obsessed. NSFW

Summary:

Nhưng không ai lại ngờ được việc mình sẽ bị bịt miệng từ phía sau. Mắt cậu mở to khi cảm nhận hơi thở ở tai.

"Kacchan... Em không bao giờ đến thăm tôi... Cũng chưa bao giờ trả lời tôi..." Giọng Izuku lạnh lùng, chán nản.

Note:

Cảnh báo cho chapter này: Bao gồm yếu tố rape, cưỡng hiếp bằng cách dùng súng để lên đỉnh. Nó có thể làm bồ khó chịu nên không thích thì đừng đọc nhé. Chap này Katsuki là sugarbaby cặp kè với người đã có gia đình. =))))))))))

Có một chút yếu tố AllBaku.

Xưng hô thay đổi linh hoạt, vì tình huống khá đặc biệt, mấy thằng điên toàn xưng lộn xộn lúc đe dọa hoặc làm tình.

Đọc fic nghe bài Sugardaddy của Qveen Herby thì chấy quần!!!

_______________

Katsuki không chắc chính xác mình đã thực hiện cách sống như vậy từ khi nào; cuộc sống tuyệt vời của một sugarbaby.

Nếu cậu phải nhớ lại thì... Gã đàn ông đầu tiên của cậu là một anh chàng đã tán tỉnh cậu khi Katsuki đi mua sắm, một tên khốn đáng thương đã dâng hết tiền bạc của mình để mua cho cậu những chiếc túi hàng hiệu. Sau đó, mọi chuyện thật dễ dàng.

Dạo quanh những cửa hàng đắt tiền, tỏ vẻ nhàm chán với những thứ đồ da và trang sức tinh xảo. Một chút bĩu môi, quần áo chật đôi chút và cậu sẽ có được mọi thứ mình muốn. Đàn ông đến với cậu như thiêu thân lao vào lửa.

Ở tuổi đôi mươi, cậu đã có một tuần đầy ắp những hoạt động và cuộc hẹn. Cậu sống trong một căn hộ với bạn của mình và tên daddy thảm hại nhất của cậu đã đề nghị sẽ thanh toán tiền thuê nhà giúp cậu nếu Katsuki chịu gặp gã mỗi tuần một lần để ăn tối. Tên đó xấu xí, bốc mùi và quá đa nghi, nhưng tiền thuê nhà là vấn đề lớn nhất của Katsuki. Và tên đó có thể giải quyết nó trong một giờ.

Katsuki đã rất ngạc nhiên khi cậu phải đối mặt với vợ của ai đó, một người phụ nữ lớn tuổi đang hét vào mặt cậu vì đã phá hoại cuộc hôn nhân của cô ta. Cậu còn không biết đó là ai trong số những người đàn ông kia cho đến khi lịch trình của cậu nới rộng hơn đôi chút.

Chà! Thực ra, chuyện này đã làm cậu buồn đôi chút. Trong khi cậu vẫn quan tâm đến việc cậu còn trống ba ngày trong tuần, và Katsuki thì không thích cảm giác buồn chán.

Đó là lúc cậu gặp Izuku Midoriya.

Katsuki không ngờ một tên chỉ lớn hơn mình đôi chút lại tìm đến cậu, thông thường, những người đàn ông trên năm mươi tuổi sẽ vung tiền cho một người không phải vợ của họ. Chứ không phải một tên mặc áo hoodie với quần jean cùng với mái tóc bóng nhờn và bọng mắt sẫm màu lại đến gặp Katsuki và sẵn sàng mua chiếc áo khoác mà cậu muốn.

Nên cậu đã hành động, cậu luôn như vậy.

Một nụ cười tán tỉnh, tiếng cười khúc khích, tay đặt nhẹ lên bắp tay của Izuku. Họ nói chuyện đôi chút và Izuku đỏ mặt, hắn thậm chí không thể nhìn thẳng vào mắt Katsuki.

Katsuki nhếch mép–hiểu rồi.

Cậu đồng ý với một cuộc hẹn ở một quán sushi mới mở. Trái tim của Katsuki như rung lên trong giây lát khi Izuku mở ví, cậu thấy đủ loại thẻ tín dụng với nhiều màu sắc khác nhau.

Hắn thậm chí còn không nhìn thu ngân khi thẻ của hắn bị quét, tên đó chỉ mỉm cười ngại ngùng với Katsuki. Cậu trai tóc vàng không thể đếm xuể số lượng những gã đàn ông dành thời gian để gây ấn tượng với cậu chỉ để bị từ chối. Cho đến giờ, Izuku đã vượt qua mọi bài kiểm tra nhỏ để có được vị trí là một trong những mỏ vàng của Katsuki.

Izuku lịch thiệp, không đụng chạm Katsuki, không mong đợi được cậu đáp lại, và điều đó rất tốt. Hắn trả tiền cho bữa trưa sang trọng của họ và thậm chí còn để lại rất nhiều tiền boa, trong lúc đó hắn chỉ dành thời gian để ngắm cậu. Có vẻ như hắn không quan tâm đến số tiền có thể lên đến hàng nhìn đô hay không miễn là hắn có thể trò chuyện cùng Katsuki.

Khi rời khỏi nhà hàng, họ không trao đổi thông tin, Katsuki có được số của hắn và cậu chỉ mỉm cười, áp điện thoại lên môi.

