Khẩu hải

- Tác giả: @一坨面包碎 / Weibo

------

1.

Không ai có thể rời mắt khỏi Lý Thừa Trạch tuy nhiên phần lớn đều chùn bước. Hắn phóng đãng, ngả ngớn, ác độc, có thù tất báo, bụng dạ thâm sâu khó lường, thế nhưng hắn đủ xinh đẹp cũng đủ hấp dẫn người khác.

Lý Thừa Càn đã sớm biết nhị ca này của hắn sẽ câu dẫn người đến mức nào, mỗi lần mở tiệc lúc nào cũng chân trần, nhiều lúc hắn thậm chí chỉ mặc váy sấn, quần đều không mặc, mỗi một bước chân xuân sắc vô biên liền lộ ra.

Thật là không ai nhận ra môn khách bên cạnh hắn đối với hắn là tâm tư gì sao?

Tạ Tất An là một kiếm khách, kiếm thuật gần như không người nào có thể địch, lại cam nguyện làm một con chó bên cạnh Lý Thừa Trạch, hận không thể đem tất cả người tiếp cận hắn cắn chết, loại người này, Lý Thừa Trạch không thể không biết tâm tư của hắn.

Lý Thừa Càn nghĩ đến đây liền lắc đầu, Phạm Nhàn không phải cũng là như vậy sao, từ Bắc Tề trở về mới nhìn rõ bộ mặt thật Nhị ca của hắn

Cho nên Phạm Nhàn điên rồi, hắn muốn có được Lý Thừa Trạch, muốn đánh nát tâm tư cùng sự ngông cuồng của hắn, để hắn triệt để trở thành người của mình.

Bọn họ cũng đều biết dùng sự ôn nhu, lời hay ý đẹp đối đãi với Lý Thừa Trạch là vô dụng, hắn quen thói lấn yếu sợ mạnh, cho nên, chỉ có thể để hắn đau, để hắn khóc, để hắn sợ hãi.

Nhìn Lý Thừa Trạch quỳ trên mặt đất sợ hãi đến lộ ra gân xanh dâm đãng biết bao chỉ hận không thể để hắn cả một đời quỳ trên mặt đất chỉ có thể lộ ra vẻ mặt như thế

2.

Trên chân của Nhị điện hạ có một nốt ruồi son, nốt ruồi này khá lớn hơn nữa Nhị điện hạ lại không thích đi giày tất, cặp chân trắng noãn cả ngày lộ ra làm nốt ruồi son càng thêm rõ ràng.

Mỗi lần Vương Khải Niên nhìn nhị điện hạ đều nhớ tới cảnh tượng ngày hôm đó xỏ giày cho Nhị điện hạ ở phủ thượng, một màn này rõ ràng là khuất nhục, hiển nhiên là hắn tức giận và xấu hổ, nhưng hắn vẫn luôn nghĩ tới cảnh tượng ấy.

Mắt thấy Nhị điện hạ cùng Tiểu Phạm đại nhân lại đối đầu nhau, Vương Khải Niên ánh mắt bất giác lại thấp xuống, nhìn chằm chằm vào chân của Nhị điện hạ.

Chỉ là hôm nay là ở trong cung, Nhị điện hạ phá lệ mặc chỉnh tề, vớ giày quần một kiện không thiếu, không biết sao Vương Khải Niên trong lòng lại hiện lên vẻ thất vọng.

"Này, Vương đại nhân làm sao một mực nhìn lấy chân của ta, là đang nghĩ mang giày cho ta sao?" Nhị điện hạ tự nhiên chú ý tới Vương Khải Niên nhìn chằm chằm vào chân của mình, hắn vẫn luôn nhớ Vương Khải Niên lừa gạt mình thế nào, cho nên lên tiếng giễu cợt.

Phạm Nhàn ngược lại là xưa nay không biết chuyện này, Vương Khải Niên vô tình hay cố ý che giấu đi, giờ phút này nghe vậy nhíu mày nhìn xem Vương Khải Niên.

"Ngươi từng đi giày cho Nhị điện hạ?" Nhìn thấy Tiểu Phạm đại nhân nhà mình tra hỏi, Vương Khải Niên chỉ có thể gật gật đầu.

Phạm Nhàn không hiểu sao có chút nổi nóng, "Vẫn là Nhị điện hạ yếu ớt vô cùng, đến cả đi giày đều phải người bên ngoài giúp đỡ."

Nhị điện hạ cười càng đắc ý hơn chút, "Đa tạ Tiểu Phạm đại nhân đã khen ngợi, lần sau nếu có cơ hội, liền để Tiểu Phạm đại nhân làm thay." Nói xong Nhị điện hạ ôm cánh tay, quay người nhìn xem Tạ Tất An.

"Đi thôi, Tất An." Nói xong hắn rời đi không ngoảnh đầu lại

Phạm Nhàn nhìn thân ảnh Nhị điện hạ rời đi, sự chú ý lại hướng tới trên chân của hắn, "Lần trước Lý Thừa Trạch làm nhục ngươi như thế, vì sao không nói cho ta?" Hắn nghiêng đầu nhìn Vương Khải Niên hỏi.

Vương Khải Niên không biết sao có chút chột dạ cùng hoảng hốt, "Không phải việc đại sự gì, cũng không đến mức phiền đại nhân."

Phạm Nhàn nghe vậy nhìn chằm chằm Vương Khải Niên thật lâu, hai người đối mặt trầm mặc nửa ngày, Phạm Nhàn mới gật gật đầu không có lại nói cái gì liền rời đi.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top