em chính là thiên đường
Sunghoon không thích tiệc tùng. Nó ầm ĩ và nồng nặc mùi người với người.
Jungwon thích các buổi tiệc. Nó náo nhiệt và chỉ có người với người bay với nhau.
Đó là lý do vì sao Jungwon và Sunghoon hiện đang ở bữa tiệc của Jay, trên tay là những chiếc ly đỏ sáo rỗng với đủ loại rượu.
"Chúng ta về có được không?" Sunghoon thì thầm vào tai Jungwon.
"Mình mới đến được 5 phút mà, hyung. Chúng ta nên ở đây ít nhất là một tiếng." Jungwon vỗ nhẹ vào lưng anh.
Sunghoon thở dài, nếu Jungwon không phải bạn thân nhất của anh (và nếu Sunghoon không phải lòng cậu) thì anh sẵn sàng ngay lập tức bước ra khỏi cửa và đi về. Nhưng nếu Jungwon muốn họ ở đây, Sunghoon có thể bỏ qua vấn đề ồn ào và chật kín người, miễn là anh phải ép Jungwon ở gần mình nếu không họ sẽ bị lạc nhau trong đám đông chết tiệt này mất.
Nửa tiếng sau, Sunghoon thấy mình đang ngồi trong vòng tròn với một nhóm người, một số người anh đã nhìn thấy trước đây, một số thì không, tất cả mọi người đang chờ cái chai ở giữa ngừng quay và chỉ vào ai đó.
"Sao chúng ta lại còn chơi cái này nữa vậy?" Sunghoon ghé vào tai Jungwon, người đang ngồi cạnh anh.
"Bởi vì đây là một buổi tiệc và đó là tất cả những gì mọi người làm, hyung." Jungwon trả lời trước khi vỗ tay và cười lớn khi cái chai dừng lại ở Jake, người đang lúng túng khi bị buộc phải ở bên trong tủ quần áo với không ai khác, Lee Heeseung, trong 7 phút. "Họ sẽ làm tình đấy."
Vì vậy, họ đợi 7 phút và Sunghoon dường như không thể tìm ra điểm mấu chốt thực sự của trò chơi này bên cạnh việc hôn người lạ, hoặc những người không phải là người lạ, hoặc là những người bạn thân nhất. Ồ. Anh đã không tính đến điều đó. Điều gì sẽ xảy ra nếu cái chai rơi vào Jungwon và cậu hôn ai đó trong tủ quần áo... một người không phải là Sunghoon. Sunghoon không thích điều này chút nào.
"Anh không muốn chơi cái này, Jungwon à..." Sunghoon nói với Jungwon, nhưng đồng thời lúc này, cánh cửa tủ quần áo mở ra, để lộ một Heeseung nhếch mép và một Jake hoàn toàn bối rối với mái tóc lộn xộn, má đỏ ửng với cổ và xương đòn lấm tấm tím bởi những dấu hickey, hoảng loạn đóng nút quần jean của mình khi cậu ta vấp ra khỏi tủ quần áo.
Cái chai tiếp tục quay, và giống như những gì Sunghoon lo sợ, nó đã hạ cánh xuống Jungwon. Một vài người đã cười và cổ vũ trước khi quay chai để tìm ra ai sẽ trúng thưởng cùng Jungwon trong tủ quần áo.
Sunghoon thậm chí không muốn nhìn. Điều này vẫn sẽ làm tổn thương anh, bất kể nếu nó dừng lại ở đâu. Vài giây sau, anh cảm nhận được bàn tay của Jungwon đặt trên tay mình, kéo anh lên từ vị trí ngồi trên sàn nhà.
"Cái đé-" anh mở miệng nói, trước khi nhìn xuống trước mặt mình, một chai rượu rỗng chỉ thẳng vào anh.
Sunghoon không nhận ra sự may mắn mà anh ấy vừa có, anh để Jungwon kéo mình vào tủ quần áo với cậu. Ngay khi cánh cửa đóng lại và họ chỉ có nhau, với ánh sáng mờ của bóng đèn cũ trong tủ quần áo dành cho họ, Sunghoon dựa vào bức tường phía sau anh, Jungwon ngồi trước mặt anh.
"Em rất vui vì đó là anh, hyung." Jungwon thì thầm, "Em không muốn vào đây với bất kỳ ai khác. Sẽ thật khó xử nếu chỉ ngồi đây trong 7 phút."
"Chờ đã— vậy chúng ta không cần phải hôn ở đây?"