"Thỉnh thoảng em sẽ gọi cho anh được chứ?" Katsuki hỏi, giả vờ ngại ngùng khi cậu bước đến gần hắn.

Izuku chỉ nuốt nước bọt và gật đầu thật nhanh. "Vâng! Anh luôn sẵn sàng!"

Tốt. Katsuki nghĩ.

Cậu vẫy tay tạm biệt và rời đi, túi của cậu nặng trĩu vì chiếc áo khoác mới; cậu tự hỏi tên này sẽ ra sao đây. Thay đổi không khí với Izuku để lấp đầy một tuần của cậu nghe có vẻ không tệ lắm.

Cậu đã không gọi hắn trong ba ngày qua, không thể mất giá như vậy được! Cậu đợi đến sau bữa ăn trưa cùng với một trong những daddy của mình, về nhà và thư giãn trên giường trước khi nhấc điện thoại lên để liên lạc với hắn.

Điện thoại đổ chuông không lâu trước khi Izuku nhấc máy. Katsuki thích điều này.

"Này, là Katsuki hôm trước... Nếu anh còn nhớ em..." Cậu ngượng ngùng nói và Izuku lắp bắp đáp lời rằng tất nhiên, hắn nhận ra Katsuki. Làm sao hắn có thể quên một người như cậu?

Đối với một tên mọt sách nói lắp thì, gã đã thở ra được một cậu không tệ.

"Không biết ngày mai anh có rảnh không..." Katsuki vừa nói vừa nhìn xuống bộ nail của mình, cậu cần làm lại chúng... Vậy tại sao không dùng chúng để xem cậu có thể nhận được gì?

"Được thôi! Em có dự định gì không?"

"Ôi không... Chờ chút... Em đang định làm lại bộ nail, nhưng vì chúng ta có hẹn nên em sẽ làm vào ngày khác. Dù sao thì anh có thích tiếng Ý không?"

"Anh rảnh cả ngày. Em có thể làm việc mình thích- Anh sẽ trả tiền cho chúng." Izuku lập tức đề xuất và Katsuki đã cố để không cười nhạo hắn. Cậu dễ dàng có được hắn chỉ với vài từ!

"Chà! Anh thật tốt! Ta gặp nhau ở quảng trường vào ngày mai nhé?" Katsuki hỏi và khi Izuku đồng ý, cậu nói cho hắn biết chính xác địa điểm gặp mặt. Cậu cúp máy trước khi người đàn ông kịp nói lời tạm biệt.

Bụng cậu như quặn lên vì phấn khích khi cậu ném điện thoại sang phía bên kia giường. Cậu tự hỏi Izuku sẽ sẵn sàng mua cho cậu những thứ gì.

Katsuki thực sự muốn có một chiếc điện thoại mới, cái của cậu chỉ xài mới được một năm nhưng sao cậu lại giữ nó khi cậu có thể mua một chiếc đẹp hơn?

___

Rõ ràng, Izuku sẽ không bao giờ từ chối Katsuki bất kì điều gì.

Có phải cậu muốn một trong những chiếc ví mới từ một nhãn hàng đắt đỏ? Cậu chỉ cần chọn một cái và hôn lên má Izuku.

Cậu muốn sở hữu một chiếc điện thoại với phụ kiện tốt nhất? Chỉ cần làm nũng bằng ánh mắt cún con và nắm tay Izuku thì cậu sẽ có được chúng.

Cậu đã rất dũng cảm khi đề cập đến việc cậu muốn đi du lịch nhường nào? Đôi mắt Izuku mở to và khi Katsuki nói hắn biết địa điểm cụ thể, chuyến bay đã được sắp xếp thỏa đáng.

Katsuki có thể nói là Izuku đang mê cậu như điếu đổ, bằng chứng là khi hắn đỏ mặt lúc Katsuki vội vàng hôn hắn vì đã mua thứ gì đó đắt đỏ cho cậu hay khi cậu nắm tay hắn đi quanh những cửa hàng để mua quần áo mới.

Trong khi hắn vẫn giữ bí mật về đời tư của mình, cậu trai tóc vàng đã để ý rất nhiều điều về Izuku.

Không quan trọng là ngày tháng hay giờ giấc, người đàn ông đó luôn sẵn sàng hẹn hò và đi mua sắm cùng Katsuki. Rõ ràng công việc của hắn không đòi hỏi giờ giấc cố định.

Một điều nữa là mặc dù Katsuki giả vờ không nhìn vào ví của Izuku khi hắn mở nó để đưa cho nhân viên thu ngân hay phục vụ thẻ của mình, nhưng cậu vẫn nhận ra nó. Izuku không bao giờ sử dụng cùng một thẻ ở nhiều nơi. Luôn luôn là những thẻ khác nhau, và luôn là thẻ tín dụng. Không bao giờ có tiền mặt xuất hiện.

Katsuki không quan tâm chuyện đó, nếu Izuku phá sản hay đã quá sức chịu đựng của hắn thì Katsuki chỉ việc rời đi.

Họ chưa bao giờ làm tình, và sẽ không bao giờ. Katsuki không cảm thấy đủ. Cậu là một sugarbaby, không phải điếm. Có thể là một bức ảnh khỏa thân về cái này hoặc cái khác–không có chuyện để lộ mặt cậu. Izuku đã gửi cho cậu hết video này đến video khác quay cảnh hắn thủ dâm trước những bức ảnh của Katsuki. Cậu cắn móng tay cái của mình, cậu phải thừa nhận là bản thân bị kích thích bởi những tiếng rên rỉ trầm thấp của hắn và cả khi Izuku gọi cậu bằng biệt danh mà hắn đặt.

