Chương 3.1


Tuần hoạt động đầu tiên của Trăng Sao trôi qua vui vẻ. Mọi người đều đã trở nên thân thiết như đã quen biết từ rất lâu vậy. Thứ bảy và Chủ nhật hàng tuần tới 5h chiều sẽ được thả tự do. Ai muốn về nhà, về phòng kí túc riêng hay về kí túc của Trăng Sao đều được hết.

"Nuea."

"Sao vậy Papang?" Cậu uống hết ly nước trái cây, nở nụ cười tươi với Sao nghệ thuật truyền thông. Dạo nay Papang rất hay kiếm Daonuea để nói chuyện. Có khi nói chuyện riêng, rủ đi 7/11. Rồi cuối cùng Daonuea bị bạn bè trêu chọ. Maitee mặt nhăn nhó liên tục vì không đấu nối lại Papang.

"Hôm nay Nuea có về nhà không?"

"À, chắc mình không về. Bố mẹ đều ở Đức, anh trai cũng không về căn hộ. Ở phòng khám có lẽ đang rất bận."

"Anh trai Nuea là bác sĩ hả?"

"Ừm."

"Anh mày là bác sĩ luôn hả Nuea?"

"Nhiều chuyện mày ơi, Maitee." Maitee là người đầu tiên Daonuea xưng hô theo kiểu này. Sau khi ở cùng nhau và chọc nhau tới tanh bành thì cũng rất thân thiết. Gần đây nhất Maitee còn mở cửa phòng tắm khi Daonuea đang ở trong và đi vào. Người kia đang cởi áo, không hề nghĩ ngợi gì mà quay lại nhìn.

Cơ thể trắng nõn của Daonuea khiến cho Maitee chảy máu mũi, vài ngày sau đó vẫn tiếp tục bị bạn bè trêu.

"Mang bản mặt mày đi xa chút."

"Nhớ mày. Vậy tao về nhà nhé."

"Biến đi đâu thì đi đi. Mày cứ thích trêu tao thôi." Maitee tựa cằm lên vai Daonuea, làm điệu bộ lo lắng. Papang chứng kiến một màn đó chỉ biết im lặng.

"Nuea đưa mình về nhà được không?"

"Ờm... Mình không về nhà, mình có hẹn rồi. Xin lỗi nhé Papang."

"Vậy về cùng với MaiTee cũng được nhé. Mình đưa về."

"Ừm cũng được." Papang nói rồi đứng dậy thu dọn đồ đạc. Maitee nhún vai, muốn nói với Daonuea rằng phụ nữ khó hiểu.

"Nuea, chồng đến đón hả?"

"Phải."

"Vậy nghĩa là mày có người yêu thật đúng không?"

"Khoan, đợi chút, mày tự hỏi nó đi, đang đến gần rồi."

"Sữa." Chất giọng dịu dàng nhẹ nhàng cắt ngang cuộc trò chuyện. Tingting cười với Khabkluen như một lời chào. Dữ dội quá, ai cũng đứng yên đó, trong lòng bất ngờ. Tâm trạng không thể đoán trước được, thay đổi theo từng ngày. Hôm thì xa cách, hôm khác thì cực kì nhiệt tình tham gia các hoạt động.

Khabluen đặt hộp sữa trước mặt của DaoNuea. Gương mặt ngây thơ với đôi mắt tròn xoe ngước lên và đối mặt với ánh mắt của người đang đứng. Hôm nay Kluen mặc một chiếc áo màu xám và các sọc xanh lá cây đậm. Quần ống dài canvas màu nâu nhạt cùng cặp kính tròn mà anh vẫn sử dụng gần đây. Vì bạn bè nhận xét là đeo kính nhìn sẽ đỡ hung dữ hơn là không dùng.

Anh cũng đồng ý và đeo nó.

"Cảm ơn nhé. "

"Ừ. Định về nhà như thế nào?"

"Mình ở lại, không về, nhưng sẽ đi hẹn hò với Nay."

"Narakon?"

"Ừ, Nay Narakon. Cậu quen hả?"

"Học chung một trường." Nuea im lặng vì sợ Khabkluen sẽ nhắc tới chuyện cũ nên vẻ mặt lúng túng một lúc. Maitee thấy vậy nên hỏi Trăng đang được yêu thích nhất là Khabkluen:

"Mày đi đâu đấy Kluen?"

"Paragon và căn hộ." 

"Đi với người yêu à?"

"Với Georgia."

"À... Bạn nữ thường tới tìm mày. Quen nhau lâu chưa?" Người đang uống sữa không biết Kluen có để ý rằng cậu ấy đang làm vẻ mặt không quan tâm nhưng thực ra là nghe từng câu từng chữ.

Là một người rất rõ ràng.

Không trả lời là đi với người yêu, nhưng nói rằng đi với Georia...

"Phiền."

"Ơ, lại mắng tao."

