Thích em, đơn điệu mà kiên cố

  Bên cạnh tôi có rất nhiều người kinh ngạc vì tôi thích Dịch Dương Thiên Tỉ. Bọn họ bên tai tôi cứ một tiếng rồi một tiếng chửi mắng em, tôi cũng chỉ cười cười, tôi biết cái tôi thích chưa chắc người ta sẽ thích, bản thân tôi cũng không có quyền can thiệp vào sự yêu thích của người ta đối với em. Thế nhưng đương nhiên tôi luôn hi vọng người khác biết đến Thiên Tỉ tốt đẹp ra sao, hiểu chuyện như thế nào, ít nhất sẽ không đến mức mở miệng ra là dùng ngôn ngữ ác độc mắng em. Thực sự đã từ lâu muốn vì em mà viết một bài, cái này cũng không tính là một bài lảm nhảm, là kỷ niệm tôi thích em tròn 365 ngày. Đúng rồi, là vì sao mà tôi lại bắt đầu quan tâm đến em nhỉ? Cũng chẳng biết từ khi nào phát hiện ra bản thân bắt đầu thích em, mỗi một giây phút, tôi đều muốn viết lại cho chính mình. Chỉ mong nhiều năm sau này, một lần nữa đọc lại, khi đó vẫn còn thích một người là Dịch Dương Thiên Tỉ.

Đại khái, ngay từ đầu chính là bị một Thiên Tỉ không giỏi dùng lời lẽ mà lại mang tính cách mộc mạc chất phác hấp dẫn. Nội tâm trầm ổn, thế nhưng tôi lại phát hiện, Thiên Tổng không tranh không đoạt khi cười rộ lên lại biến thành một người con trai có cơn lê xoáy ấm áp mang ánh dương quang. Cái hình tượng cao lãnh chưa đầy ba giây đã bị đánh sụp rồi, ba người lén lút điên điên khùng khùng ngốc nghếch khi ăn cơm, đi đến đâu high đến đó. Chung quy vẫn là bản tính của khỉ con, thực sự rất vui vẻ được nhìn thấy em trong dáng dấp của một đứa nhóc.

Là một người viết thư pháp giỏi, từ nhỏ học nhảy hip hop, biến liện, ghi-ta, sáo hồ lô, đa tài đa nghệ, vừa theo trào lưu hip hop Hàn Quốc, lại vừa hát được dân dao "Thành nhỏ phía Nam", giây trước còn là Thiên Tổng cao lãnh, giây sau đã thành Dương Dương moe moe. Thế giới của tôi vì thế mà trở nên đáp ứng không xuể, mỗi ngày đều điên cuồng khoe khoang, an tĩnh ngại ngùng tự bản thân mình tán dóc. Mỗi khi nhảy, bản thân có hormone tràn đầy, từng hoạt động đều mang theo tiếng thét chói tai, từng nhịp trống đều là tự tin mà em khó lường tới. Mỗi khi hát đều giống như Hoàng Tử Nhỏ đứng trong tòa thành của chính mình, chưa hiểu được thế sự bể dâu. Tuổi của em là những bài hát sạch sẽ mà trong suốt, không có nồng nàn chân thành, thế nhưng khi tôi nhìn em hát tình ca ngọt ngào, đối lập như vậy, có thể đó mới chính là nguyên nhân khiến tôi cảm động. (*ý của đoạn này là đáng ra em mới có 15 tuổi sẽ hợp và nên hát những bài hát trẻ trung trong sáng, không cần vướng quá nhiều tình cảm, nhưng khi thấy em hát tình ca thì nhận ra ngọt ngào mà đối lập)

Mỗi lần nhìn em nhảy trên sân khấu, đột nhiên hướng về tôi mỉm cười... Gió xuân tháng 4 ấm áp quất vào mặt cũng chỉ là chuyện thường. Đúng vậy, đứa nhóc này hướng tôi mỉm cười, thực sự là tuyệt đến mức không thể tả. Bị tình cảm chi phối, người trở nên dễ dàng vui vẻ mà cũng dễ dàng thương tâm. Cho nên vừa nghĩ đến em, ý cười trong mắt cũng khó mà dấu đi. Cho nên mỗi hành động nho nhỏ đều có thể bị phóng đại thành một loại cảm động thật to, toàn bộ tuyến lệ hay nụ cười đều bị điểm phải. Nhưng tôi lại không ghét tâm hồn dễ bị tổn thương của mình, những thứ này đều là đụng tới Dịch Dương Thiên Tỉ mới có thể chạm tới.