Cậu tận hưởng khoảng thời gian họ bên nhau, Izuku có thể nói liên tục và nếu Katsuki không có tâm trạng để trò chuyện cùng hắn thì tên đó sẽ lấp đầy khoảng trống. Rất tuyệt đối với Katsuki vào cuối ngày.

"Kacchan, ăn ở đây nhé?"

Katsuki nhìn lên nhà hàng và bĩu môi. Nó có vẻ ngoài sang trọng với thức ăn rẻ tiền, cậu lắc đầu và Izuku gật đầu.

"Em có định ăn ở đâu đó hay em muốn mua sắm trước?" Izuku hỏi và Katsuki làm dáng. Cậu kéo cả hai vào cửa hàng yêu thích của mình, nơi họ ghé thăm ít nhất hai tuần một lần để mua thứ gì đó.

Izuku đi theo sau cậu và hắn đều mỉm cười khi Katsuki đưa cho hắn thứ gì đó với vẻ mặt háo hức.

 Sau khi thử nhiều bộ quần áo khác nhau và dạo quanh cửa hàng trong một giờ, Katsuki cuối cùng cũng sẵn sàng để thanh toán. Cậu ôm lấy Izuku khi người đàn ông mở ví ra để lấy một tấm thẻ  đưa cho nhân viên thu ngân. 

 "Izuku Midoriya?" 

 Katsuki nhíu mày và cậu quay lại, hơi thở như nghẹn lại khi nhận ra có cảnh sát đang đứng phía sau họ. Cậu bị Izuku nắm lấy tay và kéo ra; trong khi người đàn ông không di chuyển một inch nào, hắn vẫn đối mặt với thu ngân. 

"Giơ tay lên! Quỳ xuống!" 

Tim Katsuki đập mạnh trong lồng ngực khi nhìn Izuku làm theo lệnh. Cậu bị kéo ra xa hơn khi nhìn họ còng tay sugardaddy tốt nhất mà cậu có trong nhiều năm.

Cậu trai tóc vàng đứng đó khi Izuku đi ngang qua cậu, hắn quay sang nhìn cậu và mỉm cười. Hắn nói với Katsuki rằng hắn yêu cậu trước khi bị ép phải tiếp tục bước đi.

Cậu bị thẩm vấn dữ dội, cậu phải la hét và liên tục nói rằng cậu không biết gì về cuộc sống cá nhân của Izuku. 

Họ chỉ là bạn bè! Izuku mời cậu đi chơi và họ đã đi cùng nhau, không hơn không kém. 

Thời gian cứ trôi qua chậm chạp mãi cho đến khi cậu được thả, cậu được thông báo rằng các thám tử sẽ để mắt đến cậu; không rời khỏi thành phố nếu không Katsuki sẽ bị bắt. Cậu nghĩ tất cả đều nhảm nhí nhưng cậu vẫn ở lại. 

Cậu không biết chuyện gì xảy ra với Izuku trong nhiều tháng. Chỉ cho đến khi cậu trở nên tò mò và tìm kiếm tên của Izuku trên google. 

 Mắt Katsuki mở to.

"Hacker Izuku Midoriya bị kết án với nhiều tội danh đánh cắp thông tin và gian lận thẻ tín dụng." Một bức ảnh chụp Izuku buồn chán từ phía trước và là trung tâm của bài báo. Katsuki lướt qua phần còn lại và tắt điện thoại. 

Cậu che miệng và chớp mắt, tất cả những tấm thẻ đó đều không phải của Izuku. Chúng đã bị đánh cắp hoặc được tạo ra dưới tên của người khác. Cậu không thể tin được. Ít nhất thì cảnh sát đã không đến để đòi lại mọi thứ mà Izuku đã mua cho cậu. 

 Katsuki nằm trên giường và thở dài; điều này thật kinh khủng! Cả tuần của cậu lại rối tung lên! Cậu sẽ phải tìm một sugardaddy khác để thay thế các vị trí mỏ vàng đang trống của cậu. Làm thế nào mà cậu lại có thể tìm được người chịu chi tiền nhiều như vậy vì mình!

___

Nhiều tháng trôi qua, trong khoảng thời gian này Katsuki luôn tràn ngập trong sự xa hoa và hạnh phúc. Cậu không còn căng thẳng kể từ khi cậu tìm được ba người đàn ông lớn tuổi, những người nuông chiều cậu và cho cậu những gì Katsuki muốn—không cần lý do. 

Đó là buổi sáng sớm khi cậu đang tập yoga buổi sáng trong phòng khách thì điện thoại của cậu đổ chuông. Cậu nhấc máy và bật loa. 

"Katsuki đây." 

"Đây là cuộc gọi từ Nhà tù Thành phố Hosu, một phạm nhân đang muốn liên lạc với bạn-" 

Katsuki tròn mắt, bạn cùng phòng của cậu bị bắt? Cậu nghĩ tối qua cô ở nhà bạn trai. Tất nhiên, cô ấy có lẽ đã gặp xui xẻo khi vướng vào rắc rối và phải mất vài giờ để xử lý!

Cậu nhận cuộc gọi và đợi một lúc. 