"Không, đồ ngốc." Jungwon cười khúc khích, nhẹ nhàng đẩy vào vai của Sunghoon.
"Nhưng— em có thể, phải không?" Sunghoon đã nghe chính mình nói trước khi nhận ra điều đó có nghĩa là gì.
"Vâng." Jungwon trả lời và bước lại gần hơn. "Có nghĩa là anh muốn đúng không?"
"Cái gì?"
"Em sẽ hôn anh ngay bây giờ." Jungwon nói, đủ gần để Sunghoon có thể cảm nhận được hơi thở ấm áp của cậu trên môi, "Nếu điều đó ổn với anh?"
"Được rồi." Sunghoon thở ra trước khi rút ngắn khoảng cách đôi môi của họ. Cái chạm đầu tiên vào đôi môi mềm mại của Jungwon làm cho một tia ấm áp xuyên qua cơ thể của Sunghoon, bụng nhộn nhạo như đang nô đùa với những con bướm và không có lý do gì cả, anh ngay lập tức cảm thấy mình cứng. Có thể có một lý do... ví dụ như đôi môi bĩu lại của Jungwon hoặc mùi hương tuyệt vời của em ấy.
Sunghoon không hiểu tại sao điều này lại xảy ra, hoặc điều này sẽ có ý nghĩa gì đối với tình bạn của họ. Anh chỉ biết rằng nếu đây là lần duy nhất điều gì đó như thế này xảy ra giữa họ, anh không cần phải tính đến điều này. Từ đây, anh vòng tay quanh eo của Jungwon, kéo cậu lại gần hơn trước khi để tay anh đi lang thang trên cơ thể của người nhỏ tuổi.
Jungwon rên rỉ khi đưa đẩy môi với Sunghoon và Sunghoon coi đây là cơ hội để đưa lưỡi của mình vào cuộc hỗn độn, nhẹ nhàng liếm vào miệng của Jungwon để cho lưỡi của họ nhảy cùng nhau.
"Em đã muốn làm điều này được một thời gian." Sunghoon nghe Jungwon thừa nhận điều đó trước khi cậu tiếp tục hôn anh một lần nữa. "Anh có nghĩ rằng chúng ta có đủ thời gian để làm nhiều hơn không?
"Có lẽ.." Sunghoon thở dốc, não bộ quá bận rộn với những gì đang xảy ra đến nỗi anh không thể hiểu những gì Jungwon nói, rằng cậu đã muốn làm điều này một thời gian rồi? Điều đó có nghĩa là cậu cũng thích Sunghoon? Không, anh không có thời gian (hoặc không có đủ máu trong não) để suy nghĩ về nó ngay bây giờ. Thay vào đó, anh cảm thấy như mình đang dần bắt đầu suy nghĩ với dương vật của bản thân có cơ hội làm nhiều hơn với Jungwon? Ôi chết tiệt, đúng rồi. Anh thậm chí không quan tâm nếu ai đó bước vào chỗ họ trong vài phút tới. Điều gì đã xâm chiếm lấy anh thế này?
Thay vì trả lời, Jungwon để hành động của mình nói thay cho cậu. Tay tìm khóa thắt lưng của Sunghoon, cậu kéo nó ra, thậm chí không bận tâm đến việc mở nút hoặc quần trong. Cậu nhanh chóng kéo chúng xuống vừa đủ để tay mình trượt qua chỗ đó, ngay lập tức đặt tay vào phồng lên của Sunghoon.
"Mẹ kiếp, của anh lớn quá, hyung." Jungwon rên rỉ và Sunghoon cảm thấy choáng váng, "Em muốn anh chịch em, hyung." Được rồi, choáng váng là một cách nói quá, nó không đủ để miêu tả.
"Chúng ta phải làm thế nào—"
"Em đã tự chơi chiều nay, nếu chúng ta sử dụng đủ nước bọt thì sẽ ổn thôi." Jungwon không biết những từ mà cậu nói ra một cách thờ ơ này sẽ làm Sunghoon và dương vật của anh điên mất.
Sau khi ấn một nụ hôn cuối cùng lên môi Sunghoon, Jungwon quỳ xuống kéo dương vật của Sunghoon ra khỏi cái quần chật chội của anh. Cậu hôn lên đỉnh một vài cái trước khi quấn môi quanh nó. Phải thừa nhận rằng, Sunghoon thực sự rất lớn, vì vậy để khiến anh ra vào lỗ của Jungwon thoải mái, người nhỏ hơn ngay lập tức, ấn miệng vào dương vật của Sunghoon để làm ướt nó với nước miếng tốt nhất có thể. Sunghoon nhắm nghiền mắt lại khi anh cảm nhận cái lưỡi nóng bỏng của Jungwon bao quanh anh, khi cậu đẩy dương vật của Sunghoon sâu hơn vào miệng, đi sâu vào tận cổ họng.
