P5 - Bảy năm vẫn ngoảnh về phương Bắc
- Phải đối xử tốt với chính mình vì đời người chớp mắt đã trôi qua, phải thương yêu người yêu mình vì kiếp sau chưa chắc đã gặp lại.
- Từng có người nói, trong hai tâm nhĩ của trái tim con người, một bên chan chứa niềm vui, một bên ngự trị nỗi buồn. Khi bạn vui đừng cười quá lớn, nếu không sẽ làm ồn ngăn tim buồn bã kia!
Vì thế cả hai ta đều đánh mất nhau, phải không ?
-"Tại sao không thể là tôi ?"
-"Tại sao phải là anh"
- Cô chỉ là một ốc sên đeo trên lưng lớp vỏ mềm yếu, có lẽ một lúc nào đó sẽ bị người ta giẫm chết. Nhưng bao nhiêu năm nay cô đã học được cách né tránh, vừa đủ để bảo vệ bản thân không bị tổn thương
- Hai năm yêu nhau khắc sâu tận cốt tủy, năm năm xa cách đau khổ đến tột cùng. Tròn bảy năm, trái tim cô chưa từng rời xa.
- "Anh nghĩ chúng ta có thể ở bên nhau trọn đời trọn kiếp không?"
"Bạn Cố Sơ à! Câu hỏi của bạn mang tính vượt thời gian quá lớn."
"Khó trả lời lắm à?"
"Trước mắt không trả lời được!"
"Thế đến khi nào anh mới trả lời được?"
"Tới khi nào cả anh và em đều bảy mươi, tám mươi tuổi rồi, anh sẽ thảo luận lại với em vấn đề trọn đời trọn kiếp."
"Anh định lừa ai chứ! Bảy mươi, tám mươi tuổi lâu như thế, lỡ giữa đường anh thay lòng thì sao? Ai chịu trách nhiệm trả lời câu hỏi của em đây?"
"Thế nên, sau này em có thể chọn ngoại khoa tim mạch."
"Đáng ghét!"
"Em đừng có chạy lung tung, ngoan ngoãn ở bên cạnh anh là được rồi..."
Tình yêu bị tuổi xuân giết chết, còn tuổi xuân lại bị tình yêu lưu đày.
- Lục Bắc Thần luôn khiến cô chìm vào ảo giác. Bóng hình thân thuộc, gương mặt thân thuộc, rồi khiến cô không sao thở nổi.
- Bảy năm, thứ gặm nhấm cơ thể anh đâu chỉ có cô đơn? Đối với cô, anh chỉ là một người qua đường có duyên gặp mặt. Đối với anh, cô lại là giấc mơ quá khứ không thể xóa nhòa.
- "Giày đi lên chân, có hợp với mình hay không chỉ có người đi mới biết."
- Bao năm nay cô vẫn luôn giấu kỹ trái tim mình, không dám để nó lộ diện dưới ánh mặt trời vì nếu nhìn thẳng vào nó sẽ nhớ lại rất nhiều điều quá sức chịu đựng, nhớ lại vô vàn chuyện quá khứ cô luôn muốn lãng quên."
- Chúng ta cũng phải yêu một đời, thiếu một năm, một tháng, cho dù là một giờ cũng không được.
-"Cô đâu có biết, vì cô, nó đã tới lạy lục người bố mà mười mấy năm trời nó chưa nói chuyện một câu, biết rõ cô là loại đàn bà thực dụng như thế, nó cũng chấp nhận, hy vọng có thể đưa cô tới nhà họ Lục, tới nói với cô rằng nó xứng với cô. Kết quả thì sao? Cô vốn không cho nó thời gian, chớp mắt đã ngã vào vòng tay Kiều Vân Tiêu."
- "Mày quấy rối ai cũng được, động vào người của tao... thì không được."
- Nếu cái giá của trưởng thành chính là khổ đau thì đây là kiếp nạn không ai tránh khỏi
- Tình yêu là sai ư? Không, bản thân tình yêu vốn không sai, cái sai là cách yêu một người.
