Chap 55

Chap 55

Kim Taehyung cuống quít đứng dậy, nghiêng ngả lảo đảo chạy về phía Min Yoongi, hai tay dính đầy máu tươi khiến động tác vươn tay ra của cậu khựng lại, rồi rụt trở về dùng sức chà xát lên khắp quần áo, lên người. Cậu vội vàng nhặt áo khoác của Min Yoongi lên, khoác lên người anh rồi ôm xiết vào trong lòng.

"Min Yoongi... em xin lỗi, em thành thật xin lỗi..."

Min Yoongi cảm thấy có dòng nước nóng hổi rơi xuống cổ mình, tuy rằng được sự ấm áp bao lấy nhưng thân thể vẫn còn có chút run rẩy không tự chủ được, đầu vẫn còn hơi choáng váng.

"Xin lỗi cái gì mà xin lỗi..."

Kim Taehyung vùi đầu vào vai anh, gắt gao ôm lấy, không ngừng được nỉ non.

Min Yoongi giương mắt nhìn thoáng qua người đã hôn mê trên mặt đất, vươn hai tay ôm lại Kim Taehyung vỗ nhẹ lưng cậu.

"Kim Taehyung, anh... không sao, anh không sao."

Lúc Kim Namjoon dẫn theo cảnh sát cùng nhau xông vào thì thấy cảnh hai người kia đang ôm nhau.

Khi Kim Taehyung liều mạng ấn gọi, điện thoại được kết nối nghe thấy âm thanh từ phía bên kia, Kim Namjoon còn chưa kịp phản ứng đã nghe thấy một giọng nam lạ lẫm tràn đầy sự oán hận từ trong điện thoại truyền đến, sau đó một tiếng "bịch" nặng nề như có vật nặng gì đó đánh vào thân thể mới làm cho Kim Namjoon vội vã hồi thần lại.

"Taehyung à! Taehyung!"

Nhưng không có ai đáp lại.

Điện thoại của Min Yoongi cũng không gọi được, gọi điện thoại cho Sejin hyung thì anh ấy bảo đã để Sohyun đi theo Kim Taehyung quay cảnh bổ sung nhưng không hiểu sao hoàn toàn không liên lạc được với Sohyun.

Điện thoại vẫn không có bị cắt đứt, từ đầu bên kia truyền đến những lời nói nghe mà khiến người ta kinh hồn táng đảm, Kim Namjoon lập tức báo cảnh sát. Kim Seokjung lập tức tìm người xác định vị trí của điện thoại, sau đó lập tức liên hệ với cục cảnh sát gần trường quay, nhưng vì đường núi tuyết lớn nên lầy lội trơn trượt, cảnh sát đã đuổi tới dưới chân núi chưa thể phái người lên được.

"Không được đâu, bây giờ tuyết quá lớn không thể lái xe lên được, quá nguy hiểm."

Kim Namjoon lập tức nóng nảy, "Mẹ nó, vậy thì dùng hai chân mà đi!"

Sau khi leo lên được đến nơi đã là một giờ sau, Kim Namjoon không rời điện thoại, nghe thấy bên kia Kim Taehyung như điên cuồng mà gầm lên khiến anh cảm nhận sâu thêm sự lạnh buốt của bông tuyết trôi lạc vào người.

Cảnh sát nhanh chóng lôi gã diễn viên đi, rất có ăn ý không ai đến quấy rầy hai người đang ôm nhau kia.

Kim Seokjin thở dài, cũng không tiến lên, đứng ở bên cạnh Kim Namjoon cúi đầu phủi phủi bông tuyết rơi trên tóc.

"Khổ quá rồi..."

Đúng vậy, quá khổ đau.

Khi hắn cho rằng tất cả mọi sự lo lắng đều đã bị ánh mặt trời hòa tan, khi hắn cho rằng đây là lúc mà hai người đã có thể hạnh phúc bên nhau...

