Chap 22

"Taeyeonie"

Taeyeon hét lên vì cô cảm thấy hơi thở chạm tai phải của cô và cô trông đằng sau thấy một Sooyoung mỉm cười. Cô lấy một vài hơi thật sâu và thở ra chúng thông qua mũi. Cô đã không nghe thấy cô gái gần bỏi sự chú ý của cô đã được tập trung vào điện thoại.

"Vâng, cậu là mình lên cơn đau tim đấy?" Cô thở dài.

"Mianhe"

Nụ cười không rời khỏi đôi môi của Sooyoung trong khi cô ngồi xuống bên cạnh Taeyeon. Họ đang chuẩn bị biểu diễn và cô cuối cùng đã tìm được một chút thời gian để nói chuyện với trưởng nhóm của mình.

"Vì vậy, cho mình biết. Làm thế nào..." Cô bắt đầu, sau đó hạ thấp giọng của mình do đó chỉ có Taeyeon nghe được phần còn lại của câu nói "Ngày của cậu?"

Câu nói đó khiến tim Taeyeon đập nhanh. Sooyoung cũng khong muốn làm cô ấy giật mình nhưng cô muốn thu thập thêm một sô thông tin, đặc biệt sau nhũng gì cô thấy trong phòng tập. Ngay sau khi Sooyoung đã nhận thấy các liên lạc giữa Hyoyeon và Taeyeon, cô ấy đã rút tay từ hông của Hyoyeon, làm cho nó thậm chí nhiều hơn đáng ngờ hơn.

"Rất tuyệt" Taeyeon lẩm bẩm

Sooyoung ậm ừ. Sau đó tiếp xúc ngắn ngủi giữa hai cô gái khác trong phòng tập, cô đã kiểm tra điện thoại của mình và đã nhận ra một cái gì đó về hình ảnh khi Taeyeon đã gửi cho cô ấy. Đây chính là lý do tại sao cô ấy ở đây tại thời điểm này, mở khóa điện thoại của cô, mà cô đã mang theo mình, cô nhấp chuột vào tên của Taeyeon, khiến chat room của họ xuất hiện và cuộn lên cuộc trò chuyện cho đến khi cô tìm thấy hình ảnh. Làm thế nào mà cô không nhận thấy điều này trước đây. Nhìn lên cô gái ngồi bên cạnh cô, Sooyoung chậm rãi mỉm cười trêu chọc khi cô nhìn thấy Taeyeon mím môi của mình với nhau trong khi cô ấy nhìn hình ảnh hiển thị trên màn hình điện thoại.

"Mình ngạc nhiên." Cô dừng lại, làm cho Taeyeon nhìn lên cạnh cô. "Người đó của cậu có bàn tay nhỏ"

Taeyeon hoảng lên và cô hắng giọng để che giấu điều này, nhưng Sooyoung bắt được âm thanh nhỏ

"Dễ thương" Cô mỉm cười và khóa điện thoại lại "Nhưng hãy nhớ, nếu tôi là người cuối cùng biết, cậu sẽ không bao giờ nghe thấy vào cuối năm nay."

*

Sau màn trình diễn, Sooyoung khoá cánh tay của cô với Tiffany, lấy cô gái lớn tuổi hơn với cô ấy xa đủ từ các thành viên khác để họ đừng nghe những gì cô sắp nói. Tiffany nhìn lên cô ấy, chết lặng, tự hỏi những gì các cô gái trẻ có thể muốn nhanh lên chúng trong một góc. Nếu không mất nhiều thời gian cho người kia, cô ấy biết những gì Sooyoung muốn.

"Vì vậy, có ai biết được thông tin về Taeyeon ngoài cậu?" Cô hỏi.

Tiffany muốn giả ngốc, giả vờ rằng cô không biết những gì Sooyoung đang nói về, nhưng cô nhìn thấy cái nhìn dữ dội trên khuôn mặt của Sooyoung và cô biết rằng cô ấy sẽ hỏi câu hỏi này cho đến khi nhận được một câu trả lời thích đáng. Kể từ ngày hôm đó Sooyoung nghe cuộc trò chuyện của cô với Taeyeon, cô biết Sooyoung sẽ tò mò. Cô thở dài trong thất bại, đôi mắt hướng về cô bạn thân nhất của cô và âm thầm xin lỗi cô ấy. Cô suy ngẫm về những gì sẽ nói, cố gắng lảng tránh liên quan đến điều Sooyoung muốn biết.

