Conclusion 48: All Things Sacred: Part One
Hắn thấy lời mời gọi.
Đôi môi hồng thanh tú lấp lánh, hàng lông mi dày cong nhíu lại với nhau, lưng cô cong lên để tiếp xúc với hắn.
Cô không chỉ dâng hiến miệng mình mà là cả cơ thể mình.
Gods, toàn bộ con người của cô ấy.
Hắn không biết nhận món quà này như thế nào, vậy nên hắn không cố, chỉ cúi người để tôn thờ nữ thần bé nhỏ của hắn, Cetra Venificulla của hắn.
Hắn vẫn chần chừ trước khi ấn đôi môi trắng lên môi cô.
- Aeris, tôi- tôi muốn điều này, vô cùng muốn và đã từ lâu. Gods... nếu tôi quá nhanh- - Hắn nói vào miệng cô, cảm nhận hơi thở ấm nóng run rẩy của cô.
- Sssh – Lời đáp đi kèm với cảm giác ngón tay cô luồn vào trong tóc hắn. Cô lên tiếng lần nữa, mở mắt để nhấn mạnh – Chúng ta đang ở cùng nhau. Đó là toàn bộ vấn đề.
Hắn đã có sự cho phép của cô để lí trí trượt đi và lạc lối, tan chảy với cô hoàn toàn, nhưng hắn vẫn không hoàn toàn chắc chắn tâm trí ngây thơ của cô nắm bắt được điều hắn đang nói đến.
Well, cô sẽ biết được nếu tiếp tục nhìn hắn như thế.
- Có điều gì em muốn tôi làm cho em lúc này không? – Hắn hỏi – Bất cứ điều gì- chỉ cần nói em thích gì.
Cô mỉm cười thẹn thùng:
- Chỉ là- đừng vội vàng, ok? Kể cả nếu-
- Sẽ không – Hắn nói – Tôi hứa.
- Và... em có thể cởi đồ cho anh không?
Hắn chưa bao giờ tìm hiểu sự kháng cự của mình với việc bị cởi đồ bởi bất cứ ai ngoài bản thân hắn, nhưng với cô, nó có vẻ là việc đúng. Cô đẩy đi sự phòng thủ của hắn như chỉ mình cô có thể, bóc trần cơ thể hắn với sự âu yếm của mình.
Cô bắt đầu với giáp vai của hắn, cởi khóa những mảnh kim loại nặng và nhấc chúng ra lần lượt từng cái. Hắn đứng lên, nhấc cô đứng lên cùng hắn, cho cô dễ tiếp cận với chuỗi nút buộc phức tạm bao gồm quần áo. Hai tay cô mở từng cái khuy cài áo khoác của hắn, rồi trượt tay bên dưới lớp da. Hơi ấm tỏa ra từ đầu ngón tay cô khi cô chạy hai bàn tay bên dưới cái áo khoác dài, và hắn giúp cô bằng cách xoay vai khỏi áo da nặng, để nó rơi khỏi hắn xuống một vũng nước đọng dưới chân họ.
Hắn không di chuyển, không kháng cự, nhưng hô hấp của hắn trở nên nhanh hơn khi cô bước đến gần hơn. Cô lạnh và ướt, nhưng động chạm của cô như ánh mặt trời, gửi đến khát vọng nhói như kim châm qua da hắn. Hai tay cô tiếp xúc với móc khóa của hai sợi dây da tối màu trên ngực hắn. Cô giải phóng hắn: từng bên một, lột đi chữ "X" màu đen hàn kín trái tim hắn.
Trong một khoảnh khắc, cô không tiến xa hơn, chỉ chạy tay trên da hắn. Tình yêu ở trong mọi cử chỉ, mọi cái chà nhẹ của ngón tay cô, một tình yêu mãnh liệt đến mức gần như trông thấy được- một sự chói sáng linh thiêng sáng hơn cả thế giới sau khi chết.
Hắn thất thần, bắt lấy bàn tay cô và ấn một nụ hôn chóng vánh vào phía trong cổ tay. Hắn nhận ra mình đang thở hổn hển và siết quá chặt những cái xương nhỏ như xương chim, nên hắn mềm đi và đưa bàn tay cô lên ngang môi, hôn vào từng đầu ngón tay.
Rồi hắn dẫn tay cô xuống thấp hơn, cảm nhận hơi nóng và lực ép của động chạm của cô. Cô đỏ mặt một cách xinh đẹp- hồng đậm, nhưng không đẩy ra kể cả khi hắn thả tay ra. Thay vào đó, cô mơn trớn hắn qua lớp vải dày, sự mềm mại của cô trên cứng rắn đang cáu kỉnh của hắn.
