Hải thượng phồn hoa - Phỉ Ngã Tư Tồn

1.

"Tất cả chẳng qua chỉ là một giấc mộng, cũng như chiếc nhẫn ấy, nhẹ nhàng rơi xuống, sau cùng chìm vào đáy nước.

Đời này kiếp này, không ngày gặp lại."

2.

"Vì Chấn Vinh từng dẫn cô đến nên cô nhớ rất rõ. Tất cả những thứ liên quan đến anh, cô đều nhớ mãi."

3.

"Anh bắt đầu yêu cô từ khi nào, bản thân anh không biết, tại sao anh yêu cô, chính anh cũng không biết. Cũng như không biết vì sao hoa lại nở, không biết tại sao cầu vồng lại xuất hiện sau cơn mưa, không biết vì sao đứa bé sơ sinh lại cười..."

4.

"Rốt cuộc chúng ta yêu một người là vì lí do gì? Vì điềm đạm đáng yêu, vì ánh mắt biết cười, vì một câu nói, vì một việc nào đó? Hay là bởi anh ta chính là anh ta, không phải là ai khác?"

5.

"Nếu như tình yêu của anh chỉ càng khiến cho em tổn thương thì anh tình nguyện giữ tình yêu đó trong lòng. Chỉ cần em vui, chỉ cần em có thể quên đi những kí ức đau buồn, anh sẵn sàng buông tay."

6.

"Khi rất yêu một người mới cảm thấy người đó ngốc, mới cảm thấy người đó cần bảo vệ, mới cảm thấy người đó rất cần yêu thương."

7.

"Tôi biết em hận tôi, tôi cũng hận tôi, tôi hận tôi vì cái quái gì lại yêu em đến như vậy..."

8.

"Chúng ta yêu một người, rốt cuộc là vì lẽ gì? Vì người ấy có vẻ đáng thương, vì một nụ cười, vì một lời nói, một sự việc? Hay đơn giản chỉ vì đó là chính người ấy, không phải một ai khác?"

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top