"Mina, nếu mày muốn tao bảo lãnh cho mày-"

"Kacchan?" 

Mắt Katsuki mở to. Hơi thở cậu nghẹn lại khi cậu suy nghĩ mình phải nói gì trong giây lát. 

"Ờm... Ừm..."

"Anh rất vui vì em đã giữ số của anh! Anh thành thật xin lỗi... Anh không thể viết thư cho em vì anh không biết địa chỉ của em."

 Katsuki có thể nghe thấy tiếng ồn ào của nhiều giọng nói ở phía sau, cậu nuốt nước bọt xuống cổ họng. 

"Em đã chuyển đi nên... Anh sẽ không biết điều đó." 

"Ồ, anh hy vọng em cảm thấy thoải mái ở chỗ mới! Em... Em nên đến thăm anh, Kacchan. Anh đã được cho phép. Anh nhớ em-" 

"Em đang làm việc nên em không biết... Thành phố Hosu cũng ở rất xa." Katsuki liếm môi khi Izuku không nói gì trong giây lát, cậu cảm thấy lo lắng. Cậu đang nói chuyện với một tên tội phạm, cho dù Izuku có tử tế thế nào khi họ ở bên nhau, người đàn ông này đã làm điều gì đó kinh khủng. 

"Anh hiểu rồi... Vậy anh có thể gọi cho em không?" 

"Chắc chắn rồi... Nghe này, anh gọi em vào lúc em đang có khoảng thời gian tồi tệ... Em sắp phải chuyển đi." 

"Được rồi...  Anh rất vui vì em đã trả lời anh, anh luôn yêu giọng nói của em, Kacchan."

"Được rồi, vậy thì... Tạm biệt." Katsuki cúp máy trước khi Izuku kịp nói lời tạm biệt, một thói quen xấu của cậu. Cậu cảm thấy ghê tởm.

Cậu từ chối mọi cuộc gọi từ Nhà tù Thành phố Hosu, thậm chí sau này cậu còn chặn số đó. Cậu không bao giờ muốn nghe hay gặp lại Izuku nữa. Cậu muốn sống tiếp mà không có bất kỳ quan hệ nào với tên tội phạm này, kể từ bây giờ và mãi mãi.

___

Katsuki tự thấy mình là một sugarbaby khá thành công, cậu có hai sugardaddy và một sugarmommy đầu tiên cũng như duy nhất.

Cậu có lịch trình trong tuần trải dài cả tháng một cách hoàn hảo.

Katsuki dành mỗi thứ sáu và thứ bảy đầu tiên của tháng với người thừa kế trẻ tuổi của gia tộc Yaoyorozu. Người phụ nữ ngọt ngào thích diện cho cậu những bộ cánh sang trọng và cậu sẽ nhận được những nụ hôn nhẹ nhàng khi họ dành thời gian bên nhau; họ sẽ cùng làm móng tay và chân, mát-xa, chăm sóc da mặt và tất cả những việc này được thực hiện bên trong căn nhà rộng lớn của cô. Cậu luôn được chăm sóc một cách hoàn hảo trong hai ngày đó và luôn tỏa sáng nhất có thể. Cô còn giới thiệu cậu với nhiều thẩm mỹ viện, nơi cậu có thể ghé qua bất kì lúc nào để sử dụng các dịch vụ được tính vào thẻ của Momo.

Cậu dùng sáng thứ hai và năm với giám đốc tài chính trẻ tuổi nhất của dòng dõi Todoroki, Shouto. Gã dùng Katsuki để khoe khoang nhằm sỉ nhục cha mình. Katsuki không bận tâm, thậm chí còn cảm thấy buồn cười khi anh cả Todoroki trông như sắp nổ mạch máu khi nhìn thấy Katsuki ôm tay Shouto. Theo thỏa thuận của họ, Shouto để Katsuki sống trong một trong những căn hộ trống của hắn. Katsuki đã thay ổ khóa phòng trường hợp Shouto cần phải ghé qua.

Và vào mỗi tối thứ ba, cậu được đưa đón bằng một chiếc limousine để ăn tối cùng Tenya Iida; gã sở hữu một công ty ô tô vô cùng thành công. Tenya đã tặng cậu một chiếc xe mà cậu trai tóc vàng vẫn đậu trong bãi đỗ xe. Cậu thường được người khác đưa đi khắp nơi nên cậu không sử dụng nó quá nhiều; cậu không thể tưởng tượng được việc phải tự lái xe đến các trung tâm thương mại mà cậu thích.

Mỗi ngày khác trong tuần, Katsuki sẽ mua sắm bằng cách sử dụng tiền tiêu vặt mà ba mỏ vàng cung cấp cho cậu-cậu vẫn tiết kiệm một phần để đề phòng trường hợp khẩn cấp.

Cậu luôn kiểm soát bản thân — theo một lịch trình rất nghiêm ngặt.

Cậu thức dậy lúc 6:30 sáng, đánh răng, uống một cốc nước và sẵn sằng cho lớp học ba-lê lúc tám giờ sáng. Cậu luôn bật báo thức khi rời đi. Cậu chạy bộ đến đó và chạy bộ về nhà. Cậu làm cho bản thân một bữa sáng nhẹ và đi tắm. Sau đó, lúc mười một giờ, cậu sẽ rời khỏi nhà để xem có thể đi shopping ở đâu.

Về nhà lúc tám giờ tối, thực hiện quy trình chăm sóc da kĩ càng nhưng kể từ khi gặp Momo, cậu đã có thể giảm bớt việc đắp mặt nạ. Dù đã hai chín tuổi nhưng trông cậu vẫn trẻ trung như ngày đầu.

Mỗi ngày khi cậu không ở cùng một trong những sugardaddy hay sugarmommy, cậu vẫn giữ nguyên một thói quen. Cậu không uống rượu và không hút thuốc, những nếp nhăn sẽ giết cậu mất.

Cùng một thói quen, luôn đúng giờ.

Nên cậu đã rất ngạc nhiên khi mở cửa và không nghe đồng hồ báo thức của cậu đếm ngược. Cậu khóa cửa sau lưng và nhìn quanh, ngôi nhà của cậu vẫn sạch sẽ như khi cậu rời đi; lễ tân sẽ thông báo với cậu nếu như gia đình cậu đến.

Katsuki thở dài và lẩm bẩm. "Mình đã quá căng thẳng... Cuối tuần tới là Momo nên có lẽ mình sẽ mát-xa mô sâu..."

Cậu bước vào phòng ngủ và ném chiếc ba lô nhỏ lên giường, đảo mắt khi nghe thấy tiếng chìa khóa và điện thoại reo liên tục.

Cậu cởi chiếc áo thể thao và như mọi khi, cậu bắt đầu thư giãn trong nhà của mình.

Nhưng không ai lại ngờ được việc mình sẽ bị bịt miệng từ phía sau. Mắt cậu mở to khi cảm nhận hơi thở ở tai.

"Kacchan... Em không bao giờ đến thăm tôi... Cũng chưa bao giờ trả lời tôi..." Giọng Izuku lạnh lùng, chán nản.

Katsuki cảm thấy tim mình đập điên cuồng, máu cậu như sôi lên với suy nghĩ phải chạy trốn, nhưng vào lúc đó cậu thậm chí chỉ có thể nghĩ đến việc ra lệnh cho đôi chân mình quay lại, thì cậu đã bị bao bọc chặt chẽ, miệng của cậu không còn bị bịt kín.

"Tôi sẽ không hét lên nếu tôi là em... Gần đây tôi đang cảm thấy hạnh phúc. " Izuku nói với cậu và khi Katsuki nhìn xuống, cậu có thể thấy khẩu súng gã đàn ông đang cầm.

Cậu cảm thấy ghê tởm khi Izuku cúi đầu xuống, môi hắn chạm vào làn da ấm áp, ướt đẫm mồ hôi ở cổ cậu. Cậu có thể cảm thấy môi người đàn ông cong lên thành một nụ cười.

"Tôi nhớ em... Tôi nhớ em nhiều đến nỗi khi tôi ra ngoài, tôi chỉ muốn đi tìm em! Tôi đã rất ngạc nhiên khi em sống ở thành phố Hosu này!" Giọng Izuku vui vẻ như thể hắn đang trò chuyện cùng người bạn đã lâu mới gặp lại. Katsuki không thể thở, cậu run rẩy và cảm thấy cơ thể mình thật yếu ớt.

"T-Tôi..."

"Và ai có thể đoán được em là một con điếm... Tôi biết em tán tỉnh thằng khác... Tôi biết em quyến rũ nhưng—!" Với mỗi chữ, giọng hắn ngày càng trở nên nguy hiểm. Với mỗi câu nói, họng súng của hắn lại đè nghiến sâu hơn vào bụng Katsuki. "Tuy vậy.... Tôi không thể tưởng tượng được việc mình sống mà không có em... Em nhớ tôi, phải không?"

Katsuki nghẹn ngào. "Phải! Em-Em nhớ anh! Em rất nhớ anh!"

Cậu còn có thể nói gì nữa? Cậu sẽ bị thương nếu kích động một kẻ điên đang bắt cậu làm con tin.

"Có thật không? Vậy tại sao em không đến thăm tôi?"

Cậu trai tóc vàng vắt óc suy nghĩ và cậu run run trả lời. "Em... Không thể nhìn anh như vậy... Trong tù!"

Izuku cười khúc khích và hôn lên cổ Katsuki. "Ồ... Tôi hiểu rồi. Trái tim nhỏ bé của em sẽ không chịu nổi mất..."

Cậu cảm thấy bàn tay mình đẫm mồ hôi và nhớp nháp, tại sao Izuku không nói gì? Chuyện này thậm chí còn tệ hơn. Cậu không biết điều gì sẽ xảy ra, cậu đã dành cả đời mình để suy nghĩ về bước tiếp theo, nhận thức rõ cậu sắp làm gì.

Izuku nhếch môi và hôn vào sau tai cậu. Katsuki kêu lên khi tai cậu bị cắn mạnh.

"Tôi sẽ lo cho em, em không cần phải đi bán thân nữa, Kacchan."

"E-Em không có!"

"Em không làm vậy? Thú vị thật đấy... Tên bốn mắt đó chắc chắn đã nói rất nhiều điều về em... Trong một chuyến du lịch đến Tokyo... Trong tầng cao nhất của một khách sạn..." Izuku thì thầm và khi Katsuki lắp bắp đáp lời, người đàn ông chỉ cười nhẹ. "Không sao mà. Tôi không giận đâu... Nhưng còn ai nữa, Kacchan? Ai khác đã có được em?"

"Không còn ai khác!" Katsuki thút thít khi Izuku nhấc khẩu súng khỏi bụng cậu, nhưng khoảnh khắc nhẹ nhõm ngắn ngủi của cậu đã bị lấp đầy bởi sự hoảng loạn tột độ khi khẩu súng đặt vào thái dương cậu.

"Mẹ kiếp đừng có lừa tao!"

"I-Izuku-"

"Không phải cái này! Hãy gọi tôi bằng những gì em từng gọi... Khi chúng ta từng ở bên nhau."

Đầu óc cậu trở thành mớ hỗn độn, đôi môi cậu run lên như thể sắp thốt ra đáp án.

"De... Deku?"

"Em nhớ nó! Tôi rất vui. Giờ thì..." Phần kim loại của khẩu súng ép sát vào da cậu và Katsuki nhắm chặt mắt. Giọng Deku lạnh lùng. "Nói cho tôi biết còn ai nữa, Kacchan..."

Cậu cảm thấy như không điều gì mình nói sẽ khiến Izuku vui, hắn là một quả bom hẹn giờ và Katsuki sẽ bị cuốn vào đó. Cậu bật ra một tiếng nấc sợ hãi.

"Ôi, không... Cục cưng, tôi xin lỗi. Là tôi đã làm em sợ." Giọng Izuku trở nên mềm mỏng hơn, khẩu súng được dời đi và Katsuki cảm thấy cậu có thể thở một lần nữa như thể trái tim cậu không còn đập điên cuồng như muốn văng ra ngoài. Cậu mở mắt và nhìn chằm chằm gã tội phạm.

Izuku trông trưởng thành hơn rất nhiều, quầng thâm của hắn hiện rõ, hắn có một hình xăm trên má, tóc cũng ngắn hơn nhiều. Điều đáng chú ý là cơ thể hắn, hắn đã to lên khác xa với hình ảnh chín năm trước.

"Tôi đoán ai đã có được em cũng không còn quan trọng vì... Bây giờ em là của tôi, không sao cả, đúng không? Tôi đã luyện tập rất nhiều với lũ điếm trong tù." Izuku mỉm cười, khẩu súng của hắn vẫn ở trong tay và Katsuki chỉ có thể nhìn hắn với vẻ hoài nghi. Liệu hắn muốn làm tình? Phải không?

"Em... Em không muốn..." Katsuki thì thầm và Izuku nghiêng đầu, một tràng cười phát ra từ miệng hắn.

"Tôi không hỏi ý em." Hắn nắm chặt cánh tay Katsuki, bàn tay hắn ôm lấy cậu và cậu gần như không còn chút sức lực nào, hắn kéo cậu lên giường—ép cậu phải ngồi xuống. "Em sẽ là một cậu bé ngoan, đúng không?"

Izuku đặt khẩu súng dưới cằm cậu, nâng mặt Katsuki lên nhìn hắn.

"Mày sẽ bắn tao?" Cậu hỏi, nỗi sợ hãi của cậu đã bị thay thế bằng sự tức giận tột độ.

"Tôi sẽ." Izuku gật đầu, đưa súng khỏi mặt cậu.

"Tao không—" Cậu giật mình và hét lên—tay đưa lên bịt kín tai. gã đàn ông nổ súng trong phòng, viên đạn xuyên qua tường. Cơ thể cậu run lên vì sợ, đây là sự thật. Cây súng là thật và đã nạp đạn. Trong lúc hoảng loạn, cậu có chút nghi ngờ rằng nếu Izuku thật sự yêu cậu như hắn nói... Hắn sẽ không thực sự làm tổn thương cậu, nhưng...

"Giờ thì, tôi muốn em cởi quần áo." Izuku mỉm cười, nhìn xuống cậu trai tóc vàng.

"B-Bỏ súng xuống đi... Em sẽ cởi, làm bất cứ điều gì anh muốn. Em chỉ..."

"Tôi nói là cởi đồ." Hắn không để Katsuki chống cự, hắn muốn cậu phải lắng nghe.

Hắn lùi lại một bước và nhìn người mà hắn dành cả đời để mê muội đang kéo chiếc tank top khỏi đầu. Hắn thèm khát cậu, da cậu trông thật mềm mại, ngực của cậu thật to. Hắn quan sát Katsuki do dự khi tay cậu run rẩy kéo chiếc quần yoga xuống và bước khỏi chúng.

Cậu hoàn toàn trần truồng.

"Em thật đẹp... Thậm chí còn đẹp hơn những gì tôi nhớ..." Izuku thì thầm khi hắn đưa tay còn lại ra, vuốt ve phần ngực Katsuki; hắn chạm vào cậu mà không có mục đích chính xác, như thể hắn chỉ muốn chắc chắn rằng cậu đang thực sự đứng trước mặt hắn. "Tôi luôn nghĩ về em... Tôi đã làm những điều kinh khủng chỉ để có được thông tin về em, tôi yêu em rất nhiều."

Katsuki không đáp lời hắn. Cậu cảm thấy buồn nôn, cậu chỉ nhìn xuống, ánh mắt dán chặt vào thứ vũ khí nọ. Cậu không quan tâm điều gì khác, cậu cần xác định nó ở đâu mọi lúc. Miễn là cậu có thể thoát khỏi tình huống này, không có gì quan trọng hơn.

Izuku bước đến gần, áp sát chú chim nhỏ hắn vừa bắt được, tay vòng ra sau để xoa nắn tấm lưng mịn màng và cặp đào tròn trịa. Tên tội phạm khẽ rên rỉ, như thể tất cả đều khiến hắn thỏa mãn.

"Lên giường đi." Tên tội phạm ra lệnh và cậu gật đầu khi bản thân làm theo một cách máy móc. "Dạng chân ra cho tôi... Nói cho tôi biết em muốn tôi đụ em."

Mặt Katsuki đỏ bừng vì xấu hổ, đôi mắt cậu lập lòe nước và cậu đưa hai tay xuống chân. Chân cậu dang rộng và cậu nuốt nước bọt khi đặt tay dưới đầu gối giữ vững cơ thể.

"E_Em... Em muốn anh chơi... em..." Giọng Katsuki ngập ngừng, giọng cậu nhỏ dần khi cậu nói xong. Izuku hoàn toàn say đắm trước cậu.

"Em muốn tôi làm vậy, đúng không? Muốn tôi đụ em đến bắn ra?" Izuku đút súng vào cạp quần và thô bạo cởi áo. Hắn leo lên giường và tay chạm vào phần đùi non của Katsuki. "Muốn tôi dùng con cặc này để làm em sướng? Nói."

"Muốn anh l-làm em sướng..." Katsuki thì thầm, quay đầu đi khi Izuku cúi xuống hôn cậu; môi hắn đáp xuống gò má đỏ hồng của cậu.

"Hôn anh đi, Kacchan." Izuku gầm gừ và Katsuki cau mày khi cậu quay lại đối mặt với hắn. Cậu không cử động khi cả hai hôn nhau, môi giữ yên.

Cậu hét lên sợ hãi khi hắn dùng tay nắm chặt cổ họng cậu, không quan tâm Katsuki nói gì. Katsuki cảm thấy áp lực to lớn đang đè lên khí quản, nguồn cung cấp không khí của cậu bị cắt đứt với một tiếng thở hổn hển.

"Tôi đã bảo em phải ngoan mà. Bây giờ nhìn em đi, người em đỏ bừng." Izuku đẩy cậu xuống giường; Tay của Katsuki đưa lên và cào vào cổ tay của hắn để thoát khỏi áp lực. Nước mắt cậu giàn giụa, ngay cả những tiếng nấc nghẹn ngào cũng không đủ không khí cho cậu.

Tay cậu đưa lên, móng tay cắm sâu vào má và cổ Izuku, làm bất kì điều gì để làm hắn bị thương và thoát khỏi hắn. Một lúc sau, cổ họng cậu được thả ra và Katsuki tham lam hít thở. Cậu ho và nhìn chằm chằm Izuku với đôi mắt đẫm lệ.

"Bây giờ em sẽ ngoan chứ?"

Katsuki nhanh chóng gật đầu trong khi thở gấp. Một thứ vũ khí khác—chính là tay Izuku, thứ mạnh đến đáng sợ.

Izuku chạm vào cậu một cách thô bạo, ấn ngực cậu xuống giường, hông cậu nâng lên. Cậu nhắm chặt mắt lại và nắm ga trải giường đến mức các khớp ngón tay trắng bệch.

Cậu nghĩ đây chính là quả báo cho tất cả những việc cậu đã làm. Đối với tất cả những người mà cậu đã lừa dối trong cuộc đời mình, với tất cả những số tiền cậu đã lấy và không bao giờ trả lại.

Căn phòng tràn ngập tiếng nức nở và tiếng khóc khi Izuku tét vào cặp đào căng mọng đáng thương của Katsuki. Một chút trừng phạt vì không bao giờ đến thăm hắn, không bao giờ trả lời những cuộc điện thoại hắn gọi đến, vì đã để thằng khác có được cơ thể cậu. Đầu cậu quay cuồng vì cơn đau, ngay cả khi bị chạm vào mông cũng khiến cậu co rúm người và muốn chạy trốn.

Izuku giữ yên cậu, hắn sẽ không bao giờ để cậu thoát khỏi mình dễ dàng như vậy. Không bao giờ.

Katsuki hầu như không được chuẩn bị kĩ càng. Izuku dành thời gian chăm sóc lỗ sau của cậu, liếm và chơi nó bằng lưỡi hắn. Một ngón tay dài và dày để nới lỏng và thế là đủ để Izuku dùng con hàng của hắn chơi Kacchan đáng yêu.

"Cầu xin đi. Cầu xin tôi đụ em."

Cậu không muốn, cậu cảm thấy rất nóng. Trong đau đớn, và xấu hổ.

Nhưng cậu vẫn sẽ làm theo. "Sẽ... Anh sẽ đụ em chứ?"

"Anh sẽ làm vậy!" Izuku vui vẻ đáp lời, hắn cầm lấy đầu dương vật và nhét nó vào lỗ nhỏ ướt át của Katsuki. "Anh sẽ đụ em cả ngày lẫn đêm!"

Cậu sugarbaby từng hạnh phúc giờ đây phải cắn xuống ga trải giường, khuôn mặt lộ rõ vẻ đau đớn. Nó quá lớn, nó đang xé toạt cậu, buộc cậu phải thả lỏng để nuốt trọn con cặc của người đàn ông. Cậu sẽ không rên rỉ, sẽ không làm Izuku hài lòng.

