Chương 19~

Ngày hôm qua "chung sống hòa thuận" với Bạch Hiền khiến tâm trạng Phác Xán Liệt vô cùng tốt. Bước vào công ty, Xán Liệt cảm thấy dường như sau một đêm đám nhân viên kia đều trở nên đáng yêu hơn rất nhiều.

"Chào Tổng giám đốc Phác!"

Gặp Phác Xán Liệt, đám nhân viên nhỏ bé nơm nớp lo sợ chào hỏi anh. Sau đó xảy ra một chuyện trước giờ chưa từng có, Phác Xán Liệt nở nụ cười. Phác Xán Liệt lại có thể cười với bọn họ! Làm việc trong công ty lâu như vậy, cho đến tận bây giờ ngoài vẻ mặt tức giận hằm hằm của anh ra bọn họ chưa từng thấy một nét mặt nào khác, còn tưởng rằng cơ mặt anh đã bị hoại tử hết rồi, không ngờ trong lúc sinh thời còn có thể nhìn được anh cười, thật sự là không uổng công sống trong cuộc đời này!

Nói Phác Xán Liệt cười rộ lên đúng là yêu nghiệt cũng chẳng có gì sai, đôi mắt hoa đào dài nhỏ lóe sáng lấp lánh, hàng lông mi rung động tựa như cánh bướm đang kích động, lập tức bay vào lòng người. Chết rồi, phía trước còn có hai nhân viên đi đứng không chịu nhìn đường va vào Xán Liệt...

Nhưng anh cũng không để ý, ngược lại ý cười còn càng thêm đậm. Tổng giám đốc Phác đang yêu! Không đầy mười phút sau, cả công ty đều truyền nhau tin này, đương nhiên là cũng truyền tới tai Tuấn Miên rồi. Nhưng làm bạn tốt nhiều năm với Xán Liệt, Tuấn Miên vẫn không quá tin tưởng anh sẽ yêu ai đó, có thể độ tin cậy của tin tức này cũng không cao. Nhưng lỡ như Xán Liệt thật sự đói khát thì sao? Cũng không phải không có khả năng này. Cân nhắc mãi, cuối cùng Tuấn mIên vẫn quyết định đi thực tế khảo sát một chút.

Trong văn phòng, Bạch Hiền còn chưa đến, một mình Xán Liệt ngồi trên ghế nhìn về phía bàn làm việc của cậu rồi ngây ngô cười, Tuấn Miên vừa đẩy cửa tiến vào đã nhìn thấy vẻ mặt si tình này của Phác XÁn Liệt

Chẳng lẽ thật sự giống như lời mọi người nói, Liệt đang yêu?

"Liệt, cậu đang cười cái gì thế?"

"Ai cần cậu lo?"

Phác Xán Liệt, cậu học được cái thói kiêu ngạo thế này từ khi nào vậy! Tuấn mIên cảm giác Xán Liệt thật sự có gì đó không bình thường.

"Nghe nói cậu đang yêu?"

Tuấn MIên hỏi một cách vô lại, vẻ mặt vô cùng nhiều chuyện.

Lần này Xán Liệt còn không thèm giơ nắm đấm về phía Tuấn mIên, mà chỉ nhíu mày cười xấu xa rồi hỏi ngược lại, "Đúng thì sao?"

Rõ ràng là thật rồi!

"Yêu ai?! Tớ có biết không?!"

Tuấn MIên đập hai tay lên bàn, cả người nghiêng về phía trước chất vấn Phác Xán Liệt.

Lúc này cửa văn phòng đột nhiên mở ra, Bạch Hiền bước vào, Xán Liệt nhìn thấy cậu thì ý cười lại càng sâu.

"Bạch Bạch, lại đây!"

"Bạch Bạch?!!"

Nghe Xán Liệt gọi Bạch Hiền như vậy, Tuấn mIên đột nhiên có một loại dự cảm, nhất thời cảm thấy "hoa cúc" của mình như thít chặt lại, rùng mình một cái.

BẠch Hiền không rõ chuyện gì nên cứ thế đi qua, Xán Liệt ôm chầm lấy eo cậu, cười nói với Tuấn Miên, "Giới thiệu một chút, bạch Hiền, Người! Yêu! Của! Tớ!"