"Các nhóc ở dorm biết"

Vâng, đó là tốt, cô nghĩ

"VÌ vậy, Sunny và...Hyoyeonie?"

Tiffany nuốt một cách khó khăn khi Sooyoung đánh vần tên của vũ công rất chậm, rất chậm, điều này không tốt

"Có. Cả hai" cô khó khăn nói

Sooyoung ậm ừ "Còn Yoona?"

"Yoona? Mình không biết về em ấy"

Có thể Taeyeon và Hyoyeon đã bắt đầu nói với các cô gái khác? Cô sẽ phải hỏi bạn bè của mình, nếu nó cho thấy là đúng, sau đó cô sẽ phải nói chuyện với các cô gái trẻ. Tiffany muốn biết tình hình hiện tại của hai người kia. Cô cảm thấy Sooyoung tìm kiếm đôi mắt trên khuôn mặt của cô trước khi gật gù .

"Ok, cảm ơn đã cho mình biết." Cô nói.

Tiffany nhìn cô ấy đi, nhưng nhận thấy nụ cười nhỏ trên môi Sooyoung khi cô ấy bước đi. Cô cuối xuống, hy vọng cô ấy đã không nói quá nhiều, nhưng sau đó cô nhớ lời nói của cô ấy. Có thực sự là không có gì phải lo lắng, cô cố gắng trấn an bản thân

*

Đôi mắt của Sooyoung nhìn đến con mồi tiếp theo của cô. Cô từ từ tiếp cận một Hyoyeon không để ý gì và đặt một tay lên vai cô, lấy sự chú ý của cô.

"Hyoyeon, mình có thể hỏi cậu một câu?"

Hyoyeon cau mày khi nghe giọng nghiêm trọng của người kia, tự hỏi nếu một câu đã xảy ra.

"Cậu không sao chứ? Chuyện gì nào?" Cô hỏi

"Đó là về Taeyeon" Cô nói

Taeyeon?

Lông mày Hyoyeon nhăn lại bối rối trước mắt nhanh chóng chuyển đến nơi mà cô nàng trưởng nhóm đang ngồi, một chút sợ hãi chạy qua người cô, nhưng cô thấy những tiếng cười của người kia khi Yoona nói một cái gì đó. Cô thở dài nhẹ nhõm và không thể dừng lại nụ cười nhỏ từ len lỏi trên đôi môi của cô. Cô rất thích nhìn thấy nụ cười của Taeyeon như thế. Cô nhớ lại lời của Sooyoung, tự hỏi những gì cô ấy quan tâm đến và quay lại nhìn cô ấy. Sooyoung cười tự mãn với cô, đầu lưỡi của cô ấy thò ra giữa hai hàm răng cô, làm cô ấy cười lớn hơn.

Uh – oh

"Mình biết cậu biết Taeyeon đang hẹn hò" Sooyoung nói

Hyoyeon cố gắng giữ bình tĩnh, cô thực sự không biết những gì cô phải làm gì trong lúc này? Cô biết Sooyoung sẽ không dễ dàng cho cô thoát khỏi cuộc trò chuyện này. Cô rên rỉ bên trong và gật đầu, không tin tưởng giọng nói của cô vào lúc này. Nếu giọng nói của cô sẽ lay động như cô ấy nói, cô biết cô sẽ không bao giờ nghe thấy kết thúc được.

"Cậu biết đó là ai?"

Một lần nữa, Hyoyeon không nói một lời và lắc đầu nhẹ từ bên này sang bên kia. Cô không thể nói nó ở đây. Sooyoung có lẽ sẽ la lên và yêu cầu một số chứng minh và tốt, bây giờ sẽ là một thời điểm xấu cho rằng, cô ấy nghĩ. Họ cần phải cô lậpcô ấy, nếu họ muốn nói với cô.

"Oh..Nhìn vào cái này với mình"

Các cô gái trẻ nhanh chóng mở điện thoại của cô và Hyoyeon ngay lập tức nhận ra bức ảnh. Cô siết chặt răng vào nhau và nâng lông mày của mình, cố gắng để tìm một chút ngạc nhiên.

