tôi lại coi trọng Trịnh Khắc Sảng, tôi đại khái cũng không nói được vì sao"

Có một số việc, trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường.

"Khả năng là tôi chỉ thuần túy dựa vào cảm giác, dù sao, anh ta cũng là mối tình đầu của tôi" Minh Triệu tựa hồ có chút ngượng ngùng "Liền... Rất thuần chân"

Cũng rất ngốc

Nhìn bề ngoài, Trịnh Khắc Sảng coi như ngũ quan đoan chính, mặc dù không xứng với Minh Triệu, nhưng đại khái cũng hơn rất nhiều người.

"Anh ta lúc theo đuổi tôi cũng rất quy củ, hành vi cử chỉ cũng gọi là đứng đắn, nói chuyện trời đất cũng không có xung đột gì lớn... Dù sao tôi không nghĩ dành quá nhiều thời gian để yêu đương, chủ yếu là kết hôn"

"Anh ta ở Lê Thành có nhà, tuy nói là đi vay, nhưng tôi không để ý, anh ta có xe, có tài khoản... Điều kiện cũng không tệ"

Minh Triệu bất đắc dĩ cười cười, cũng cảm thấy mình lúc ấy cực kỳ ngây thơ.

"Cha mẹ tôi có khuyên nhưng tôi không có nghe, huống hồ công việc Trịnh Khắc Sảng cũng không tệ, trừ việc tôi sợ gây áp lực cho hắn, không dám để cho nhà ngoại đưa quá nhiều của hồi môn, liền... Kết hôn"

"Sau khi cưới..."

Kỳ Duyên ý thức Minh Triệu muốn nói gì, cướp lời: "Em nếu cảm thấy nhớ lại sẽ khó chịu, liền không cần nói"

Minh Triệu lắc đầu "Không sao, cô nên biết"

"Sau một năm kết hôn liền luôn cãi nhau" dừng một chút nàng lại do dự "Gấu, cô để ý tôi cùng anh ta có quan hệ sao?"

Kỳ Duyên buồn cười, nới lỏng cái cằm của Minh Triệu, đổi lại đùa giỡn cái mũi của nàng.

"Em kết hôn rồi thì làm sao tránh được chuyện cùng người khác phát sinh quan hệ chứ"

Nàng nói đến ôn nhu, đáy lòng Minh Triệu cũng buông lỏng, ấm áp

"Kỳ thật ngay từ đầu, Trịnh Khắc Sảng biểu hiện không tệ, sau lần đầu tiên, hơn mấy tháng liền không có đụng tôi, cũng rất quy củ, chưa kể ban đêm cũng không về nhà ngủ"

"Dù sao phương diện kia không hài hoà, hắn có thể bình thường, nhưng tôi thì không được, cho nên tôi lúc ấy cảm thấy, trách nhiệm đều ở chỗ tôi"

"Hôn nhân là trách nhiệm của cả hai bên, tôi nghĩ thay đổi một chút liền sẽ ổn, liền dùng qua chút thuốc"

Minh Triệu cẩn thận quan sát thần sắc của Kỳ Duyên, thấy nàng không chán ghét hoặc là ghét bỏ, sau đó mới nói tiếp "Cũng liền một hai lần..."

"Về sau thực khó chịu, hắn ám chỉ chuyện đó tôi liền sợ hãi, cũng phiền, thêm công việc bận rộn, tôi đôi khi dứt khoát ở khách sạn"

Vì hôn nhân không hài hòa, cho đến khi biết được hắn ngoại tình, thời điểm gặp Kỳ Duyên thì nàng lại càng đau lòng khó chịu

Minh Triệu đôi mắt ướt sũng, mà nhìn nàng "Gấu ~, tôi thích cô... Chỉ là tôi, không phải bởi vì cô tốt hơn tên cặn bã đó"

Kỳ Duyên trầm mặc một hồi

"Mèo con, tôi, tôi cũng có chuyện muốn nói với em"

"Ừm" Minh Triệu gật gật đầu "Cô nói đi"

Kỳ Duyên hít một hơi sâu "Mèo con, tôi đã sớm gặp em, lúc đến nhà em tìm tài khoản đen mà Trịnh Khắc Sảng cất giấu, có nhìn qua hình của em"

"Không biết em có tin hay không, tôi cảm thấy tôi liền lập tức thích em, mèo con, tôi ngay từ đầu không nghĩ lừa em, nhưng tôi cũng không biết làm sao theo đuổi em"

Thanh âm dần dần thấp xuống "Tôi nếu biết em tức giận như vậy, tôi khi bắt đầu sẽ không lừa gạt em, nhưng em nguyện ý sẽ chấp nhận tôi chứ?"