- Chỉ cần có lòng ích kỷ thì nhân tính sẽ nhuốm bụi. Trên đời này có ai không ích kỷ đây.
- Lục Bắc Thần chính là người chỉ cần dựa vào một con dao giải phẫu là lập tức có thể tách bỏ lớp ngoài vàng ngọc, nhìn sâu vào nội tâm thối nát.
- "Hai người yêu nhau hai năm, thứ khiến em khó quên nhất lại chỉ có lần đầu gặp gỡ."
- "Trái bóng rổ năm xưa trong tay Bắc Thâm tuy không đập vào người tôi nhưng lại đập vào trái tim tôi."
- Chính tay dọn dẹp một cuộc tình là nỗi đau cắt ruột cắt gan, dẫu đối phương có là kẻ đểu cáng hay không.
- "Giống như cơn mưa ngoài cửa sổ, có tầm tã cỡ nào cuối cùng cũng sẽ trời quang mây tạnh. Cuộc sống này vẫn tiếp tục từng phút từng giây, dù hạnh phúc hay bi thương."
- Nếu thù hận có thể khiến một người nhung nhớ không quên thì anh tình nguyện trở thành người bị cô hận.
- Con người đến với thế gian này bằng nước mắt thế nên đời người định trước khổ đau.
- Gặp gỡ có lúc là duyên phận, nhưng cũng có lúc là nghiệt ngã.
- "Có tôi ở đây, em không thể thuộc về ai khác." - Lục Bắc Thần
- Cuộc sống vẫn phải trôi qua như vậy, ngày này gối lên ngày kia, cho dù có mất đi mục tiêu, thì cuộc đời bạn vẫn chưa có điểm kết, thế nên vẫn phải sống tiếp.
- Cuộc sống thật ra là như thế này. Mỗi người đều đơn thuần như một đứa trẻ, muốn khóc thì khóc, muốn cười thì cười, sẽ nghe thấy tiếng sáo dưới cây mơ hạnh, cũng sẽ là cuộc sống về đêm quây quần quanh bếp lửa trong những ngày tuyết rơi trắng trời, mặc kệ những quy định do con người đặt ra, cũng không cần đoán định lòng người thật giả. Những ngày tháng ấy mới gọi là cuộc sống, còn những cách thức khác, chỉ là tồn tại.
- Tình yêu đi thì chẳng ai giữ được nhưng tình yêu đến, muốn tránh cũng nào có tránh nổi.
- "Anh đừng có quá đáng."
"Dù với tư cách là sếp của em hay người đàn ông của em, tôi đều có thể quá đáng." - Lục Bắc Thần
- Khi bên cạnh không có ai, những vết thương ngoài da trở thành chuyện nhỏ, dù có trải qua mưa gió bão bùng to lớn cỡ nào cũng cắn chặt răng kiên trì,... Khi bên cạnh có ai đó, chỉ là một ngón tay bị đứt cũng trở thành chuyện lớn, thần kinh cũng có thể nắm bắt được những nỗi đau dù là nhỏ nhặt, chỉ để có thể được dựa dẫm thêm nữa...
- "Anh biết rất rõ mình đang làm gì, cũng biết rất rõ bản thân sắp phải gánh chịu hậu quả gì. Nếu anh đã muốn thì không ai có thể ngăn cản. Còn nếu anh không muốn thì cũng không ai có thể cưỡng ép." - Lục Bắc Thần
- "Thanh xuân của ai cũng chỉ có một lần, dù có được hay đánh mất cũng định sẵn sẽ thoảng qua như mây khói."
- Đời người luôn lưu lại một bức hoạ, dù là đen trắng hay màu sắc, mỗi lần hồi tưởng sẽ khiến người ta khó quên.
