𝑏𝑟𝑒𝑎𝑘𝑓𝑎𝑠𝑡


Đôi khi Sunghoon không thể cưỡng chế lại những ham muốn đột ngột của mình—chẳng hạn như lúc này, khi em đang ngồi trên Heeseung đang say ngủ, sẵn sàng cho một cuộc ân ái mà em đã chờ đợi từ lâu. Sunghoon nhận ra việc em trèo lên người Heeseung thật đáng xấu hổ sau khi em nghĩ kĩ thêm về nó, thật sự; em thậm chí còn không biết liệu Heeseung có thích nó không—có thích em mặc cái này không . Sẽ thật khó xử nếu Sunghoon phải chạy về phòng để tự xử sau chuyện này.

Thế nhưng, Sunghoon trông khá quyến rũ đấy, nếu em tự đánh giá bản thân mình. Heeseung sẽ không lấy làm lạ đúng không?

Trước khi Sunghoon có cơ hội làm gì đó để làm giảm sự căng thẳng của mình, anh người yêu của em đã tỉnh giấc rồi. Sunghoon đóng băng, toàn bộ cơ thể em cứng đờ, và giấc ngủ của người lớn hơn đã nhanh chóng đi vào quên lãng ngay vào khoảnh khắc ánh mắt anh rơi trên cơ thể của người nhỏ hơn.

Không phải ngày nào Heeseung cũng được thức dậy với khuôn mặt của Sunghoon chỉ cách mặt mình vài phân, trên người em khoác một bộ trang phục hầu gái xinh đẹp—trong bộ đồ hầu gái mà Heeseung đã đùa tặng em vào dịp sinh nhật năm ngoái mà chẳng có lý do gì cả.

(Thế nhưng, Heeseung có thể thề rằng Sunghoon đã ném nó đi. Anh nhớ Sunghoon đã la hét và chửi rủa anh vì xấu hổ như thế nào khi em mở món quà được gói cẩn thận ngay trước mặt những người bạn chung của họ, Jongseong và Jaeyun. Nhưng không thể nhầm được; chắc chắn là nó, một trăm phần trăm, bộ trang phục mà Heeseung đã mua từ trang web hài hước mà anh ấy thậm chí còn không nhớ tên của nó nữa.)

Sunghoon mở to mắt, gò má hơi ửng hồng và ánh sáng lấp lánh trên đôi môi dày của em khiến Heeseung có chút choáng váng. Mẹ kiếp, em ta thậm chí còn đeo băng đô hầu gái.

Như kiểu, mẹ nó, Heeseung vừa thức dậy đấy.

Bàn tay mảnh khảnh của Sunghoon đặt trên ngực Heeseung khi em ngồi ngay trên chỗ phồng lên bằng quần áo của anh. Chỉ khi đó Heeseung mới nhận ra một âm thanh vo ve yếu ớt— cái quái gì vậy? Con mẹ nó, đó là cái máy rung à?

Người nhỏ hơn nhẹ nhàng rướn người về phía trước và Heeseung cảm giác được món đồ chơi cọ vào háng mình. Đôi môi hồng nhuận của Sunghoon phát ra âm thanh dâm đãng mềm mại ngay vào tai người lớn hơn khi em bắt đầu nghiến nhẹ. Heeseung, vẫn còn nửa tỉnh nửa mê, khẽ phát ra tiếng rên rỉ.

"Ưm, chào buổi sáng," Sunghoon thì thầm ngọt ngào, âm thanh nghe có vẻ bối rối. Em cắn môi dưới khi một tiếng rên rỉ khác chờ trực thoát ra "Bữa sáng ngay trên giường?"

"Mmm, em con mẹ nó điên thật rồi," Heeseung chửi rủa, nhưng một cảm giác thích thú nào đó đồng thời nở rộ trong lồng ngực anh. "Vẫn còn sớm. Không phải em cũng nên ngủ thêm sao?"

"9 giờ sáng rồi mà. Hôm nay cả hai chúng ta đều rảnh," Sunghoon chỉ ra với cái bĩu môi và tự kéo mình đứng dậy. Trái tim em nhẹ nhõm một chút khi biết rằng em đã không bị từ chối. "Để em...đánh thức anh nhé?

Và Heeseung là ai để có thể từ chối Sunghoon chứ?

Sunghoon ngả người về phía trước lần nữa, lần này là để chiếm lấy đôi môi của Heeseung. Môi em di chuyển chậm rãi, như thể em đang cố tận hưởng khoảnh khắc này, và Heeseung lười biếng hôn lại. Người nhỏ hơn tiếp tục cọ xát cặp mông được lấp đầy bởi máy rung của mình với thứ đang cộm lên cương cứng của Heeseung, thỉnh thoảng để những tiếng rên rỉ của em trượt qua đôi môi mặc Heeseung ngấu nghiến. Sau đó, Heeseung tách môi họ ra và bắt đầu hôn dọc theo quai hàm của Sunghoon. Sunghoon nắm lấy áo Heeseung khi đôi môi của người lớn hơn chào đón cần cổ và bờ vai trần của em một cách thật tự nhiên, chậm rãi liếm lên những đường viền và mút mát những vết tím đỏ quen thuộc mà Sunghoon biết sau này sẽ phải đau đầu để che đi chúng. Bàn tay của Sunghoon di chuyển xuống dưới, đáp trả hành động ấy là tiếng cằn nhằn khi em mơn trớn dương vật vẫn còn nguyên quần áo của người lớn hơn. Sunghoon kéo nhẹ quần của Heeseung xuống.

"Bộ điều khiển của em đâu?"

Sunghoon đỏ mặt một chút trước khi đưa cho Heeseung cái điều khiển máy rung của em. Một nụ cười đắc thắng xuất hiện trên khuôn mặt của người sau khi anh nâng nó ở lên mức tối đa—không chút nhân từ nào. Sunghoon kêu lên, thậm chí là hét, cơ thể em giật nảy. Một nụ cười nhếch mép lười biếng hiện rõ trên khuôn mặt của Heeseung, bàn tay của người lớn hơn tìm cách vuốt ve cặp đùi trắng sữa đang run rẩy của người nhỏ hơn. Mắt Sunghoon nhắm nghiền, hơi thở đứt quãng khi em nắm chặt chiếc váy hầu gái của mình hết mức có thể, đôi tai tập trung vào tiếng cười khúc khích ngái ngủ của Heeseung—điều đó càng khiến em trở nên hứng tình hơn.

Mặc dù Heeseung và Sunghoon ở chung một căn hộ, nhưng đã nhiều tuần rồi kể từ lần cuối cùng họ chạm vào nhau. Cả hai đều bận rộn với lịch trình riêng của mình và với sự đồng lòng rằng họ nên tập trung vào công việc của mình trước, chuyện tình cảm của họ đã bị gạt sang một bên, mặc dù không hoàn toàn. Và, chà, Sunghoon luôn thích sự chú ý của Heeseung; em không thể chịu được khoảng cách nhỏ mà cả hai đã thiết lập một cách dễ hiểu giữa họ.

Em muốn chạm vào và được chạm vào. Một cách vội vàng. Thèm khát. Dồn dập.

Em muốn Heeseung .

Vậy nên Sunghoon đã có một ý tưởng ngu ngốc, thực sự rất kích thích khi đánh thức Heeseung dậy theo cách tồi tệ nhất có thể: tự khoác lên người bộ đồ hầu gái mà Heeseung tặng mà không có mảnh quần áo nào khác. Chiếc váy hầu như không để lại bất cứ điều gì cho trí tưởng tượng; những đường diềm màu trắng kết thúc ngay trên giữa đùi và chất liệu ôm sát vào cơ thể của Sunghoon ở tất cả những vị trí cần thiết—ở tất cả những nơi mà Sunghoon biết Heeseung phát mê vì chúng. Vòng eo của em trông nhỏ hơn, cổ và xương quai xanh của em để trần và rất đẹp. Tóc của em trông cũng thật đẹp để nắm.

