Thật May
Xe cấp cứu đã có mặt tại hiện trường cô được đưa lên băng ca đẩy vào xe, chị cũng chạy theo sau
" con định đi đâu " mẹ chị nắm tay chị lại
" con đi theo em ấy mẹ đừng cản con, bây giờ em ấy là quan trọng hơn bất cứ thứ gì "
" chị đi với chị Ngọc đi về phần chương trình em sắp xếp được " trợ lý nói với chị
" cảm ơn em, mẹ buông tay con ra nếu đến nước này rồi mà mẹ vẫn không chịu hiểu, thì đừng trách con vô tình " cô hắt tay bà ra rồi lên xe cùng cô
Suốt quá trình đến bệnh viện chị nắm chặt lấy tay cô, nhìn cô im lặng nằm ở đó phải thở nhờ sự hỗ trợ của bác sĩ, chị thật sự rất sợ đây sẽ là nổi ám ảnh kinh hoàng trong cả cuộc đời của chị
Chưa bao giờ chị nghĩ mình phải nhìn thấy cảnh tượng như vậy, nhìn người mình yêu vì mình mà nguy hiểm đến tính mạng, chưa kể nó còn xảy ra trước mắt chị mà chị không thể làm gì được
Còn mẹ của chị vẫn chưa hoàn hồn sau sự cố khi nãy, trợ lý của chị sau khi dùng lý do là chị cũng bị thương khi ngã và tinh thần bị ảnh hưởng, đã thành công có được sự đồng ý cho sự vắng mặt của chị
" bác ơi bác có cần con đưa về không ạ " trợ lý tiến đến hỏi mẹ chị
" không cần đâu con "
" ừmm với tư cách là người đại diện cũng như đã ở cạnh chị Trang lâu nay, con thật lòng muốn khuyên bác hãy nghĩ cho chị Trang đi ạ "
" con biết mình chỉ là người ngoài và không có quyền lên tiếng, nhưng mà bác cũng đã nhìn thấy rồi đó "
" không ai bảo vệ chị Trang tốt hơn chị Ngọc đâu "
" con không biết là bác đã điều tra hay biết được bao nhiêu, nhưng khi chị Ngọc bước tới chị ấy đã mang cả tình yêu lẫn ước mơ trao cho chị Trang "
" vậy nên chị ấy không cần chọn, vì Ninh Dương Lan Ngọc là tất cả của chị ấy "
" chị nghe lời bác vì bác là mẹ của chị ấy, và chị ấy đang làm tròn trách nhiệm của một người con thôi "
" con mong bác hãy hiểu và nghĩ cho chị Trang, con xin phép " trợ lý nói xong rồi bỏ đi
Bà đứng đó tự hỏi bà đã làm sai điều gì, những gì bà đang làm đều là mong cho chị ngày càng tốt hơn. Nhưng hình như không ai cùng ý kiến với bà cả ai cũng đang phản đối, thậm chí con gái của bà đang ngày càng xa cách bà sợ bà
Rốt cuộc thế nào mới là tốt? Đột nhiên ngay thời điểm này bà cảm thấy chữ tốt mà bà dành cho chị....rất vô nghĩa
.........
" ai là người nhà của bệnh nhân " y tá hớt hãi bước ra
" tôi, tôi là người nhà của bệnh nhân " chị bật dậy khỏi ghế chạy lại
" cô có mối quan hệ như thế nào với bệnh nhân " ý tá hỏi chị
" tôi là người yêu của bệnh nhân "
" thế thì không được phải là người nhà ký tên mới có thể phẫu thuật được "
" được, đợi tôi gọi người nhà của em ấy tới "
Chị lục lấy điện thoại tay run bấm gọi cho mẹ cô
( alo bác nghe nè Trang )
( bác...bác ơi Ngọc bị tai nạn đang được cấp cứu, phải có người thân đến xác nhận người ta mới tiến hành phẫu thuật được )
( con nói sao được rồi bệnh viện nào bác đến ngay )
( dạ là YX ạ, bác đến nhanh đi con sợ em ấy đợi không kịp )
Rất nhanh sau đó mẹ cô đã có mặt ký tên đồng ý phẫu thuật, đèn phòng cấp cứu sáng lên cả hành lang im lặng đến đáng sợ
Mẹ chị lấy lại bình tĩnh ngồi xuống hỏi chị đã xảy ra chuyện gì, vì sao cô lại bị thương nặng như thế này
Chị kể lại toàn bộ sự việc đã xảy ra, bao gồm cả chuyện cả hai bị mẹ chị ảnh hưởng
" con xin lỗi bác cũng tại vì cứu con mà em ấy..... " nói đến đây chị lại khóc lên
" không phải lỗi tại con đâu con đừng tự trách bản thân mình nữa, bác cũng không mong người nằm trong đó là con đâu "
" nhưng mà con thấy em ấy người đầy máu trước mặt con, mà con không thể làm được gì cả, con thấy mình không xứng đáng được em ấy bảo vệ "
" con đang nói gì thế không gì là không đáng cả, nếu không đáng Ngọc đã không liều mình cứu con rồi " mẹ cô ôm chị vỗ về
" Ngọc không sao đâu từ nhỏ con bé đã rất kiên cường rồi, con bé còn yêu con đến vậy sẽ không để lại con một mình đâu "
" nhưng mà bác ơi con sợ "
" ngoan Ngọc sẽ tai qua nạn khỏi mà con đừng khóc nữa "
Sau hơn năm tiếng phẫu thuật đèn phòng đã tắt bác sĩ bước ra, chị còn nhanh hơn mẹ cô đã chạy đến hỏi
" em ấy sao rồi bác sĩ "
" cũng may phẫu thuật kịp thời đã qua cơn nguy kịch, tụ máu bầm trong đầu đã được lấy ra, xương sường và xương chậu bị nứt nhẹ, vai trái bị gãy và các vết thương bị kính đâm "
" à có một vết cắt khá sâu ở cổ tay phải, rất may là hơi lệch vị trí gân tay nếu không việc cầm nắm sau này sẽ rất khó khắn "
" cảm ơn bác sĩ " mẹ cô cảm ơn bác sĩ trong khi chị như mất hồn khi nghe tình trạng của cô
" bệnh nhân đã được chuyển đến phòng hồi sức, người nhà có thể vào thăm, bây giờ một người theo tôi làm thủ tục nhập viện cho bệnh nhân " bác sĩ nói xong rồi đi
" con ở lại với Ngọc nha bác đi cho " mẹ cô đi theo bác sĩ đi làm thủ tục nhập viện
Chị lấy lại tinh thần đi tìm phòng hồi sức gặp cô
Vừa mở cửa ra đã thấy cô phải thở bằng máy thở với từng nhịp khó khăn, chị cắn chặt môi tiến đến ngồi cạnh cô, đầu và các vết thương đều được băng bó kỹ lưỡng
" chị thấy bản thân mình thật tệ, khi bác sĩ bảo cần người nhà ký tên và chị nhận ra chị không làm được gì cho em cả "
" trong khi em đang nguy kịch chờ được phẫu thuật, thì người bạn gái như chị chỉ có thể bất lực gọi cho mẹ em " chị chạm nhẹ vào cổ tay được quấn băng của cô
" em con suýt chút nữa đã không thể làm đầu bếp rồi, em luôn bảo vệ ước mơ của chị, nhưng vì chị em lại xém kết thúc ước mơ của mình "
" chị vô dụng lắm đúng không "
" mau tĩnh dậy nhá tĩnh dậy để chị bù đắp cho em cho tình yêu của chúng ta nữa "
Cô đã hôn mê ba ngày rồi ST, Tường, Huyền đều biết chuyện hiện đang ở bệnh viện thăm cô
" Ngọc chưa tĩnh nữa hả " Huyền đi vào nhìn chị đang lau người cho cô
" ừm chưa tĩnh nữa " chị thở dài dẹp khăn và nước qua một bên
" hai người kia đâu "
" nãy kêu ra ngoài để tôi lau người cho em ấy rồi "
/ cốc cốc /
" xong chưa "
" rồi vào đi "
ST cùng với Tường bước vào thấy Huyền chào nhau rồi ngồi xuống ghế, mọi người nói chuyện với nhau được một lúc thì có kẻ không mời mà đến
" Trang em có đây không " Tuấn Nam đi vào tìm chị
" em đây rồi cho anh xin lôi..... "
/ bụp /
Một cú đấm thẳng mặt từ ST khiến anh ta ngã ra sao
" Aaaa đau chết đi được cậu bị điên à " anh ta chạm vào khóe môi đang ứa máu của mình
" mày mới điến đấy thằng chó " ST muốn chạy đến đấm thêm vài đấm nữa thì chị ngăn lại
" ST bình tĩnh đi đây là bệnh viện Ngọc đang nghỉ ngơi đằng kia " chị hắt mặt về hướng cô đang nằm
" em nghe anh giải thích đi Trang anh chỉ là giật mình nên mới đẩy em thôi "
" gì đây chó có giống mới hả? Sủa được cả tiếng người à " Huyền nhìn anh ta
" mặt anh dày hơn mặt đường nữa, mặt đã không đẹp rồi mà cái nết cũng đàn bà nữa "
" tôi nói chuyện với Trang không có nói với cô "
" thật ra tôi hiểu " chị trả lời anh ta
" thật không em hiểu cho anh hả " anh ta vui mừng
" tôi hiểu là anh hèn thì nói đại là hèn đi, đừng bày đặc sĩ diện làm gì " chị đứng lên tạt nguyên ly nước vào mặt anh ta
" tôi lỡ tạt trôi cái mặt quân tử rồi, thì ra đây mới là bản mặt thật của anh ư.....thằng đàn bà "
" hết chuyện của anh rồi, cút lẹ dùm tôi " chị đặt ly lại lên bàn tiễn vong anh ta đi
8990_8990_8990_8990_8990_8990
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top