Tên truyện: Nhớ khúc ầu ơ.Tác giả: Hatudi12Thể loại: Duyên gái... Duyên ai lại nỡ xa rờiThưa rằng duyên gái dặn lời bước đi."Chị cả, để tui hát cho chị nghe nghen?""Hát cho con không hát, sao lại hát cho chị nghe?"Ầu ơ... Gió đưa bụi chuối sau hè...Anh mê vợ bé bỏ bè con thơ...Ầu ơ... Con thơ tay ẵm tay bồng...Tay dắt mẹ chồng, đầu đội thúng bông.…
VĂN ÁN1.Đêm khuya, Ngôn Khanh lái xe đi ngang qua một cây cầu bắc qua sông, ai ngờ nửa đường xe bị chết máy.Cô liếc mắt thấy một người đàn ông đẹp trai đang đứng cách đó không xa, vì thế tiến lên xin giúp đỡ, trăm triệu lần không nghĩ tới Tay người đàn ông này lại nắm lấy lan can, chân dài nâng lên, đang chuẩn bị từ trên cầu nhảy xuống.Ngôn Khanh cảm thấy như mình đang nằm mơ.Dù cô chỉ tiện tay lôi kéo, thế mà lại cứu được Hoắc Vân Thâm, người có tiếng là âm trầm hung ác, lạnh lẽo bạc tình.Nhưng mà cái vị nhân vật lớn nhà họ Hoắc này không giống như trong tưởng tượng của cô lắm.Chẳng những cứ cuốn lấy cô gọi là bà xã một cách khó hiểu, lại còn coi cô như báu vật mà sủng lên tận trời, thậm chí không tiếc quỳ xuống, hốc mắt đỏ bừng, bướng bỉnh mà bất lực năn nỉ cô:"Khanh Khanh, đừng rời xa anh nữa."…
Tác giả: Tầm Hoa Thất Lạc Đích Ái TìnhNguồn: magnolia1314.wordpress.comBỏ học sớm, yêu sớm, kết hôn, sinh con sớm, khó khăn chồng chất khiến Chu Tiểu Vân cãi vã với chồng, rồi bị tai nạn.Linh hồn cô một lần nữa quay về năm 6 tuổi.Vận mệnh trao cho cô cơ hội mới, tất nhiên cô muốn nỗ lực hết mình sống một cuộc sống mới hoàn toàn hạnh phúc.Đi học là học trò cưng của giáo viên, ở nhà là trợ lý bé nhỏ toàn năng được cha mẹ yêu thương, anh chị em cũng thay đổi khác trước. Người một nhà đều hạnh phúc mới là hạnh phúc đích thực. Khi lớn lên, tìm một người bạn trai ôn nhu, tỉ mỉ, chu đáo. TUI CHỈ RE-UP, KHÔNG PHẢI EDITOR…
Đam mỹ: Gào thét vô vọngTác giả: Bòn Beta + Vẽ tranh bìa: Cho KyungAh (K.A) + Ying9791 (Na)Thể loại: Huyền huyễnBối cảnh: Ai Cập cổ đại, Kim tự thápNhân vật chính: Kim TaeHyung x Jeon JungKookPhối hợp diễn: Bọ cạp, rắn, dơi và những thứ ma quỷ linh tinh ~(Ngoài chú chó Tannie, Kkanji là một em mèo màu trắng được V nuôi)Clip Trailer: Văn án: Biết trước được tương lai, mọi thứ sẽ vô cùng tốt đẹp? Sống một cuộc đời lương thiện, có chắc được lên thiên đàng? Thần Anubis sẽ quyết định mọi thứ, khi ngài móc lấy trái tim người đã chết, đưa lên bàn cân cùng một chiếc lông đà điểu.Câu chuyện diễn ra hai ngàn năm trước, vì một lời nguyền mà kéo dài đến hai ngàn năm sau. Dưới đáy Kim tự tháp, đã chôn vùi một thứ vô cùng đáng sợĐừng tìm hiểu về nó, đừng đánh thức nó, đừng phá tan sự an nghỉ của các vị thần... Nhưng, ôi không! JungKook đã lỡ bước chân vào Kim tự tháp mất rồi! Từ đó, cậu bắt đầu cuộc trốn chạy khỏi con quái vật đang sống trong chính mình.…
