[Trans] Friendly Fling [Part 1], JeTi
Part 1
Tiffany chậm rãi mở mắt ra, cô đang nằm bên dưới một tấm khăn trải giường và một cánh tay đặt trên thân người cô. Khăn trải giường của Jessica và cánh tay của Jessica. Jessica vẫn đang nằm ngủ như một tảng đá, thậm chí là nếu có một tên trộm đi vào nhà cô ấy ngay lúc này đây thì có lẽ cô ấy vẫn sẽ xin hắn cho thêm năm phút nữa để ngủ. Tiffany chớp chớp mắt vài cái để xua đi sự ngái ngủ. Lòng bàn chân của cô đang trở nên ngứa ngáy do một mảnh áo bằng ren nào đó ở dưới chân, vì thế cô liền dùng những ngón chân của mình kẹp lấy mảnh áo đó và đưa chân ra bên ngoài khăn trải giường để thả nó xuống sàn nhà. Những mảnh quần áo vương vãi, có lẽ là quần áo của cô, có lẽ là quần áo của Jessica, cũng có lẽ là quần áo của ai đó khác. Mà dù sao thì cô cũng chả muốn biết.
Khi tầm nhìn của cô trở nên rõ ràng hơn một chút và các giác quan của cô cuối cùng cũng sống dậy được phần nào, cô mới để ý thấy một dấu đỏ lớn trên cổ Jessica. Gương mặt cô vẫn giữ nguyên nét biểu cảm như lúc nãy khi cô vừa thức dậy. Mặc dù cô cũng có chút cười nhạo về việc cô dường như không thể tỏ ra ngạc nhiên được nữa. Thành thật mà nói, hai chữ ‘ngạc nhiên’ và bao từ ngữ họ hàng thân thuộc của nó đã không còn trong từ điển của cô nữa rồi kể từ khi cô bắt đầu chuyện này với Jessica.
Bàn tay trái của cô uể oải thò ra khỏi chăn và đưa lên cổ Jessica để lướt chạm vào dấu ấn đó. Dấu ấn đó hẳn là chỉ mới gần đây thôi bởi vì Jessica đã vô thức nhíu mày lại, dù cô ấy vẫn không chịu mở mắt ra. Nó hẳn là vẫn còn nhoi nhói một chút, dấu ấn đó. Cô ta hẳn là đã cắn Jessica rất mạnh, cô gái đó. Jessica hẳn là đã hét lên hết cả hơi sức. Jessica hẳn là đã đá cô gái đó ra khỏi chiếc giường này, chiếc giường mà hiện giờ Jessica và Tiffany đang cùng nằm ngủ đây. Jessica hẳn là đã phải mặc một chiếc áo cổ lọ vào sáng hôm sau. Jessica hẳn là đã trông giống như một bông hoa tulip màu vàng với mái tóc vàng óng của cô ấy và chiếc áo cổ lọ của cô ấy. Tiffany mỉm cười vì ý nghĩ đó, nhưng không hiểu vì sao bụng cô cứ quặn xoắn lại trước hình ảnh của dấu ấn đó. Cô cảm thấy như muốn đá Jessica ra khỏi chiếc giường này và bịt chặt miệng cô nàng lại bằng chiếc áo cổ lọ của cô ấy cho đến khi cô ấy không thể thở được nữa. Nhưng thay vào đó, cô lại ấn ngón tay trỏ của mình mạnh hơn vào dấu ấn đó.
“Ouch, đó là một cách hay ho để đánh thức mình đó hở?” Jessica mở mắt ra và giữ cho chúng tập trung nhìn vào Tiffany, người hiện giờ đang nhìn cô chằm chằm với một nét biểu cảm không thể đọc được trên gương mặt cô ấy.
“Cậu có thể bảo Yuri đừng có tùy tiện cắn cậu khi hai người làm chuyện đó không?”
“Tại sao?”
“Bởi vì mình không hề cảm thấy dễ chịu khi đầu tiên phải nhìn thấy bất cứ một dấu ấn yêu đương nào mà người tình của người tình của mình đã để lại trên người cô ấy lúc mình thức dậy vào buổi sáng.”
“Đây không phải là một dấu ấn yêu đương. Chỉ đơn thuần là một cái dấu thôi.”
“Sao cũng được.”
“Ghen à?”