- "khi áp lực tới có người sẽ bị hạ gục, có người lại được thức tỉnh. Tôi chính là người phía sau" Lục Bắc Thần
- "Anh biết không, thực ra tới đảo Cổ Lãng phải làm rất nhiều việc, phải đi tìm đường này, tìm cảnh vật này, tìm đồ ăn này, còn phải tìm mèo nữa. Ánh nắng ở đó rất đẹp, cũng rất nhiều mèo, anh có thể thêu dệt cho mình một giấc moe hão huyền"
- "Tôi không sợ những đồng nghiệp của tôi thông minh tuyệt đỉnh che lấp ánh hào quang của tôi, sợ nhất là cậu ấy kiên quyết lựa chọn một căn bệnh tâm lý trí tuệ thấp không có chất lượng để làm mất mặt tôi."
- " Cho dù cuốu cùng sẽ rơi vào kết cục thương tích đầy mình.. Nhưng Cố Sơ à, ánhex bảo vệ em, dù có phải gánh mọi đau đớn, anh cũng sẽ không để em phải chịu bất kỳ tổn thương nào nữa."
- "Sớm muộn sẽ có một ngày cậu hiểu ra, chỉ cần cậu gặp được người chính xác ấy. Cho dù đối phương có cho cậu một ly thuốc độc, cậu cũng cam lòng." Lục Bắc Thần
- Sức mạnh của tình yêu rốt cuộc đáng sợ đến nhường nào, anh không biết, chỉ biết rằng tình yêu là một chuyện nguy hiểm. Nó sẽ khiến con người ta dần dần biến thành một con người khác, có thể sinh vì cô, cũng có thể chế vì cô.
- "Nếu tôi đã thích thì vì sao lại không được? Tôi không cần cô ấy quá xinh đẹp vì một khi để người đàn ông khác chú ý tới tôi sẽ ghen. Cô ấy có thể không thông minh vì chỉ cần tôi thông minh là được. Cô ấy có thể không xuất sắc, vì tôi có thể xuất sắc. Cô ấy có thể không biết chăm sóc người khác, thậm chí là không biết chăm sóc bản thân mình cũng không sao, vì tôi có thể chăm sóc cô ấy" Lục Bắc Thần.
- Sơ sơ, có thể em chưa bao giờ hiểu được sức mạnh hồi ức có thể giết người, có thể khiến người ta sống không bằng chết, đau khổ tột cùng có thể khiến người ta rơi xuống vực sâu vạn kiếp bất phục. Đã từng có lần, điều anh muốn làm cho em là nắm tay bước về tương lai, nhưng kể từ giây phút này trở đi, anh nguyện gánh chịu mọi đau khổ trong kỳ ức, của em. Đau khổ của em hãy để anh gánh chịu.
- "Gặp em là một sự tình cờ. Mặc dù anh yêu em không quang minh chính đại nhưng vì có em, hy vọng mới xuất hiện trong cuộc đời tâm tối của anh." Lục Bắc Thần
-" I wanna spend my life with you, marry me~~."
"Vào những năm tháng trẻ trung nhất của em. Em là thanh mai của anh, nhưng trong mắt của em anh chưa từng là trúc mã." Kiều Vân Tiêu
- Đó gọi là cố chấp. Nếu trên đời này tồn tại một loại tình cảm có thể khiyến chúng ta vì nó mà cố chấp, thì ngoài tình thân ra còn có tình yêu. Chính vì cố chấp nẻn đợi chờ mới có ý ngĩa.
- Trên đời này có một loại sức mạnh rất thần kỳ. Đó là sức mạnh tình yêu, nó có thể khiến người ta điên cuồng, cũng có thể khiến con người ta hòa bình.
- Anh đã từng để em tận sâu trong đáy lòng, khiến anh đau đớn, khiến anh nhung nhớ. Bây giờ em vẫn ở trong lòng anh, nhưng em đã trở thành cô gái nhỏ không thể thay thế. Anh tình nguyện lấy thân phận anh trai, vì em xông pha biển lửa, chỉ mong được thấy em vui cười, hạnh phúc.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top