Không biết là do các phương diện của em đều hợp ý tôi hay là do tôi quá mù quáng, đối với tôi mà nói, Thiên Tỉ đặc biệt tốt, nhưng có khả năng đối với người khác lại là điều không tốt đẹp. Những thứ này tôi đều biết a, sẽ có người lợi hại hơn em, càng nhiều tài hơn, vũ đạo sẽ tốt hơn, chữ viết sẽ đẹp hơn, nhưng trái tim tôi lại nhỏ bé chẳng chứa thêm nổi ai khác ngoài em, so với em càng có nhiều người tốt đẹp, tuyệt vời hơn. Giống như trong bức thư mà em viết, khi bạn dụng tâm chăm tưới cho hoa hồng thì đóa hồng đó đối với bạn chính là độc nhất vô nhị trên thế giới này. Bốn chữ Dịch Dương Thiên Tỉ này đối với tôi mà nói vô cùng đặc biệt, mềm mại mà ngây thơ.

Những thứ bên ngoài đều có thể sao chép hay làm lại, nhưng quang mang bên trong lại không ai có thể thay em ấy tỏa sáng. Là một Dịch Dương Thiên Tỉ thương yêu em trai hay lo lắng cho gia đình, là Dịch Dương Thiên Tỉ tại kỷ niệm hai năm mà đọc thư, là Dịch Dương Thiên Tỉ ở đâu cũng sẻ sủng Hạc mập, là Dịch Dương Thiên Tỉ vân đạm gió khinh nói "phải nhẫn", là Dịch Dương Thiên Tỉ cũng si ngốc đứng trước thần tượng của chính mình, là Dịch Dương Thiên Tỉ kéo quần che vết thương vì không muốn bị chúng tôi nhìn thấy, là Dịch Dương Thiên Tỉ toàn tâm toàn ý cúi gập lưng, là Dịch Dương Thiên Tỉ với từng cái vẫy tay chào, là Dịch Dương Thiên Tỉ vì bảo hộ người nhà mà thốt ra đôi lời, là Dịch Dương Thiên Tỉ chỉ yêu thích Kuma...

Một Dịch Dương Thiên Tỉ ưu tú như thế, bởi vậy mà tôi muốn trở thành một tôi tốt đẹp hơn, thậm chí có thể cùng em kề vai. Dịch Dương Thiên Tỉ, em chính là khiến tôi không một chút do dự mà đi đến bên cạnh, cũng nhịn không được mà muốn tiến bộ. Viết những thứ này, không phải vì lợi ích của ai, không phải muốn khoe ra Dịch Dương Thiên Tỉ có bao nhiêu tốt đẹp, có bao nhiêu hoàn mĩ, kỳ thực là do tôi muốn thông suốt một chút về lựa chọn của chính mình. Nếu có thể ở cao trung gặp gỡ, sau đó đứng trước em chính thức giới thiệu, vậy thì thực sự quá (x20 lần) tốt rồi. Tôi một bên thường hay nghĩ như vậy, một bên lại cảm thán trước sự kỳ diệu của tuổi trưởng thành, tốc độ trưởng thành của Thiên Tỉ nhanh như gió, rồi lại tự thở dài vì khoảng cách đối với em.

Trong một thời gian ngắn mà em trưởng thành, trở thành một thiếu niên có gu thời trang theo xu thế, cho nên tâm của ba mẹ như nước sông cuồn cuộn. Tôi hay nói: Thiên Tỉ còn cao nữa~ Thiên Tỉ phải ăn nhiều hơn nữa thì mới có thể mau lớn lên~ bên cạnh đó cũng cảm ơn em cho tâm hồn thiếu nữ này thêm chút nhiệt huyết, thế nên hiện tại không thể cứu vớt được nữa rồi. Dịch Dương Thiên Tỉ, đại khái là trái boom hormone, đem những năm tháng thiếu nữ của tôi chôn cất, rồi đội ngũ fans bạn gái càng ngày càng đông đảo. Vì vậy đại khái một ngày nào đó em sẽ có người con gái mà mình muốn nắm tay cả cuộc đời, tôi nhất định sẽ không chút do dự mà vui vẻ. Em chung quy đã là một Dịch Dương Thiên Tỉ nghĩ cho người khác đã quá lâu rồi, bất kể thời gian đó tôi bận rộn hay thảnh thơi, chẳng cần biết nhiệt tình có còn như lúc trước hay không, bất kể thời gian đó em có còn trong tầm mắt của tôi hay không, tôi vẫn sẽ một mực ủng hộ và chúc phúc. Có một số người căn bản là đã không thuộc về mình, được gặp gỡ đã là tốt đẹp. Cũng không biết cuối cùng người em thích là con gái nhà nào nữa.

