Chương 22: NHỮNG NGÀY BÌNH YÊN (Phần 2)


Chương 22: NHỮNG NGÀY BÌNH YÊN (Phần 2)

Mắt trời vừa khuất dạng, ánh nắng nhẹ còn đọng lại trên những nụ hồng, khiến chúng đã đẹp lại càng thêm huyền ảo. Gió vờn nhẹ ngang cửa sổ đánh thức một cô gái đang say ngủ, mái tóc cô buông xõa được những cành hồng điểm xiết kết gọn lại.

Khẽ vươn vai ngồi dậy, Samy đưa tay che miệng ngáp một cái rõ dài. Cô đã ngủ hơn nữa ngày, từ lúc tới nơi này bệnh thèm ngủ của Samy có vẻ nặng hơn trước. Không gian yên bình, cảnh sắc hữu tình, lại có thêm thiên thần ở bên nên Samy ngủ ngon cũng dễ hiểu.

Thong thả bước xuống giừơng, Samy đảo mắt nhìn một lượt quanh nhà. Từ trước ra sau, rồi cả bên ngoài đều rất vắng. Raio không có ở đây, Samy vì thế mà bất an. Cô không vội làm vệ sinh cá nhân, hay lo chiêm đầy cái bụng đói, điều cô cần làm lúc này là tìm anh Raio của cô. Samy nghĩ tới đây chợt lấy tay cốc đầu một cái rõ đau, cô tự nói với chính mình.

- Anh Raio là của chung, không phải của riêng ai. Samy ngố, mày đừng hư cấu hóa suy nghĩ như thế.

Samy vừa đi vừa vò đầu, bức tóc dằn xé bản thân. Cô giẫm phải biết bao nhiêu gai hoa, tàn xác cả vườn cải gần nhà. Khu vườn xanh tươi là thế giờ bỗng trở nên hoang tàn trong phút chốc, chắc hẳn Samy hậu đậu sẽ giật bắn người khi biết mình đã vô tình gây ra thảm cảnh này.

Không gian đang yên bình là thế, bỗng từ xa vang lên tiếng sáo diều, nó réo rắt với gọi Samy, cô vì thế bước đi nhanh hơn, hướng về rừng cây đào ở phía đông cách nơi cô đang đứng không xa lắm, chỉ đi qua hai vườn hồng nữa là tới.

Trên cành đào của một cây cổ thụ, chàng trai đang ngồi thả hồn trong giai điệu trầm bỗng của tiếng sáo, không ai xa lạ. Cậu chính là Raio, vị hoàng tử ẩn mình của thế giới Vam huyền bí.

Mang trong đầu một tâm tình khá bình lặng sau chuyến đi về miền kí ức ngày xưa ấy, Raio đã vơi đi nổi nhớ dành cho Hamy phần nào. Mặc dù vẫn không thể nhìn rõ gương mặt của cô bé, nhưng cơ hồ Raio lại nhận ra một sự thật. Và cậu tin chắc một điều, cậu bé ấy có thể giúp cậu xác định rõ thật hư thân phận của công chúa nhỏ.

Gió vờn nhẹ vô tình đánh toạc vào gương mặt đẹp ma mị của Raio, mái tóc bạch kim phất phơ được sắc hồng của cánh đào tô điểm. Raio khẽ mở mắt nhìn về một cõi xa xăm, hình ảnh mà cậu mới nhìn thấy hiện lên rõ như tạc. Đó là một kí ức vốn dĩ cậu không thuộc về, nhưng giờ đây nó lại được cậu khám phá. Để chợt nhận ra, dù là hiện tại hay quá khứ, giữa cậu và Tayoo Shashiwa từ lâu đã có chung một mối quan hệ mà cả hai không hề biết. Tayoo chính là cậu bé mà Hamy từng nhắc đến năm xưa, là người bạn mà cô ấy trân quý dù chỉ vô tình gặp gỡ.

Raio khẽ thở dài nhìn khung cảnh xung quanh, nơi này là thế giới riêng của cậu, chỉ khi về đây Raio mới thư thả được tâm hồn dù chỉ trong giây lát. Ánh mắt tím u uẩn của Raio dần cất giấu nổi buồn vào nơi xa. Vì lẽ Raio đã nghe tiếng bước chân Samy đang tới rất gần, cho nên cậu thay đổi thái độ vui vẻ chào đón cô. Nét ngây thơ xen lẫn bất an của Samy hiện ra trước mắt, Raio khẽ nở một nụ cười bình yên vẫy gọi cô.

- Đến đây Samy, ta có cái này cho em.

- Vâng.

Samy ngoan ngoãn bước đến bên Raio, cô nhìn cậu bằng ánh mắt dò xét xen chút lo lắng.

Raio hướng cây sáo trúc được khảm bảo ngọc lên cao, không gian bị cậu khuấy động trong phút chốc. Từng cánh hoa vờn bay nhẹ trong gió, chúng xoáy tròn xung quanh Samy, khiến cô khẽ giật bắn người mà đứng ngẩn ngơ. Raio nhìn Samy cười hiền, cậu bay xuống đứng cạnh và nắm chặt tay Samy. Cả hai chìm đắm trong mùi anh đào dịu nhẹ, không gian nhanh chóng trở về vẻ yên bình. Khi Samy tịnh tâm để cảm nhận việc gì đang diễn ra, đó cũng là lúc cô đã thay đổi. Trên người Samy hiện tại đang khoác một chiếc váy màu hồng đẹp tinh khôi, nó được kết lại từ hàng nghìn cánh đào. Mái tóc nâu bồng bềnh buông xõa làm cô càng xinh hơn, tuy vết bớt kia vẫn in rõ không hề phai nhạt, nhưng hiện tại nó đã được biến tấu, trở thành một đóa hồng rất thanh thoát.

Raio đưa tay vẽ một mảng gương lớn hiện trước mặt Samy, cậu thong thả ngắm nhìn cô từ đầu đến chân. Vẻ đẹp này có phải là điều Samy cần, Raio không chắc, nhưng cậu biết Samy luôn nghĩ về nó trong đầu. Cô gái nào chẳng mong mình xinh đẹp, rạng ngời giữa đám đông. Raio tin chắc Samy sẽ rất thích thú khi ngắm nhìn dung mạo mới của mình, nhưng lạ thay thái độ của cô sau đó đã khiến Raio ngạc nhiên. Samy cười gượng gạo, cô lấy tay chạm nhẹ vào vết bớt đang nóng dần lên. Cảm giác máu có chút sục sôi từ bên trong, khoảnh khắc ấy cả người Samy phát sáng, cơ hồ rất nhẹ, và nó đã bị vầng hào quang phía trước làm lù mờ.

Raio từ lúc nào đã xoay người bước đi được một đoạn, cậu cố né tránh vẻ bất an của Samy. Raio quên mất mình làm như thế chẳng khác nào chê Samy kém xinh, cô có thể buồn vì lẽ đó. Trên thực tế, dù Samy có xấu xí hay ra sao đi nữa thì vẫn sẽ mãi là một cô gái thuần khiết trong lòng cậu. Raio biết Samy luôn tự ti khi đứng trước Heyoumi, cô nghĩ cậu và Heyoumi là một cặp. Đó là lí do Raio bày ra cảnh sắc hôm nay, cậu muốn Samy là nhân vật chính. Cô ở bên cậu chỉ cần bình yên thôi là đủ, không nên suy nghĩ nhiều. Vì lẽ gì Raio hi vọng Samy phải hạnh phúc, dù người sau này ở bên cô sẽ mãi mãi không bao giờ là cậu.

Giữa khu rừng đào đang tỏa sắc tinh khôi một màu hồng mát dịu, Raio đứng đó thong thả đưa tay vẫy gọi Samy. Cô từ từ bước đến, cánh môi nhẹ nở một nụ cười tuyệt đẹp như ban mai. Samy như một cô công chúa, còn Raio như một vị hoàng tử. Cậu cùng Samy khiêu vũ trong điệu nhạc du dương do các tiểu tinh linh hòa tấu. Trên nền trời, từng cánh hoa bay vờn dệt thành một bức tranh muôn màu tuyệt đẹp, có nắng, có gió, có cả hai tâm hồn đang dần tìm ra nhau, rất mờ ảo.

- Samy, hứa với ta... Dù sau này ta có làm gì, ở bên ai. Em vẫn sẽ luôn xem ta là một người anh, người bạn mà em luôn trân quý được không.