Trên danh nghĩa, nàng chính là bên A của Minh Triệu, dựa vào thái độ của Minh Triệu khi giải quyết chuyện công, thẳng thắn liền sẽ tiếp nhận sao?

Chậm rãi thở ra một hơi, Kỳ Duyên cuối cùng lại nói "Tôi thật không biết, tôi, tôi có thể nghĩ được biện pháp tiếp cận nhanh nhất, chính là... Chính là làm tiểu bạch kiểm của em"

"Em nói em không quan tâm tôi, hiện tại em lại đột nhiên tốt với tôi, thành thật tôi thật bất an, em rốt cuộc là thích tôi, hay là vì cảm giác quen có tôi bên cạnh, sau đó... Vạn nhất có người quan tâm em hơn cả tôi, em có phải không muốn tôi nữa không?"

Cuối cùng đem những gì che giấu nói ra hết, Kỳ Duyên cúi đầu xuống, ngón tay chạm vào Minh Triệu, không nói gì thêm nữa.

Hết thảy xung quanh đều dừng lại, Kỳ Duyên như phạm nhân chờ tuyên án, thấp thỏm trầm mặc, chờ đợi kết quả cuối cùng.

"Gấu..."

Bờ môi đột nhiên chạm vào một mảnh mềm mại

Hết thảy xoắn xuýt hoài nghi, rốt cuộc đều có thể kết thúc.

Hai trái tim, ở thời khắc này vô cùng gần nhau

"Ô~"

Minh Triệu ngậm lấy môi Kỳ Duyên liếm láp, thấm ướt lại hút khô, lặp đi lặp lại, giống như nhấm nháp kem.

"Môi Gấu, thật mềm a~"

Học theo mà mút vào, Minh Triệu chậm rãi càn rỡ, cánh tay nắm chặt một chút, dùng đầu răng nhẹ nhàng gặm cắn môi Kỳ Duyên.

Quả thật chỉ là mèo con tham ăn, Kỳ Duyên ép ép về phía trước, hơi quay đầu, hé miệng.

Đầu lưỡi tìm tòi, chạm vào môi Minh Triệu.

Ám chỉ đã hiểu, Minh Triệu phối hợp cũng hé miệng, không kịp chờ đợi nghênh đón Kỳ Duyên đi vào, cùng nàng quấn giao.

Kỳ Duyên đem tay trái đặt sau cổ Minh Triệu, nâng gáy sau nàng, để nàng càng thêm gần mình.

"Chụt~"

Trao đổi nước bọt, Minh Triệu vẫn tương đối lạnh nhạt, bỗng nhiên giống như nút kẹp que, lung tung quấn lấy lưỡi Kỳ Duyên mà hút.

Kỳ Duyên lại theo nàng, cho đến khi Minh Triệu cần lấy hơi, thở hồng hộc buông ra.

Sợi tơ óng ánh lôi ra từ đôi môi hai người, lại đứt gãy.

Triền miên hôn đến cực điểm, Minh Triệu vẫn chưa thoả mãn, khuôn mặt đỏ bừng, giống như đánh son, một mực bỏng đến lỗ tai.

"Mèo con~"

"Ừm~"

Minh Triệu không dám nhìn Kỳ Duyên, hiển nhiên là một con mèo con thẹn thùng, Kỳ Duyên dứt khoát khẽ cong người, đem nàng ôm ngang.

Đột nhiên hai chân rời khỏi mặt đất, Minh Triệu theo phản xạ bắt lấy cổ áo Kỳ Duyên, chờ ý thức được mình bị nàng ôm, cảm thấy càng khó bình tĩnh.

Đem mặt đỏ nóng cọ vào trên cổ Kỳ Duyên, Minh Triệu ôm cổ Kỳ Duyên, nhịp tim thật nhanh.

Trong lúc nhất thời đều bị hơi thở của Kỳ Duyên bao lấy, Minh Triệu không chịu được run lên, cảm giác giống như đang nằm mơ, nhẹ nhàng không muốn tỉnh lại.

