three
Namjoon không biết khi nào thì Hoseok sẽ rảnh rỗi và thời điểm nào là thích hợp để gọi cho ai đó vào buổi chiều, nên anh đã nhắn tin. Tin nhắn đầu tiên thì khá là ngượng nghịu, nhưng anh nhanh chóng biết rằng Hoseok luôn có cách khiến cho người khác cảm thấy dễ chịu và tiếp tục cuộc trò chuyện mỗi khi có khoảng lặng hoặc là có một chút ngượng ngùng giữa hai người.
Điều đó khiến cho Namjoon ngày càng thoải mái hơn bên cạnh Hoseok, anh cảm thấy bản thân mình ít vụng về hơn đôi chút.
Họ bắt đầu có những buổi ăn trưa và uống cafe cùng nhau, và Namjoon thì ngày càng đắm chìm vào tình yêu này. Họ rất hợp nhau. Những cuộc trò chuyện diễn ra rất dễ dàng và Namjoon nhận ra họ có rất nhiều điểm chung. Hai người đều trạc tuổi nhau, cả hai đều đã không hẹn hò trong một thời gian dài (Namjoon đã cam đoan một lần nữa), họ đều thích nhiều thể loại nhạc, và thích cả thanh ngũ cốc ở một vài trạm tàu điện ở khu của họ.
"Chúng ta nên đi đến đó cho một buổi hẹn vào giờ chiều" Hoseok nhắn tin vào một buổi chiều.
Namjoon nhắm chặt mắt lại và cố gắng để không một âm thanh của sự vui sướng nào thoát ra. Đó chắc chắn là một lời tán tỉnh.
"Thấy ghê"
"Em đang tán tỉnh, hyung."
Yoongi đảo mắt. "Ugh, ghê gấp đôi." Anh thở dài. "Em đã dán mắt vào cái điện thoại đó không ngừng suốt cả tuần qua rồi và em gặp cậu ấy mỗi ngày, khi nào thì em mới ngỏ lời đây?"
"Anh nghĩ là em nên hả?"
"Anh nghĩ là anh dần thiếu kiên nhẫn với chuyện "tán tỉnh" này rồi đấy". Yoongi đưa tay làm dấu ngoặc kép trong không khí. "Trừ khi em muốn bỏ qua giai đoạn hẹn hò và tiến thẳng đến việc chơi cậu ấy trong cửa hàng hoa."
"Hyung!!". Namjoon đầy phẫn nộ. "Tình cảm của em rất trong sáng."
"Phải rồi. Cậu ta nóng bỏng không? Trên thang điểm từ 1 đến 10?"
"Bốn mươi hai" Namjoon trả lời mà không suy nghĩ.
"Ooh, câu trả lời cho Những Câu Hỏi Tối Thượng Của Cuộc Sống, Vũ Trụ và Mọi Thứ. Đồ khốn đầy ham muốn."
"Em không có ham muốn đến mức đó!"
"Đâu có gì sai nếu cảm thấy ham muốn đâu?"
"Tụi em đã thống nhất với nhau là mọi chuyện nên tiến triển từ từ thôi. Em ấy cũng đã không hẹn hò khá lâu rồi, nên anh biết đấy..."
"Em có bao giờ nghĩ là cậu ấy cũng nứng giống như em không?"
"Em ấy không có đâu. Em đã bảo anh rồi, em ấy đã không hẹn hò trong một khoảng thời gian...". Hoseok đã khá là căng thẳng vào lần đầu tiên hai người nhắn tin, và Namjoon nghĩ rằng điều đó có nghĩa là Hoseok muốn mọi thứ diễn ra một cách chậm rãi. Chứ không phải là Hoseok cũng vụng về và hậu đậu giống như anh.
"Em cũng đâu có hẹn hò đâu, và bây giờ em ở đây, suy nghĩ về việc chịch cậu chủ cửa hàng hoa."
Namjoon rên rỉ.