Kim Tuấn mIên lảo đảo một cái thiếu chút nữa thì ngã lăn trên mặt đất, ánh mắt trừng lớn ước chừng tròng mắt sắp bay ra khỏi hốc mắt đến nơi rồi, miệng cũng há to đến cằm như muốn rớt xuống đất luôn. Nhìn Tuấn MIên như vậy, Bạch Hiền không thể không phì cười, vốn dĩ lúc Xán Liệt ôm lấy mình còn cảm thấy không ổn, lúc này tất cả đều bị sự quẫn bách của Tuấn mIên làm cho tan thành mây khói hết rồi. Bạch Hiền cười xấu xa một chút, vươn tay ra khép cằm Tuấn MIên lại, Phác Xán Liệt còn càng kỳ quái hơn, trực tiếp lấy điện thoại di động ra chụp lại cảnh tượng có một không hai này.

"Cậu! Các cậu!"

Tuấn mIên cảm thấy hơi thở có chút gấp gáp, cả người đều không ổn. Cái gì gọi là cấu kết với nhau làm việc xấu, cái gì gọi là trọng sắc khinh bạn! Tuấn mIên  hắn hôm nay xem như đã hiểu được rồi.

Bị hai người đả kích cho thương tích đầy mình, còn đôi vợ chồng họ Phác ở bên cạnh cười đến phát run cả người.

Phác Xán Liệt! Cậu chứ chờ đấy! Hai người các cậu, dám bắt nạt một mình tôi! Xem tôi gọi viện binh đến đi!

"Tuấn MIên, gì vậy?"

CHung Đại rõ ràng còn chưa tỉnh dậy, giọng nói có chút lười biếng.

"xán Liệt và Bạch Hiền đang yêu nhau!"

Tuấn MIên nói xong chợt nghe thấy đầu kia điện thoại truyền đến một tiếng "bịch", không cần phải nói, khẳng định là Chung Đại đã ngã lăn trên mặt đất rồi.

"Chờ chút, tớ lập tức đến ngay!"

Nghe tiếng cúp máy ở đầu kia điện thoại, Tuấn Miên nở một nụ cười. Biết rõ chính là sẽ có phản ứng như thế mà, mọi người đối với việc chung thân đại sự của các anh em đều là rất quan tâm, lúc này Phác Xán Liệt đột nhiên như vậy làm sao có thể buông tha đây! Tuấn Miên lần lượt gọi điện thoại thông báo cho từng người từng người, quả nhiên chưa đầy mười lăm phút sau, ba người Chung Đại, Chung Nhân, Diệc Phàm đều có mặt đầy đủ.

"Chung Đại, cậu thật sự ngã từ trên giường xuống sao?"

Bọn họ vừa gặp nhau, Tuấn MIên đã lập tức trêu đùa.

"Vẫn xem như tớ còn tốt chán, lúc cậu gọi điện cho Diệc Phàm, anh ấy còn đang đánh răng, nghe xong trực tiếp nuốt luôn cả kem đánh răng xuống ấy."

...

"Liệt đâu?"

Diệc Phàm quyết định chuyển hướng đề tài, dù sao bản thân lớn bằng từng này rồi còn chưa bị chê cười như vậy bao giờ đâu, Phác Xán Liệt, cậu nói xem, cậu nên bồi thường anh đây như thế nào hả?!!

Trong văn phòng, Phác Xán Liệt nói với Bạch Hiền, "Em chuẩn bị tâm lý thật tốt đi, cả tiểu đội chắc chắn sẽ tới đấy."

Vừa dứt lời đã nghe thấy tiếng bước chân dồn dập từ ngoài cửa truyền vào, ngay sau đó thấy được ba cái đầu quen thuộc.

Đến thật đúng là nhanh mà! Xán Liệt cười cười, sau đó chuyển ánh mắt về phía Bạch HIền, cậu dường như chút không để ý, vẻ mặt vẫn lạnh nhạt như vậy.

Thấy mấy người chen chúc bước tới, cậu gợi lên một nụ cười trêu tức, đi về phía trước vài bước. Không đợi mấy người kia mở miệng, Bạch HIền đã tự lên tiếng trước, "Bọn tôi đang hẹn hò, đúng vậy. Là lâu ngày sinh tình, anh ấy theo đuổi tôi, lần đầu tiên thổ lộ là ở phòng khám của Kim THiên Di, hiện tại đã phát triển đến mức cùng lên giường, về sau ai trên ai dưới cũng đã định rồi, còn cái gì muốn hỏi nữa không?"

Bạch HIền, cậu thật đúng là anh hùng mạnh mẽ ghê, chỉ với mấy câu nói đã hạ gục ba người kia ngã lăn trên mặt đất rồi.

"Click!"

Tiếng động vang lên chớp nhoáng,Xán Liệt nhìn màn hình di động mà bật cười, cái này là hoàn toàn chết đứng rồi.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~


Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top