Chương 3: Suýt bị bố mẹ phát hiện trong phòng ngủ
Thật ra Minh Yến không phải con ruột của bố mẹ nó, bởi vì trước khi sinh nó ra mẹ đã từng mang thai một bé gái nhưng lại chết yểu. Nên khi biết Yến là người song tính đã nhận nuôi anh, nhưng sau đó bà vẫn muốn có một đứa con gái hơn.
Ban đầu tình cảm giữa họ vẫn tốt nhưng về sau mẹ nó lại nghe thấy những lời về ngườu song tính dục vọng cao, hay đi cướp chồng người khác bởi họ muốn thỏa mãn nhu cầu cao của mình.
Có lẽ chính từ lúc ấy bà đã bắt đầu xa cách với anh vì sợ một ngày nào đó anh sẽ cướp đi chồng mình.
Những bà ấy cũng không ngờ con trai mình lại dính anh đến vậy. Cho đến giờ bà với chồng vẫn hay đi công tác xa hoặc làm tăng ca rất nhiều.
Đôi khi có ăn chung hay gặp nhau cũng chỉ là lời chào hỏi xã giao mang sự xa cách.
Hồi còn nhỏ Yến đã cảm thấy bản thân là song tính nên mẹ mới không thích mình. Anh cố gắng lấy lòng bà nhưng không bao giờ được đáp lại. Cho dù đã trưởng thành nhưng anh vẫn muốn trở thành một người con trai thật sự.
Sau khi đủ 16 tuổi anh bắt đầu uống thuốc để tăng hocmon nam, thậm chí uống thuốc để kìm lại bản tính dục vong của mình.
Đôi lúc Minh Yến đau bụng đến quặn thắt lại nhưng anh vẫn muốn trở thành con trai bởi trong tiềm thức của anh là con trai thì mẹ mới không ghét anh nữa.
Giấc mơ về cái ôm ấm áp của mẹ ngày được nhận nuôi khiến anh ám ảnh, anh khát khao được nhận sự yêu thương ấy một lần nữa. Nhưng cho dù có chạy nhanh đến đâu Yến cũng không thể chạm tới.
___________
" Anh dậy đi!"- Phong khẽ lay anh dậy.
Yến mơ màng mở mắt, ánh sáng bất chợt chiếu vào khiến anh cau mày chả nước mắt. Nó lấy tay che mắt anh lại để không bị đau mắt.
Yến bỗng ôm lấy Lâm Phong, anh cảm thấy thật ấm áp, anh chỉ muốn níu giữ lại tia ấm ấy mà thôi.
Ôm đủ rồi thì hai người bắt đầu đi học buổi chiều, từng cơn gió tháng ba thổi qua có chút lạnh. Nhưng đâu đó vẫn len lỏi vài tia nắng nhạt nhòa.
Đáng lí ra anh phải học lớp 12 nhưng anh đã xin bà Mạnh- mẹ Phong cho anh ở lại thêm 1 năm. Bà cũng không nói gì coi như đồng ý. Nên giờ anh vẫn học lớp 11 chỉ là không học cùng nó mà học lớp bên cạnh.
Hai người họ học lớp cạnh nhau nên hay nhìn thấy nhau là chuyện thường ngày. Tuy nhiên bà Mạnh đã đưa ra yêu cầu họ không được nói cho ai biết hai người là anh em và cũng không được thân thiết ở trường.
Phong không hiểu nổi mẹ mình đang muốn làm gì, còn Yến thì anh biết bà ấy không muốn anh cướp đi đứa con duy nhất của mình.
Anh biết cơ thể anh không bình thường. Từ khi còn nhỏ những đứa trẻ khác ở trong cô nhi viện thường đùa giỡn gọi anh là quái vật. Chúng ngây thơ chẳng biết rằng những câu tư đó tổn thương đến mức nào với một đứa trẻ. Yến luôn ám ảnh với điều ấy, anh chỉ ước mong được phẫu thuật cho dù khả năng thành công không hề cao.
----
Đêm tối gió càng lạnh hơn, cửa sổ phòng Yến lúc nào cũng mở anh luôn muốn được nhìn thấy những ngôi sao nhỏ. Cả bầu trời rộng lớn có hàng ngàn ngôi sao sáng, chúng sẽ không phải bấp bênh cố gắng giữ lấy ánh sáng duy nhất.
Bỗng cửa mở ra, Phong vừa tắm xong bước vào, trệ người vẫn mang hơi nóng của nhà tắm. Từng giọt nước trên mái tóc ướt đẫm chưa kịp lau khô của nó rơi từng giọt xuống vạt áo trắng.
" Anh đã bảo em phải lau khô đầu khi tắm xong mà. Nếu không sẽ bị cảm đấy!"
" Em khỏe lắm không dễ ốm được đâu."
Mặc kệ nó nói, anh vẫn kéo nó lại, cầm khăn bông trăng lau đầu cho nó. Từ hồi lớp 11 tới giờ Phong thích để tóc dài chứ không để đầu húi cua giống như trước.
Mái tóc dài, phần đuôi tóc đằng sau tỉa dài đến vai, tóc cắt layer từng tầng. Yến rất thích mua kẹp tóc để kẹp cho nó, Phong cũng không từ chối đôi khi nó còn lựa từng cái trong cái hộp đựng một đống kẹp tóc anh mua.
Nhìn đôi môi hồng nhạt của anh nó lại không kìm được hôn lên, cả ngày chỉ có thể nhìn và đi qua nhau, bây giờ mới được ôm lấy anh. Nó dụi đầu vào hõm cổ Minh Yến như cún con tội nghiệp.
Tóc nó dài đâm vào cổ anh khiến Yến cảm thấy buồn cười, chó con tội nghiệp ngày nào cùng dùng chiêu này bán manh với anh. Biết anh sẽ mềm lòng mà.
Bàn tay to lớn của nó trượt xuống kéo cái quần dài rộng của anh xuống. Bên trong chẳng hề mặc quần lót như đã đợi chờ nó rất lâu rồi.
" Hôm nay anh muốn làm phía sau."
" Nay anh chơi bạo vậy, em sợ làm không tốt bị rách thì sao."
" Nếu anh bị rách thì đó làm do em kém thôi!"
Nó cười, đẩy anh dựa vào cửa, quần dài sớm đã cởi ra cùng với áo của thằng Phong. Nó đưa tay lấy chai gel trong tủ rồi đổ ra tay bắt đầu nới rộng hậu huyệt cho anh.
Huyệt nhỏ cũng không phải là lần đầu ăn ngón tay, trước đây họ cũng từng thử một lần rồi nhưng do đau nên không làm tiếp. Lần nay tuy mềm hơn nhưng vẫn rất chặt.
Lâm Phong kiên nhẫn cho từng ngón tay vào huyệt non nâu nhạt. Từng nếp gắn dãn ra rồi co lại, dịch ruột non cũng chầm chậm tiết ra để bôi trơn.
Chờ hậu huyệt của Yến ăn được ba ngón tay rồi nó mới đeo bao từ từ tiến vào. Nó nâng một chân anh lên, ôm lấy eo Yến tránh để anh bị ngã. Đầu khấc vừa mới tiền vào hậu huyệt đã siết chặt lại.
Yến đau đến mức nước mắt cũng chảy ra, môi cắn chặt ngón chân cũng vì thế mà co lại. Nó thấy thế liền hôn lên mắt, má rồi hôn đôi môi vì cắn chặt mà đỏ lên.
Lưỡi nó như con rắn quấn chặt lấy lưỡi của Yến, ngón tay to cũng vẫn vê xoa nắn núm vú nhỏ để anh thấy thoải mái hơn.
Đây là lần đầu tiên họ làm với hậu huyệt, cảm giác thật khác biệt. Dần dần những cú thúc nhanh hơn, bên trong hậu huyệt đã quen dần với dương vật lớn. Đầu khấc vô tình thúc vào điểm gồ lên bên trong khiến dương vật anh bắn tinh.
Tinh dịch từ đùi non chảy xuống, nó quay người anh lại đút vào một lần nữa, Phong hôn lên vành tai hồng của anh, liếm nhẹ lên vành tai xinh đẹp ấy.
Bất chợt cửa phòng có tiếng gõ cửa, là ông Lâm.
" Phong ngủ chưa con, nhớ ngủ sớm đi đừng làm phiên anh quá."
Ba mẹ vẫn luôn biết tối nào Phong cũng qua phòng anh trai học bài, vì thành tích của Yến khá là tốt luôn đứng trong top 20 của khối. Mặc dù không học tốt bằng nhưng ít nhất Phong cũng đứng trong top 50 chỉ có vài lần đề quá khó cạnh tranh khốc liệt thì nó mới bị văng ra đứng trong top 70 trở lên.
Nghe thấy tiêng ông Lâm, Yến giật mình, thằng Phong bịt miệng anh lại. Một tay khác xoa cái bụng nhỏ hơi gồ lên của anh vì dương vật nó.
" Ba yên tâm đi bọn con sắp học xong rồi chút nữa sẽ đi ngủ ạ."
Vừa nói nó vừa thúc lút cán vào bên trong hậu huyệt, Yến chỉ thể nức nở trong cổ họng, cảm nhận từng cú thúc sâu của em trai.
Ông Lâm ừ một tiếng rồi nói lại với bà Mạnh. Nghe thấy tiếng bước chân xuống cầu thang xa dần anh mới bình tĩnh lại. Lâm Phong vẫn không bỏ tay ra, anh vẫn chỉ có rên rỉ nức nở trong cổ họng không thể phát ra âm thanh nào.
Cuối cùng nó cũng bắn ra trong bao. Lần này Phong đã bỏ tay ra khỏi miệng anh. Yến hít sâu một hơi, vừa nãy quá đột ngột khiến anh mất bình tĩnh.
May mắn ông bà Lâm không phât hiện ra tiếng gì kỳ lạ. Suýt bị phát hiện có cảm giác thật kích thích.
_________
T đã định đăng từ hôm thứ 2 rồi ai ngờ Wattap cứ bị lỗi ấy mấy bồ, t phải t mấy cái app liền mới truy cập lại được🥲🥲
Lâu lâu app bị lỗi làm t mệt ẻ tìm cách đăng nhập vô, mấy bà có bị thế không chứ t bị mấy lần rồi nghĩ thôi đã thấy sầu rồi:)))
Nhớ ủng hộ cho 1 sao đỏ nha mấy bồ, cứ comment nhiều lên nha t thích nghe góp ý lắm.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top