Tiffany không trả lời câu hỏi của Jessica trong khi cô vẫn đang nhìn chằm chằm Jessica. Bàn tay cô rời khỏi dấu ấn đó và tiến dần lên đến sống mũi của Jessica trước khi di chuyển về phía nam, xuống tới đỉnh mũi của cô ấy, xuống tới cánh môi trên mỏng mảnh của cô ấy, xuống tới cánh môi dưới hồng hào của cô ấy, xuống tới cái cằm nhỏ của cô ấy. Ánh mắt cô di chuyển theo bàn tay cô xuyên suốt cuộc hành trình phiêu lưu khám phá của nó. Nếu như không kể đến lối sống bừa bãi của cô ấy, thì Jessica trông chính xác giống như những gì Tiffany vẫn tưởng tượng về hình ảnh một thiên thần.
Jessica không hỏi Tiffany gì thêm nữa. Dù sao thì cô cũng không phải kiểu người hay tò mò về chuyện của người khác. Cô nhắm mắt lại một lần nữa, để cho bàn tay Tiffany đi đến bất cứ nơi nào Tiffany muốn. Dù có thừa nhận hay không, có nhận thức được thời điểm nó đã xuất hiện hay không, thì cô cũng đã thực sự bắt đầu có cảm giác này đây, vô cùng thoải mái dễ chịu dưới sự đụng chạm của Tiffany. Cái cách Tiffany chạm vào Jessica khiến cho cô cảm thấy như cô đang đeo một tấm biển đề dòng chữ ‘Dễ vỡ. Cẩn thận nhẹ tay.’ trên cổ mình. Tiffany chạm vào Jessica giống như cái cách mà một người mẹ chạm vào đứa bé con của mình, yêu thương âu yếm làn da láng mịn đó. Tiffany chạm vào Jessica giống như cái cách mà Jessica đối xử với đôi giày Balenciaga của mình vậy.
Vẫn còn buồn ngủ, cô kéo Tiffany vào sát hơn nữa trong vòng tay mình. Sự thiếu vải của họ cho phép Jessica cảm nhận được làn da của Tiffany đang áp vào làn da của chính mình, và cô thấy cảm kích vì hơi ấm mà Tiffany đang tỏa ra. Tiffany tự rúc người vào lòng Jessica và vùi đầu mình vào trong hõm cổ của cô ấy, nơi có một dấu ấn đáng ghét đang hiện diện. Thẳng thắn mà nói, dù cho dấu ấn đó có khiến cô khó chịu nhiều đến mức nào đi chăng nữa, thì nó vẫn không bao giờ có thể đủ để tách Tiffany ra xa khỏi Jessica được. Thế nên cô đành làm cái điều mà cô có thể làm được tốt nhất, đó là phớt lờ đi tất cả mọi thứ và giữ lấy Jessica bên cạnh cô thật lâu đến mức có thể. Họ cứ nằm lười trên giường như thế cho đến tận trưa thì Jessica đột nhiên nhớ ra là cô có một cuộc hẹn với Yoona, là cô gái đã làm vấy bẩn chiếc áo sơmi trắng của Jessica bằng những dấu son môi màu đỏ của cô ta và tưới đầy người Jessica bằng những mùi nước hoa nức mũi đắt tiền của cô ta. Nó cũng chẳng giúp được gì nhiều khi mà chính Sunny là người đã mua cho Jessica chiếc áo sơmi trắng đó. Tiffany nhớ có một hoặc hai lần gì đó, Jessica kể cho cô nghe là Sunny đã hất đổ tất cả mọi thứ như thế nào khi những chuyện như thế xảy ra. Dù sao thì Jessica cũng chẳng biết là liệu Tiffany có hất đổ tất cả mọi thứ khi cô kể cho cô ấy nghe những chuyện như thế hay không.
Bây giờ thì hãy lưu ý điều này, Jessica không phải là một kẻ ngoại tình. Cô ấy không hề phản bội Tiffany, Yuri, Yoona hay Sunny hay bất cứ ai trong số những cô bạn gái trong quá khứ lẫn tương lai của cô ấy. Cô ấy hẹn hò với tất cả bọn họ cùng lúc một cách công khai và kiêu hãnh. Đối với Jessica, tình yêu chưa bao giờ tồn tại, với bất cứ cô bạn gái nào của cô. Và khi mà bạn không thể tìm được tình yêu thì bạn sẽ khao khát có được người bầu bạn. Cô thích sự bầu bạn của họ và chỉ có thế mà thôi.
Khi Jessica và Tiffany có buổi hẹn hò chính thức đầu tiên của họ, Jessica đã tuyên bố với Tiffany rằng Tiffany chính là ‘bạn-tình’ của cô ấy. Đó là tất cả những gì về họ, một cuộc tình tạm bợ. Nói một cách trần trụi thì là, tình tạm bợ. Nói một cách hoa mỹ thì là, bạn-tình. Tiffany nhận thức rất rõ rằng họ sẽ không bao giờ tiến xa hơn được chút nào so với mức quan hệ này, nhưng có cái gì đó ở Jessica mà làm cho cô ấy trở nên quá đỗi tuyệt vời và cuốn hút trong mắt cô. Có lẽ chính là cái cách Jessica mang sữa và bánh hamburger đến tận cửa nhà cô và đưa cho cô bữa sáng đến tận giường ngủ. Có lẽ chính là cái cách Jessica hôn lên từng đầu ngón tay của cô, hai mắt cá chân của cô và tất cả mọi nơi trên thân thể cô. Có lẽ chính là mùi hương của Jessica sau khi cô ấy thức dậy. Chỉ có chúa mới biết.
Jessica giống như một cái lỗ đen bằng con người. Jessica bí ẩn nên cô ấy nguy hiểm. Jessica hút lấy Tiffany vào, ngày càng sâu hơn cho đến khi Tiffany không còn biết mình đang làm gì nữa. Jessica chắc chắn không phải là một thứ tốt đẹp. Không phải một thứ tốt đẹp. Không phải một thứ tốt đẹp.
Và Tiffany đang bắt đầu dâng tràn mọi cảm xúc của mình một cách không thể kiểm soát và một cách vô vọng vì cái thứ chẳng mấy tốt đẹp này. Không phải một thứ tốt đẹp.
***
“Jessica, chúng ta chấm dứt chuyện này đi.” Tiffany thốt ra những từ đó trong khi cả hai người họ đang nằm trên ghế sofa cùng nhau.
Jessica siết chặt hai cánh tay mình quanh người Tiffany, cô hít một hơi thật dài và mùi hương ngọt ngào của Tiffany liền lấp đầy buồng phổi của cô cũng như tâm trí của cô, khiến cho cô không còn thực sự chú tâm vào những gì Tiffany đang nói.
Tiffany có mùi hương giống như một cô gái đến từ vùng thôn dã. Jessica thường nhắm mắt lại và tưởng tượng ra Tiffany với một chiếc mũ rơm, váy dài cùng áo len của cô ấy, và cô ấy mang theo bên mình mùa hè của một làng quê và làn gió của nó trong tóc cô ấy, vì thế cô ấy có mùi hương giống như khu vườn hoa spider lily của mẹ cô và hũ mật ong của em gái cô. Xinh đẹp một cách không có chủ tâm và quyến rũ một cách tuyệt đối. Nếu có bất cứ một ai trông giống như thế và có mùi hương như thế, Jessica chắc đã phải đứng cách xa họ ít nhất là mười bước chân, cảm thấy kinh tởm. Nhưng đây lại là Tiffany, mọi thứ tự khắc đều trở nên tốt đẹp. Jessica mỉm cười trước cái suy nghĩ rằng chỉ mỗi mình Tiffany của cô mới có thể thực sự hoàn hảo với một hình ảnh kỳ quặc đến như thế.
“Cậu đang nói gì vậy?” Cô hỏi một cách lơ đãng.
“Mình muốn nói là mình không thể tiếp tục chuyện này được nữa. Cái chuyện mà chúng ta đang làm đây. Một cuộc tình tạm bợ, đó là cách cậu gọi nó mà đúng không? Mình đã nghĩ là mình rất ổn với tất cả mọi thứ, với Yuri, với Yoona, với Sunny, với những mùi hương của họ trên người cậu, với những vết son môi của họ trên người cậu, với những mảnh quần áo của họ trên giường cậu, với những dấu ấn của họ trên cổ cậu. Đây không còn là một cuộc tình tạm bợ đối với mình nữa, Jessi. Nó đã phát triển. Tình cảm đã phát triển và mình cảm thấy bất lực. Điều này có lẽ nghe rất kinh hãi và phiền toái đối với một người như cậu, nhưng mình nghĩ là mình yêu cậu.” Tiffany nói từng từ một thật chậm rãi và rõ ràng. Cô thấy cảm kích vì lưng cô hiện giờ đang quay về phía Jessica, bằng không thì chỉ một ánh nhìn để thấy được Jessica xinh đẹp và hấp dẫn đến mức nào, mọi cảm xúc của cô có thể sẽ bùng lên chiếm ưu thế và khiến cô e sợ về những lời nói này, là điều mà cô phải cần đến rất nhiều dũng khí để thậm chí là bắt đầu câu đầu tiên của mình.
