80

"Mẹ, mẹ xong chưa?"

"Chưa, nhưng con cứ đi cùng Hyun Ah đến suối nước nóng đi!"

"Vâng~"

Soo Jung ra khỏi phòng để đồ với mỗi chiếc khăn tắm cuốn quanh người, thêm chiếc băng đô để giữ cho tóc tai được gọn ghẽ.

Đã là 7 rưỡi tối, họ đến đây cũng được mấy tiếng đồng hồ rồi. Sau lúc ở cùng với Seung Hyun , Soo Jung lập tức trở về phòng để chuẩn bị cuộc hẹn hò phái nữ như đã lên kế hoạch với Hyun Ah và bà mẹ siêu tuyệt vời của mình.

Soo Jung ngạc nhiên thở ra khi nhìn lên bầu trời đêm. Đẹp thật.

Trăng sáng vằng vặc và những ngôi sao đang rực rỡ soi xuống mặt đất. Cô thấy mình sao nhỏ bé, và thế giới quả là đầy bí ẩn tuyệt vời.

"Soo Jung !"

"Hmm?"

Soo Jung liền nhìn về phía suối nước nóng, nơi mà Hyun Ah cất tiếng gọi mình. Cô cười rồi nhanh chóng đến đó.

"Uwaaa~!" Soo Jung không nhịn được mà kêu lên trầm trồ khi thấy dòng nước tinh khiết và đẹp tuyệt vời giữa những làn hơi nóng bốc lên. Hyun Ah nhìn phản ứng như một đứa con nít của Soo Jung , cô bật cười vẫy vẫy.

____________

"Ahh~ thích thật!"

Hyun Ah nhìn sang bên cạnh và hỏi với nụ cười thoảng qua.

"Thế nào rồi hả?"

"Hm?" Soo Jung quay lại mở tròn mắt nhìn Hyun Ah .

"Oh! Nơi này tốt thật! Nhân viên phục vụ tốt, và ooooooh!! Em không đợi được đến bữa tối đâu!! Nghe nói là mình có thể ăn tất!"

Dòng nước gợn sóng khi Soo Jung đạp đạp chân trong sự hứng khởi.

"Em sẽ ăn đồ hải sản thoả thích!" cô tiếp tục nói, mơ màng về mùi vị của món cua bể.

Với câu trả lời đó, Hyun Ah bật cười,

"Chị không hỏi mấy thứ đó."

"Eh?" Soo Jung lại nhìn Hyun Ah , nụ cười vẫn in trên môi. "V-vậy chị hỏi gì?"

"Chị hỏi," Hyun Ah đưa hai tay lên ra hiệu. "...chuyện đó."

"Ch-chuyện đó á?" Soo Jung chớp mắt nhìn kí hiệu tay của Hyun Ah rồi cũng đưa tay lên bắt chiếc. "Cái này để làm gì vậy?"

"Aigoo," Hyun Ah trợn mắt lên rồi dúi tay Soo Jung xuống trở lại với làn nước.

"Em còn không biết cả cái đó nghĩa là gì nữa à?! Cô em đáng thương ơi! Chị đang hỏi cảm giác của em như thế nào trong lần đầu tiên với Seung Hyun ấy!"

"...l-lần đầu tiên?" Soo Jung hỏi, nhìn dòng nước và nghĩ.

"Là lần lấy đi sự trong trắng của em ấy."

"C-cái gì?!" Soo Jung ré lên, làm dấu x bằng hai cánh tay mình. "Không! Bọn em... không làm 'chuyện vợ chồng' đâu!"

Hyun Ah thấy tâm trạng xìu xuống một cách chán nản.

"Thế hai đứa làm cái trò gì?"

"A-anh ấy..." Soo Jung chớp mắt rồi ra hiệu về những gì mình đã trải qua.

"Ohhh!!! Cũng không tồi." Hyun Ah mím môi gật gù, rồi cô liếc nhìn thấy mẹ Soo Jung đang vào khu suối và đến ngồi cạnh mình.

Một lúc im hơi lặng tiếng, Hyun Ah đột nhiên phì cười ranh mãnh rồi quay qua bà Jung ,

"Mẹ Jung à, mẹ có biết rằng con gái mẹ đã..."

Soo Jung lập tức từ phía sau lao đến bịt miệng Hyun Ah và dìm cô chị xuống dưới nước. Hành động này khiến mẹ cô nhìn trong khó hiểu.

"Khôngggggggggg!!!"

_________________

'Ôi Chúa ơi, Chan Yeol , mày sắp chết rồi, mày sẽ chết cho mà xem! Mày đang chuẩn bị chết rồi!"