"Tôi và em, gần thêm chút nữa cũng chỉ có thể là khoảng cách idol và fan, đối với tôi em là lòng thương yêu đầy ắp, mà, đối với em tôi bất quá cũng chỉ là một phần 10 triệu". Cái này chính là thứ tình yêu không cần hồi báo, tất cả đều ở trong lòng mà biết rõ. Cho nên Thiên Tỉ à, coi như đời này làm tỷ tỷ của em, kiếp sau phiền em nhớ kỹ nhất định phải tới cưới chị.

Sở dĩ, thích một người xa xôi mà chẳng thể thành, giống như thời gian trước khi bạn gặp người đó, tâm tình vô cùng tốt. Trước đây khi chưa được gặp em, có lúc tôi thực sự kích động thẳng tay mua vé máy bay đi Bắc Kinh, sau đó đứng xa xa liếc mắt rồi trở về. Nhưng tôi biết rõ đó là một loại tương tư vô ích, chỉ tăng thêm phần thất bại, tôi mỗi ngày đều mang theo tâm trạng chờ mong cùng em chạm mặt. Cho đến khi thực sự thấy em, Dịch Dương Thiên Tỉ, chính là hình dạng một người con trai tràn ngập ánh dương mà trong lòng tôi vẫn nghĩ. Áo sơ mi trắng bị gió thổi bay bay, trán dưới ánh dương chiều tà, hai tay nhét trong túi quần, chuyên tâm nghe nhạc, khóe miệng thái dương khẽ nhếch, mày kiếm mắt sắc đẹp đẽ. Miêu tả tình cảnh như vậy trong đầu, mũi bất giác lại chua xót.

Đứa nhỏ này cứ ở trong đầu tôi xuất hiện, căn bản dừng không được. Nếu như nói trong vòng 24 tiếng sẽ ngủ 8 tiếng, như vậy thời gian còn lại thì em chiếm nhiều nhất.

Thấy mây trời đẹp cũng muốn chia sẻ cho em, nghe được một bài hát êm tai cũng muốn cho em nghe một chút, tất cả những chuyện vui vẻ tốt đẹp người đầu tiên muốn chia sẻ đều là em. Chỉ cần rảnh rỗi là Dịch Dương Thiên Tỉ cấp tốc xuất hiện trong đầu, chiếm lĩnh toàn bộ lý trí, lấp đầy cuộc sống sinh hoạt của tôi. Thật là là cái suy nghĩ hâm mộ em khiến tôi chuyên tâm ăn, chuyên tâm học hành, chuyên tâm làm mọi việc, bởi vì thời gian trước rất vất vả mới có thể thoát ra từ mơ ước viển vông rồi ngạo mạn, đối với tôi đều là chuyện tốt.

Đứa ngốc à, tôi muốn mang em dấu đi rồi lại muốn càng nhiều người thấy được những điểm tốt đẹp của em. "Rất nhanh thôi cũng sẽ không còn tiết tục thất thường được nữa, tôi chỉ muốn hiện tại có thời gian thì điên cuồng một phen rồi lui về phía sau, hi vọng em có cuộc sống cao trung tốt đẹp, đại học đa dạng rồi còn có được một tình yêu đẹp đẽ, cho đến khi đề tài mà tôi nói chuyện không cần lại rầm rầm như trước".

Cảm ơn em khiến tôi mỗi ngày bình thản đều trở nên tốt đẹp hơn, cám ơn em trở thành nhân vật chính của kịch bản cuộc đời tôi trong những năm thuần khiết nhất, cảm ơn em trong nhật ký của tôi sắm vai một nhân vật phong lưu. Cảm ơn em đã đem tôi của tuổi 16 sống lại một lần nữa.

Tuy rằng chúng ta đều bận rộn trong thế giới của riêng mình, tuy rằng em không nhận ra tôi nhưng tôi sẽ thường mơ thấy em, cũng sẽ thương yêu mà nhẩm tên của em, cho em viết nên chút đau lòng nơi tôi, tại đây là góc vũ trụ yên ắng dành cho em rồi vì em mà nỗ lực reo hò. Hồi ức rất nhiều, vui mừng chật chội, thế giới to lớn, tôi chỉ là Hạc nhỏ trong suốt, em là Dịch Dương Thiên Tỉ thật to, tôi thích em, liên kết giữa chúng ta là một loại liên kết đơn điệu mà kiên cố.

Dịch Dương Thiên Tỉ, tôi thích em, tôi biết em cũng thích tôi, chỉ là phần yêu thích này của em phân chia cho rất nhiều rất nhiều người.

Cr bài: weibo
V-trans: Grace
\

Chỉ chia sẻ từ page, không mang ra ngoài dưới mọi hình thức. Cám ơn!
From Grace@Jackson's Dimples  

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top