Chương 3-4

Chương 3: Cậu thích cô nhóc vừa rồi ư?

Thẩm Mặc Thần khóa chặt bóng lưng Thủy Miểu Miểu, giữ kín như bưng, đôi mắt càng ngày càng đen kịt, chậm rãi, anh liếc về phía Giang Nam Phong, hỏi: "Cậu thật muốn để tôi tới giảng sao?

Giang Nam Phong nghiêm túc, hai tay ôm quyền, khẩn cầu nói: "Xin nhờ, anh hai, tôi vừa tiếp nhận cái trường học này, rất cần người có địa vị ảnh hưởng xã hội thành công như cậu, chỉ cần cậu chịu đến, tôi làm trâu làm ngựa cho cậu cũng được."

Thẩm Mặc Thần động khóe miệng, trong mắt lóe lên tinh quang, nói ra:

"Ảnh hưởng xã hội, tôi muốn lên khóa của cô nhóc kia, chẳng qua một tuần chỉ giảng 1 lần, muốn điều chỉnh làm sao, tự cậu nhìn mà xử lý."

Giang Nam Phong chớp mắt, có chút kinh ngạc.

Trước đó, anh ta vì để cho Thẩm Mặc Thần đến giảng một bài, dây dưa Thẩm Mặc Thần một tháng, vừa bưng trà đổ nước, còn giúp anh đi Pháp một chuyến.

Nhưng lần này, một anh hai điên cuồng công việc, thế mà bởi vì làm một cô nhóc, nguyện ý đến dạy học.
Hầu kết Giang Nam Phong nhấp nhô, nuốt một ngụm nước bọt, thận trọng hỏi: "Anh hai, cậu thích cô nhóc vừa rồi ư?"

Thẩm Mặc Thần liếc về phía anh ta, trong mắt tĩnh mịch trầm tĩnh sâu không thấy đáy, lại có loại khí thế cường đại để Giang Nam Phong im miệng.

Anh ta đánh vào miệng mình một cái:

"Xem cái miệng tôi này! Sao anh hai lại nhìn trúng nha đầu giảo hoạt đó?"

Thẩm Mặc Thần dò xét Giang Nam Phong một chút, giữ kín như bưng nói: "Đưa hồ sơ của cô ta cho tôi, tôi muốn xem."

"A? Nha." Giang Nam Phong lên tiếng, nói thầm trong lòng, chẳng lẽ người khiến Thẩm thái tử mang theo chìa khoá kim cương động tâm ra đời?

...

Thủy Miểu Miểu mới ra khỏi trường học không lâu, liền thấy phía trước có một phụ nữ bụng lớn.

Dưới chân của cô ấy là một vũng nước, bời vì đau đớn, sắc mặt tái nhợt, ngũ quan đều vặn vẹo, khom người, tay chìa về phía đường cái bắt xe.

Rất nhiều xe gào thét đi qua, không có một chiếc dừng lại, mà bên cạnh phụ nữ có thai lại không có người khác.

Thủy Miểu Miểu vội vàng chạy tới, đỡ lấy phụ nữ có thai, lo lắng hỏi: "Chị có khỏe không?"

Phụ nữ có thai thở không vững vàng nói: "Tôi sắp sinh, cô có thể giúp đỡ hay không, đưa tôi đi bệnh viện."

"Được, chị chờ một chút." Thủy Miểu Miểu đứng ở bên lề đường lo lắng bắt xe.

Nhưng phần lớn đều không dừng lại, có chậm lại, nhìn thấy ven đường là phụ nữ có thai sắp sinh, sợ làm bẩn xe, cũng sợ tìm phiền toái, lại lái qua.

Thủy Miểu Miểu nhìn sang phụ nữ có thai đau đều nằm dưới đất, cắn răng, chạy ra giữa đường, giang hai tay, ngăn cản một chiếc Chevrolet Cruze.

Cruze bị ép dừng lại.

Thủy Miểu Miểu chạy tới chỗ cửa sổ.
Thủy Miểu Miểu vẫn không nói gì, nữ chủ xe Cruze trừng mắt nhìn Thủy Miểu Miểu mắng: "Cô có bệnh à, muốn tìm chết thì đi nhảy sông, đừng hại tôi, cút."

Cô ta nói xong, không nói lời gì đóng cửa xe lên, lái đi.

Thủy Miểu Miểu bất lực đứng ở bên lề đường, một chiếc Bentley dừng lại trước mặt cô.

Cửa xe hạ xuống.

Ánh mắt u sâu của Thẩm Mặc Thần nhìn Thủy Miểu Miểu nóng nảy, hỏi:

"Sao vậy?"

Thủy Miểu Miểu nhìn thấy Thẩm Mặc Thần, không lo được tâm tư gì, xin giúp đỡ nói: "Bên kia có một phụ nữ có thai, sắp sinh, tôi không bắt được xe, anh có thể giúp không?"

"Đương nhiên." Thẩm Mặc Thần không chút do dự đẩy cửa xe ra, dưới chỉ dẫn của Thủy Miểu Miểu thấy được cái người phụ nữ có thai nằm dưới đất.

Anh không chút do dự ôm lấy phụ nữ có thai chạy về phía xe mình.
Thủy Miểu Miểu nhìn bóng lưng Thẩm Mặc Thần, anh tụ phụ, dáng người thẳng tắp, nhã nhặn như gió xuân, như là đạp trên ánh sáng mà đến.

