99 Ngày Làm Cô Dâu - Ân Tầm

Tác giả: 殷寻.
Tên xuất bản Trung Quốc : 豪门调香师.

Nam chính: Lệ Minh Vũ.
Nữ chính: Tô Nhiễm.

Khúc đầu rất ngược và đau lòng luôn, nhưng về sau khi mà Tô Nhiễm rời xa rồi quay lại, lúc đấy thấy Lệ Minh Vụ hèn mọn chăm sóc Tô Nhiễm thấy cũng yêu thương!

᠃ ⚘᠂ ⚘ ˚ ⚘ ᠂ ⚘ ᠃

1. Tình yêu, trước giờ luôn là đường một chiều, nếu anh lựa chọn rời bỏ giữa đường, xin anh hãy đi thẳng một mạch, đừng ngoảnh lại, cũng đừng chờ mong trở về nơi đã từng bắt đầu. Bởi vì con đường này vẫn tiếp tục đi thẳng. Và trên con đường đó, em không phải là em nữa, mà anh cũng không còn là anh của lúc đầu. Có lẽ chúng ta đã được định trước, không thể về lại nơi từng bắt đầu.
     Em đã từng ngày qua ngày chờ đợi trong đêm khuya, chờ đợi anh trở về, cứ cố chấp mà chờ đợi như vậy...

2. Yêu một người là như thế nào?
     Là khi gặp mặt thì bối rối khôn xiết, không gặp mặt thì nhớ nhung điên cuồng. Dù chỉ thoáng bước qua nhau, dư vị cũng sẽ đọng lại rất lâu, có lẽ là ngọt ngào, có lẽ là buồn đau, tâm trạng con người vốn đang bình thường cũng trở nên kỳ lạ, vốn đang lạc quan yêu đời cũng thành đa sầu đa cảm, có phải không? Là thế này sao?

3. Con người rất kỳ lạ. Càng lớn con người càng cô đơn, như vậy, rốt cuộc là cô đơn chọn lựa con người, hay là con người lựa chọn cô đơn?

4. Yêu, hóa ra chỉ là việc của một mình cô...

5. Trong cuộc đời mỗi người, bạn gặp gỡ rất nhiều người khác nhau. Có người hỏi bạn mua căn nhà này bao nhiêu? Có người hỏi chồng bạn một tháng kiếm được bao nhiêu tiền? Cũng có người hỏi bạn kết hôn chưa? Có con chưa? Nhưng chỉ có người bạn thật sự thương yêu bạn, mới hỏi bạn một câu...bạn hạnh phúc không?

6. Con người sống ở đời không thể muốn làm gì thì làm, phải sống theo đạo lý. Con người cũng là một tổ chức của xã hội động vật, phải tuân theo đạo đức và khuôn mẫu có sẵn, bằng không sao có thể gọi là con người? (Tô Nhiễm)

7. Em biết, ngay khoảng khắc em rung động đã định trước em là người thua cuộc trong tình yêu. Em yêu anh, không liên quan đến ngày tháng, cũng không liên quan đến phong tình, lại càng không liên quan đến anh. Chán nản và buồn đau trong lòng em tựa như hạt nước thấm vào đá, chỉ mong anh có thể cho em một phần yên tĩnh là được. Lúc này, em thà rằng mình xoay người rời đi, cũng không muốn anh thấy những giọt nước mắt lăn dài trên đôi má em...

8. Tình yêu, cho tới bây giờ cô chưa bao giờ mơ mộng xa vời đó là chuyện của hai người, chỉ cần được yêu sẽ không hối hận. Tuy tình yêu sẽ làm con người hóa rồ, đánh mất tôn nghiêm và lý trí, nhưng thế gian vẫn còn rất nhiều chuyện tre già măng mọc, yêu đến chết vẫn không thay đổi.

9. Trên đời này, không có tình yêu nào đòi hỏi bạn phải buông tha tôn nghiêm hay lãng phí bản thân mình. Tình yêu, có thể khiến tâm hồn bạn không còn đúng màu sắc vốn dĩ của nó, khiến bạn bi thương vô bờ, khiến bạn thương tâm rơi lệ, hay có lẽ khiến bạn điên cuồng đố kỵ. Nhưng tình yêu, trước sau vẫn là thứ tình cảm ấm áp nhất, có thể cho bạn hy vọng, có thể cho bạn niềm vui, có thể để tâm tư bạn từ bất an đến an toàn. Nếu bạn không cảm giác được những điều này, nếu không phải như thế này, vậy có nghĩa là bạn đã dùng sai cách để yêu, hoặc là, bạn yêu nhầm người rồi. Thà rằng như vậy, chi bằng bản thân mình hãy tự rút lui.