Chắc chắn đó đã là một khoảng thời gian khá lâu và thường thì Namjoon đã không mấy để tâm. Namjoon thì cũng không mấy dễ bị thu hút bởi vẻ bề ngoài. Ừ thì, anh cũng đã bị thu hút, nhưng thường thì mùi hương của một người và tính cách của người ấy thì chắc chắn sẽ khiến người khác hứng tình*. Đây không phải là lỗi của anh khi mà Hoseok đạt điểm cao trong cả hai hạng mục đó.
(hứng tình*: ở đây tác giả sử dụng cụm "turn on" dịch thô sẽ là bật công tắc nhưng mà trong câu này thì nghĩa là làm ai đó hứng tình nha!)
Namjoon nổi giận. "Nếu mà tụi em có bước đến giai đoạn đó trong mối quan hệ này, tụi em sẽ không chịch nhau, tụi em sẽ làm tình."
Yoongi cười khúc khích. "Em muốn gọi nó là gì cũng được, nhóc à."
___________________
Cuối cùng thì Namjoon cũng ngỏ lời mời Hoseok đi hẹn hò thật sự sau hai tuần chỉ nhắn tin và uống cafe cùng nhau vào giờ nghỉ.
Thứ Bảy là một ngày bận rộn cho cửa hàng hoa của Hoseok, vì vậy Namjoon đã đến đó vào giờ đóng cửa để đưa Hoseok đi chơi. Anh đã đặt bàn trước ở một nhà hàng khá tốt, không quá xa xỉ nhưng cũng không quá rẻ tiền, như muốn nói rằng "Anh thật sự rất thích em" nhưng đồng thời cũng là "Anh không muốn làm em hoảng".
"Em xin lỗi Namjoon, em chỉ cần tắt mấy cái đèn và sau đó chúng ta sẽ đi nhé."
"Ổn mà, em đừng lo."
Nhờ vào Yoongi mà bây giờ Namjoon bắt đầu nhìn Hoseok bằng con mắt khác, không trong sáng mấy so với cách mà anh tuyên bố. Ngày hôm nọ khi mà Hoseok cúi người về phía trước để với lấy tờ khăn giấy đang bay, Namjoon đã có một cái nhìn không thể chối cãi vào xương đòn và cơ ngực của Hoseok (cảnh gợi tình nhất trong năm). Khi Hoseok mặc những cái áo vừa vặn, Namjoon có thể thấy rằng vòng eo của Hoseok săn chắc và dẻo dai như thế nào.
Anh muốn chạm vào khắp mọi nơi trên cơ thể của Hoseok. Trêu chọc nốt ruồi ở phía trên môi Hoseok bằng miệng của anh và tóm lấy hai đùi của Hoseok bằng cả hai tay của mình. Namjoon đã quyết tâm để sự trong sáng chiếm ưu thế trong cảm xúc của anh, nhưng mông của Hoseok có năng lực khiến anh chùn bước.
"Anh đang nhìn mông em hả?"
Họ đang ở trong bóng tối ngay lúc này, Hoseok đã tắt hết đèn trong tiệm và đóng cửa sập ở trước. Cậu dẫn Namjoon đến phòng ở phía sau.
"Em sẽ không biết được đâu." Namjoon trả lời, miệng của anh khô khốc.
Hoseok bật cười và quay gót bước lại đến gần Namjoon. "Chắc chắn là đang nhìn mông em rồi."
Namjoon chớp mắt. Anh không muốn Hoseok nghĩ rằng anh chỉ để ý đến mông của cậu thôi. "Anh thề, anh...chỉ là--". Namjoon thì thầm. "Mông em đẹp mà."
Hoseok cười lần nữa, một tiếng cười mãn nguyện. "Vậy thì, cảm ơn anh." Là do Namjoon tưởng tượng hay là do giọng Hoseok bỗng nhiên trầm xuống? "Chân của anh cũng không tệ đâu."
Namjoon nuốt nước bọt. "Vậy sao?"
Hoseok do dự. "Em nghĩ về đôi chân của anh rất nhiều. Và môi của anh nữa."