Jungwon nhả ra, nhổ nước bọt lên dương vật của Sunghoon lần cuối trước khi ngồi dậy. Sunghoon biết rằng điều này là không đủ, nhưng anh thực sự không muốn làm tổn thương Jungwon, anh chỉ muốn cậu cảm thấy phê. Đó là lý do tại sao anh nắm lấy eo của Jungwon, quay người cậu lại và đẩy cậu vào bức tường phía sau.
Ngực dựa vào lưng của Jungwon. Sunghoon nghiêng người về phía trước để thì thầm vào tai người nhỏ hơn, "Hãy để anh chịch em trước." Jungwon rên rỉ khi nghe điều này, dương vật cứng đến phát đau trong quần lót của cậu. Sunghoon sau đó kéo quần của Jungwon xuống khi anh thẳng người dậy từ phía sau Jungwon và lùi ra phía sau để nhìn cái lỗ xinh đẹp của cậu khi - Sunghoon có đủ thời gian để thừa nhận điều này - quần lót rơi xuống mắt cá chân.
Jungwon gần như bị nghẹn vì những tiếng rên rỉ của mình khi co người lại để trốn tránh cái lưỡi ranh ma của Sunghoon, nhưng chỉ khiến nó trượt sâu hơn trước. Sunghoon với lưỡi của anh làm loạn bên trong Jungwon hết lần này đến lần khác, không khí nhuốm màu tình dục đến mức anh cảm thấy một chút tinh dịch rỉ ra khỏi dương vật của mình có thể rơi xuống sàn bên dưới họ.
Sunghoon nhổ nước bọt lên lỗ của Jungwon, trượt vào bằng hai ngón tay, rê qua rê lại để cảm nhận bên trong Jungwon. Sự xâm nhập đột ngột khiến Jungwon thở hổn hển và nhướn người về phía anh nhiều hơn nữa, muốn Sunghoon sâu hơn nữa bên trong mình.
"Thật thiếu kiên nhẫn, bé yêu." Sunghoon cười khúc khích, đẩy một ngón tay khác vào. Jungwon đã đúng về việc vẫn còn đủ rộng khi đã tự chơi chính mình. Sunghoon phải ngừng tưởng tượng cảnh Jungwon tự sướng - hoặc thậm chí tệ hơn: sử dụng đồ chơi - nếu không anh sẽ xuất tinh ngay trong giây phút này.
"Em thấy đủ rồi, chịch em đi, hyung. Chúng ta không có thời gian cho việc này nữa." Jungwon rên rỉ, ngọ nguậy cái mông nóng bỏng của mình.
Nhưng có vẻ họ gặp xui xẻo, ai đó gõ cửa và cửa tủ quần áo từ từ mở ra. Jungwon thẳng người dậy chắn trước mặt Sunghoon, để chiếc áo phông quá khổ của cậu rơi xuống làm những ngón tay của Sunghoon - vẫn còn bị chôn sâu bên trong cậu - bị che khuất khỏi tầm nhìn của người bên ngoài kia.
"Đóng cánh cửa chết tiệt đó lại." Sunghoon nghe thấy chính mình nói, thậm chí không nhìn vào kẻ phá đám. Sunghoon còn bị ngạc nhiên bởi những lời vừa thốt ra của chính mình. Thông thường, anh sẽ hoảng sợ, đỏ bừng và chạy ra khỏi ngôi nhà chết tiệt và chuyển đến một thế giới hoàn toàn khác để sống nhưng ngay bây giờ, anh chỉ khó chịu khi ai đó làm phiền họ ngay khi anh chuẩn bị đưa cây hàng vào bên trong người bạn thân nhất của mình.
"Xin lỗi!" anh nghĩ rằng đó là Jake và cảm thấy nhẹ nhõm vì cậu ta sẽ không nhiều lời về điều này với những người khác. Anh mừng vì không phải Riki hay Jay là người đã nhìn thấy họ...
Jake đóng cửa lại, để họ trong ánh đèn mờ một lần nữa.