Thì hiện thực như một nhát đao trí mạng, bổ xuống thêm vô vàn vết thương.

Lúc xe cứu thương đến hai người không ai để cho nhân viên y tế đụng vào mà tự mình dìu lẫn nhau, ở trong đống tuyết đi đến xe cứu thương.

Min Yoongi không có bị thương nặng gì nhưng Kim Taehyung lại trúng một gậy, bị chấn thương ở thắt lưng phải nằm lại trong bệnh viện.

"Hyung..."

Kim Namjoon nhìn thấy Min Yoongi từ trong phòng bệnh của Kim Taehyung ra ngoài liền đi đến bên cạnh.

Min Yoongi nhẹ nhàng đáp một tiếng, đi vào khu hút thuốc.

"Có thuốc không?"

Sương khói lượn lờ, nguyên một điếu thiêu đốt trong sự trầm mặc.

"Anh yên tâm, gã đó em sẽ trừng trị thỏa đáng."

"Tin tức có phải bị phát tán rồi không?"

Min Yoongi vùi tàn thuốc lá vào thùng rác, cất tiếng hỏi không nghe ra được cảm xúc gì.

"Bây giờ cục cảnh sát và bệnh viện đều đang chật ních phóng viên, nhưng anh yên tâm cứ giao cho em lo liệu."

Kim Namjoon vẫn thành thật báo cáo.

"Em ấy vẫn luôn nói xin lỗi anh."

"Vẫn luôn nói."

"Namjoon, anh không sao. Anh không hề hấn gì."

Min Yoongi cúi đầu, thanh âm trở nên nghẹn ngào.

"Thiếu chút nữa cột sống của em ấy đã bị dập nát."

"Thiếu chút nữa em ấy đã vĩnh viễn không đứng lên được nữa... Em ấy dùng cả thân mình mà che chở cho anh, bảo vệ anh."

"Anh không dám khóc trước mặt em ấy. Mười mấy giờ phẫu thuật, vẫn luôn thấy áy náy với anh cho dù trước lúc hôn mê vẫn một mực nói xin lỗi. Anh hoàn hảo không mảy may thương tích đứng ở chỗ này nhưng mà em ấy giờ đây lại đang nằm trên giường bệnh."

"Anh lại một lần nữa thấy em ấy nằm ở trên giường bệnh. Nỗi đau này làm anh không cách nào thở được."

Min Yoongi ngồi xổm xuống, tay nắm thành quyền đặt ở trên ngực.

"Nhưng mà anh không dám khóc trước mặt em ấy, anh sợ em ấy cảm thấy anh yếu ớt, sợ em ấy thấy anh đau lòng mà càng áy náy hối hận hơn."

"Anh sợ em ấy ôm lấy hết thảy lỗi lầm vào người mà anh lại không có cách nào an ủi."

"Lòng anh đau, mẹ nó chứ, thấy em ấy nằm yên lặng ở đấy, lòng anh đau lắm."

Con người vốn luôn ẩn nhẫn không rơi lệ giờ đây cũng không cách nào ngừng lại được, Min Yoongi giờ phút này rốt cuộc không thể kiềm nén được nữa.

Bên ngoài tuyết vẫn đang rơi, ngày ba mươi mốt tháng mười hai, ngày cuối cùng của năm, một giây cuối cùng ngoài cửa sổ pháo hoa lặng lẽ nở rộ rồi tan biến.

"Hyung, rời khỏi nơi này đi." Kim Namjoon cũng dập tắt khói thuốc, trong mắt như ánh lên ngọn lửa, "Anh và Taehyung cùng nhau rời khỏi nơi này đi."

-------

"Một năm vừa trôi qua, tin tức lớn nhất trong giới giải trí lúc này là gì nhỉ? Anh Jaesuk có biết không?"

Chương trình tin tức showbiz lớn nhất của đài truyền hình, hai MC kẻ xướng người hoạ vốn đã sớm nằm lòng kịch bản.