"Cậu ấy gửi cho mình vào đêm trước ..." Sooyoung giải thích. "Nó dễ thương không?"

Nghĩ rằng nó sẽ là một chút kỳ lạ nếu cô ấy đã không nói bất cứ điều gì, Hyoyeon hắng giọng, hy vọng rằng giọng nói của mình sẽ không phản bội cô.

"Đó là" Cô giả vờ ngạc nhiên hỏi

Cô nhìn lên Sooyoung, nhìn thấy cô gái kia nhướng mày nhìn cô và Hyoyeon nhanh chóng bổ sung thêm một nụ cười.

"Nhưng mình đã nhận thấy một cái gì đó kỳ lạ về hình ảnh này."

Oh...

Vâng, bây giờ mà cô nhìn thấy hình ảnh một lần nữa, cô nhận thấy rằng bàn tay của cô và Taeyeon cùng kích thước với nhau. Cô đã không nghĩ về điều này trước khi nói với Taeyeon gửi ảnh. Hyoyeon đã chắc chắn rằng móng tay của cô đã không có trong ảnh, nếu không nó đã quá rõ ràng. Tại sao Sooyoung lại để ý quá nhiều thứ, cô ấy rên rỉ.

"Nhưng, có lẽ mình tưởng tượng." Sooyoung cuối cùng lên tiếng.

Sooyoung khóa điện thoại của mình, sau đó buông bàn tay của cô gái tóc vàng ra và rời khỏi nhưng nụ cười trêu chọc vẫn còn đó khi cô bỏ đi. Hyoyeon nhắm mắt lại và thở dài thật sâu. Họ cần phải nói với Sooyoung nhưng, nghĩ về việc nói với cô ấy khiến cô lo lắng. Những gì sẽ xảy ra khi Sooyoung biết chuyện này

*

Khi Hyoyeon mở mắt, ánh nắng buổi sáng đã len lỏi qua lớp rèm cửa dày trong phòng cô. Quay đầu sang một bên, nhìn vào đồng hồ báo thức cạnh giường hầu như không qua tám vào buổi sáng, cô buông tiếng thở dài khi biết rằng cô sẽ không thể quay trở lại giấc ngủ. Một cái ngáp dài áp đảo khiến đôi mắt của mình đầy nước và đưa tay lên lau mắt trước khi cô ngồi dậy, bất động một chút khiến cô ngáp thêm vài lần nữa. Cô đứng dậy và rời khỏi phòng ngủ, nghĩ rằng tất cả mọi người vẫn còn ngủ, nhưng khi cô đến phòng khách, Taeyeon đang ngồi ở bàn, xem một cái gì đó trên máy ảnh trong tay.

"Sao cậu dậy sớm vậy?" Cô hỏi, giọng cô khàn từ giấc ngủ.

Giọng nói đột ngột khiến Taeyeon giật mình, đánh rơi máy ảnh trên bàn. Cô nhìn lên và mỉm cười khi mắt họ gặp nhau. Hyoyeon bước gần hơn Taeyeon, cô đang đứng với tay trái đặt vào cạnh bàn. Taeyeon nhìn lên cô khi trả lời.

"Mình không thể ngủ"

Hôm nay là ngày đầu tiên cô thực hiện concert một mình. Cô đã không thể ngủ nhiều vào ban đêm, cảm thấy quá lo lắng để có được một giấc ngủ ngon, kết quả là cô Taeyeon đã dậy sớm và mặc dù ngay bây giờ cô không cảm thấy quá mệt mỏi nhưng cô biết rằng sẽ khác trong một ít giờ nữa.

