Chương 5
Trần Nghị thở phào nhẹ nhõm sau khi giải quyết xong vài chuyện rắc rối trong bang
Anh nhìn đồng hồ đã gần 10h rồi, trong lòng lại dâng lên một nỗi trống trải khó tả
Anh lấy điện thoại ra, ngón tay lướt nhanh đến số của Eddie, nhưng đầu bên kia chỉ có những tiếng tút tút đáp lại
Eddie không bắt máy
Một cảm giác bực bội len lỏi trong lòng Trần Nghị. Anh tự hỏi, liệu cậu đang làm gì, ở đâu, và với ai?
Để xua tan những suy nghĩ vẩn vơ, Trần Nghị quyết định ra sân sau tập luyện. Anh lấy dây nhảy, bắt đầu những động tác quen thuộc.
Mồ hôi bắt đầu túa ra, cơ thể nóng dần lên, và tâm trí anh cũng dần trở nên thư thái hơn. Đúng lúc này, tai nghe thông báo có cuộc gọi đến
Là A Kiệt , giọng cậu có chút vội vã
- Đại ca, tối nay có một thằng nhóc cứ bám dính lấy anh Eddie, hắn rủ anh ấy đi đua xe giờ lại còn ở trong bar ôm ấp nhảy nhót điên cuồng với nhau nữa
Trần Nghị vội vàng mặc áo vào rồi lao đến quán bar
Dưới ánh đèn mờ ảo, mắt anh đảo quanh tìm kiếm thân hình quen thuộc, và rồi anh nhìn thấy một tên thanh niên đang quàng hai tay qua cổ Eddie chuẩn bị hôn cậu
Không suy nghĩ nhiều anh lao đến, túm lấy sau gáy của Eddie, kéo cậu, ôm chặt vào trong ngực mình
Hành động bất ngờ khiến người kia mất đà, loạng choạng rồi ngã sấp xuống sàn
- TẮT NHẠC
Trần Nghị quát lớn dọa khách của Eddie chạy hết, còn cậu ở trong lòng anh bắt đầu dãy dụa
- Anh lại làm trò gì, hết việc rồi hay sao đến phá chuyện làm ăn của tôi ?
Thanh niên vừa nãy lồm cồm bò dạy
- Eddie, nam nhân của cậu cũng bạo lực quá rồi
- Cái gì mà nam nhân của tôi chứ, không phải
- Phải - Trần Nghị tháo mặt nạ của Eddie ra rồi trực tiếp hôn cậu đánh dấu chủ quyền
- Ư ưm ưm - Eddie khua tay đẩy mặt Trần Nghị ra
- Anh lại phát điên rồi
Trần Nghị thả lỏng tay để cho Eddie đẩy mình một cái, anh biết cậu đang rất tức giận
- Thiên Ân, tối nay không có chỗ về thì cậu cứ ở tạm đây cũng được
Thiên Ân vui vẻ gật đầu
- Được nha, được nha, vậy cậu ngủ cùng tôi đi
Eddie chưa kịp trả lời đã bị nam nhân của cậu kéo lại
- Cậu ấy ngủ với tôi
Nói rồi anh khoác vai lôi cậu đi trong sự bất mãn của cả hai, ra đến xe anh che đầu đẩy cậu vào trong như mọi khi
- Anh....buông ra, tôi đã bảo là không trở về đấy rồi
Cảm giác bực bội dâng trào, Trần Nghị dập mạnh cửa xe, cúi sát xuống đối diện với Eddie
- Một Hứa Vỹ Kỳ đã là quá đủ với sức chịu đựng của tôi rồi, bây giờ lại thêm một Thiên Thiên gì đó nữa, em là đang muốn thách thức giới hạn của tôi à
Eddie chột dạ, cậu chưa bao giờ thấy Trần Nghị phản ứng mạnh như vậy
Trước đây, khi nhìn thấy Trần Nghị luôn hướng về lão đại, cậu cũng không ghen tới mức đó
Trần Nghị ngồi vào xe, giọng điệu có chút bực tức
- Dây an toàn
Thấy Eddie im lặng, anh chợt nhận ra mình có vẻ hơi nặng lời với cậu rồi
Anh liền vươn người về phía Eddie, nhưng lại thấy cậu lùi về sau
Không muốn căng thẳng thêm, Trần Nghị chỉ lặng lẽ lấy dây an toàn thắt vào cho cậu
- Em muốn ăn gì
- Gì, gì cũng được
" dù sao đồ tôi muốn ăn, anh cũng đâu thích " Eddie thầm nghĩ
Xe lăn bánh đến một khu chợ đêm gần cảng
Trần Nghị đi trước, Eddie theo sau vào 1 quán lẩu
Anh gọi ra một nồi lẩu trùng khánh , khiến Eddie khó hiểu nhìn anh
- Đại ca, anh không định ăn à ?
- Ai bảo là tôi không ăn ?
Eddie tròn mắt
- Anh ăn cay ?
- Tôi chưa bao giờ dị ứng với ớt
Đồ ăn được mang ra, nhưng đến lúc đồ chín và nhìn thấy Trần Nghị đang ăn cậu vẫn không tin anh sẽ ăn những món đó
- Từ bao giờ ....
- Từ lúc em bỏ đi
-....
Sau khi ăn xong Trần Nghị nói muốn đi dạo để tiêu hóa, Eddie không phản đối, cậu thực sự cũng không muốn về nhà cùng Trần Nghị
- Tên nhóc đấy là gu của em à, em thích kiểu thiếu niên mềm mại yếu đuối sao?
Eddie đang hút một ngụm nước chanh đột nhiên bị sặc
- Cái gì mà thiếu niên mềm mại chứ, cậu ta có chủ rồi, là một Alpha cấp S đấy
- Vậy sao em lại hôn cậu ta?
- Hôn .... À cậu ta đang nói chuyện với tôi, nhạc to quá nên phải ghé sát lại mới nghe thấy
Tảng đá trong lòng Trần Nghị dường như đã được gỡ xuống, trên mặt anh nở nụ cười vui vẻ
- Em còn muốn đi đâu nữa không ?
Eddie đang suy nghĩ xem sẽ kiếm cớ gì để về tiệm bánh ngủ thì Trần Nghị chợt nắm tay cậu
- Chạy
- Sao vậy ?
- Có kẻ bám theo chúng ta mau trở lại xe
Eddie vừa chạy vừa ngoái lại thì thấy 6 7 tên lạ mặt đang đuổi theo họ. Có vẻ họ đã đi hơi xa khỏi khu chợ nên bọn chúng mới dám liều lĩnh như vậy,
Cả hai bị dồn vào một khu nhà kho cũ .
Trần Nghị quan sát xung quanh, rồi anh kéo Eddie về hướng một cánh cửa đang mở một nửa, anh đẩy cậu vào bên trong , sau đó đóng cửa và chặn ở ngoài
- Trần Nghị, anh điên rồi, sao lại khóa cửa chứ, anh mau vào đây
- Eddie, tôi xin lỗi, em hãy cứ ở trong đấy chờ tôi nhé
Nói rồi, anh bỏ lại cậu gào khóc ở đằng sau mà chạy về hướng khác
Eddie sợ hãi, nếu như Trần Nghị không trở lại thì cậu phải làm sao đây?
Cậu tự trách bản thân tại sao lại cứ cứng đầu không chịu trở về cùng anh chứ
Nếu cậu chịu đi về sau khi ăn xong thì cả hai đã không gặp chuyện này
Eddie vừa khóc vừa đập cửa đến nỗi tay bật máu trong tuyệt vọng . Cho đến khi mệt lả, cậu ngã ngồi xuống đất, miệng vẫn không ngừng kêu tên Trần Nghị
Lúc này cửa bật mở, ánh sáng từ bên ngoài tràn vào cùng bóng lưng quen thuộc
Eddie theo phản xạ bật dậy lao đến ôm lấy cơ thể Trần Nghị
- Anh là đồ ngốc à, sao lại để tôi lại, trước đây đều là tôi...
- Đều là em chắn cho tôi
Trần Nghị nhẹ xoa đầu Eddie bằng một tay
- Nhưng từ giờ tôi sẽ bảo vệ em, hồi bé cũng vậy bây giờ cũng thế, tôi sẽ luôn bảo vệ em
Eddie ôm Trần Nghị thêm một lúc để bình ổn tâm trạng , sau đấy cậu mới nhận ra
- Mùi máu, anh bị thương ở đâu
Cậu mò mẫm xung quanh người anh thì thấy anh có một vết chém khá lớn ở bụng và một vài vết nhỏ ở tay
Eddie lo lắng, khoác tay anh dìu về phía xe
- Anh đúng là một tên điên, mình anh sao đánh lại nhiều người như vậy chứ
- Không sao, có đám tiểu kiệt phía sau mà, hơn nữa tôi đã trưởng thành rồi, không còn là tên nhóc cấp hai ngày xưa nữa
Khi đến xe cậu mới thấy tiểu kiệt đã ngồi ở ghế lái
- Anh Nghị , anh Eddie em chuẩn bị hộp thuốc ở phía sau rồi đấy
Eddie dìu Trần Nghị vào xe rồi cậu cũng lên theo
- Sao cậu biết bọn tôi bị phục kích mà đến
Eddie vừa lau vết thương cho Trần Nghị vừa hỏi
- Bọn chúng là người của Trương Đằng chắc là bám theo em, từ lúc chúng ta đi ăn, tôi đã gọi một số người theo chúng ta để đề phòng rồi
Băng bó sơ qua cho Trần Nghị xong Eddie mới chợt nhớ đến chuyện quan trọng, cậu vội vàng lấy điện thoại gọi đi
- Alo, Bạch Tông Dịch cậu vẫn đang ở tiệm bánh chứ, có xảy ra chuyện gì không?
- Tôi đang ở khách sạn, hiện không tiện nghe điện thoại cho lắm
- Hả, cậu ở khách sạn làm gì ?
- À ờm ...... (Đầu dây bên kia đột nhiên truyền đến một giọng nói khá quen ) A Dịch, tôi nhớ cậu, hức, đừng đi mà ~~~~
Eddie chợt hiểu ra
- Ồ cậu đang ở cùng Phạm Triết Duệ à, vậy thì hai người cứ tiếp, tiếp tục đi nhé, ra ngoài chú ý an toàn một chút ha
Nói rồi Eddie vội vàng cup máy
Lúc này Trần Nghị mới để ý
- Tay em bị thương rồi
- Không có gì, vết thương nhỏ thôi
- Để yên
Anh nắm tay cậu để vào khăn bông rồi dùng nước rửa sạch bụi bẩn trên tay cho cậu, sau đó nhẹ nhàng xoa thuốc sát trùng
Trở lại xưởng oto, Trần Nghị được Eddie dìu vào phòng, quả thực mấy vết thương nhỏ này không làm khó được Trần Nghị nhưng anh vẫn là muốn dùng chúng để giữ Eddie ở lại
- Tôi muốn tắm, em tắm cho tôi nhé
- Tắm.... Anh không tự làm được sao, cũng đâu phải bị thương ở chân
- Nhưng tay tôi không tiện
Eddie gãi gãi đầu khó xử, nhưng rồi nghĩ đến các vết thương trên người Trần Nghị cậu vẫn là mềm lòng mà dìu anh vào nhà tắm
Eddie pha nước ấm trong bồn xong thì quay lại cởi đồ cho Trần Nghị
Anh đứng mở rộng tay để cậu có thể dễ dàng cởi áo ngoài, còn áo trong vì đã rách rồi nên cứ trực tiếp cắt ra thôi
Nhưng đến lúc cởi quần, Eddie lại ngại ngùng quay mặt đi chỗ khác, nên cậu không thấy được Trần Nghị đang nở một nụ cười đầy mưu mô
Trước khi bước vào bồn, Eddie cẩn thận quấn một lớp miếng dán y tế quanh bụng Trần Nghị để tránh nước động vào vết thương
- Em cũng cởi đồ đi, tiện thể tắm luôn
- Đươc
Eddie chỉ nghĩ đơn giản là tắm xong cho Trần Nghị, thì cậu cũng sẽ bị ướt, nên là liền cởi đồ luôn, chỉ để lại một chiếc quần đùi
Cậu ngồi trên thành bồn đối diện với anh rồi bắt đầu lấy dầu gội xoa lên tóc anh
Đột nhiên Trần Nghị vòng tay qua eo kéo cậu vào trong bồn
- Á , Trần Nghị, anh lại muốn làm cái gì ?
Eddie dùng một tay bóp lấy cổ Trần Nghị
- Ngồi như thế này tiện hơn
Miệng Trần Nghị cong lên một đường đầy ranh mãnh
- Anh đừng phá nữa ngồi yên đi
- Được nghe em
Trần nghị vòng 2 tay qua eo của Eddie kéo cậu sát vào người mình
Eddie tiếp tục gội đầu cho Trần Nghị, đến lúc sắp xong tay a lại không an phận
- Trần Nghị, anh làm cái gì ? nghiêm túc cho tôi, đầu anh vẫn còn chưa xong đâu
- Vậy thì em nhanh một chút
- Anh, anh , ngồi yên
Cuối cùng cũng xong, Trần Nghị chỉ đợi vậy liền lao đến giữ lấy gáy của Eddie, đưa cậu vào một nụ hôn nóng bỏng.
- Ư ức ....
Một tay Eddie bị Trần Nghị giữ chặt, tay trái còn lại tuyệt nhiên không thể phản kháng
Anh ngậm hai mảnh môi, mút vào trong chốc lát, rồi mới duỗi đầu lưỡi quấn lấy vật nho nhỏ trong miệng cậu
Hơi nước nóng cùng nhiệt độ của đèn sưởi khiến môi hai người vừa ẩm vừa trơn. Trần Nghị hôn có chút không kiềm chế được, đến khi móng tay của Eddie bấm sâu vào da thịt anh mới miễn cưỡng thả cậu ra
Eddie chống tay lên ngực anh thở hổn hển
Đầu óc có chút choáng váng, nhưng cậu vẫn cảm nhận được thứ phía dưới mông mình
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top