"Nay đến rồi. Nhanh lên Nuea ơi." Ting vỗ vai người đang uống sữa một cách chăm chú như thể sắp chết đói. Maitee quay lại nhìn người vừa bước xuống từ xe BMW màu đen. Mặc dù chỉ đơn giản là mặc chiếc áo phông trắng cùng cái quần dài thôi nhưng nhãn hiệu của nó nói lên tất cả. Thêm nữa, lúc đến gần thì càng nghi ngờ hơn.

Là đụ má tại sao thằng chết tiệt trước mặt không phải là Trăng chứ? Mẹ nó.

"Mày không cần chạy đâu,Nuea."

"Nay, Nay~" Đến rồi thưa Khun Daonuea.

Daonuea như chạy tiếp sức 400m đến chỗ người bạn thân. Tuần trước không thể tới lớp do phải tham gia các hoạt động của hội Trăng Sao, nhưng tuần này thì được rồi. Cậu chỉ có thể nhắn tin LINE cho Nay mà không gọi điện trực tiếp mỗi khi nhớ.

"Nhớ mày lắm, khóc luôn rồi này, thấy nước mắt tao không?" Daonuea cố rặn nước mắt cho bạn xem rồi nhảy lên ôm, chân quấn quanh eo như một con khỉ. Khuôn mặt Nay chán nản rồi quay qua chào hỏi Tingting đang đứng dưới tòa nhà tập trung của Trăng Sao. Nếu hỏi có xẩu hổ không thì là có nhé. Ai xung quanh cũng nhín. Trở thành người yêu thằng Nuea luôn rồi.

Nhưng má nó, kể từ khi học cấp 3 ai cũng nghỉ như vậy cả rồi.

"Mày ôm tao đủ chưa? Có người đang nhìn đó."

"Ai?"

"Thằng Kluen." Nay thì thầm rồi xoa đầu Daonuea cho tới khi cậu chấp nhận đứng xuống đất như người bình thường.

Nuea có thói quen bám người như vậy là từ anh trai nó đó. Ôi đúng là hai anh em .

"Cậu ấy nhớ ra mày đấy."

"Tao đẹp trai tới vậy mà, mày nói gì mà ngớ ngẩn thế?"

"Mày nghe nhé thằng Nay, nếu mày đẹp trai thật thì đã là Trăng của khoa rồi." Daouea đảo tròn mắt nói.

Nay chán nản vì không biết đã nghe Daonuea nói câu này bao nhiêu lần. Kể từ khi là Trăng của khoa, nó gọi điện thoại khoe khắp nơi. Với bố mẹ, với tất cả những người thân của nó, cả chỉ để khoe khoang về chuyện đó. 

"Nhưng ai mới là Trăng? Tao nè. Ai là người đẹp trai nhất? Lại là tao luôn. Xấu hổ quá." Khó chịu tới mức muốn đạp cho cái. Daonuea cười tít cả mắt

Maitee thấy những hành động đó cũng bắt đầu nản. Có lẽ là người yêu của nhau thật. Không có lí gì mà Daonuea lại như vậy với người dó.

"Thế nào bạn mình, thất vọng hả?"

"Ờ, nhìn đi, sao lại không?"

"Là bạn, bạn thân."

"Thật không?"

"Thật. Rồi sẽ quen. Nay nó cũng chỉ chăm sóc Daouea... Kiểu vậy đó. Sau này có thể thích DaoNuea thật chăng?"

"Cũng đáng yêu khi đứng với nhau, làm thế nào giờ?" Trăng Kiến trúc khoanh tay nhìn theo Daonuea ngồi lên chiếc BMV và lái đi vui vẻ. Bạn thân cái quái gì, nhìn phản ứng hóa học đi

"Kluen, ôm cái."

"..."

"Thử xem có đáng yêu như Nuea với người yêu nó không." Maitee nghiêm túc nói. KhabKluen không đáp lại, bước đi. Ngôn ngữ cơ thể như đang muốn biểu đạt là 'mày đi chết đi' hoặc đại loại vậy

"Haizzz."

"Nuea nó độc thân, xác nhận nhé."

"Đừng lừa nhau nhé Ting, người thích nó nhiều lắm. Thích htật hay đùa thì không biết nhưng điều kia là thật à?

"Dạ, rắn đầy đầu rồi kìa Maitee."

"Người đào hoa này sẽ dừng lại vì cậuuu."

"Vớ vẩn." Tingting lắc đầu rồi bỏ Maitee một mình để 

Trăng Kiến trúc lại thở dài. Daonuea đáng yêu ai cũng thích. Maitee cũng chưa từng có hứng với con trai trước đây nhưng khi gặp người này thì giống như thấy ánh sáng mặt trời vậy.

Người gì mà tươi sáng quá.

"..."

Nhưng đôi khi cũng thấy buồn. Rất buồn.


Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top