Một tiếng rên thoát khỏi hắn khi cô dừng lại.
Cô trượt hai ngón trỏ bên dưới dải dây dày ở thắt lưng hắn, chạy qua những tấc thịt lấm tấm mồ hôi bị thắt bởi đai da nặng. Hai tay cô mở khóa, nới lỏng tấm giáp bảo vệ bụng của hắn và thả rơi nó.
Cô quỳ xuống để nhìn điều mình đang làm khi cô xử lí những cái nút buộc không quen thuộc ở bốt hắn, và hắn chống từng chân lên một hòn đá gần đó, để một bàn tay trên đầu cô khi những hàng kẹp bật mở từng cái một.
Những ngón tay nhỏ tìm thấy những cái khóa ở đầu gối hắn. . . và cao hơn. Cô chậm lại những hành động vốn không vội vàng của mình khi mở những cái khóa ở đùi hắn: cô đang mỉm cười, thưởng thức những cái rùng mình của hắn.
Không còn gì trên người hắn ngoại trừ cái quần da căng, bàn tay cô trượt dọc chân hắn, lên chỗ cô đã mát xa không lâu trước đó. Chỗ đang bắt đầu đập rộn lên. Những ngón tay mở khóa quần hắn. Cô thật dịu dàng, không tạo ra một tiếng ồn sột soạt, từng cái răng cưa tách ra với từng tiếng click riêng rẽ, và trong một khoảnh khác đau khổ tinh thần thuần túy, hắn có thể cảm thấy hơi thở của cô ở trên- chỗ đó của hắn.
Khi đồ da trượt đi, hắn trở nên tự do, trần như nhộng.
Cô lại đứng lên, và hắn thấy cô đang tán thưởng mình. Cô gạt đi những sợi tóc rơi trên vai hắn, và không gì che khuất hắn, trần chuồng hoàn toàn cho sự tò mò ngây thơ của cô.
Cô cúi về phía trước và hôn lên ngực hắn. Hơi nóng lan tỏa từ chỗ đụng chạm, như một bông hoa nở ra bên dưới da hắn, những cánh hoa phất phơ trong cảm giác ngọt ngào trộn lẫn giữa kinh ngạc và khoái cảm.
Cơ thể hắn làm cô hài lòng.
Không chỉ một mình ham muốn.
---o0o---
Aeris bước lùi khỏi hắn và bắt đầu cởi nút váy của mình. Đôi mắt mèo của hắn mở ra, hắn ngăn cô lại, bao phủ cả hai bàn tay cô bằng một bàn tay của hắn.
- Liệu tôi có thể? – Hắn hỏi.
Cô lại đỏ mặt, nhưng gật đầu.
Túm lấy hai vai cô, hắn để cô ngồi lại xuống đất. Quần áo ướt giờ trở nên lạnh, và chỉ sự hứng tình giữ cho cô không cảm thấy lạnh, nhưng cô đã phải chờ đợi quá lâu để vội vàng với nó, và Sephiroth, như hắn đã hứa, đang không chút vội vàng.
Hắn bắt đầu từ dưới cùng. Hai bàn tay dài và trắng của hắn dịu dàng, bàn tay của một nghệ sĩ, mềm và thận trọng. Hắn không hề chạm vào da cô, nhưng cô cảm nhận được hơi ấm của sự hiện diện của hắn, cái lạnh của quần áo ướt bị bóc mở. Hắn biến hành động cởi đồ trở nên nhục dục một cách đẹp đẽ và thanh nhã, hắn quan sát mặt cô khi thưởng thức từng khoảnh khắc căng thẳng và thả lỏng khi từng cái nút rời ra, từng cái rào chắn nhỏ bị chinh phục, từng cuộc chinh phục được kỉ niệm bằng việc chất vải dãn ra tới giới hạn mới của nó.
Từng tấc thịt của cô đều nổi da ga, nhưng nó chẳng liên quan gì tới cái lạnh từ quần áo cô, mà đúng hơn là từ ngọn lửa chất lỏng đang dựng lên trong nơi thầm kín nhất của cô.
Hai đùi cô giờ đã phơi ra với hắn, và cô cảm nhận ngón tay hắn run rẩy: lí trí của hắn gián đoạn một khoảnh mờ nhạt nhất khi hắn di chuyển lên cao hơn, giật ra những cái cúc giấu đi áo lót của cô. Cô chuẩn bị ứng phó với sự thất vọng của hắn. Lựa chọn áo lót của cô luôn tuân theo thực tế, không phải mộng mơ. Dù đó cũng sẽ không thành vấn đề cô đã mặc gì ra ngoài bởi vì việc hành tẩu và hiếm khi tắm rửa đã khiến chúng bị sờn, mất màu và ướt mồ hôi.