10. Hãy quý trọng người vì bạn mà rơi nước mắt, bởi vì chỉ có tình yêu chân chính mới có thể chứa đựng nhiều nước mắt. (Tô Nhiễm)

11. Tình yêu, không bao giờ biết trước được khoảng cách để gặp. Nhưng càng yêu, tôi lại càng thương tổn em. Loại thương tổn này chẳng biết đã có từ lúc nào. Em hướng trái, còn tôi hướng phải, vĩnh viễn đôi ta cũng không thể quay về điểm ban đầu.

12. Có một số việc xảy ra trong im lặng, một ngày khi biến mất mới phát hiện, muốn quên đi hoàn toàn, thật sự rất khó.

13. Em đừng khóc, tim anh đau lắm. (Lệ Minh Vũ)

14. "Ngày mai đi mổ mắt laser." Anh không muốn tưởng tượng nếu anh không tìm được cô.
        "A?" Tô Nhiễm tập trung bước đi nghe vậy liền ngẩng đầu nhìn anh một cái, lát lâu sau mói hiểu ra, vội vàng lắc đầu, "Không được. Tôi không làm đâu. Tuy rằng phương pháp này tiên tiến, nhưng dù sao cũng mới ra đời hơn chục năm nay. Chưa có thí nghiệm lâm sàng nào chứng minh người phẫu thuật khi về già mắt vẫn khỏe mạnh. Tôi nghe nói sau khi làm phẫu thuật này, về già sẽ mắc bệnh đục thủy tinh thể, phiền phức lắm. Tôi không muốn khi mình già đi, cái gì cũng không thấy. Đến lúc đó tôi phải làm sao đây?"
        Lệ Minh Vũ nhẫn nại nghe cô lải nhải một tràng, anh vẫn không giận, "Già rồi không thấy, tôi nuôi em."

15. Yêu một người, không nhất thiết phải có được người đó. Chỉ cần cô ấy hạnh phúc, vậy là đủ rồi. (Mộ Thừa)

16. Thế giới của anh, cô chưa từng bước vào. Nhưng thế giới của cô đã từng mời anh tiến vào, song anh từ chối.

17. Cô hít sau một hơi, đối mặt với anh, "Có phải anh yêu Tô Nhiễm rồi không?"
        Ánh mắt anh tối sầm, không trả lời thẳng trọng tâm, nhưng dùng thái độ chắc chắn như đinh đóng cột cho Hoà Vy câu trả lời: "Tô Nhiễm là người vợ duy nhất mà cả đời này tôi công khai và thừa nhận."

18. Có đôi khi em không trông thấy nỗi đau đớn của tôi, nhưng bi thương của em lại hằn sâu vào mắt tôi, bén rễ nẩy mầm trong tim tôi.

19. Trải qua nhiều việc nhưng ông trời vẫn đưa đẩy chúng ta ở bên nhau. Dù là bốn năm trước hay bốn năm sau, anh và em vẫn luôn gắn kết theo một cách nào đó. Đây chính là duyên phận! (Lệ Minh Vũ)

20. Tô Nhiễm ngước lên, mắt cô sáng như sao trời, "Anh xem phim 'Lời đề nghị khiếm nhã' chưa?"
        Lệ Minh Vũ sửng sốt, anh ngẫm nghĩ vài giây, "Hình như anh xem rồi."
        "Anh nhớ lời thoại cảm động nhất trong phim không?"
        Lệ Minh Vũ mỉm cười. Có thể anh không nhớ chính xác nhưng anh biết lời thoại khó quên của bộ phim đó.
        Tô Nhiễm biết anh nhớ, cô nhìn anh chăm chú, "Em có từng nói em yêu anh chưa?"
        "Chưa." Đáy mắt Lệ Minh Vũ tràn ngập ấm áp.
        "Em yêu anh."
        "Vĩnh viễn cũng vậy?"
        "Vĩnh viễn."

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top