“Vậy thì, mình nên cảm ơn cậu, phải không nhỉ?” Sự nhận thức này đã giáng một cú thật mạnh vào mặt Jessica, cô đang bắt đầu hiểu được những gì Tiffany đang nói.
“Cậu không cần khách sáo. Vậy nên chúng ta hãy chấm dứt chuyện này trước khi mình phải trốn vào trong một góc và khóc đến cạn nước mắt.”
“Chấm dứt… chuyện này ư?”
“Mình không hề hối tiếc những gì chúng ta đã có. Mình không hề hối tiếc bất cứ một điều gì cả. Cậu tuyệt vời trong mắt mình nhưng mình bắt đầu không thể hình dung ra chúng ta ở bên nhau được nữa rồi.”
“Ý cậu là sao?”
“Jessi, nó vẫn ổn nếu như nó chỉ là một cuộc tình tạm bợ, nhưng đối với mình thì hiện giờ nó chính là tình yêu. Mình không thể yêu một người không biết được bao nhiêu là đủ. Mình không thể để cho bản thân mình chìm đắm trong tình yêu với cậu khi biết rằng mình vẫn là không đủ đối với cậu.”
“Ô.”
“Ừ, ô. Vậy nên chúng ta hãy chấm dứt tất cả trước khi mình rơi quá sâu đi.”
“Okay. Nhưng ít nhất hãy ở lại với mình cho đến ngày mai nhé.”
“Okay.” Như đã trông đợi, Tiffany không một chút ngạc nhiên khi Jessica tiếp nhận chuyện này quá dễ dàng đến vậy. Cô vẫn luôn biết rằng đối với Jessica, tình yêu chẳng là gì khác ngoài một lý thuyết, cho nên hoàn toàn có thể hiểu được khi cô ấy đón nhận trái tim của người khác một cách không suy nghĩ. Tuy nhiên, Tiffany cảm giác tâm trạng cô cứ chìm rũ xuống giống như một quả bong bóng bị xì hơi. Có lẽ những gì họ đã có thực sự chỉ là một cuộc tình tạm bợ. Một mối quan hệ kiểu bạn-tình, nếu nói thế có thể giúp ích được thêm chút gì đó.
Jessica kéo Tiffany đến sát vào người mình hơn và siết chặt cánh tay phải của mình hơn nữa trên cổ Tiffany. Cô dịu dàng hôn lên bờ vai của cô ấy và rồi hôn lên bàn tay đang quấn lấy bàn tay của chính cô. Một đợt cảm xúc trộn lẫn chạy xuyên khắp cơ thể cô. Buồn bã có, tức giận có, tội lỗi có, nghi ngờ có, ngẩn ngơ có. Và còn có một thứ gì đó khác nữa, mà cô vẫn chưa biết phải định nghĩa nó như thế nào. Tất cả mọi thứ cùng kết hợp lại với nhau khiến cô cảm thấy như muốn đập cho chính mình một trận, vì đã để Tiffany vụt trôi ra khỏi tầm tay mình dễ dàng như thế, hoặc thậm chí hay hơn nữa là đi tìm một chiếc cầu ở đâu đó để mà nhảy xuống.
Tiffany. Tiffany vẫn thong thả tận hưởng cái cảm giác khi cơ thể họ cọ xát vào nhau một cách vô cùng hoàn hảo và cái cảm giác khi Jessica vô cùng cẩn thận ôm lấy cô trong vòng tay mình. Tiffany đang sẵn sàng để từ bỏ, bắt đầu từ ngày mai.
Dù sao đi nữa thì một cuộc tình tạm bợ cũng không nên được nhớ đến.
“Ít nhất thì cái ghế sofa này cũng có mùi giống mình.” Tiffany lầm bầm khẽ nói với chính mình, nhưng cô biết là Jessica cũng nghe được, khi thấy rằng họ hiện giờ đang ở gần nhau đến mức nào. Lần này, với thanh âm lớn hơn một chút, cô thử tạo ra một câu nói đùa nho nhỏ để vực dậy tâm trạng của họ, “Giường ngủ của cậu có mùi giống Sunny. Cậu nên đem nó đi giặt đi.”
Jessica khẽ cười. Lần đầu tiên trong đời mình, Jessica không biết dùng từ ngữ nào để tạo thành một câu trả lời.
TBC…
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top