Hắn có vẻ không để ý, như thể mắt hắn đang bỏ qua phần đó của cô, di chuyển lên rốn cô và những cái xương sườn. Hắn thay đổi chiến lực khi hắn chạm vào ngực cô, không còn mở tấm vải ra sau từng cái cúc bật mở, đơn giản kéo mở từng cái và để cái váy biến thành hai mảnh. Khi hắn xong việc, hắn lần một ngón tay xuống khe ngực cô, cô nhắm mắt lại, vui khoái trong những cơn rùng mình hắn gửi vào cô. Ngón tay hắn lại lần lên trên, đến hõm cổ cô, và cô cảm nhận sợi dây nhỏ ở cổ rời đi. Hắn nghiêng người về phía trước, một cách im ắng vì thiếu đồ da, chôn bàn tay vào tóc cô, nghiêng đầu cô sang một bên khi những ngón tay dài sâu xuống lớp tóc nâu mềm, mát xa da đầu cô bằng những vòng tròn chậm. Nơ buộc tóc hồng của cô rời đi trong một hơi thở, và hắn chỉnh đầu cô lên cao hơn để hắn có thể cởi cái nơ bên dưới.
Chỉ khi đó, khi mái tóc ướt của cô được tự do khỏi bím tóc xoắn và xõa quanh mặt cô, hắn mới chuyển sự chú ý trở lại váy của cô.
Hắn giật mở nó một cách thô bạo chỉ trong một động tác, để hắn nhìn chằm chằm xuống bầu ngực cô.
Aeris cố che người bằng hai bàn tay, nhưng hắn giật chúng ra, tạo một tiếng không đồng tình nhỏ.
Cô bắt đầu ngồi dậy, muốn xin lỗi cho vẻ bề ngoài của mình, giải thích về sự cần thiết giữ gìn năng lực chữa lành cho những thứ quan trọng hơn quần áo.
- Em biết mình hẳn phải trông kinh khủng. Em- - Hắn đặt ngón tay lên môi cô khiến cô im lặng.
- Tôi xin lỗi – Hắn nói. Bàn tay hắn xuống thấp hơn, lần theo sợi dây xuất hiện ở bên cạnh, mặt bị sờn gần như đã mòn. Hắn khum lấy bầu ngực, và nói với món đồ lót nhỏ đã rách nát – Nếu cô ấy bị tổn hại, thì đó là lỗi của tôi. Nếu không phải vì tôi, cô ấy đã có thể ở lại an toàn trong một ngăn kéo ở Midgar.
Rồi hắn nhìn lên, xin lỗi bởi mọi thứ bằng mắt.
- Cô ấy không muốn an toàn ở trong Midgar. Cô ấy muốn ở với anh.
Hắn chậm rãi nhắm mắt lại, mỉm cười bâng khuâng với thứ hắn thấy bên dưới mí mắt mình rồi thả cô ra, Aeris nằm trở lại, cảm nhận ánh sáng trong mắt hắn khi cô cởi cái áo lót ra cho hắn và trượt nó khỏi vai, cho hắn thấy bầu ngực trong mềm mại của mình, hai đầu núm vú đã săn cứng. Cô nghe thấy tiếng thở của hắn trở nên nhanh và rời rạc.
- Em tha thứ cho anh – Cô thì thầm, móc hai ngón cái vào bên dưới cái quần lót đơn giản và bằng cách nào đó mòn xơ cả chỉ của cô.
Hai bàn tay phủ lên tay cô, ngăn cô lại.
Hắn giữ cô như thế trong một lúc, đôi mắt nhắm hờ của hắn lấp lánh nhìn xuống cơ thể cô. Cô thấy hắn mở to mắt, đầy hi vọng và có chút hồi hộp.
Mái tóc màu bạc trượt về phía trước, cô cảm thấy sức nặng như chất lụa trên nơi nữ tính của mình. Hắn chậm rãi kéo xuống mảnh đồ nhỏ một cách tra tấn, di chuyển lười biếng như đang mơ, cuộn nó lên một cách chuyên nghiệp trên hông đã nâng sẵn của cô. Nó trượt xuống đùi cô, qua cẳng chân cô, xoắn lại thành một cái nút nhỏ vào lúc hắn kéo nó ra.
Cô nằm trong chốc lát, mắt nhắm và chờ đợi.
- Aeris... tôi phải dừng lại – Giọng hắn nghe căng thẳng - Tôi phải cẩn thận. Tôi không muốn làm đau em- - Hắn nói giống như với bản thân hơn là với cô, mặt hắn nhăn nhó với ham muốn hoàn toàn khác. Aeris cảm thấy một nỗi dằn vặt vì sợ. Hắn rất, rất mạnh hơn cô, và cô, hơn bất kì ai, biết chính xác 'những ngày tồi tệ' của hắn sẽ thế nào.
- Seph- - Khi cô chạm vào hắn, cơ bắp trên cánh tay hắn cứng lại như thép – Lần này đặc biệt. Hãy làm nó nhẹ nhàng. Ngày nào đó, chúng ta sẽ-
Hắn chộp lấy vai cô và đẩy cô xuống đất. Toàn hàm răng hắn nghiến lại.
- Không! - Aeris thét lên, với tiếng hét kinh hãi của cô, cái liếc mắt nửa điên dại bị rút đi.
- Tôi xin lỗi! – Hắn nói, thả cô ra và lui lại – Tôi xin lỗi. Tôi không- thực sự làm đau em phải không? Tôi không cố ý-
- Không sao. Em biết anh đang cố gắng – Cô thì thầm. Cô ngồi dậy và tiếp cận hắn, gạt một bên tóc mái của hắn khỏi mặt – Đến với em.
Cô nắm lấy hai bàn tay hắn và đứng dậy, và hắn đi theo cô một cách ngoan ngoãn.
---o0o---
Cô dẫn hắn xuống dòng nước sạch, ấm và linh thiêng như trong bụng mẹ.
Cơ thể hắn săn chắc và mạnh mẽ, màu trắng và bạc trong một không giàn đầy ánh sáng vàng và hàng ngàn cầu vồng lấp lánh. Giờ hắn đang ở trong thế giới của dân tộc cô, không phù hợp và vẫn chưa thuộc về: một điểm trung tâm, như hắn là điểm trung tâm của trái tim cô. Cô có thể tha thứ mọi điều cho hắn, yêu hắn bất kể, và kể cả với, nhiều lỗi lầm của hắn.
Sự ấm áp của cái hồ khiến nước có vẻ giống một phần thêm của cơ thể họ, từng gợn sóng, từng đợt sóng trở thành mơn trớn được chia sẻ, làm tình mà không hề đụng chạm. Hắn theo cô bước xuống, theo cô xuống sâu hơn cho đến khi nước đến eo hắn, hắn dừng lại trong khi cô bơi một chút để hồ nước làm ấm da cô. Cô lặn xuống đáy, nhìn những biểu tượng Cetra lấp lánh quanh cô như những ngôi sao vàng. Chúng gần như ngâm nga bằng phép thuật.
Cô chạm vào một trong số chúng, và hình chạm sáng lên bên dưới tay cô, và đột nhiên cô biết tại sao cô đã đưa hắn xuống nước mặc dù cô cần hắn vô cùng nhiều như hắn cần cô.
Cô muốn gột rửa hắn, trong nơi linh thiêng này. Gột rửa đi nỗi đau của hắn, sự cô đơn, giận dữ và hổ thẹn của hắn, và dẫn hắn đi vào một cuộc sống mới.
Cô quay lại trong nước và ngoi mặt lên, tóc cô dập dờn ra sau, bám vào đầu cô một cách mạnh hơn. Cái đó sẽ thay thế cho khăn đội đầu của một nữ tu.
Với sự thúc đẩy của cô, hắn cúi xuống, quỳ một chân bên dưới cô. Tóc hắn duỗi thẳng xuống, tỏa ra cuồn cuộn như một đám mây bằng bạc bên dưới nước. Cô khum một vốc nước sạch, thấy mặt mình dập dờn trên mặt nước.
- Nước này là tinh sạch, tình yêu của em – Cô nói – Nếu anh đồng ý, nó sẽ dạy anh trở nên vừa mềm mỏng vừa mạnh mẽ.
Cô đã trông đợi hắn sẽ bối rối và hơi kháng cự với sự biểu đạt, nhưng khi nước chảy trên mái đầu trắng bạc của hắn, hắn chỉ thở dài: một âm thanh ngân vang kì diệu. Khi nhìn lên cô lần nữa, hắn mỉm cười. Môi hắn cong lên không phải vẻ móc mỉa tàn nhẫn, mà là một nụ cười thật sự, bắt nguồn từ trong đôi mắt mèo của hắn và lan tỏa ra.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top