Trở Về
Hai mươi năm sau.....
Hai mươi năm rất dài đủ để thay đổi rất nhiều thứ rất nhiều chuyện, đặc biệt là một danh môn vọng tộc như nhà họ Nguyễn
Với sự giúp sức của Thế Hào nhà họ Nguyễn không ngừng vương lên, khẳn định vị thế và sự bành chướng của các chiến lược kinh doanh đa quốc gia
Còn người đàn bà thâm độc Lệ Hoa đang rất hưởng thụ vị trí bà Nguyền của mình, con trai cả của bà có chút năng lực nhưng không phải dạng có tài, còn hai đứa sinh đôi một trai một gái kia lại càng không có gì nổi trội ăn chơi là giỏi, đang học đại học nhưng qua môn điều nhờ bà ta đút tiền vào
Trái lại Ninh Dương Lan Ngọc từ nhỏ đã nổi bật hơn người, nhưng cô rất biết tiết chế sự thông minh của mình, từ nhỏ ba cô đã dạy không được thể hiện quá nhiều sẽ hại đến bản thân
Cô rất nghe lời chỉ thể hiện bản thân là một người thông minh, chứ không để người khác biết mình là người tài
Dù ba cô là con nuôi của ông nội nhưng cô lại rất được lòng ông nội, cũng đúng ngoan ngoãn lễ phép hiểu chuyện lại xinh xắn, sắc sảo như cô nhiều người quý cũng không có gì lạ
Nhưng những gì mà người khác thấy chỉ là bề nổi của một tản băng chìm, ẩn sâu trong cô là một thế giới mà không phải ai cũng dám khám phá
.............
Paris Pháp
Một cô gái xinh đẹp mang đậm chất Đông Nam Á đang bước đi trên phố với một mái tóc hồng nổi bậc
" Trang bà đợi tôi với coi "
" nhanh đi Huyền ơi tôi muốn thoải mái vui chơi trước khi về lại nơi đó "
Cô gái có gương mặt baby phía sau chị là Đặng Ngọc Huyền, là người bạn đầu tiên và cũng là duy nhất khi chị sang Pháp, phải nói là sau cái đêm ám ảnh đó chị đã mất đi dáng vẻ hoạt bát khi xưa của mình
Thay vào đó là một Thùy Trang trầm tính hơn, vậy nên chị rất khó kết giao bạn mới và không thích tiếp xúc với quá nhiều người, bạn nhỏ đi bên cạnh chị lại rất lỳ muốn kết bạn cho bằng được, đu bám chị hai năm chị mới chấp nhận người ta làm bạn
" tôi mệt muốn chết rồi nè đi gì mà đi quá trời vậy " Huyền than ngắn thở dài với chị
" mới có 26 tuổi mà hay than quá à "
" 26 tuổi thì cũng có this có that chứ, tôi không có được như bà "
" mà bà tính về đó thiệt hả "
" phải về chứ về để trả món nợ cũ "
" thế thì tôi cũng về với bà luôn "
" ỏ bạn tốt của tôi, thế thì đi ăn một bữa hoành tráng thôi "
" nữa, ăn hoài luôn á đợi với coi "
Tối đêm cuối cùng ở Pháp chị ngồi cùng với cậu mợ của mình
" con quyết tâm về cái nhà đó sao " cậu chị nghiêm túc nhìn chị
" vâng ạ con không thể cứ trốn chạy quá khứ được, con phải đồi lại công bằng cho mẹ con "
" được rồi cậu không cản con dù sao con cũng đã lớn rồi, nếu có gặp khó khăn gì thì nói với cậu "
" người bị hại cũng là chị ruột của cậu "
" ở bên đó có người nào hổ trợ cũng như giúp đỡ con không "
" anh trai con, con nghĩ ảnh sẽ sẵn sàng giúp con "
" được rồi con lên nghỉ ngơi đi mai bay rồi "
Chị lên phòng gọi điện cho ai đó
( anh nghe này )
( mai em sẽ về Việt Nam )
( thật sao, thế thì tốt rồi )
( anh sẽ giúp em đúng không Thế Hào )
( em biết gì không anh và em điều chung một kẻ thù )
( được vậy đợi em về )
" ba đang nói chuyện với ai thế " cô vừa vào nhà đã thấy ba cô đang nghiêm túc nói chuyện gì đó
" ba đang nói chuyện với cô con, cô con sắp về rồi đấy "
" cô con, cái người mà đi du học từ nhỏ đó hả "
" ừm "
" ò thế thôi con lên phòng đây "
Cô vừa vào phòng đã mở laptop ra làm gì đó không biết, đánh chữ được một hồi lại ngưng
" cô của mình hình như hơn mình chỉ sáu tuổi thì phải, người đó trong sẽ ra sao ta "
" mặc kệ đi làm chuyện của mình trước đã "
Ngày hôm sau
" ủa ba đưa con đi đâu vậy "
" đi đón cô con "
" ủa nay xe con hư nên mới bảo ba rước cái ba đưa con theo luôn là sao "
" trước sau gì con cũng phải gặp cô con thôi "
" vâng con biết rồi "
Tại sân bay
" Trang bên này "
" anh hai lâu rồi gặp phong độ hơn nhiều rồi "
" anh già rồi, có em ấy trưởng thành quá trời "
" à quên đây là cháu của em đấy con bé tên Ngọc "
" con chào cô " cô lạnh lùng cuối đầu chào
" chào nhá cháu gái " chị từ lúc gặp đã rất ấn tượng với cô
Dáng người cao gầy mặt lại xinh theo kiểu rất là sắc sảo, nhưng nhìn hơi lạnh lùng thì phải
" thôi về nhà thôi "
Cô nhìn chị thầm đánh giá đẹp đấy đẹp hơn mấy cái gương mặt giả tạo ở nhà, nhưng dù gì chị cũng là họ Nguyễn đều như nhau cả thôi
Tại một khu vinh thự lớn ở lòng Sài Gòn
" con về rồi đó hả, đi một cái là biệt tích hai mươi năm trời " ba chị ôm lấy chị
" con xin lỗi tại con muốn tập trung cho việc học "
" về là tốt về là tốt "
" Trang con về rồi đó hả " Lệ Hoa trưng ra bộ mặt tươi cười với chị
" chứ không dì muốn như nào "
" dì... " bà ta ấp úng
" em mệt rồi lên phòng nghỉ ngơi đi anh cho người mang đồ lên cho " Thế Hào ra hiệu cho chị, chị gật đầu rồi đi lên
Chị vừa lên lầu đã đụng mặt một cô gái
" ô ai đây chị gái của tôi đấy à "
Người nói là Nguyễn Lệ là một trong hai đứa con sinh đôi của bà ta
" chị về cái nhà này thì phải nghe theo tôi, mẹ tôi đang là bà Nguyễn đấy tôi mới là đại tiểu thư nhà họ Nguyễn "
" đúng là mẹ nào con nấy bà ta cũng chỉ có thể dạy ra được cái loại như cô " chị đâu có nể nang gì mà đáp lại
" này loại như tôi là loại gì "
" loại ngu dốt đấy "
" tôi nói cho chị biết tôi là thiên kim của nhà họ Nguyễn đấy "
" ô kịch hay gì đây hai người cô của con " cô từ đâu xuất hiện đi lại
" Ngọc em đây rồi em xem chị ta từ đâu về cái lên mặt với chị này "
" cô út xưng hô cho đúng dùm con ông nội mà nghe thấy không tốt đâu "
Có một sự thật là Nguyễn Lệ rất thích cô, cô không biết là chị ta có diễn không nhưng luôn xưng hô như vậy với cô
" còn có xét về vai vế cô út vẫn nên tôn trọng người trước mặt mới đúng "
" ba con bảo con dẫn cô đến phòng của cô " cô quay sang nhìn chị
" phiền con rồi "
Cô đưa chị vào phòng của chị rồi định đi ra
" này " chị gọi cô lại
" hửm "
" cô ta có vẻ nghe lời con...thân lắm sao "
" không thân "
" không thân nhưng cái cách xưng hô đó thì... "
" cô ta hơn tôi có một tuổi thôi chắc cô ta sợ mình già "
" vậy chị cũng sợ mình già " chị cười nhìn cô
" này xưng hô đàng hoàng dùm, ông mà biết lại la tôi nữa "
" chị không thích từ nhỏ chị đã ở nước ngoài rồi, mấy cái xưng hô này phiền lắm "
" cô muốn sao cũng được tôi đi chơi đây, hơi đâu mà đôi co với cô cái nhà này loạn thật rồi " cô hậm hực bỏ đi
" lạnh lùng kiêu kì nhưng được cái đáng yêu, anh hai nuôi dạy đúng là không tồi "
" có lẽ người cô mới này thú vị hơn những người khác nhiều, đợi xem cô sống như nào trong cái nhà này " cô nhếch môi rồi rời đi
8990_8990_8990_8990_8990_8990
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top