Sau khi xuyên tới cổ đại, Nhan Tích Ninh trở thành tư sinh tử(*) gả thay cho tam hoàng tử để xung hỉ.(*)con riêng Tam hoàng tử Cơ Tùng bị thương ở chân trở thành người tàn tật, mắt thấy sống không được bao lâu. Y an bài nguyên chủ ở tiểu viện hoang vắng hẻo lánh, không nhịn nổi sự tức giận, nguyên chủ trực tiếp treo bản thân trên cây. Nhan Tích Ninh nhìn trước mắt đại viện tử có nhà có đất có ao, sờ sờ đất đen phì nhiêu , hai tay vòng lại, cười đến híp mắt, cảm thấy mỹ mãn. Làm một người hiện đại vất vả cả đời cũng không nhất định có thể mua được nhà, nay có một mảnh đất lớn như vậy, hắn hoàn toàn có thể thực hiện giấc mộng nằm yên làm cá mặn a! * Cơ Tùng đem hắn an trí tới trong viện xa nhất ở Vương phủ, không muốn liếc hắn một cái, chỉ cầu hắn an phận thủ thường đừng cho chính mình phiền phức. Nhưng mà theo thời gian trôi qua, Cơ Tùng nghe được hắn khai khẩn trồng rau, nuôi gà, thu thập phòng bếp nấu ba bữa một ngày..... Hắn cải tạo lãnh cung hoang vắng thành thế ngoại đào nguyên. Cơ Tùng sửng sốt: Người này sao không giống như trong tưởng tượng.…
Thể loại: Đam mỹ, 1x1, niên hạ, ngọt, hỗ sủng, cường x cường. Quân sự (ít), thương giới. Thuộc tính: Nhất kiến chung tình niên hạ mặt than xinh đẹp công x phúc hắc thẳng nam tự bẻ cong chính mình nhân thê anh tuấn thụ. Gặp nhau trong một buổi yến tiệc, VNB liền không quên được con người tinh anh kia, nhưng cậu lại giả vờ không để ý, bỏ qua cảm xúc khác lạ của bản thân, làm một tiểu sư tử an tĩnh. Nhưng rốt cuộc vẫn là sư tử, khi nó không an tĩnh nữa, nó vốn là chúa sơn lâm bắt đầu tiếp cận tấn công người nọ, khiến cho cuộc sống của anh không thể không có hình bóng cậuTiêu Chiến biết rõ mình thẳng, chưa từng có cảm xúc khác lạ với bất kỳ người đàn ông nào, nhưng lại không chống cự nổi con người xinh đẹp lại lạnh lùng kia, thậm chí vì người này anh còn tự bẻ cong chính mình để tiếp nhận cậu...…
Tác Giả: Mạch Ngôn XuyênHán Việt: Giới bất điệu đích hỉ hoanNguồn convert: QingJuan (wikidich)Edit: Rùa (Qing Yun)Bìa: Lê VyWattpad: Qing Yun (thiên_tỉ _2811)Wordpress: https://viclu217191001.wordpress.comThể loại: Nguyên sang, đô thị tình duyên, thanh xuân vườn trường, vận động viên quyền anh và nữ bác sĩ.Tình trạng sáng tác: Đã hoàn (85c chính văn + 20 ngoại truyện)Tình trạng edit: Đã hoàn (20/11/2018- 6/10/2019)Truyện có pass, thỉnh chú ý. Xem thông tin về pass ở phần hồ sơ cá nhân.…
Ngày đính hôn bị bạn trai cho leo cây, cô mượn rượu giải sầu không ngờ lại hồ đồ cùng người anh trai trước giờ lãnh mạc của bạn trai mình lên giường. Sáng hôm sau, ở trong nhà anh ta, ở trong phòng anh tai, hai người bị người của hai gia đình "bắt gian tại giường"! 'Nếu như đã vậy, vậy kết hôn đi!' Người đàn ông trước giờ lạnh mạc điềm tĩnh lại dùng một câu đơn giản đến không thể đơn giản hơn kết luận cho mối quan hệ giữa hai người.Kết hôn với Sầm Chí Quyền??? Cô không dám! Từ nhỏ đến lớn không biết sao người cô sợ nhất chính là anh ta. Thế giới của cô với anh ta căn bản là hoàn toàn khác nhau. Sầm Chí Quyền là ai chứ? Trụ cột của quốc gia, tinh anh của xã hội, gia thế bậc nhất, trí tuệ bậc nhất, bụng dạ lại khó lường còn cô chẳng qua chỉ là con của vợ hai, không chỉ đầu óc chậm chạp, tướng mạo miễn cưỡng chỉ có thể coi là thanh tú, gia thế thì không cần phải nói, đúng là một trời một vực. Vì vậy trong mắt mọi người, Quan Mẫn Mẫn cô chính là "đũa mốc chòi mâm son" cho nên lần này căn bản không ai ngờ là, người cho leo cây lại là cô...…