Bị ôm kiểu công chúa, Gấu... Nàng khoẻ A a~"

Minh Triệu mèo con đều nhanh tản mát ra bong bóng nhỏ màu hồng phấn, Kỳ Duyên ngược lại tựa hồ không chút gợn sóng, chỉ đem Minh Triệu đặt trên giường.

"Nhanh đến giữa trưa, tôi gọi thức ăn" Kỳ Duyên xoa cái mũi Minh Triệu "Em đó, liền ngoan ngoãn tắm rửa.

Tắm rửa? Chẳng lẽ...

Minh Triệu hoảng, vội vàng níu góc áo Kỳ Duyên, ngẩng đầu dùng con mắt sương mù nhìn chằm chằm nàng "Chị, chị muốn đi rồi sao?"

Nước mắt tựa hồ muốn rơi xuống, bé mèo con đáng thương lại dễ thương, Kỳ Duyên thấy nàng ngây thơ, trong lòng tự nhủ Minh Triệu giờ biến thành bé khóc nhè rồi sao?

Sợ nói thật nàng liền khóc, Kỳ Duyên tranh thủ thời gian sờ mặt nàng nói: "Không đi, tôi chỉ là gọi giao đồ ăn một chút, em tắm trước đi"

Nghe nàng nói không đi, Minh Triệu mới yên lòng, buông góc áo Kỳ Duyên, nhẹ gật đầu.

"..."

Mèo con dính người, Kỳ Duyên cảm thấy mình liền nghĩ làm nàng!

Nghĩ mở chân nàng ra, chạm vào mật huyệt của nàng, lại đem ngón tay nhét vào bên trong khe thịt nhỏ, hung hăng trừu sáp, đem tiểu dâm dịch chảy ra hết!

Muốn làm nàng khóc cầu xin tha thứ!

Không khỏi có chút khô nóng, Kỳ Duyên ngay cả vội vàng di chuyển nói: "tôi đi gọi giao thức ăn đây" sau đó liền nhanh ra ngoài.

Mèo con mới phục hồi, muốn làm... Cũng phải đắn đo.

Nhưng dục vọng mãnh liệt thật khiến cho người ta buồn bực, Kỳ Duyên đứng trong phòng khách, ôm trán, cảm thấy mình thật... Rất muốn.

Yết hầu khát khô, bụng dưới đều căng cứng... Nàng quả nhiên không thể kháng cự Minh Triệu...

Huống chi nàng còn nói, nàng thích nàng vì đó là nàng.

Cảm xúc bành trướng, Kỳ Duyên cũng có chút chưa tỉnh hồn lại, cho đến khi Minh Triệu chạy đến từ đằng sau ôm nàng

"Gấu, em đi tắm"

Kỳ Duyên nháy mắt cứng đờ, sau đó nghe tiếng khoá phòng tắm được mở ra.

"..."

Mèo con đi tắm rửa nữa nha.

Không thể miêu tả được hoàn cảnh hiện giờ là gì, Kỳ Duyên hít một hơi sâu, lập tức mở điện thoại, cấp tốc chọn món ăn.

Minh Triệu cần phải ăn cháo nhạt hoặc món nhẹ, Kỳ Duyên tìm tới một nhà hàng gần đó, gọi hai phần cháo thịt bò trứng, lại thêm vài món thức nhắm.

Làm xong những thứ này, Kỳ Duyên đặt di động xuống, vô cùng lo lắng đi phòng tắm.

Không chờ nổi cởi sạch quần áo, nàng chỉ tuỳ ý cởi bỏ nút áo sơ mi, đẩy cửa phòng tắm đi vào trong khu gội đầu.

Minh Triệu đang mở nước nóng, phía sau lưng bỗng nhiên cảm thấy một cỗ khí lạnh, cửa kính phòng gội nửa đóng nửa mở, Kỳ Duyên liền từ phía sau mà kéo ra.

Hơi thở của nàng đều âm ấm nóng bỏng, cảm giác phi thường khao khát.

"Mèo con~"

Kỳ Duyên đem Minh Triệu trần trùng trục ôm lấy, hai tay xuyên qua dưới nách nàng, mơ hồ nói không rõ: "Tôi giúp em tắm"

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top