Đó là ý tưởng ngu ngốc của Sunghoon, thực sự rất kích thích khi đánh thức Heeseung theo cách tồi tệ nhất có thể, nhưng với một chiếc máy rung ở mông mà em hiện không kiểm soát được, Sunghoon cảm thấy như chính em là người mắc bẫy của Heeseung, chứ không phải ngược lại.

"Tuyệt đẹp, em yêu. Chỉ dành cho anh thôi," Heeseung khen ngợi, và Sunghoon biết đó là sự thật ngay cả khi mông em tiếp tục bị hành hạ bằng máy rung. Sunghoon điều chỉnh lại chiếc băng đô hầu gái mà em đang đeo, và Heeseung thoáng tự hỏi liệu nó có còn giữ được sau một buổi nắm tóc căng thẳng trong khi làm tình không. "ngồi lên mặt anh và mút nó đi?"

Câu nói thốt ra nhẹ nhàng như thể nó là một câu hỏi, nhưng Sunghoon đã biết Heeseung đủ lâu, đã hẹn hò với Heeseung đủ lâu, đã bị Heeseung chơi đủ lâu để biết mệnh lệnh từ anh nghe như thế nào.

Sunghoon bật ra một tiếng rên nghẹn ngào trước khi làm đúng như lời anh bảo, vào ngay vị trí. Gò má ửng đỏ khi giờ đây em có thể cảm nhận được hơi thở ấm áp của Heeseung phả vào lỗ nhỏ của mình. Sau đó, em vội vàng kéo quần lót của Heeseung xuống, và một tiếng rên thỏa mãn thoát ra khỏi bờ môi của người lớn hơn khi dương vật của anh cuối cùng cũng được tự do. Sunghoon bắt đầu liếm như một chú mèo con với đôi chân vẫn còn đang run rẩy khi máy rung khuấy đảo bên trong mông của em. Em liếm lên trên rồi xuống dưới, lên trên rồi xuống dưới, tay trái em mân mê hai hòn bi của Heeseung trong khi tay phải ôm lấy hông anh người yêu.

Sunghoon gần như cắn vào dương vật của Heeseung khi lưỡi của người lớn hơn bắt đầu liếm láp lỗ nhỏ của em với tốc độ nhanh chóng. Bàn tay thô ráp, chai sạn của Heeseung đang ôm chặt cả hai đùi em, giữ chặt em lại tại chỗ. Lưỡi anh hoạt động thành thục, như thể anh đã làm việc này hàng triệu lần trước đây (với tần suất họ thường làm tình, thực ra thì chừng đó đối với Sunghoon cũng không quá lố bịch), như thể anh không phải vừa mới thức dậy vài phút trước đấy. Sunghoon rên rỉ thích thú trước khi nuốt trọn chiều dài của Heeseung xuống cổ họng, cảm nhận tiếng rên trầm của Heeseung chạy dọc sống lưng mình. Sunghoon liên tục di chuyển đầu lên xuống, hóp chặt má lại khi ngậm hết thằng nhỏ của anh vào trong miệng. Em dùng tay trái tuốt dọc phần thân của Heeseung, liếm và mút, liếm và mút như thể mạng sống của em phụ thuộc vào nó.

"Fuck," Heeseung chửi thề. "Mẹ nó tuyệt quá."

Sunghoon gần như hài lòng trước lời khen, tăng tốc độ của mình. Em suýt mắc nghẹn khi ngón tay của Heeseung xoa tròn bên ngoài nếp gấp, lưỡi anh vẫn xâm nhập vào bên trong của Sunghoon. Heeseung bóp mạnh vào đùi Sunghoon trước khi nói, "Anh sẽ chăm sóc tốt cho cưng , được chứ?"