Ánh nắng rơi trên người anh, hình thành vầng sáng màu vàng.

Đẹp trai có chút kinh động như gặp thần tiên.

Thủy Miểu Miểu không kịp hoa si, nhặt túi của người phụ nữ có thai dưới đất, bước nhanh đuổi theo Thẩm Mặc Thần.






Chương 4: Không mặc quần áo là không tốt!

"Vuốt ve bụng của cô ấy theo kim đồng hồ, tận lực giảm bớt khẩn trương và bất an." Thẩm Mặc Thần ngưng trọng dặn dò nói.

"Được." Thủy Miểu Miểu để phụ nữ có thai tựa vào trong ngực của mình, tay trái nhẹ nhàng xoa bóp phần bụng, dịu dàng trấn an nói: "Chị đừng khẩn trương, thả lỏng, chúng ta đã lên xe, chút nữa có thể đến bệnh viện."

Phụ nữ có thai khôi phục một chút lý trí, cắn chặt hàm răng, mồm miệng không rõ nói gì với Thủy Miểu Miểu: "Gọi điện thoại cho chồng tôi, điện thoại di động ở trong túi, mật mã là 1234, anh ấy làm ở gần bệnh viện phụ sản."

"Được." Thủy Miểu Miểu lấy điện thoại từ túi của người phụ nữ có thaira, tìm trong danh bạn cái tên chồng, gọi điện thoại tới.

"Alo, chào anh, vợ anh sắp sinh, bây giờ đang đưa đi khoa phụ sản bệnh viện... Không cần cám ơn." Thủy Miểu Miểu cúp điện thoại, tiếp tục vuốt ve bụng người phụ nữ có thai.

Thẩm Mặc Thần thông qua kính chiếu hậu nhìn Thủy Miểu Miểu.

Cô nghiêng đầu, cúi người, tóc tán trên vai, che khuất nửa gương mặt, cả người bao phủ dịu dàng nữ tính, để cho người ta cảm thấy có loại tâm bình khí hòa.

Trong mắt Thẩm Mặc Thần lóe lên một chút ánh sáng, trở nên càng thâm trầm.

Xe lái tới bệnh viện Bác Ái.

Ninh Xuyên là một thành thị phồn hoa, đi giờ cao điểm sẽ hình thành quãng đường như giọt nước.

Mới là giữa trưa, xe cộ đã chật như nêm cối.

Có lẽ phụ nữ có thai cảm giác được xe bị ngăn ở giữa đường, khẩn trương, bụng đau đớn kịch liệt.

Cô ấy năm chặt áo của Thủy Miểu Miểu, dùng sức kéo về trước, đột nhiên ngồi xuống, kêu rên nói: "Tôi không được, tôi muốn sinh, a...."

Theo sức của người phụ nữ có thai, cúc áo của Thủy Miểu Miểu bị đứt hết, lộ ra da thịt trắng noãn và áo lót màu tím.

Thủy Miểu Miểu vội vàng cầm hai bên áo sơ mi, không kịp xử lý chật vật của mình, cô nhìn thấy máu nhuộm đỏ váy xanh nhạt của người phụ nữ có thai.

Thủy Miểu Miểu mở to hai mắt nhìn, hiện lên kinh hoảng, vội vàng vỗ bả vai Thẩm Mặc Thần, nóng nảy đốc xúc nói: "Nhanh lên, cô ấy chảy máu, khả năng sắp sinh.."

Thẩm Mặc Thần nhìn về đoạn đường trì trệ phía trước, đôi mắt hiện lên lạnh lẽo, cắn răng, trầm giọng nói: "Không còn kịp rồi, tôi ôm cô ấy qua."

Thẩm Mặc Thần quả quyết đậu xe ở bên cạnh, từ trên xe bước xuống, kéo cửa chỗ ngồi phía sau xe, nhìn sang Thủy Miểu Miểu.

Sau khi áo của cô bị giật, trực tiếp dùng vạt áo sơ mi buộc lại, lộ ra bờ eo thon mảnh khảnh, vốn là ngực lớn cuồn cuộn, không có cúc áo sơ mi liền không che được.

Giữa màu tím, da thịt trắng nõn như tuyết, phác hoạ rãnh luồng tuyết trắng thật sâu

Giống như ưu vật trời sinh có thể sát hại tầm mắt mọi người.

Đặc biệt là hình xăm bị bóp méo như cối xay gió, huyết hồng, yêu dã.

Thẩm Mặc Thần biết đó là Mạn Đà La, hoa mà nói: Tuyệt tình tuyệt ái.

Trong mắt anh hiện lên ánh sáng, lưu loát cởi âu phục của mình ra, ném cho Thủy Miểu Miểu, ra lệnh: "Mặc vào."

Nói xong câu này, anh liền không liếc nhìn cô một cái, cúi người, ôm phụ nữ có thai ra ngoài, phi nước đại tới khoa phụ sản bệnh viện.

Chuyện quá khẩn cấp, Thủy Miểu Miểu cũng không già mồm, mặc âu phục của anh lên.

Trên Âu phục có mùi bạc hà khoan khoái.

Dư ôn nhàn nhạt thông qua da thịt của cô truyền đến bên trong cơ thể.

Thủy Miểu Miểu không kịp xử lý cảm giác quái dị trong lòng, mang theo túi của người phụ nữ có thai xuống xe, đi mau đến chỗ điều khiển rút chìa khóa xe, sau khi khóa xe lại, chạy theo Thẩm Mặc Thần.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #s3