"Em chặt quá... Anh bắn mất..." Izuku cười xấu hổ. Katsuki gần như coi nó là điều may mắn khi chuyện này không kéo dài lâu. Gã đàn ông bắt đầu đẩy hông, những cú thúc nhẹ nhàng—chúng khiến Katsuki khó chịu vì rõ ràng hắn đang sợ cậu đau.

Cậu trai tóc vàng chỉ muốn hắn xuất tinh và ngủ thiếp đi, bất cứ điều gì để cậu có thể gọi cảnh sát hoặc bỏ chạy hay ít nhất là chộp lấy khẩu súng của hắn.

"A!" Katsuki kêu lên, rên rỉ khi Izuku rút ra, dương vật cọ xát tuyến tiền liệt của cậu. Bụng cậu run lên vì sướng. Cậu bịt miệng lại để không phát ra tiếng.

Izuku không muốn vậy. "Anh muốn nghe giọng em... Em có sướng không? Có lẽ em vẫn còn ngại ngùng..."

Katsuki nức nở khi tay hắn di chuyển từ hông lên đến khuỷu tay cậu và chúng bị nắm lại, cậu bị kéo ra sau. Cậu nhô cao hơn vài inch so với khung giường, không thể che đi tiếng rên rỉ.

"Deku..." Katsuki gục đầu, thút thít khi Izuku bắt đầu chơi cậu một lần nữa. Tóc cậu bồng bềnh, những tiếng nức nở cậu tạo ra sau mỗi cú thúc. Cậu nhìn xuống giữa hai chân, nơi nuốt trọn dương vật đàn ông. Cậu cảm thấy xấu hổ vì bản thân cảm thấy sung sướng; không còn cơn đau nào ngoài tiếng lép nhép mỗi khi Izuku chơi cậu.

"Anh sẽ không bao giờ để em rời đi. Em phải cắt đứt quan hệ với tất cả những kẻ đó và hạnh phúc chỉ với anh! Em sẽ hạnh phúc với tôi, nói! Izuku gầm gừ khi hắn tăng tốc —xương chậu của hắn đập mạnh vào mông cậu.

"Tôi! Mẹ kiếp! Tôi sẽ được hạnh phúc!" Katsuki kêu lên. Mỗi lúc Izuku rút ra và đẩy sâu vào, đầu dương vật nghiền nát điểm G của cậu; nó nhớp nháp và ướt đẫm máu của cậu cùng tinh dịch của Izuku.

Mặt và tai cậu đỏ bừng, bụng của cậu nhộn nhạo, tay nắm chặt, mắt cậu mở to khi cậu cảm thấy nó.

"Không! Không không đừng mà!" Katsuki lắc đầu dữ dội, chuyện này không thể xảy ra. Izuku không quan tâm đến những gì cậu nói, tiếp tục đụ cậu một cách mạnh mẽ và nhanh chóng.

Cậu không nên thích nó.

Cậu ghét nó.

Cậu đang bị cưỡng hiếp và cậu sắp—

Cậu rên rỉ thật lớn, cơ thể cậu run lên, ưỡn lưng khi cậu ngã về sau. Cậu thút thít với từng làn sóng khoái cảm lan tỏa khắp cơ thể, nước mắt lăn dài trên gò má khi cậu chìm vào cơn cực khoái.

"Em đã bắn trước! Em cảm thấy thích chứ? Anh đã làm tốt nhỉ?

Giọng nói của Izuku văng vẳng bên tai cậu, Katsuki không thể tập trung; cậu cảm thấy mũi mình bắt đầu chảy máu. Cậu sắp ngất đi, căn phòng quay cuồng quanh cậu.

Cổ họng cậu phát ra những tiếng rên nhỏ, yếu ớt khi Izuku lại đụ cậu lần nữa. Khoái cảm như thiêu đốt cậu, cậu đã trở nên quá nhạy cảm. Cậu nhìn xuống chất lỏng màu đỏ đang chảy xuống ga giường.

Cậu không bao giờ có thể tẩy sạch vết bẩn....Katsuki gần như không thể mở mắt, cậu đã bắt đầu hôn mê.

Izuku thúc vào lần cuối khi hắn bắn ra, nắm chặt tay Katsuki để lại dấu bầm tím. Trong một khoảnh khắc, hắn tự hỏi liệu hắn có thể bẻ gãy tay cậu bằng tay không. Hắn lẩm bẩm khi đẩy hông từ từ để hoàn thành việc lấp đầy bên trong Katsuki.

Khi hắn buông tay, tên tội phạm hài lòng nhìn cậu trai ngã xuống giường.

Izuku chỉnh lại quần hắn, khẩu súng được đặt hoàn hảo bên hông để có thể chộp lấy nó trong giây lát. Hắn lật Katsuki lại và mỉm cười với chàng trai tóc vàng đang chảy máu mũi. Hắn đã bắn đầy tinh dịch nóng hổi vào bên trong người hắn yêu.

Hắn hôn lên mắt Katsuki và thì thầm bên tai cậu.

"Tôi yêu em nhiều lắm, Kacchan."

___

Lời người dịch:

Quà Tết cho cả nhà. Chương tiếp theo sẽ được đăng khi mình đạt 100 follow. \ (≧ ▽ ≦) /

Đặt target vậy cho lâu với rõ ràng cho mọi người tưởng drop nữa. =)))))))))

Update:

Chương mới tiến độ bị hoãn lại do mình bận thi nha, thi xong comeback cực mạnh luôn!

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top