- Raio sempai, anh nói lạ không. Em vẫn luôn xem anh là một người thân mà em hết mực yêu thương. Dù ta chỉ vô tình gặp nhau, quen nhau qua lần anh cứu em. Nhưng cơ hồ từ rất lâu, em đã xem mình là người của anh.

Samy ngẹn ngào trả lời câu nói đầy ẩn ý của Raio, đôi mày cô khẽ chau lại. Nét ngây thơ của Samy vương vấn trong tâm trí Raio, cậu khẽ ôm cô vào lòng, đặt nhẹ lên mái tóc nâu bồng bềnh của cô một nụ hôn phớt qua.

Bỗng từ trên cao một chú chim khổng tước từ đâu bay tới, nó xà xuống gần Raio. Cậu với tay lấy chiếc vòng từ miệng khổng tước, xong mới phẩy tay ra hiệu nó bay đi. Raio nhẹ nhàng đeo chiếc vòng thạch anh ngọc lục cho Samy, cậu phong ấn khóa lại, đọc thần chú bảo hộ rồi mới buông lơ chiếc vòng ra. Samy chăm chú nhìn Raio, cô khẽ vui sướng giữ im lặng, không cất câu hỏi nào nhưng Samy biết lí do Raio tặng quà cho cô.

- Đây là qua sinh nhật ta tặng em trước, ta không chắc vài tuần nữa mình có mặt ở trường để chia vui cùng em, nên giờ tặng có vẻ hợp lí nhất.

Raio phẩy tay sau câu nói giải bày lí do với Samy, ngay lập tức một bàn tiệc nhỏ hiện ra trước mặt. Có nến, có rượu, có cả thức ăn ngon vẫy gọi. Bụng Samy đang đói, nhìn thấy thức ăn là được dịp biểu tình. Raio nhìn cô cười hiền, cậu thong thả bước đến kéo ghế mời cô ngồi.

- Cảm ơn anh Raio vì tất cả. Những ngày bình yên khi ở nơi này có lẽ là kỉ niệm đẹp nhất đối với em.

Samy sau khi ngồi yên vị vào chiếc ghế mây, cô mới khẽ cất lời đáp lại câu nói của Raio. Đôi mắt ngập tràn yêu thương của Samy chỉ duy nhất ẩn chứa bóng hình Raio ở trong nó.

Giữa không gian yên bình, Raio và Samy cùng thong thả dùng tiệc. Những cánh đào thả mình rơi nhẹ trong không trung, ánh trăng sáng vừa nhô cao nằm hững hờ trên đỉnh núi. Nó ngắm nhìn quan cảnh nên thơ phía dưới, nơi có hai con người đang vui vẻ bên nhau. Họ cùng cười nói, cùng ôn lại chuyện xưa, và cùng bắt nhịp yêu thương trong tiếng tiếng sáo trầm bỗng.

Bình yên, chỉ đơn thuần là những ngày Samy và Raio được ở cạnh nhau, tuy xa mà gần. Trái tim họ dần vô tình tìm ra nhau, hòa chung một nhịp đập.

_____

Tại thế giới phù thủy.

Trận chiến giữa Tayoo và Yona vẫn chưa kết thúc, họ đã đánh không biết bao nhiêu hiệp. Sử dụng rất nhiều phép thuật cùng sức mạnh tối cao mà cả hai đã được học bao năm qua. Khó để xác định ai hơn ai, trong lúc Tayoo và Yona đang nghỉ giữa hiệp đấu, họ bắt đầu nhắc lại chuyện thơ bé năm xưa.

- Em mạnh hơn nhiều đấy Yona, đúng là công chúa của thế giới phù thủy. Không hổ danh người sau này sẽ hổ trợ hoàng tử Raio chiến đấu chống lại phe hắc ám, xem ra ta đánh giá khả năng của em thấp hơn sự thật khá nhiều.

- Anh cũng đâu thua gì em, sức mạnh anh có nếu so sánh với Raio điện hạ... có lẽ người chín, người mười đấy. Chỉ là Raio vốn sinh ra đã có quyền năng của người lãnh đạo, cho nên anh sẽ mãi không bằng được.

Yona hất nhẹ mái tóc hồng, cô xoa xoa tay cầm đũa phép hướng ánh nhìn sắc lạnh đầy mị hoặc về phía đối thủ cất lời đáp trả.

Tayoo cầm thanh đoản băng, cậu nghiêng người thở dốc nhìn Yona cười nhạt. Sau mấy tiếng gồng cùng Yona tranh đấu, Tayoo có vẻ đuối sức. Cậu chỉ mới khỏe lại, phép thuật phong ấn chưa thể dùng hết được. Yona quên mất một việc quan trọng ấy, khi cô chợt nhớ ra, đó cũng là lúc sắc mặt Tayoo đang dần nhợt nhạt. Đứng trên phiến đá lớn đối diện Tayoo, Yona cất vội cây đũa phép vào tay áo, xong cô cửi chổi bay vội sang chỗ Tayoo.

Mái tóc vàng bay nhẹ trong gió, ánh mắt hổ phách của Tayoo sắc bén chứa đựng sự ma mị. Không gian tối sầm lại, khẽ kêu gọi sức mạnh băng giá, Tayoo đưa tay cầm thanh đoản kiếm, cậu hướng thẳng nó vào chiếc cổ trắng ngần của Yona.

Bị phục kích bất ngờ, lại mất cảnh giác nên Yona khó lòng giữ thăng bằng. Khoảng cách quá gần, cây chổi bay chao nghiêng hất nhẹ Yona rơi xuống mặt đất. Khi cô sắp đáp người một cách phũ phàng trên những viên đá nhỏ sắc nhọn đầy cạm bẫy, đó cũng là lúc một vòng tay ấm khẽ ôm chặt cô vào lòng.

- Mất cảnh giác dù chỉ là một giây, em cũng sẽ mất mạng đấy cô bé.

- Vậy nhân từ với kẻ thù thì sao Tayoo sempai. Có vẻ anh đã thua em, trận này em toàn thắng.

Nở một nụ cười nhạt, Yona nằm ngoan trong vòng tay Tayoo. Cô từ khi nào đã rút vội cây đũa phép, đọc thần chú khống chế Tayoo. Cả người cậu bị đông cứng, sức mạnh bị Yona vô hiệu không thể sử dụng được. Khẽ buông người bước xuống mặt đất, Yona nhẹ nhàng chỉnh chu trang phục giúp Tayoo, rồi mới tới khoác lại chiếc áo choàng cho mình. Cất lời nói ẩn ý, Yona nhìn Tayoo nở một nụ cười khẳng định người chiến thắng là cô.

- Anh thua rồi, nhưng cách em thắng không mấy quang minh chính đại. Với lại em quên mất sức khỏe anh chưa hồi phục hoàn toàn, trận này xem như hòa tại đây. Khi khác có dịp tốt, ta lại đấu một trận nghiêm túc anh nhé.

- Tùy em thôi Yona.

Tayoo đáp trả lời Yona, lúc này cô đã giải bùa phép giúp cậu. Khẽ vươn vai cho giãn người, Tayoo nhìn Yona cười hiền. Lâu lắm rồi cậu mới có cảm giác bình yên thế này, không tranh đấu sống còn, không nhớ về quá khứ đau thương. Giữa cậu và cô gái kia chỉ đơn thuần là cố nhân xưa nay gặp lại. Năm ấy Yona làm phiền, cứ đeo bám cậu không buông tha, còn hiện tại cô đang giúp cậu giải tỏa muộn phiền. Khẽ quan sát Yona, Tayoo tỏ ra hài lòng với khả năng lãnh đạo cũng như sự tinh tế của cô. Yona đang chăm chú thu dọn tàn cuộc sau trận đấu, từng dãy cây dần hồi sinh, các tảng đá bị đánh bật khắp nơi cũng nằm gọn lại một cách có tổ chức. Sau khi đã hoàn thành công việc chuẩn bị sân bãi cho buổi tập hôm sau, Yona mới nhận ra trời đã tối lắm rồi. Cô xoay người nhìn Tayoo cất giọng nói ấm áp.

- Ta về nghỉ ngơi, ăn tối thôi. Chắc anh mệt lắm rồi Tayoo à.

- Không hẳn, bây giờ vẫn còn sớm. Em quên mất Vam là loài sinh vật hoạt động về đêm sao. Ta muốn đến một nơi, em có thể đi cùng ta không Yona.

Tayoo cất thanh đoản băng, lúc này nó đã tan chảy chỉ còn là một mãnh nhỏ viên ngọc đủ để cậu bỏ vào tay áo. Tayoo cất lời nói đáp trả, cậu thật sự muốn trở về nơi đấy. Dù nó có thể khiến cậu đau buồn hơn khi nhớ về Maya và cô bé năm xưa, nhưng hiện tại sự bình yên trong lòng đủ mạnh để Tayoo vượt qua hết. Cậu sẽ cùng Yona trở về nơi mà cả hai đã gặp nhau khi thơ bé.

- Em sẽ đi cùng anh, và em biết chắc nơi anh muốn đến là đâu. Cho nên để em dẫn đường, anh cửi chổi cùng em chứ. Thời tiết này vi vu trên chổi bay ngắm cảnh cũng thú vị lắm đấy.

- Tùy em thôi Yona, người thua cuộc không có quyền ý kiến này nọ.

- Ai bảo anh thua, em đã nói hòa là hòa. Cấm lí sự, em thủ đoạn thế thắng không vui. Anh thua mà hưng phấn hơn em còn gì, biết thế em để anh thắng thì hay hơn.

Yona chu môi tỏ vẻ hờn dỗi, sự băng lạnh, cứng rắn và sắc sảo trong cô đã biến mất hoàn toàn. Tuyệt nhiên chỉ khi đứng trước Tayoo, Yona mới có dịp trở về với thân phận một cô gái bình thường. Vỏ bọc cô tạo ra bao năm qua, có lúc được tháo bỏ sẽ rất dễ chịu, Yona vì thế cứ cười suốt. Tayoo nhìn cô cũng bị tan chảy theo, cậu lấy tay xoa nhẹ mái tóc hồng của Yona, cất lời đáp trả cô.

- Ta không thua, là em tự thắng ta đấy cô bé. Đi thôi, ta nghĩ đến nơi sẽ tìm gì đó ngon cho em ăn. Bụng em đang đanh trống biểu tình đấy công chúa.

- Ơ... Đi vậy, anh khiến em mất hứng rồi này, nhắc chi làm em đói. Cả ngày nay em có ăn gì đâu. - Yona lấy tay xoa xoa bụng, cô cầm cây chổi bay giơ lên cao, khẽ đọc thần chú nâng cấp nó.

Cây chổi nhanh chóng thay đổi hình dạng, nó to hơn và bay nhanh hơn sau đó. Tayoo ngồi phía sau giữ thăng bằng, còn Yona là người cầm lái rất điêu luyện, cô băng gió, chẻ mây điều khiển chổi bay hướng thẳng về phía trước. Nơi cần đến chỉ cách bãi tập khoảng nữa vòng bay tính theo khoảng cách mà phù thủy thường dùng, Yona đưa tay xem la bàn xác định vị trí sẽ đáp xuống. Cô khẽ mỉm cười, quyết định bay thêm vài vòng nữa, sau đó cất vội cây đũa phép sau khi vừa tiêu diệt mấy tên tai sai của phe hắc ám đang đi dò xét phía trước. Yona tiếp tục công việc của mình, tập trung đưa Tayoo của cô đến nơi cậu muốn đến.

Trên nền trời cao in hằng những ngôi sao nhỏ li ti, chúng đang phát ra thứ ánh sáng mị hoặc say lòng ngươi. Hai bóng đen lướt đi trong đêm, mặc sự nguy hiểm có thể rình rập khắp nơi, mặc thời gian có vô tình cuốn họ vào vòng tranh đấu. Chỉ duy nhất lúc này sự yên bình luôn tồn tại trong lòng họ. Bởi vì cả Tayoo và Yona đều biết rằng, họ đang ở gần nhau, trong thân phận những người bạn lâu năm mới gặp lại.

Tiếng nhạc trầm bỗng ở nơi xa, cùng tồn tại một suy nghĩ muốn hoài niệm. Trong thế giới hư ảo của riêng mình, Raio cũng sắp đưa Samy đến nơi mà cậu chôn giấu bao kỉ niệm.

Ánh trắng sáng soi tỏa những tâm hồn tinh khôi. Bình yên vẫy gọi, hạnh phúc không tên nhẹ thoáng qua, họ đang tìm về kí ức năm nào cùng sánh bước bên nhau.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top