"Cậu lo lắng?" Hyoyeon hỏi mặc dù đã biết câu trả lời

"thật sự" Cô lẩm bẩm

"Cậu không nên lo lắng. Mọi chuyện sẽ ổn thôi"

Taeyeon khịt mũi. "Cậu không biết. Nếu mình rối lên? Mình sẽ quên lời bài hát?" Giọng nói của cô dần dần trở nên thấp hơn nkhi Hyoyeon nâng cằm cô lên và cúi xuống gần hơn. "Hoặc tệ hơn, nếu giọng nói của tôi mang lại o-"

Hyoyeon ngắt câu nói của cô bằng một nụ hôn nhẹ nhàng

"Ngoan nào. Cậu sẽ làm tốt"

"Nhưng, những gì nếu – "

Trước khi cô có thể hoàn thành câu nói của mình, Hyoyeon chặn môi cô một lần nữa, mạnh mẽ hơn lần trước, khiến cô dựa vào lưng ghế. Cô thở dài chống lại môi Hyoyeon và đặt tay lên eo cô, đưa mình về phía trước cho đến khi đứng giữa đùi người kia. Cô cảm thấy Hyoyeon áp tay lên mặt mình xoa nhẹ, cảm thấy đầu lưỡi ấm áp của cô ấy lướt theo đường môi cô, nhẹ nhàng vỗ nhẹ, sau đó từ từ di chuyển vào trong khoang miệng tìm kiếm đầu lưỡi của cô. Taeyeon cảm thấy sự gia tăng nhiệt độ cơ thể mình khi lưỡi của Hyoyeon lướt nhẹ vào môi cô. Hyoyeon tách khỏi nụ hôn khi nhận thấy Taeyeon thở nặng nề và di chuyển môi mình xuống đường cong cổ cô ấy cắn nhẹ.

"Mình sẽ không bao giờ hiểu được niềm đam mê của cậu với những loại quần áo ngủ." Hyoyeon trêu.

Bàn tay đặt trên khuôn mặt của cô đi xuống đến các nút trên mặt trước của quần áo ngủ của Taeyeon.

"Nhưng nó thoải mái"

Sau một vài giây, hai nút được tháo, cho phép không khí hơi lạnh từ phòng khách luồn vào làn da nóng của cô và nó làm cho độ bám của Taeyeon siết chặt quanh eo của Hyoyeon.

"Bất tiện thì có"

Taeyeon thở dài một hơi "Và cậu không có khả năng"

Hyoyeon rút lại một chút và cau mày nhìn cô, hỏi Taeyeon nếu cô ấy thực sự không thích những gì cô đang mặc lúc này. Đôi mắt của Taeyeon đi xuống phía trước của chiếc áo ngủ màu xanh nhạt của người kia cho đến khi đến đùi cô và cô cuối đầu xuống. Vải đã chụm lại trên khoảng đùi Hyoyeon, cung cấp Taeyeon một cái nhìn tốt về chân của mình dẫn đến Taeyeon liếm môi.

"Đó là những gì mình nghĩ" hyoyeon cười tự mãn

Trước khi Taeyeon có thời gian để trả lời bất cứ điều gì, Hyoyeon đã chặn cô một lần nữa, lợi dụng việc hé môi của Taeyeon trượt lưỡi của mình qua kẽ răng cô ấy. Tay Taeyeon lướt qua chân tiếp xúc với làn da Hyoyeon, gây ra một cơn run rẩy cho cô ấy và cô ấy rên rỉ trong miệng cô. Đôi môi mềm mại và ấm áp của Hyoyeon di chuyển qua môi cô và Taeyeon cảm thấy chóng mặt cùng kích thích. Đột nhiên cô tách khỏi Hyoyeon và dùng hai tay giữ vai cô ấy

"Chờ đã" Cô thở "Mình bị ốm"

Một tiếng cười nhỏ thoát khỏi môi Hyoyeon "Cậu biết là đã muộn rồi, phải không?"

"Mianhê" Cô lẩm bẩm

"Không sao đâu" Hyoyeon mỉm cười, nghiêng người hôn nhanh lên môi Taeyeon "Chúng ta cần nói chuyện này với Sooyoung"

Cô đặt trán mình vào hõm cổ của Taeyeon, di chuyển bàn tay phải chạm vào làn da trắng nõn của cô ấy để cho những ngón tay miết dọc trên cổ và ngực cô ấy trong khi suy nghĩ về câu chuyện cô đã có với Sooyoung ngày hôm trước. Cô cảm thấy da Taeyeon run rẩy dưới ngón tay mình

"Mình nghĩ rằng cô ấy nghi ngờ điều gì đó, cô ấy chỉ muốn chúng ta nói ra."

"Bạn làm hiểu rằng sau khi chúng ta nói với cô ấy, cô ấy sẽ không dừng lại trêu chọc chúng ta, phải không?"

