mộng du | phần 2

3:29 sáng

jeong jihoon đã trải nghiệm quá nhiều thứ trong nửa giờ ngắn ngủi này.

đầu tiên là chấp nhận việc có người trèo lên giường mình. sau đó là chấp nhận người trèo lên giường mình là lee sanghyeok phiên bản mộng du và cuối cùng là chấp nhận ngủ cùng lee sanghyeok.

xét thấy người chủ động là lee sanghyeok, câu hỏi đặt ra là lee sanghyeok ngủ với cậu hay là cậu ngủ với lee sanghyeok nghe có chút ái muội.

cậu nhìn chằm chằm lee sanghyeok.

người ấy cơ bản không tỉnh lại, con ngươi đen kịt chỉ phản chiếu chút ánh sáng từ đầu giường. cậu cố gắng đẩy anh một cái và thầm cầu nguyện:

"nếu giờ anh ngủ luôn hoặc tỉnh dậy thì mọi thứ sẽ được cứu vãn."

lee sanghyeok giống như bị động tác của cậu tác động, từ từ cúi xuống xem như là tuyên án tử hình cho nguyện vọng của jeong jihoon.

"ai giết cậu với, thật đó."

lúc này jihoon đã chẳng còn thời gian để tâm đến chuyện giải thích với 2 chục mỹ nữ mà cậu theo dõi trên instagram nữa, giờ cậu chỉ muốn xuyên qua ván giường đào xuống ba thước đất để cách xa lee sanghyeok, bảo vệ tấm thân trong trắng của mình. 

kẻ gây họa thì rất tự nhiên, ngửi ngửi người cậu một chút rồi an tâm áp mặt lên xương quai xanh của cậu.

wtf. jeong jihoon cứng đờ, vặn vẹo ngón tay trên ga giường cố gắng giải quyết vấn đề niềm tin bằng cách nhìn lên trần nhà.

bậy giờ, cậu không chỉ muốn giải quyết lee sanghyeok mà còn muốn giải quyết vấn đề sinh lý của bản thân. nhìn thấy anh cọ xát vào hạ bộ của mình, jeong jihoon thật sự muốn đấm anh một cái.

quá xấu xa rồi rồi

cậu và anh quá xấu xa rồi

sau khi người mộng du cởi quần áo ra, bắt đầu kéo đến quần trong, jeong jihoon không có ý định ngăn cảm mà còn nhéo cằm lee sanghyeok bắt anh mở miệng, nhân lúc cháy nhà chạy đi hôi của.

lee sanghyeok cũng không rõ đang làm gì, trong mắt anh mang ánh nước, miệng thì ngoan ngoãn quấn lấy jihoon nhỏ, phản ứng sinh lý làm cổ họng anh co giật, mút một cách bị động.

gốc lưỡi bị ép chặt khiến lee sanghyeok chỉ có thể cụp mắt mà liếm nhẹ, mặt mũi có thể miêu tả là chuyên tâm, ngoan ngoãn. jeong jihoon hoàn toàn cứng đờ, thở hổn hển, một bên vì người kia thu răng lại mút cho jihoon nhỏ đến mê man. một mặt lại hoảng hốt nghĩ đến tình cảnh bây giờ khá chấn động.

dục vọng xấu xa dân lên, cậu ngạo mạn đưa thằng em tiến thêm một chút, bắt đầu chơi cái miệng mềm mại kia, cho đến khi đối phương nhăn mặt phun ra, miệng nhỏ thở dốc, ôm ngực khẽ hít một hơi không di chuyển.

để tôi yên?

jeong jihoon bị bỏ mặc trong giá lạnh một lúc, trái tim cậu như có ngọn lửa nhảy lên. cậu sắp mất bình tĩnh rồi. chuyện gì vậy chứ, nửa đêm nửa hôm lee sanghyeok không biết dùng cách gì lẻn vào phòng cậu rồi cưỡi lên người cậu, làm cậu cương lên bằng miệng và tay.. ách, mà mặc dù nói đúng ra thì mình cũng không vô tội nhưng mà tóm lại, lee sanghyeok càng có tội hơn phải không? hai tính dừng vậy à?

quả thực so với việc cướp con xe của cậu còn ác hơn.

nhìn từ biểu hiện của lee sanghyeok, có vẻ ảnh đang suy nghĩ điều gì đó. jeong jihoon lúc này đang nằm thẳng, có tầm nhìn tốt và nhân cơ hội này cậu bắt đầu bình luận.

ngực phẳng lỳ, đầu vú nhô ra thẳng tắp nhìn đáng thương, eo nhỏ có thể ôm bằng hai bàn tay, cặp đùi trắng nõn có chút mỡ, thật sự chỉ có một chút thôi. sao anh ấy lại keo kiệt với việc đặt ít thịt lên người vậy chứ? thật ra, cậu thích một cơ thể có mị lực một chút - jeong jihoon nghĩ ngợi, đánh giá.

cậu trơ mắt mà nhìn hết mọi chuyện xảy ra

đối thủ mấy ngày trước còn lạnh mặt đi ngang qua cậu, giờ đây ngồi nghiêng đầu quỳ xuống, chậm rãi kẹp chặt chân. màn dạo đầu lộn xộn vừa nãy làm tiết ra một ít dâm dịch, jihoon nhỏ của cậu trượt vào bên trong khe hở giữa hai mông anh. sau vài cú nắc, cậu bé cương cứng cắm sâu vào chân anh.

so với tưởng tượng, chân của đàn anh trông có vẻ to hơn cậu nghĩ một chút.

một chút thịt như vậy mà có thể mềm mại như thế này sao?

đầu cậu trống rỗng trong giây lát, trời ơi, mọi người đừng sống nữa.

cậu nghiến răng nghiến lợi nghĩ, ngay sau đó lật người lee sanghyeok lại.

cậu phải thừa nhận, động tác này dễ như ba trăm lần cậu đã diễn tập trong đầu. lee sanghyeok quá gầy, gầy đến mức lộ rõ hai cái xương sau lưng, gọi là gì nhỉ... à, xương bướm.

jeong jihoon nhận ra răng cậu chạm vào lee sanghyeok một cách vô thức khi khẩu giao. hành động này trông không giống hỗ trợ nhau mà nó phù hợp với hình dung là một sự tán tỉnh, vuốt ve hơn.

lòng bàn tay nóng lên, đột nhiên cậu buông tay, không dám nhìn đôi mắt đen kịt của anh.

anh bị cậu thô bạo lật lại, đầu gối khuỵu xuống đệm. khi hai ngón tay cắm vào hậu huyệt liền phát ra tiếng hừ mềm mại. cậu trong lòng nói xin lỗi cho có lệ, xin lỗi vì làm anh đau...

thực tế, cậu không cảm thấy áy náy tí nào là vì anh ấy chọc mình trước.

chắc được rồi đi.

jeong jihoon rút ngón tay ra, vách thịt có chút lưu luyến có lẽ bởi vì động tác đã kéo dài, ẩm ướt như đang nịnh nọt ngón tay cậu. lee sanghyeok vẫn chưa tỉnh, có lẽ là đói đến nóng nảy rồi nên anh phát ra và tiếng rên rỉ không rõ ý vị.

cậu dang tay ra nghĩ: chà, thật sự không còn cơ hội ghìm cương bên bờ vực nữa.

quy đầu mở ra bọc thịt, jihoon nhỏ không chút lưu tình cùng nước dâm xâm nhập đến cùng, hình như cọ đến điểm nào đó khiến người nọ ngẩng đầu lên, âm cuối ngọt ngào vang lên trong bầu không khí nóng bỏng.

dù rằng dùng từ "làm tình" với lee sanghyeok căn bản là không có đạo lý nhưng lúc này jeong jihoon cũng có chút choáng váng. cậu thăm dò nhấp hông, chà xát vào chỗ sâu kín kia vài lần, hài lòng khi thấy vách thịt bên trong căng chặt ban nãy giờ đã nhũn thành một đống mềm mại, háo hức mà dính vào cậu. nhịp thở của lee sanghyeok theo tần suất ra vào mà biến đổi, cánh tay yếu ớt chống đỡ, cả người như sắp rơi xuống giường vỡ tan thành từng mảnh.

có đau không? ở vị trí này jihoon không thể thấy biểu cảm của người nọ, cậu mở miệng định hỏi sau mới chợt nhớ tới hiện tại có hỏi anh cũng không trả lời được. bối rối một chốc, cậu quyết định nuốt ngược ý định trở lại.

cậu cũng không thật sự quan tâm còn anh sanghyeok không thể nhớ được. vậy thì tại sao phải làm chuyện thừa thãi.

không giống như chủ nhân, cơ thể của lee sanghyeok ướt sũng như vừa bị mưa bão xối ướt, thịt huyệt non nớt quấn chặt lấy thằng em của cậu. cùng với lực đẩy ra vào, anh nhanh chóng trở nên mềm mại, mẫn cảm, chuyển động cũng khiến giọng run run, thẳng thắng bộc lộ cảm xúc với jihoon.

thật ra em đã làm anh rất thoải mái, đúng không?

giống như một tên lưu manh, cậu dùng tư thế phía sau đâm sâu hơn, ép lee sanghyeok ăn hết, hai cơ thể như dính chặt vào nhau thông qua con đường hầm mềm mại của anh.

tay cậu bóp đoạn eo nhỏ, người đi đường giũa huyền thoại lúc này đang run rẩy dưới tay cậu - điều này khiến lòng tự trong của cậu bành trướng.

giống như một con thú bông.

kỳ thật, anh là annie mới đúng, anh... faker.

điên rồi, quá nhiều nước dâm.

jeong jihoon đang lầm bầm một mình, nói rất nhiều thế nhưng lee sanghyeok chỉ đáp lại bằng cái bụng quặn thắt, tiếng khóc khe khẽ và những cơn cực khoái liên tục.

4:57 sáng

trong phòng có hai người, hiện tại nhiều nhất chỉ có một người là tỉnh táo.

lee sanghyeok cả người choáng váng, phần dưới chắc chắn cũng mất đi cảm giác rồi.

jeong jihoon hít một hơi thật sâu, dựa vào chút tỉnh táo cuối cùng hay chút đạo đức mỏng manh không biết từ đâu, rút thằng em ra, cậu đã không bắn vào trong lee sanghyeok.

nói về chuyện giặt ga giường, cậu vội vàng thu dọn đôi chân bừa bộn của lee sanghyeok, bế người mộng du đang nhắm mắt vì mệt mỏi dễ như ôm một con mèo.

bọn họ vừa mới làm xong, nhiệt độ cơ thể còn hơi cao, mồ hôi dính nhớp khiến cái ôm này thật sự không thoải mái nhưng jeong jihoon lại rất vui vẻ, cười híp cả mắt và có chút đắc ý.

muốn đánh thức vị thần liên minh huyền thoại này để anh thấy anh ấy là người chủ động, cho mình khẩu giao và hậu quả tối đa của việc làm đó.

cậu vốn định điều chỉnh tư thế một chút, nhưng khoảnh khắc người nọ ngoan ngoãn ngả vào cánh tay mình, đầu óc cậu lại bắt đầu nổi ý xấu.

tới lúc chìm vào giấc ngủ, câu hỏi cuối cùng nảy ra trong đầu cậu là:

lee sanghyeok còn đủ sức lực để trốn về ký túc xá không? 

-

btw, nay t1 siuuuuuuuuuuu ván 5 oxi ở các hộ gia đình có con trẻ coi lck chắc thiếu thốn dữ lắm... dù thế nào đi nữa, mình thấy đại chiến viễn thông luôn mãn nhãn như vậy, xuân năm nay rồi hè này nữa. ngày mai t1 và geng cố lên nhó. còn 1 chương nữa để mai tôi up luôn. 

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top