"Thật là kích thích." Jungwon thừa nhận, thở ra một hơi mà cậu không biết rằng mình đang nắm thóp. Điều tiếp theo cậu cảm thấy là Sunghoon rút ngón tay ra. Jungwon rên rỉ về điều đó, ghét cảm giác trống rỗng khi không có Sunghoon bên trong mình, những ngón tay thon dài của Sunghoon...
"Em đã sẵn sàng chưa, Wonie?" Sunghoon hỏi. Jungwon gật đầu khi cậu rên rỉ và dịch người về phía trước cho đến khi đầu khấc của Sunghoon thẳng với lỗ nhỏ của mình.
"Chặt quá.." Sunghoon rên rỉ khi anh đẩy về phía trước, kéo dãn lỗ của Jungwon với cái thứ to lớn của anh. Những ngón tay của anh có thể dài và tương đối dày, nhưng chúng chẳng là gì so với dương vật của anh. Jungwon dường như làm quen với cái của anh rất tốt, chỉ rên rỉ khi Sunghoon đẩy vào sâu hơn nữa và mỗi lần bàn tay của anh vỗ mạnh vào mông cậu.
"Đầy quá..." Jungwon thở dốc, má cậu ấn sâu hơn vào bức tường trước mặt khi Sunghoon nghiêng về phía trước để dựa người vào mình, dương vật của anh thúc vào tuyến tiền liệt của Jungwon một lúc. Nó khiến Jungwon thở hổn hển, "T-tuyệt quá, hyung...aa, lớn, của anh lớn quá.."
"Em đẹp lắm, Wonie." Sunghoon nói khi anh ấy từ từ rút ra trước khi đâm một phát lút cán, khiến Jungwon rên rỉ và đảo mắt lại. "Em khiến anh điên mất, nhìn đôi chân xinh đẹp và cặp mông tròn của em khi em cúi xuống này. Nó gần như thể em đang mời gọi anh chịch vào cái mông nõn nà này của em. Đây có phải là lý do tại sao em luôn mặc những bộ bộ đồ phóng đãng như thế này xung quanh anh mọi lúc không? Bởi vì em là một con đĩ nhỏ của anh."
Sunghoon biết về những khúc mắc của Jungwon nhiều hơn những gì cậu thừa nhận với anh, khi tình cờ nhìn thấy twitter nsfw của cậu. Anh chỉ ngạc nhiên khi nó khiến anh trở nên khao khát Jungwon nhiều như vậy. Sunghoon cảm thấy vách tràng của Jungwon trở nên co rút hơn trên dương vật của anh và anh chỉ nhìn Jungwon một cách tinh quái. Những ngón tay của Jungwon quấn quanh tay Sunghoon, kéo nó về phía miệng mình để mút nó trong khi phát ra những âm thanh dâm dục nhất mà Sunghoon từng nghe.
"Vâng, em là con đĩ của anh, hyung...aa" Jungwon nói một cách thô lỗ, đôi môi của cậu quấn quanh những ngón tay của Sunghoon khiến lời nói phát ra khó hơn. Sunghoon có thể cảm thấy sự ướt át của Jungwon trên khắp bàn tay mình.
"Sao vậy, Wonie, anh đã làm tình với em bao giờ chưa? Thèm khát đến mức em thậm chí không thể giữ nước dãi của mình trong cái miệng nhỏ bẩn thỉu này sao?" Sunghoon thỏ thẻ, những phản ứng rên rỉ của Jungwon tiếp thêm động trong nội tâm anh, tính cách nhút nhát thông thường của anh đã bị lãng quên từ lâu khi anh hết lần này đến lần khác đâm vào trong cậu.
Tiếng rên rỉ đứt quãng thoát khỏi miệng của Jungwon khi cậu để Sunghoon tuỳ ý sử dụng lỗ nhỏ của mình.
"Jungwon, anh muốn nhìn thấy em." Sunghoon nói, ngưng lại chuyển động của mình khiến Jungwon rên rỉ, nhưng dù sao thì Sunghoon cũng kéo nó ra, nhanh chóng xoay Jungwon lại, làm cho lưng cậu đập vào tường trước khi Sunghoon nâng chân Jungwon lên. Căn chỉnh dương vật của anh với lỗ của Jungwon một lần nữa, anh đẩy vào bên trong, nâng hông cậu lên để đẩy cự vật vào tuyến tiền liệt của Jungwon một lần nữa.
Jungwon trông thật sự khổ sở lắm rồi. Sunghoon duy trì một tốc độ mạnh bạo đó suốt quá trình anh làm tình với người nhỏ tuổi hơn, nhìn cách mắt của Jungwon mơ màng, một nụ cười yếu ớt kéo dài trên khóe môi khi cậu cố gắng giữ cho bản thân tỉnh táo.
"Em xinh đẹp đến nhường này, Wonie, đang bị đâm đến khờ dại bởi dương vật của anh." Sunghoon cười khúc khích, hình ảnh của Jungwon, bạn thân của anh, đang phục tùng anh như thế này, chảy nước dãi vì bị chịch bởi cự vật của anh. Đó là điều đẹp nhất mà Sunghoon từng thấy. Anh cảm thấy rằng mình sẽ không bao giờ có thể có thấy điều gì khác tuyệt hơn thế này.
"Đã quá lâu rồi, em muốn anh lâu rồi, h-hyung, không muốn ai khác. S-sướng, anh tuyệt quá Sunghoon, em nghĩ em sắp bắn." Jungwon lầm bầm, mắt cậu khóa chặt với Sunghoon, đột nhiên tập trung hơn, miệng hơi hé mở và lông mày nhăn lại.
"Chết tiệt," Sunghoon rên rỉ. Cảnh tượng trước mặt anh cũng đẩy anh ngày càng gần hơn đến giới hạn. Sunghoon đã dồn lực đẩy của mình để anh có thể đâm vào tuyến tiền liệt của Jungwon mọi lúc. "Em rất hợp với anh đấy, Jungwon, cắn chặt dương vật của anh tốt như vậy. Em hẳn là một con đĩ vì đã để anh chơi em như thế này."
Và sau câu nói đó, Sunghoon bắn, những lời nói của chính anh đã kích thích anh quá nhiều. Anh xuất tinh sâu bên trong Jungwon, trút tất cả vào bên trong cậu. Sunghoon thở mạnh, nhưng anh vẫn không ngừng di chuyển, đẩy tinh trùng sâu hơn vào người bạn thân nhất của mình. Anh đẩy mạnh đến mức như thể anh đang trừng phạt tuyến tiền liệt của Jungwon.
Trên bờ vực của sự kích thích quá mức, anh nói những gì anh đã muốn nói trong vài tháng qua, "Anh yêu em, Jungwon."
Đó là những gì làm cho Jungwon bắn, một tiếng rên rỉ cao vút rời khỏi đôi môi sưng đỏ của cậu. Lông mày nhăn lại với nhau khi cậu xuất tinh, phun ra khắp áo sơ mi của Sunghoon và một chút lên đùi của chính mình. Sunghoon giúp cậu đạt cực khoái, nhưng vẫn quá mệt mỏi và nhạy cảm để tiếp tục.
Họ cố gắng lấy lại hơi thở trong vài giây.
"Anh có thứ gì đó để lau cho chúng ta không?" Jungwon đã phá vỡ sự im lặng giữa họ.
"Khăn giấy." Sunghoon trả lời, kéo dương vật ra khỏi Jungwon và cẩn thận đặt chân cậu xuống sàn trước khi lấy khăn giấy ra khỏi túi, lau đùi và mông của Jungwon trước rồi bắt đầu tự làm sạch. Anh đã bỏ cuộc ngay sau đó, những vết tinh trùng trên áo sơ mi của anh sẽ không bong ra chỉ bằng khăn giấy.
"Em cũng yêu anh, hyung."
Đầu của Sunghoon cố gắng theo kịp, "Cái gì?"
"Em nói là, em cũng yêu anh. Em có tình cảm với anh. Em muốn trở thành người yêu của anh." Jungwon thẳng thắn đến mức Sunghoon phải chớp mắt một vài lần để chắc chắn rằng anh đã nghe đúng. "Em đã thích anh một thời gian rồi, em đã chờ đợi điều gì đó như thế này xảy ra."
"Thật sao?!"
"Anh làm ơn đồng ý để chúng ta có thể ra khỏi đây được không?"
"Anh rất muốn trở thành bạn trai của em."
"Tuyệt, bây giờ chúng ta có thể lấy một ít thức ăn không? Em đang đói."
Sunghoon cười khúc khích và Jungwon cũng mỉm cười trước khi cúi xuống để hôn Sunghoon. Sẽ rất khó xử khi bước ra khỏi tủ quần áo. Ít nhất bây giờ Sunghoon đã có người yêu. Và anh đã có một cuộc làm tình tuyệt vời, một cuộc làm tình sướng nhất từ trước đến giờ.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top