"Được nhiên phải biết rồi, tin tức lớn nhất chính là scandal tình cảm oanh động toàn quốc vào ngày cuối năm không phải sao? Producer nổi tiếng trong giới âm nhạc, người mà cho dù là sản xuất nhạc hay trình diễn đều được xưng tụng là thiên tài của giới âm nhạc - Agust D Min Yoongi cùng với diễn viên mới nổi vừa debut đã nổi tiếng khắp toàn cầu - Kim V Kim Taehyung. Câu chuyện của hai người vừa truyền ra đã khiến cho toàn thể dân chúng kinh ngạc không thôi."

"Vâng đúng vậy, hơn nữa đây còn là một vụ án bắt cóc thuộc về vấn đề hình sự, tuy rằng vụ án được giữ bí mật nhưng từ nguồn tin độc quyền của người trong cuộc cho biết, vụ án này là do một nam diễn viên tiền bối vì tư thù mà bắt cóc Min Yoongi-ssi để uy hiếp Kim Taehyung-ssi."

"Chính xác, thật sự là vừa nghe đã khiến người ta cảm thấy hoảng sợ cực kỳ. Các phóng viên đã ngay lập tức đến bệnh viện và cục cảnh sát, hơn nữa còn liên hệ với công ty BTS để chứng thực, nhưng mãi chỉ nhận được câu trả lời tin tức cá nhân không thể công khai."

"Bộ phim truyền hình mới nhất do Kim Taehyung-ssi đóng cũng đang thu hút được rất nhiều sự chú ý, nhờ đó càng làm cho từ khóa "Kim Taehyung" và "Min Yoongi" được đẩy lên bảng top search. Nhưng lúc này đã hơn hai tháng từ sự việc cuối năm mà chúng ta vẫn chưa có được bất kỳ tin tức gì xác nhận về thương thế của cả hai, hơn nữa các hoạt động tuyên truyền cho bộ phim vẫn chưa thấy bóng dáng Kim Taehyung-ssi tham gia."

"Không chỉ như thế, theo một người trong cuộc cho biết, ngay cả Min Yoongi-ssi cũng chưa từng xuất hiện lại trong công ty. Cho dù có bao nhiêu phóng viên cố gắng khai quật cũng không thể tìm được bất kỳ dấu vết gì của cả hai. Nhưng theo tin tức mới nhất, có người bảo tại một sân bay tư nhân ở Seoul gặp được Min Yoongi-ssi cùng một người đang nằm trên giường bệnh, trông rất giống Kim Taehyung-ssi đáp máy bay tư nhân rời khỏi Seoul."

"Cho đến lúc này câu chuyện càng ngày càng phát triển theo hướng không ai có thể ngờ được, cho dù là scandal tình cảm giữa hai người hay là vụ án bắt cóc uy hiếp thì đương sự vẫn đang mai danh ẩn tích. Nếu tin tức lần này là thật thì có lẽ thương thế của Kim Taehyung-ssi khá là nghiêm trọng đây."

"Đúng vậy, phóng viên cũng không có cách nào lấy được thông tin gì từ công ty BTS của cả hai, CEO của công ty, anh Kim Namjoon vốn là bạn thân lâu năm của Min Yoongi-ssi vào thời điểm này thật là giữ bí mật tuyệt đối."

"..."

Âm thanh phát ra từ TV khiến Kim Seokjin xụ mặt xuống, ngón tay lần theo đường nét hoa văn trên ghế, cảm nhận được đầu của Kim Namjoon đang dựa vào vai mình.

"Yoongi và Taehyung... Không sao chứ?"

Kim Namjoon cũng nghe thấy nội dung của chương trình này, giọng nói hơi có chút mỏi mệt.

"Sẽ không sao cả, em tin tưởng khổ tận cam lai, qua đêm tối rồi sẽ thấy ánh bình minh."

.

[tbc]

===

Hừng đông sắp đến rồi, khuyến khích mở Tomorrow nghe nào huhu ;;-;;


Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top