Đó là tán tỉnh. Đó chắc chắn là đang tán tỉnh. "Anh cũng vậy."
Hoseok dần chiếm không gian cá nhân của Namjoon, một cái chạm lên tóc ngại ngùng. "Anh cũng vậy sao?"
"Anh nghĩ về việc đôi chân của em vòng lên eo anh quá nhiều để nó có thể trong sáng."
Tĩnh lặng
Vãi cứt. Tại sao anh lại nói thế nhỉ? Như thế là quá nhiều thứ cho buổi hẹn đầu tiên rồi, Hoseok chắc sẽ nghĩ anh là biến thái mất.
Nhưng đột nhiên Hoseok nhảy chồm lên anh và hôn anh như thể không có ngày mai.
Namjoon phản ứng lại với cái hôn bằng một phản xạ tự nhiên trước khi ham muốn của anh đánh mạnh vào và tay anh vòng quanh eo của Hoseok như thể đó là điều anh định làm khi vừa mới gặp cậu (cố gắng nói dối tại thời điểm này thì cũng vô dụng thôi)
Quá nhiều tiếng rên rỉ và răng môi và sự khẩn trương trong cái hôn mà Namjoon không thể không đẩy và ép Hoseok vào giữa bức tường gần nhất và cơ thể của anh.
Một chân của Hoseok thì quấn quanh hông của Namjoon. Cậu thở hổn hển và thì thầm vội vã "Em không có làm việc này thường xuyên đâu."
Namjoon rên rỉ và gật đầu nhanh chóng. "Ừ, anh cũng vậy." Và anh quay lại ngay với môi của Hoseok.
"Nó đâu có quan trọng đâu, đúng không, ý em là, em vẫn muốn có một buổi hẹn hò đàng hoàng với anh--" Hoseok nói hổn hển khi mà miệng của Namjoon đang trượt dần xuống cổ của cậu, mút những dấu đỏ xung quanh yết hầu.
"Nó không quan trọng đâu." Namjoon rên rỉ vào da của Hoseok , cố gắng cởi nút quần của cậu. "Anh cũng y chang em mà."
"Tạ ơn Chúa," Hoseok rên lên khi cậu kéo áo của Namjoon qua khỏi đầu anh. "Mẹ kiếp anh nóng bỏng thật đấy, em muốn làm điều này lâu rồi."
"Lên tiếng cho bản thân mình đi nào."
Hoseok phát ra âm thanh hài lòng và đem môi Namjoon trở lại với môi của cậu. Cậu đưa đẩy hông mình trên đùi của Namjoon như thể đó là kĩ năng cá nhân tuyệt nhất của cậu. Tay của Hoseok thì đang vật lộn với thắt lưng của Namjoon với một chút sự thiếu kiên nhẫn. Có vẻ như là Hoseok muốn tiến một bước xa hơn cả Namjoon.
Namjoon thầm cảm ơn Yoongi vì anh đã bỏ một cái bao cao su vào ví của mình với một cái nháy mắt sến súa. Nhưng điều đó khiến Namjoon nghĩ...
"Chết tiệt thật, H-Hoseok--"
Hoseok lẩm nhẩm, kéo quần Namjoon xuống thấp nhất có thể. "Sao thế?"
"Anh k-không--" Namjoon như sắp khóc đến nơi. "Anh không có bôi trơn."
Hoseok nhìn anh, một nửa sững sờ và một nửa không tin. Họ giữ nguyên tư thế trong khoảng vài giây khi mà Hoseok bất thình lình thều thào. "Em có dầu hạnh nhân dành cho tay của em."
Namjoon cau mày. "Có thể dùng nó thay cho bôi trơn không?"
Hoseok đẩy nhẹ lên ngực Namjoon và tự cởi quần của cậu trên đường đi đến phòng tắm nhỏ. "Anh có thể dùng bất cứ dầu thực vật nào để bôi trơn. Em đã tìm hiểu về nó trước đây."
Lông mày của Namjoon nhướng lên nhưng anh không thắc mắc về điều đó. Hoseok là chuyên gia về cây ở đây. Anh tụt quần mình xuống trước khi Hoseok quay lại và lấy bao cao su ra khỏi ví. Khi anh đứng dậy lần nữa, Hoseok đang nhìn anh, với một cái chai nhỏ màu trắng ở trong tay.
"Đôi chân chết tiệt của anh." Hoseok thì thầm trong sự kính sợ.
"Đôi chân chết tiệt của em." Namjoon vặn lại khi anh kéo Hoseok lại gần mình. Anh lấy cái lọ từ tay Hoseok và quỳ xuống để hôn lên đùi của Hoseok, huých vào boxer của cậu.
Hoseok run rẩy. "Chúa ơi, em không-- trong khoảng thời gian dài rồi--"
Namjoon ngẩng đầu lên, lông mày của anh nhíu lại một cách lo lắng. "Nếu như em muốn dừng lại--"
"Không không không!!" Hoseok ngay lập tức tóm lấy vai của Namjoon để giữ anh ở yên. "Em chỉ là-- phấn khích, thế thôi, làm ơn hãy tiếp tục đi. Làm ơn."
Ừ thì, Namjoon cũng đang phấn khích. Anh kéo quần lót của Hoseok xuống và gác một chân của Hoseok lên vai mình trước khi anh bắt đầu bú mút dương vật của Hoseok với ít cho đến không còn sự khéo léo nào cả. Có vẻ như là, Hoseok đéo quan tâm đến sự khéo léo nữa với móng của cậu đang bấu vào da đầu của Namjoon và vai của anh, Hoseok ráng tìm được hơi thở của mình khi mà cậu cúi xuống.
"Namjoon, t-tuyệt quá--"
Namjoon dừng lại một chút để mở nắp chai dầu và bao phủ ngón tay mình với chúng (anh không tin bản thân mình có thể làm hai việc cùng lúc mà không cắn vào dương vật của Hoseok trong lúc đang mở nắp chai). Anh trượt ngón tay mình dọc theo hai túi khí của Hoseok và Hoseok run rẩy. Namjoon bôi dầu thơm thoang thoảng khắp lỗ huyệt của Hoseok và đổ một ít dầu lên ngón tay của mình lần nữa trước khi đẩy chúng vào trong, mút lấy đầu dương vật của Hoseok.
"Chết tiệt, mẹ nó đúng rồi..."
Có thể là Hoseok đã không làm điều này khá lâu rồi, nhưng cậu lại mềm mại và bướng bỉnh dưới tay Namjoon, điều đó khiến tính khí của Namjoon cứng lên từng giây. Hoseok di chuyển hông mình một cách tuyệt vọng với những chuyển động nhỏ, thất thường, âm thầm xin thêm nữa. Namjoon tuân theo và bắt đầu đưa đẩy bên trong Hoseok với hai ngón tay, và sau đó ba ngón, thỉnh thoảng ấn vào và cọ sát khắp nơi trên tuyến tiền liệt của Hoseok, làm cậu rên rỉ dài và cao và nài nỉ.
"Namjoon, đụ, bây giờ, làm ơn."
Namjoon còn chẳng buồn tranh cãi. Anh tóm lấy bao cao su nhưng dầu trên tay anh ngăn anh khỏi việc xé chiếc bao cao su. "Mẹ nó--"
Hoseok chộp lấy và xé nó trước khi lấy bao cao su ra và đeo vào dương vật của Namjoon.
Namjoon không thể không bật cười. "Ai đó thiếu kiên nhẫn kìa."
"Dùng hơi thở đó để phang em trên bức tường này đi."
Namjoon vẫn cười nhẹ nhàng khi mà anh ấn Hoseok dựa vào bức tường, đôi môi đầy dặn của anh đang để lại dấu trên cổ của cậu lần nữa. Hoseok vòng tay mình quanh cổ Namjoon và Namjoon tóm lấy đầu gối của Hoseok và móc nó trên tay trước khi anh đặt dương vật của mình trước cửa huyệt của Hoseok.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top