Chan Yeol trôi về phía góc của suối nước nóng, chờ bản án đến với mình. Vài phút sau, Seung Hyun cuối cùng cũng đến. Anh đứng trên bờ nhìn Chan Yeol với ánh mắt lạnh lùng.

"Uhh-! Err... h-hi hyung ." Chan Yeol e dè vẫy tay với Seung Hyun , nhìn anh ta từ chân... lên đến đầu.

Seung Hyun làm như chẳng nghe thấy ai gọi hay chào mình cả, và anh chỉ... xuống nước và ngồi xuống cách Chan Yeol không xa.

Chan Yeol nhìn Seung Hyun thăm dò khi anh tựa đầu vào tảng đá và nhìn lên trời. Sau một lúc ngắm bầu trời đêm, anh nhắm mắt lại với đôi lông mày cau có, như thể sẽ đá tung đít bất cứ đứa nào bén mảng đến làm phiền.

"Vậy... thế nào hả?"

Ngay khi nghe thấy giọng Chan Yeol cất lên, Seung Hyun mở mắt ra và nhìn cậu ta không mấy hài lòng.

Thấy Seung Hyun mình đang nhìn mình đầy mất hứng và điên tiết, Chan Yeol thấy lạnh xương sống và nuốt khan trong lo sợ. "...L...àm ơn đừng giết em ." Cậu ú ớ.

"Cậu biết rõ là tôi rất ghét bị quấy rầy khi đang 'làm việc'."

"A..." Chan Yeol nhắm tịt mắt lại, dự rằng mình sẽ phải chết trong tư thế xấu.

"...không sao đâu. Vô tình thôi mà."

"...Eh?" với đôi mắt rơm rớm, Chan Yeol nhìn Seung Hyun chứa chan cảm xúc. "...S-Seunghyun hyung , oppa à , tiền bối ..."

"Nhưng mà tôi nói trước, lần sau mà còn vậy, tôi sẽ thiến cậu thật đấy ."

"Trời ơi, KHÔNG CÓ LẦN SAU ĐÂU,HYUNG ~."

___________

"Uwaaa!!!"

Không chỉ Soo Jung , cả đám ồ lên trong kinh ngạc khi đầu bếp trưởng mang "đại vương cua" ra đặt giữa bàn. Thật hết xảy.

Cả nhóm ngồi quanh chiếc bàn kotatsu lớn trong phòng ăn đặt riêng và mặc đồ Nhật.

Môi trường phục vụ của nơi này hoàn toàn có thể khiến người ta trở lại thêm nhiều lần nữa.

Soo Jung hứng khởi cầm đũa lên,

"Vì bạn Soo Jung là chủ sinh nhật nên bạn ý sẽ một mình ăn hết một con nha!" cô cười khanh khách.

"Anh biết mà." Seung Hyun quay sang cô người yêu đang sung sướng ngồi cười một mình bên cạnh. "Một con còn chẳng đủ cho em ấy."

"Anh nói cái gì đấy?!" Soo Jung tức tối quay sang với đôi mắt nheo tịt vào, chọc chọc đũa về phía Seung Hyun đe doạ.

"Có phải anh nói em ăn như heo không?!"

"KHÔNG, nhưng em có thể dùng dinh dưỡng từ mấy con cua mà đắp vào ngực đấy."

"Choi Seung Hyun , anh THẬT SỰ sẽ chết với em!"

Bà Jung , Chan Yeol , và Hyun Ah phá lên cười trước cuộc cãi lộn chỉ vì một vấn đề nhỏ nhặt của hai đứa.

Thật ra, nhìn hai đứa hạnh phúc với nhau là cả một kì tích lớn sau những gì đã qua. Dường như sẽ chẳng có gì chia cắt được đôi tình nhân này.

"Happy Birthday to you, Happy birthday to you!"

Mọi người đều hướng về phía bếp trưởng cùng với những người phụ việc của mình xếp hàng hát mừng sinh nhật và mang vào một chiếc bánh pho mát dâu được cắm nến xanh.

Dĩ nhiên, Seung Hyun là người đã lên kế hoạch nên anh chỉ ngồi đó nhìn mặt Soo Jung hồng lên trong ngượng ngùng khi chiếc bánh được đặt trước mặt mình.

"Chúc mừng sinh nhật!"

Bạn bè và mẹ cô reo lên và hồ hởi vỗ tay trong những nụ cười vui vẻ. Sự chúc mừng của Seung Hyun thì đặc biệt hơn. Anh quàng tay quanh eo cô và kéo cô lại gần mình, hôn lên má cô.

"...ước đi." Anh nói.

Việc đầu tiên,cô quay sang nhìn anh với đôi mắt đẫm nước và đầy xúc động vì kì công ngọt ngào của anh.

Anh khiến cô cảm thấy mình là cô gái quan trọng nhất trên thế giới.

"Ước đi Soo Jung !" Hyun Ah hào hứng vỗ tay cùng với Chan Yeol .

"Ước cái gì cũng được." Mẹ cô thêm vào.

Soo Jung nhìn quanh từng người trong phòng rồi trở về với chiếc bánh, nhìn ánh nửa nhảy múa trên đầu những ngọn nến.

'Tôi ước rằng bạn bè sẽ luôn sát cánh trong mọi hoàn cảnh... và ước rằng...'cô ngập ngừng, suy nghĩ.'...trái tim của Seunghyun và tôi... sẽ mãi ở bên nhau.'

"Gawd, hai người! Đừng có bắt đầu mà không có em đấy!"

Là 9 rưỡi khi cả đám ăn tối xong và trở về phòng để nghỉ. Nhưng Hyun Ah lại khai ra rằng cô mang theo 2 chai sake và muốn uống với bạn của mình.

Đương nhiên, tiệc sinh nhật mà không có hơi men trong người thì quả là thiếu sót.

"Không đâu! Bọn này mới chỉ ăn đồ nhắm thôi mà." Hyun Ah cười bên đầu dây bên kia. "Seung Hyun CỦA EM có đến cùng không đấy?"

"Oh, em không biết nữa." Soo Jung trả lời khi kẹp chiếc điện thoại áp vào tai bằng vai của mình để giúp bà Jung ngả lưng xuống tấm đệm đặt trên sàn. "Em sẽ đi xem sau. Con người đó chỉ thích ăn với ngủ thôi."

"Vậy nhé!" Hyun Ah lại cười. "Đến phòng bọn chị ngay khi em xong việc, được chứ? Chị sẽ đợi."

"Vâng~"

Cuộc điện thoại của hai cô gái kết thúc, Soo Jung đứng thẳng dậy và thở dài.

"Soo Jung , đừng có uống nhiều quá đấy!" bà Jung nhắc nhở con gái. "Con tự biết rằng tửu lượng của mình rất kém mà, phải không?"

"Mẹ đừng lo!" Soo Jung ôm mẹ và cười. "Con tự biết điểm dừng mà."

"Oh, được rồi. Về phòng trước nửa đêm nhé."

"Vângggg~"

_____________

Dạo qua vài hành lang, Soo Jung cuối cùng cũng đến được phòng Seung Hyun . Cô có thể nghe thấy tiếng TV vọng ra từ trong phòng nên cô nghĩ chắc anh đang thức. Cô gõ lên cửa vài cái rồi kéo nó ra.

___________

Cốc, cốc, cốc!

"Seung Hyun , em vào đây."

Dù anh đang mặc đồ ngủ, nằm trên đệm và nhắm mắt, thì thật sự là anh vẫn thức.

Seung Hyun ranh mãnh giả vờ đang ngủ ngay khi nghe thấy tiếng Soo Jung gõ cửa và bước vào.

Anh không thể nhìn thấy gì, nhưng chỉ qua tiếng bước chân lẫn trong tạp âm từ TV anh cũng biết rằng Soo Jung đã ở trong phòng và đang bước về phía mình.

"Aigoo... ít nhất thì cũng phải tắt TV đi chứ, cái đồ ngốc này." Anh nghe thấy tiếng cô khẽ càu nhàu, và ngay sau đó, tiếng TV tắt hẳn, có nghĩa là Soo Jung đã tắt đi cho anh.

Seung Hyun cố giữ nguyên hiện trạng để xem Soo Jung định làm gì tiếp.

Không lâu sau, anh thấy cô đắp chăn lại cho mình, cuốn cho chắc.

Nhưng không dừng lại ở đó.

Anh thấy cô ngồi xuống bên cạnh mình và vẫn tiếp tục cuốn chăn cho anh như cuốn một đứa trẻ.

"...Seung Hyun ," cô khẽ thì thầm. "Cảm ơn anh vì mọi thứ." giọng cô nhẹ nhàng hạnh phúc rót vào tai anh.

______________

"Cảm ơn anh vì mọi thứ." Cô nói, mắt nhìn gương mặt bình yên của anh.

Cô chỉ ngồi đó thôi, ngắm nhìn cái sự đẹp trai kinh khủng của anh, từ đường chân mày đến mái tóc... đến hàng mi dài như con gái và chiếc mũi thẳng... và đôi môi của anh...

Cô chợt thấy nóng trong người.

'Ôi mẹ nó. Sao mình không nghĩ là anh ấy lại đẹp trai đến MỨC NÀY cơ chứ?'cô tự hỏi, cố không nhìn anh nữa, nhưng đôi mắt lại chẳng nhúc nhích lấy một li.

Soo Jung tí nữa thì nhảy dựng lên vì giật mình khi người yêu cô đột nhiên kêu mớ gì đó, nghiêng đầu về phía cô với đôi môi hé mở. Dĩ nhiên đó là kế hoạch dụ dỗ Soo Jung hôn mình của Seung Hyun . Aigoo, đúng là mấy người yêu nhau.

Nhìn đôi môi mời gọi của Seung Hyun , hóc môn của Soo Jung đột nhiên làm loạn. Cô thấy ngứa ngáy tay chân và tim thì bắt đầu đập như bị rượt.

'Ôi Chúa ơi, Soo Jung , mày phải tự kiềm chế đi!'

Cô nguầy nguậy lắc đầu với đôi mắt nhắm tịt, cố không để tâm đến nữa.

Nhưng đôi môi đó THẬT KHÔNG THỂ CƯỠNG ĐƯỢC.

Vậy nên một lần nữa, cô chậm mở mắt ra, mím môi, làm theo con tim mách bảo về cái chuyện hôn lên đôi môi ngon mắt kia.

'Được rồi, Soo Jung ' Cô hít thở thật sâu. 'Chỉ là một nụ hôn chúc ngủ ngon thôi! Đến bạn bè còn làm mấy việc đó nữa là!' cô nuốt nhanh rồi từ từ cúi xuống, khiến hai đôi môi lại gần nhau.

Nụ hôn của cô kêu đánh chụt một cái rồi cô liền lùi lại, kiểm tra xem mình có đánh thức anh dậy không.

Biết gì không? Anh vẫn ngủ say! - hoặc là cô nghĩ vậy.

Thấy an tâm, nhưng cô vẫn có chút chưa hài lòng.

Soo Jung đảo tròn mắt rồi nhìn lên trần nhà và nói chuyện một mình.

'Soo Jung , mày làm sao vậy?! Bình tĩnh và ra khỏi đây thôi!' - giọng nói số 1 ra lệnh.

'Aigoo, Soo Jung ! Thấy cảm giác nóng bỏng ngọt ngào trên môi không? Mày tự BIẾT bản thân muốn nữa mà! Tiến lên, hôn anh ấy thêm đi!' ­- giọng nói số 2 cãi.

MẸ NÓ CHỨ!!!

Cô lại lắc đầu như muốn nó sút ra khỏi cần cổ, để cái ý nghĩ khi nhìn Seung Hyun ngủ cũng rơi ra luôn. Mặt cô đang đỏ như tôm luộc đây này.

'Được rồi, Soo Jung . Chỉ... LẦN NÀY nữa thôi đấy.'

Soo Jung tự nói với mình rồi lại hít sâu vào lần nữa, nhìn gần lại đôi môi của Seung Hyun .

'Hai nụ hôn cho 'chúc' và 'ngủ ngon'.'

Nhưng ngay khi cô chạm được vào anh, cô phải trợn mắt lên vì hoảng vì Seung Hyun đưa tay vòng ra sau gáy cô để kéo nụ hôn thêm sâu.

Quá bất ngờ, cô bắn người ra, nhìn Seung Hyun hoàn toàn tỉnh táo đang cười gian trước mặt.

"Anh.. , Làm gì kì vậy?"

"Hm? Anh phải hỏi em mới đúng chứ. Sao em lại ở đây, 'quấy rối tình dục' anh?" anh vừa đáp, vừa cố nén cười.

"Quấy rối tình..." Soo Jung rít ầm lên. "Đừng có hiểu lầm! Em... em đang xem xem anh có ngáy không đấy chứ!" cô ngượng chín người gào tướng lên.

"Bằng cách hôn anh à?" Seung Hyun cười khi thấy Soo Jung quay mặt đi để giấu ngượng.

"Im đi, đồ biến thái."

Seung Hyun bật cười ngồi dậy, khiến Soo Jung lùi về phía sau một chút. Anh đưa tay vuốt mái tóc dài mượt của cô.

"Muốn ngủ cùng anh không?"

"Không được... mẹ bảo em về phòng trước nửa đêm, mà em phải đi nhậu với Hyun Ah và Chan Yeol ."

"Ừ." Seung Hyun thở dài rồi lại nằm lăn xuống đệm.

"Y-ya.. Anh không đi à?" Soo Jung đánh vào vai người yêu mình.

"Hôm nay anh nghỉ." Anh trả lời qua loa rồi ngáp dài, duỗi thẳng chân tay. "Nếu hai người kia có làm trò với nhau thì em phải về phòng ngay."

"...Hmmmpphhh... được."

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top