"Các phần trêu chọc bắt đầu" Cô cười

Sức nóng của hơi thở của cô nhấn bên cổ của Hyoyeon, gây nổi da gà xuất hiện và Taeyeon cảm thấy người kia rùng mình trong vòng tay mình. Cô vòng tay quanh eo Hyoyeon và siết chặt, ép cơ thể của họ với nhau.

"Cậu vẫn nghĩ đồ ngủ của mình là bất tiện?" Taeyeon trêu chọc

"Im đi"

Hyoyeon lí nhí làm Taeyeon cười. Cô chọn quần áo ngủ như vậy vì cô cảm thấy thoải mái và ấm áp, không phải cho các thẩm mỹ. Họ ở lại như thế này một lúc lâu, thưởng thức sự hiện diện của nhau, nó đã được một vài ngày kể từ khi họ đã trải qua một thời gian với nhau. Hyoyeon kéo thẳng lưng trước khi nói với cô, cô sẽ chuẩn bị bữa sáng và ngồi dậy.

*

Ngay sau khi các cửa sổ cuộn lại hoàn toàn, Taeyeon nghiêng lưng vào ghế xe hơi, nhắm mắt lại và thở dài thật sâu, cảm thấy sự căng thẳng rời khỏi cơ thể của cô, cô làm thư giãn với ghế. Cô nghe thấy một tiếng cười nhẹ từ trái của cô làm cô nở nụ cười. Cô nghiêng đầu sang một bên và mở mắt để nhìn thấy Yuri mỉm cười lại với cô.

"Cậu thật tuyệt vời"

"Ah yeah, cậu biết....Mình đã cố gắng hết sức" cô nhún vai

Yuri cười to và đẩy nhẹ vai Taeyeon

"Đừng quá khiêm tốn!"

Taeyeon cho một tiếng cười khúc khích, đầu cô quay sang phía bên kia để nhìn ra bên ngoài cửa sổ. Cô cảm thấy mí mắt mình trở nên nặng hơn và nặng hơn cảm thấy sự mệt mỏi ngày càng tăng, nhắc nhở cô thiếu ngủ. Cô đã không thể tìm thấy giấc ngủ nhiều kể từ khi bắt đầu hàng loạt các buổi concert cô cảm thấy thật kiệt sức, nhưng trước khi cô có thể rơi vào giấc ngủ, Taeyeon cảm thấy một cái đẩy nhẹ tại bên cạnh cô. Đôi mắt cô chầm chậm mở ra nhìn thấy khuôn mặt Yuri ngay bên cạnh.

"Có chuyện gì xảy ra giữa cậu và Hyoyeonie?" Cô hỏi, giọng thì thầm

"Ah, cậu ấy nói với cậu?"

"Nói với mình cái gì?" Cô cau mày

"Về u-"

Cô dừng lại chính mình khi lông mày nhăn Yuri đột nhiên nâng. Crap. Có lẽ Hyoyeon chưa nói chuyện này với Yuri. Cô chợt nhớ những gì đã nói với Hyoyeon lần trước. Yuri đã có thể biết có điều gì đó xảy ra giữa cô và Hyoyeon, nhưng không phải những gì chính xác và cô đã hoàn toàn quên về điều đó. Một nụ cười hình thành trên khóe môi Yuri.

"Oh? Bây giờ mình muốn biết!"

Tất cả điều này là lỗi của Hyoyeon. Hyoyeon không được tinh tế trong khi nhìn chằm chằm vào cô, Hyoyeon không nói với Yuri. Taeyeon gầm gừ bên trong.

"Mình không nói bất cứ điều gì". Taeyeon bắt đầu và trước khi Yuri có thời gian để phản đối, cô cắt lời cô. "Hyoyeon đã nói là cậu biết rồi"

Cô khoanh tay trước ngực, quay mặt ra cửa sổ, cố che giấu đôi má dần đỏ lên của mình. Có một sự im lặng dài và cô nghĩ rằng cô đã bình tĩnh mong muốn người kia để biết nhiều hơn cho đến khi cô ấy nói lên một lần nữa.