Đùi của Sunghoon bắt đầu run, run nhiều hơn khi Heeseung nắm lấy phần cuối của máy rung trứng và bắt đầu đẩy nó ra vào khỏi lỗ nhỏ của em với tốc độ nhanh hơn. Bàn tay còn lại của anh tìm đến dương vật bị bỏ quên của Sunghoon, tuốt lộng nó nhanh không kém. Với bàn tay của Heeseung đang chơi đùa với chiếc máy rung được đặt ở mức tối đa và lưỡi của anh đi cùng với mỗi cú đẩy vào vách tường thịt, Sunghoon không biết liệu mình có thể chịu đựng được nữa không.

Ngay khi em sắp đạt đến khoái cảm của mình, Heeseung véo vào đầu dương vật của Sunghoon, khiến em rên rỉ một cách đau đớn. Máy rung càng di chuyển, Sunghoon càng đến gần với lượt phóng thích đầu tiên của mình. Em sắp rồi, nó mẹ nó gần lắm rồi-

Nhưng tất nhiên Heeseung phải chơi em một trò đùa thật khốn nạn.

Một tiếng hét đặc biệt lớn, Heeseung dừng nhịp đẩy, nắm lấy điều khiển từ xa và tắt hoàn toàn máy rung.

"Cái mẹ gì vậy, Heeseung?" Sunghoon phàn nàn, giật nảy mình với tiếng ah khi Heeseung nắm lấy đùi em và thưởng cho chúng một cú tát. "Em sắp bắn rồi mà."

Heeseung cười khúc khích, giờ anh đã hoàn toàn tỉnh táo. "Vậy để anh bù đắp cho em."

Sunghoon ngạc nhiên kêu lên khi Heeseung dễ dàng nhấc bổng em, như thể chiều cao của họ không bằng nhau, chỉ để áp mặt em xuống đệm. Những đường diềm đen trắng của chiếc váy hầu gái phấp phới đẹp đẽ trên làn da của em, và Heeseung dành một chút thời gian cho bản thân và cho phép đôi mắt của anh quét khắp cơ thể của Sunghoon— tuyệt đẹp . Chàng trai tháng mười hai nắm chặt tấm ga trải giường màu trắng khi chàng trai tháng mười vặn máy rung ở tốc độ một nửa, thầm ngưỡng mộ cái cách đôi chân dài xinh xắn của em run rẩy và cách miệng nhỏ của em siết chặt và căng ra như thể nó đang chờ đợi một thứ gì đó lớn hơn cả cái máy rung và lưỡi. lấp đầy nó.

Với khuôn mặt của Sunghoon áp vào giường của Heeseung, mông vểnh và lưng cong với một món đồ chơi bên trong em, đôi bàn tay xinh xắn nắm chặt ga trải giường màu trắng, mặc bộ đồ hầu gái mà Heeseung tặng cho em, sáng hôm nay thật hoàn hảo.

"Heeseung..." Sunghoon ngày càng mất kiên nhẫn. "Chơi em đi. Làm ơn-"

"Kiên nhẫn nào cưng," Heeseung nói với em, nụ cười lười biếng nở trên môi.

Heeseung nhanh chóng lấy lọ bôi trơn có hương vị quả mọng trên tủ đầu giường và đổ một lượng lớn lên tay. Anh xoa thứ chất lỏng đó lại với nhau và đảm bảo chúng được trải đều khắp dương vật của mình. Sau khi ném cái chai xuống sàn, anh tự tuốt cho mình vài cái, mặc dù nó chậm một cách khổ sở đối với Sunghoon. Sau đó, anh vén chiếc váy hầu gái ra một chút, để lộ má mông mịn màng của Sunghoon. Sunghoon rên rỉ khi Heeseung lấy máy rung ra khỏi người em, tắt nó đi lần nữa và ném nó xuống sàn. Họ có thể giải quyết việc làm sạch tất cả những thứ đó sau.

"Anh ơi bao cao su?"

"Chết tiệt."

Và Sunghoon nỉ non. "Cảm ơn anh."

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top