Chàng mù hoá ra em yêu anh ( Mộc phù Sinh)

Có gì phải lo lắng. Lạc nhau ở đâu, anh nhất đinh sẽ ở nơi đó đợi em trở về.
Không phải đẹp nhất, cũng là đáng yêu nhất, cho dù không đáng yêu cũng là báu vật của anh.
Anh là của em. Tô Niệm Khâm là của Tang Vô Yên, vĩnh viễn mãi mãi đều là của Tang Vô Yên.
Đấu sức, trí thắng.
Đấu trí, vô lại thắng...
(Tô Niệm Khâm)

Qua hoàng hôn, lại là sáng sớm, mỗi ngày
Qua đầu xuân, lại là trễ thu, hàng năm.
Chính là một người không khôn khéo, miệng lạ không ngọt. Tóm lại là người chẳng ai thích.
Tô Niệm Khâm là vật phẩm cá nhân của Tang Vô Yên.

Sách nói con gái thích vật chất.
Kỳ thực không phải vật chất, mà là từ đó có thể thấy được sự quan tâm của bạn trai. Anh tuyệt không quan tâm cô.
Trong thế giới của Tang Vô Yên, phiền nảo lớn nhất là mùa hè quá nóng, mùa đông rất lạnh, mẹ thích lải nhải, nếu khoa trương một chút là thế giới này không đủ hoà bình.
Trai đẹp đều khó đối phó, cho nên kính trọng mà không gần gũi.
(Tang Vô Yên)

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #hay