"Yah, cậu!" Cô kêu lên

Taeyeon quay đầu và lập tức thấy cô nàng kia lấy điện thoại áp vào tai mình. Không cần hỏi cô cũng biết người Yuri gọi là ai.

"Mình nghĩ cậu nên cho mình biết mối quan hệ giữa cậu và Taeyeon, phải không?"

Ở đây đi

"Cái gì?"

Taeyeon siết chặt đôi mắt nhắm nghiền, chờ đợi một vài giây trước khi mở mắt của mình để có cơ hội nhìn thấy một Yuri hiện bị sốc. Hoặc là cô ấy? Nụ cười trên môi cô dường như chuyển sang cảm xúc khác.

"Yah ... Cậu có thể nói với mình trước đó."

Một tiếng thở dài nhẹ nhõm rời khỏi đôi môi của Taeyeon khi cô nhìn thấy Yuri có một cuộc trò chuyện bình thường với Hyoyeon. Nếu cô ấy đã không thể chấp thuận điều này, cô ấy có thể đã phản ứng một cách khác nhau. Ánh mắt của cô liếc về phía trước , nhìn thấy anh quản lý nhìn họ với ánh mắt quan tâm qua gương chiếu hậu. Tim Taeyeon bỏ qua một nhịp, đột nhiên nhận ra rằng bây giờ sẽ là một thời điểm xấu để nói về mối quan hệ của cô với Hyoyeon. Cô sóng tay cô một cách thô bạo, cố gắng nhìn như bình thường càng tốt và hy vọng rằng anh sẽ không cố gắng để có được thêm thông tin về những gì vừa xảy ra. Yuri quấn các ngón tay của mình xung quanh cổ tay cô, đưa sự chú ý của Taeyeon trở lại với cô.

"Ai biết được chính xác?" Cô hỏi.

"uk..."

Cô liếc nhìn quản lý của họ một lần nữa và Yuri dường như hiểu được nỗi sợ hãi của Taeyeon.

"Oppa, cho em xuống dorm luôn nha lâu rồi em không đến dorm"

Taeyeon mỉm cười, thầm cảm ơn Yuri

*

"Vì vậy, kể từ khi nào?"

Yuri ngồi xuống chiếc ghế dài bên cạnh Taeyeon, bây giờ cả hai dang ở một mình, cô dự định sẽ cố gắng để có được nhiều thông tin càng tốt. Ánh mắt dữ dội của cô không rời khỏi Taeyeon như suy ngẫm sau câu hỏi

"Đã hơn một tháng kể từ khi bọn mình bắt đầu hẹn hò." Cô thú nhận bẽn lẽn.

"Whoa ... Cậu biết không, mình sẽ không bao giờ nghĩ rằng cậu ấy sẽ bị thu hút bởi người phụ nữ khác, nhất là cậu."

"Ý cậu là gì?" Cô bĩu môi

"À, không! Mình không có ý đó" Yuri mỉm cười xua tay "Nó chỉ là...hai cậu không bao giờ gần gũi với nhau"

Yuri nói đúng. Có những lần Taeyeon vẫn tự hỏi tất cả những điều này thực sự xảy ra hay không, nhưng sau đó tâm trí của cô nghĩ về Hyoyeon và một cái gì đó về sau này khuấy động sâu bên trong của Taeyeon trong một cách mà cô nghĩ sẽ không xảy ra như vậy nhanh chóng sau khi cô chia tay. Mặc dù cô đã không nói về cảm giác của mình với Hyoyeon, cô ấy biết những điều này có nghĩa là cô sẽ không bao giờ nghĩ rằng, cô sẽ gần gũi với Hyoyeon từ đầu năm nay. Yuri nhẹ nắm lấy tay Taeyeon làm cô nhìn lên cô ấy

"Hai người đã thực sự lạc quan và hạnh phúc trong năm nay. Tôi hy vọng nó có thể tiếp tục như thế. "Yuri mỉm cười dịu dàng với Taeyeon, xoa xoa tay của cô ấy giữa hai của cô. "Cậu ấy là một người hôn giỏi?"

"Aish"

Taeyeon ngượng và đánh lên vai người kia một cái. Cô cúi đầu xuống, cảm thấy má cháy bỏng và cắn vào môi dưới của mình khi cô cố gắng để không nghĩ về đôi môi Hyoyeon.   

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: