Chap 17

Cô cảm thấy như tim mình sắp nổ tung vì hạnh phúc và cô không thể ngừng cười. Thậm chí nếu có thể, cô sẽ không tắt nụ cười trên mặt cô. Có quá nhiều điều cô ấy đang cảm thấy lúc này. Cô hiện đang đứng trong bếp, tựa tay lên quầy và cô tự hỏi nếu cô không tưởng tượng những gì vừa xảy ra, nhưng cảm giác rung trong lồng ngực mình khi cô nghĩ về nó. Cô hít một hơi thật sâu qua mũi của mình trước khi từ từ thở ra bằng miệng.

"Mọi chuyện ổn chứ?"

Cô giật mình quay lại nhìn thấy Sunny tiếp cận cô với một cái nhìn nghi hoặc trên khuôn mặt cô ấy.

"Nae" Cô cười

Sunny nheo mắt nhìn cô "Cậu đang hạnh phúc một cách kỳ cục"

"Tại sao, mình không thể hạnh phúc?" Cô hỏi

"Không! Đó không phải điều mình muốn nói, nhưng....Một điều gì đó xảy ra, phải không?"

Taeyeon mất một chút thời gian để nhìn Sunny. Cô đã biết rằng có cái gì đó giữa cô và Hyoyeon, nhưng cô do dự. Nó sẽ không được xấu nếu nói với cô ấy, có đúng không?

"Hyoyeon và mình, bọn mình ..." Cô ép môi mình chặt chẽ với nhau và Sunny gật đầu, thúc giục cô tiếp tục"Bọn mình hẹn hò"

Wow. Đây là lần đầu tiên cô nói thành tiếng vì nó đã xảy ra và cô cảm thấy trái tim rung động một lần nữa và một làn sóng ấm áp đầy ngực. Nụ cười của cô ngưng lại khi cô nhìn thấy khuôn mặt nghiêm trọng của Sunny.

"Tới ngồi trên sofa"

"G-Gì?"

"Chỉ cần đi, mình sẽ trở lại trong một phút"

Taeyeon nhìn Sunny rời khỏi, tự hỏi cô có sai không khi nói với cô ấy. Cô cắn môi chờ đợi và sau đó có một tiếng ồn ở cuối dorm

"Sunny ah, gì-"

Sunny trở lại, kéo một Hyoyeon chết lặng theo sau, trước khi đẩy cô ấy về phía sofa

"Cậu ngồi cạnh Taeyeon" Sunny nói

Hyoyeon nhìn cô, đôi lông mày của cô đan lại trong sự bối rối, rõ ràng là không hiểu được hành vi kỳ lạ của bạn mình. Sunny đẩy Hyoyeon một lần nữa sau đó ấn vai cô, buộc cô phải ngồi. Bên cạnh cô, Taeyeon cúii xuống khi cô gặp ánh mắt bối rối của Taeyeon. Sunny nhìn vào họ với một nụ cười hiểu biết và có phần tự hào trên môi và Hyoyeon hiểu. Cô thở dài nhìn Taeyeon

"Cậu nói với cậu ấy?" Cô thì thầm

"Tiffany!" Sunny hét lên

"Mình xin lỗi, mình không nghĩ –"

"Không " Hyoyeon ngắt lời cô "Mình không giận cậu, nhưng tại sao Sunny?"

Câu nói kết thúc khi có một tiếng rên rỉ thoát ra và Taeyeon không hiểu

"Cái gì?"

Cô gái tóc đen tiến vào phòng khách, sợ rằng một cái gì đó tồi tệ đã xảy ra, nhưng sau khi xem xét khuôn mặt ba người còn lại , cô ấy không nhìn thấy bất cứ điều gì khác lạ trong họ, vì vậy cô bước về phía trước.

"Cậu ấy có biết không?"

"Biết gì?" Tiffany hỏi, thay đổi cái nhìn của ba cô gái và sau khi không nhận được câu trả lời, cô lặp lại với giọng nài nỉ "Biết gì nào?"

Taeyeon nuốt khan và nhìn Hyoyeon người đang nhìn xuống để cố gắng che giấu sự căng thẳng.

"Bọn mình.." Taeyeon dừng lại

Hyoyeon ngẩng đầu khóa mắt với Taeyeon và cô nàng trưởng nhóm quên nói chuyện

"Họ đang hẹn hò." Sunny vui vẻ nói.

"Họ -gì? Taeyeon, cậu đã không cho mình biết!" Cô kêu lên, bất mãn đôi chút

"Chuyện này chỉ vừa xảy ra" Hyoyeon giải thích

"OK, chờ đã. Chúng ta cần có một số quy tắc ở đây"

Ba cặp mắt bối rối nhìn vào Sunny người đang đưa một bàn tay lên

"Các cậu bị cấm làm "chuyện đó" trên chiếc ghế dài, trong nhà bếp, trong phòng tắm ... "Cô bắt đầu gập ngón tay của cô, cô kể ra các quy tắc.

"Sunny ah!" Taeyeon kêu la.

Hyoyeon úp khuôn mặt của cô trong lòng bàn tay của mình, đây là lý do tại sao họ không bao giờ nên nói với bất cứ điều gì với Sunny, cô nghĩ.

*

Điện thoại Taeyeon vang lên một thông báo. Cô nhìn xa màn hình laptop của mình và đặt nó xuống. Màn hình sáng lên và hiển thị thông báo instagram. Đó là từ Hyoyeon. Taeyeon mỉm cười, nó có nghĩa là cô ấy đã thức dậy. Cô mở khóa điện thoại của cô để xem nó là gì và Taeyeon thấy rằng Hyoyeon đã đăng một ảnh chụp màn hình của một bài hát mà cô ấy thích, Ordinary Love của Park Kyung. Nó làm cô tò mò và cô tìm kiếm bài hát đó trên laptop của mình và nghe nó.

Oh

Lời bài hát trúng tim cô và cô cắn môi dưới trước khi dùng điện thoại của mình và gửi một tin nhắn đến Hyoyeon.

"Cậu hoàn toàn tỉnh táo?"

Cô nhìn chằm chằm vào điện thoại của mình và chờ đợi phản ứng của người kia. Chưa đầy một phút sau, Hyoyeon chỉ đơn giản trả lời rằng cô biết. Taeyeon hít sâu trước khi gõ tin nhắn tiếp theo.

"Đến phòng mình"

Và cô chờ đợi. Cô đặt laptop sang một bên và ngồi thẳng dậy trên giường của cô. Họ đã không gặp nhau kể từ khi khởi hành đến New Zealand và Taeyeon đã không có cơ hội ở riêng với Hyoyeon và chúc cô ấy sinh nhật vui vẻ. Vâng, cô đã có, thông qua tin nhắn, nhưng cô muốn nói cái đó, ngay cả khi nó là muộn. Đôi mắt cô hạ cánh trên bàn cạnh giường ngủ của cô và cô bĩu môi. Cánh cửa đột nhiên mở ra, cô giật mình một chút.

"Taeyeon?"

"Vào đi"

Hyoyeon từ từ đi vào phòng ngủ và đi đến ngồi trên giường sau khi Taeyeon đã chỉ mình để làm điều đó. Cô đột nhiên cảm thấy lo lắng. Đây là lần đầu tiên cô thấy Taeyeon kể từ khi cô ấy đã đi đến New Zealand. lịch trình bận rộn của cô đã không cho phép cô dành nhiều thời gian ở ký túc xá ngoài giờ ngủ. Cô không phàn nàn, không có. Cô thích thế khi cô đang bận rộn, nhưng cô biết rằng Taeyeon sẽ sớm có solo debut của mình và nó có nghĩa là họ sẽ gặp nhau thậm chí ít hơn, vì vậy cô muốn họ dành nhiều thời gian với nhau trong khi họ có thể. Giọng nói của Taeyeon phá vỡ ở trên suy nghĩ của cô và cô nhìn lên.

"Mình thích bài hát cậu post"

"Cậu có nghe?" Cô hỏi Taeyeon đơn giản gật đầu. "MÌnh thích nó. Mình đoán, bởi vì mình có liên quan đến lời bài hát"

Đây gần như là một lời thú nhận Taeyeon sẽ nhận được. Ít nhất cho đến bây giờ, và cô sẽ có nó. Có lẽ vẫn còn khó khăn cho Hyoyeon để có thể chấp nhận điều này, mặc dù họ đã có mối quan hệ chính thức. Taeyeon cho phép mắt quan sát vẻ mặt của Hyoyeon, nụ cười rạng rỡ của cô ấy làm trái tim cô rung động. Cô ấy để mặt mộc và nó làm cho cô ấy trông trẻ hơn nhiều.

"Cái gì?"

Đôi lông mày của Hyoyeon nhấc lên khi cô nhìn vào mắt Taeyeon

"Nhắm mắt lại" Cô nói và Hyoyeon định nói gì đó Taeyeon đã ngắt lời "Cứ làm đi"

Hyoyeon nhíu lông mày của mình trong sự bối rối, nhưng vẫn làm như Taeyeon đã nói. Cô chờ đợi và cảm thấy sự thay đổi trên giường, sau đó nghe một ngăn kéo được mở trước khi nó đóng cửa lại.

"Sinh nhật vui vẻ"

Đôi mắt cô mở to và nhìn vào khuôn mặt của Taeyeon, khi chuyển xuống bàn tay đang cầm một cái túi nhỏ của Taeyeon và dịch chuyển trở lại lên để đáp ứng cái nhìn lo lắng của người kia.

"Cậu..."

Cô nhìn lại xuống và lấy chiếc túi nhỏ bằng một tay trong khi mở nó bằng tay còn lại. Cô lấy hộp hình chữ nhật ra khỏi túi trước khi mở nó và thấy rằng cô nàng kia đã tặng cho cô một chiếc vòng cổ.

Taeyeon quan sát mỗi hành động của Taeyeon, lo lắng. Cô không có nhiều thời gian rảnh ở New Zealand, nhưng cô vẫn có thể mua một món quà. Lúc đầu cô đã nghĩ đến việc mua một chiếc nhẫn, vì Hyoyeon thích chúng, nhưng sau đó cô đã nhận ra rằng nó có thể là kỳ lạ và thậm chí còn vụng về nếu tặng cô ấy một chiếc nhẫn, vì vậy cô đã lựa chọn cho một chiếc vòng cổ. Hyoyeon nhìn lên cô một lần nữa và Taeyeon chỉ hy vọng rằng cô gái thích nó. Cô đã chưa bao giờ lo lắng khi tặng ai đó một món quà trước đây. Cô hít một hơi thật sâu qua mũi của mình khi Hyoyeon chuyển gần hơn với cô. Cô nhắm mắt lại và cảm thấy Hyoyeon đặt một nụ hôn nhẹ lên môi cô.

"Cám ơn cậu" Hyoyeon lẩm bẩm

Đôi mắt Taeyeon vẫn đóng, trái tim cô bắt đầu đập nhanh. Đây là lần đầu tiên họ hôn nhau kể từ khi họ chính thức hoá mối quan hệ của họ và Taeyeon cảm thấy nụ hôn này khác những lần trước và bằng cách nào đó, cô cảm thấy tốt hơn. Đôi mắt cô mở ra khi nghe Hyoyeon nói tiếp

"Mình xin lỗi ... mình sẽ không đeo nó ngay bây giờ, bởi vì mình trông không ổn tí nào" Cô nói, đồng thời cho thấy bản thân mình với bàn tay của mình.

"Aish. Cậu nhìn vẫn ổn với mình. "Taeyeon cười trước khi mỉm cười bẽn lẽn."C-cậu thích nó chứ?"

Hyoyeon ậm ừ trong cổ họng trước khi trả lời một cách nghiêm túc. "Một chút"

"Cậu không-" Đôi mắt của Taeyeon mở to, nhưng cô nhìn thấy nụ cười trên môi ngày càng tăng của Hyoyeon. "Yah"

*

"Đỏ hoặc hồng"

Hyoyeon đang lưỡng lự koong biết nên chọn màu son nào cho mình. Cả nhóm sẽ lên đường sang Nhật trong một hoặc ít hơn một giờ để tham gia các hoạt động quảng bá ở đây. Cô chỉ có thêm vài phút để chuẩn bị sẵn sàng trước khi họ rời khỏi ký túc xá.

"Đỏ"

Hyoyeon giật mình và quay đầu về phía cửa phòng ngủ đang mở hoàn toàn của cô. Sunny đang ở đó với nụ cười trên môi.

"Tại sao?" Cô hỏi

"Chúng ta sẽ phù hợp " Cô nói,chỉ vào áo của mình

Một tiếng cười nhỏ thoát khỏi môi Hyoyeon "OK, mình sẽ chọn màu đỏ. Chỉ dành cho cậu"

Nụ cười Sunny càng rộng hơn "Tối nay mình sẽ đi ăn với Taecyeon, cậu đi chung k?"

"Đi chứ, tại sao k" Cô trả lời trong khi bôi son lên môi

"Cool! Chúng ta sẽ đi trong một vài phút, do đó, không mất quá nhiều thời gian. "

Cô chỉ đơn giản gật đầu và thấy Sunny rời khỏi phòng mình từ khóe mắt , trong khi tiếp tục bôi son. Cô ép môi vào nhau trong một chuyển động mịn trước khi gắn bó ngón tay trong miệng và kéo nó ra, chắc chắn không nhận được son trên răng. Cô dùng các ngón tay vuốt sơ mái tóc và đi ra khỏi phòng ngủ của mình, sẵn sàng để rời khỏi. Khi cô đến phòng khách, cô nhận thấy Taeyeon vẫn còn ở đó.

"Cậu chuẩn bị xong chưa?" Cô hỏi

Taeyeon nâng đầu lên và mỉm cười trước khi nhìn lại xuống bàn trước mặt cô.

"Ồ không, mình chỉ cần hoàn thành việc bỏ tất cả mọi thứ vào bên trong túi của mình." Cô trả lời.

Cô cảm thấy Hyoyeon lại gần cô và nâng mắt lên và thấy cô ấy đang nhìn chằm chằm vào cô, đôi mắt đi lên và xuống cơ thể của cô trước khi cười.

"Cái gì?"

"Theo dự kiến, cậu vẫn ăn mặc như một ajumma" Hyoyeon đùa

Taeyeon phồng ra một hơi thở, lưỡi của cô như tên bắn ra liếm khóe môi trên của cô. Hyoyeon qua bước cuối cùng, phân chia và cuối cùng cô để ý thấy son môi màu đỏ trên môi cô ấy. Cô dừng động tác khi Hyoyeon tiếp tục nói.

"Nhưng cậu vẫn đẹp "

Điều này giống như Hyoyeon đạt được mục đích là trêu chọc cô. Bởi vì cô nhìn thấy nụ cười nhỏ trên môi cô nàng tóc vàng. Đôi mắt cô nheo lại, quyết định dập tắt nụ cười của Hyoyeon, Taeyeon chộp lấy gáy người kia để đưa cô ấy về phía trước và sắp hôn, nhưng sau này quay mặt sang một bên.

"Ah ah. Mình vừa bôi son cho nên mình không hôn cậu" Cô mỉm cười

Taeyeon cau mày trong thất vọng và nó làm cho cô gái kia cười khúc khích trẻ

"Girls, sao lâu vậy?"

Giọng quản lý là họ giật mình và Hyoyeon nhanh chóng lùi lại, đặt nhiều khoảng cách giữa cơ thể của họ trước khi quản lý đi vào phòng khách.

"Nào, chúng ta cần phải đi thôi!" anh thúc giục

Hàm Hyoyeon siết chặt, hơi thở không ổn định khi cô liếc nhìn Taeyeon đáp ứng cái nhìn lo lắng của mình. Bị bắt gặp bởi một người quản lý của họ là một điều xấu.

*

"Cậu và Taeyeon như thế nào rồi?"

Ánh mắt Hyoyeon nhìn sang Sunny bên phải cô. Họ đang đi bộ trở lại khách sạn sau khi ăn tối với Taecyeon. Sunny khóac tay của họ với nhau trước khi kéo nó khi Hyoyeon không trả lời cô. Cô thấy nụ cười kì lạ trên khuôn mặt cô ấy, Hyoyeon thở dài.

"Bọn mình đã không làm điều đó trên chiếc ghế dài, nếu đó là những gì cậumuốn biết." Cô nói.

Sunny cho phép một tiếng cười nhỏ phát ra trước khi quay lại nghiêm trọng và thở hổn hển thành tiếng. Cô dừng lại đi bộ, buộc Hyoyeon dừng lại.

"Hai người chưa làm chuyện đó?" Cô hét lên.

Hyoyeon nhìn xung quanh mình, hoảng sợ, sau đó nhớ lại rằng họ đang ở Nhật Bản và khả năng ai đó hiểu những gì họ nói là nhỏ, nhưng cô ấy rên rỉ khi cô quay lại nhìn Sunny.

"Cậu không thể nói nhỏ được sao?" Cô thở dài.

Sunny nghe không ít phiền toái trong giọng nói của cô và xin lỗi Hyoyeon, nhưng vẫn tiếp tục đặt câu hỏi về hai người.

"Tại sao?"

"Ý cậu là gì và tại sao?"

Cô không thể tin được cô ấy đang nói về điều này. Đặc biệt với Sunny. Cô đã thề với bản thân rằng cô sẽ cố gắng tránh nói về cô và Taeyeon với Sunny. Cô gái này biết quá nhiều chuyện của họ

"Mình không biết, mình nghĩ rằng kể từ khi hai cậu đang ... Vâng,cậu biết." Cô nói trong khi lắc lư lông mày của mình.

"Sunny, cậu đang say rượu. Và mình không nói điều này với cậu" Cô nói

"oh thôi nào.." Sunny huých nhẹ vào bụng Hyoyeon "Mình chắc chắn cả hai cậu đều muốn.."

Hyoyeon rên rỉ một lần nữa và bắt đầu đi về phía trước, kéo Sunny cùng với cô, cô gái này thậm chí còn khó chịu hơn khi cô say rượu, cô nghĩ.


Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: