48

1. Người ta nói, trên đời này thứ bền vững nhất, khó bị quên lãng nhất chính là ký ức. Dù ký ức hạnh phúc hay là những ký ức đau thương nhất. Nó đều ghi khắc vào trong tâm trí ta.

Vậy mà ký ức của em lại như một sợi dây mong manh, dễ dàng bị đứt lìa. Rồi chìm vào quên lãng. Em thường hỏi tại sao? Nhưng trả lời em chỉ là bóng tối của sự tìm kiếm. Có phải bởi vì những ký ức bị quên lãng kia tràn ngập tình yêu của em dành cho anh, tràn ngập sự nhớ nhung và đau khổ. Cho nên em chọn cách quên lãng.

Nếu ký ức của em là sợi dây mong manh, vậy thì ký ức của anh là một sợi tơ dài và dai. Nó không phai tàn theo năm tháng, cũng không dễ dàng bị đứt lìa. Bởi vì không lúc nào anh không nhớ đến em. Nỗi nhớ em chiếm trọn tâm trí anh, tình yêu dành cho em chứa đầy trong tim anh khiến anh đau nhức từng đêm từng đêm. Nước mắt lăn dài trên mặt rơi vào miệng, anh mới hay thì ra tình yêu không chỉ có vị ngọt của hạnh phúc mà còn có sự mặn đắng của khổ đau.

2. Yêu bản thân mình cũng không sai, đáng tiếc là cô ta đã yêu lầm người, cũng chọn sai cách yêu.

3. Kiếp này ta không thể đáp lại tình yêu của ngươi, nếu có kiếp sau, mong khi ngươi thấy ta thì hãy quay người bước đi.

4. Năm đó ta chẳng thể ở bên nhau
Vậy thì giờ cũng có gì khác đâu?
Chia tay ngày ấy,
Cuối cùng là vì anh bỏ lỡ chuyến xe,
hay em đã lỡ mất điểm dừng?

5. Bỏ lỡ một người, bỏ lỡ một đời.

6. Những hy vọng về một tương lai trong mơ.
Của em, của anh, của hai chúng ta.
Đều lỡ dở.

7. Tìm được người giữa năm dài tháng rộng.
Để rồi buông tay trong khoảnh khắc hư không...

8. Người tôi bỏ lỡ năm ấy
Đã gặp được một người khác tốt hơn...

9. Nhân duyên của con người rất thần kỳ, chỉ cần có duyên, một ánh nhìn cũng nhận ra nhau.

10. Nếu sau này không gả đi được, tôi sẽ cưới em.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top