Chương 7: Hiểu Mộng
Lý Ninh Ngọc một mình ngồi ở phòng họp nhìn tay phải xuất thần, em ấy rõ ràng cùng kiếp trước có chút không giống nhau. Xét đến cùng có lẽ bởi vì chính mình cùng kiếp trước cũng có chút không giống. Vì vậy, dẫn tới cùng kiếp này thay đổi, chính là luật nhân quả. Nghĩ đến điều này, Lý Ninh Ngọc có chút hoang mang, không biết bố cục của mình, nếu cùng ở Cầu Trang sống sót, đối tổ chức, đối với lý tưởng thành lập Trung Quốc mới có thể hay không có biến hóa? Thành công!
Tự giễu bản thân nhất thời lo lắng vô cớ, chỉ hy vọng có thể hết sức theo dõi diễn biến của kiếp trước càng nhiều càng tốt. Bảo vệ được Cố Hiểu Mộng và bản thân. Đương nhiên, đến cuối cùng dù bất luận có vấn đề gì, vẫn sẽ lựa chọn giống như trước đây. Chỉ là, Hiểu Mộng… Cũng không biết em ấy là từ khi nào thích mình. Giống như từ lúc bắt đầu, em ấy đã đối với mình chính là thiên vị một chút.
Cửa bị mở ra, Cố Hiểu Mộng vội vàng đi đến bên người Lý Ninh Ngọc. Nhìn đến nàng môi đã trắng bệch, “Chị Ngọc, chị làm sao vậy, lại phát bệnh suyễn?” Xoa lưng cô, quan tâm hỏi. Ngồi ở bên người, một bàn tay nhẹ nhàng không ngừng xoa đều sau lưng cô. Một tay cầm lấy tay phải cô: “Tay như thế nào sưng lên?”
Lý Ninh Ngọc nhìn Cố Hiểu Mộng, sự quan tâm trong mắt cùng đau lòng thể hiện trên khuôn mặt em ấy không phải làm bộ, “Đừng nhiều lời, còn lại không đến mười hai tiếng đồng hồ, hiện tại tôi phát chỉ lệnh, em thực hiện.” Lý Ninh Ngọc trước tiên đem Cố Hiểu Mộng gọi tới, hy vọng cung cấp em ấy một ít thời gian tiếp xúc máy Enigma đời thứ hai.
“Nhưng em vẫn từng chưa sửa đổi máy mật mã.” “Chị không sợ em hại chết chị sao?” yết hầu Cố Hiểu Mộng rất nhỏ rung lên một chút , cuối cùng không nói gì nhìn chăm chú Lý Ninh Ngọc.
“Giống như sợ hãi cái chết, em có thể hoàn thành sửa đổi này bằng cách sợ hãi chiếc máy trong tay của em.”
Cố Hiểu Mộng rũ xuống mi mắt, “Vì sao lại chọn em?”
“Em nói, em muốn trưởng thành tôi, tôi tin lời em là nói thật.”
Cố Hiểu Mộng đột nhiên nghiêng người về phía trước ôm lấy Lý Ninh Ngọc. Lý Ninh Ngọc đối với hành động bất chợt ôm lấy mình của em ấy, làm cho kinh ngạc. Nháy mắt toàn thân đều cứng lại, theo bản năng duỗi tay muốn ôm lấy, nhưng kịp thời khắc chế, “Em làm cái gì vậy?”
Cố Hiểu Mộng thực mau lùi lại kéo ghế ra ngồi xuống, “Cảm ơn chị tin tưởng, chị Ngọc, em sẽ làm được.”
Lý Ninh Ngọc đánh giá Cố Hiểu Mộng vì biểu tình nghiêm túc của em ấy, cô cảm thấy hoảng hốt. Như lại thấy được Cố Hiểu Mộng ở tuổi 80 , rơi lệ không ngừng nói, “Hôm nay là sinh nhật 80 tuổi của em, em đáp ứng chị, em làm được, thời đại hoàng kim, sống qua 80 tuổi, sống sót…”
“Chị Ngọc?” Cố Hiểu Mộng xem Lý Ninh Ngọc tựa hồ suy nghĩ về người quan trọng nào đó, trong mắt vẫn luôn lãnh đạm, toát ra quyến luyến nồng đậm.
Lý Ninh Ngọc lấy lại tinh thần, “Bắt đầu đi.”
Cố Hiểu Mộng quay đầu nhìn về phía máy enigma đời thứ hai, ánh mắt sắc bén, hơi lướt qua.
Giống như kiếp trước Lý Ninh Ngọc nói, Cố Hiểu Mộng nghe chỉ huy và thực hiện thao tác, thậm chí Lý Ninh Ngọc giảng giải càng kỹ càng tỉ mỉ. Cố Hiểu Mộng thường hết lần này đến lần khác biểu lộ ra biểu tình hoang mang, Lý Ninh Ngọc liền nói lại một lần. Có lúc Lý Ninh Ngọc không thoải mái, Cố Hiểu Mộng liền lập tức dừng lại, lo lắng nhìn về phía Lý Ninh Ngọc. Lý Ninh Ngọc đôi khi tham lam và muốn cảm thụ sự quan tâm Cố Hiểu Mộng, có khi cố ý ho lên vài tiếng. Cố Hiểu Mộng liền lập tức giúp nàng vỗ nhẹ vào lưng, Lý Ninh Ngọc lại thúc giục Cố Hiểu Mộng cẩn thận đừng phân tâm.
Máy Enigma đời thứ hai đã được phá giải thành công, Lý Ninh Ngọc cuối cùng cũng chịu đựng không nổi, miễn cưỡng bị Cố Hiểu Mộng dìu trở lại phòng, liền hôn mê đi.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top