Trả Test Sancrime World

sancrime_world

Test Write

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

SEVEN DEADLY SINS:

[GREED] THÁNH ĐIỆN CỦA MAMMON

Ở một nơi hẻo lánh, xa xôi nọ, có một ngôi làng với những dân làng đều là những người nông dân nghèo khổ. Cuộc sống của họ luôn thiếu thốn và khó khăn, ngày qua ngày chỉ có thể lấy dây buộc bụng để giảm đi cơn đói đang hành hạ thân xác họ. Ruộng đất nơi đây khô cằn, không loại cây nào có thể sống sót trên mảnh đất ấy, vậy nên, ngôi làng đã nghèo thì chỉ có thể thêm nghèo. Những người dân nơi đây chỉ có một lựa chọn duy nhất để sinh tồn, cướp bóc. Ban đầu chỉ là trộm lương thực của nhà khác để số lương thực trong nhà nhiều hơn lượng được chính phủ hỗ trợ hàng tháng. Nhưng rồi ở cái nơi khỉ ho cò gáy này, có mấy ai thực sự quan tâm người dân ở đây còn sống hay đã chết. Lương thực được phân phát ít dần, ít dần, rồi cuối cùng là chẳng còn gì.

Có những người đã rời làng để đi tìm những cơ hội tốt hơn, nhưng những người không thể thì chỉ có thể ở lại nơi ấy, chờ đợi cho tới ngày chết đi vì đói, vì khát.

Tình hình ngày càng khó khăn, thương đứa con nhỏ ở nhà phải chịu cảnh chết dần chết mòn bởi sự đói khát, Aslian từ một dân làng trung thực, chịu khó làm đủ mọi việc chân tay để có thêm chút tiền, mang thêm chút đồ ăn về cho con, trở thành một người chuyên đi cướp bóc trên con đường lớn phía xa ngôi làng. Anh trực chờ trong những bụi cây, khi có xe đi qua liền nhảy ra vờ bị tông. Ban đầu chỉ là lấy chút tiền "đền bù", đủ cho hai người ăn. Nhưng rồi cảm thấy không đủ thỏa mãn, khi nhìn thấy những món đồ bằng vàng bạc của những người giàu có đưa anh đi bệnh viện hay mua cho anh chút thuốc chữa thương, Aslian liền nảy mưu mòn rút của cải trên người, trên xe họ. Và rồi cứ thế, cho dù có bị tai nạn, thương tật đầy mình, điều đó đã trở thành thói quen, trở thành công việc của anh.

Nhưng rồi, cái gì phải đến thì chắc chắn sẽ đến. Khi đang nhân cơ hội cướp lấy chiếc vòng vàng của người phụ nữ, nạn nhân của anh, anh bị phát hiện và bị đưa tới cục cảnh sát. Quá lo sợ khi nghĩ về đứa con đang mong mỏi bữa ăn được anh đi cướp về, tâm trí anh dần mất kiểm soát. Sau đó, anh chọn cách giết người phụ nữ ấy để có thể thoát tội. Và thế là dòng suối tâm hồn đã đục ngầu của Aslian dần xuất hiện những giọt máu đỏ.

Thấy việc giết người an toàn hơn cho mình, và cũng có thể mòn rút bao nhiêu tùy thích, Aslian đã nhúng dần đôi bàn tay của mình vào suối chàm. Cứ như vậy, ngày qua ngày, tháng sang tháng, vì những vụ việc mình gây nên mà con đường ấy trở nên vắng vẻ hơn, không còn mấy ai đi ngang qua, và rồi con đường ấy bị chặn lại. Không còn ai mà việc cướp bóc vốn đã quen, anh không muốn làm việc. Đến cuối cùng, anh lại đi vào một con đường tội lỗi khác... Lúc này, dòng suối tâm hồn của anh đã hoàn toàn nhuộm đỏ.

Aslian từng được nghe kể về Thánh điện của Mammon, nơi con quỷ của của cải vật chất cư ngụ. Anh nghe rằng, nếu muốn có được của cải, tiền bạc mà không phải khổ cực, hãy đến đó và trao đổi với Mammon, tất cả những ham muốn ấy sẽ thành hiện thực.

Hồi đầu, anh không tin vào những chuyện tâm linh như ma quỷ hay Thánh điện gì đó, nhưng rồi những gì anh cướp bóc được vơi dần, Aslian đánh liều đi tìm Mammon, đến với nơi Thánh điện ấy...

Đi mãi, đi mãi trong khu rừng u tối, trên tay là tấm bản đồ anh tìm thấy ở nhà của người hàng xóm đã kể anh nghe về Mammon. Aslian cứ tiếp tục cho tới khi đôi chân anh không thể bước tiếp. Hơi thở Aslian nặng nề, đôi mắt đã mờ dần, cuối cùng cơn đói ập đến làm lu mờ tầm nhìn của anh. Aslian ngất đi.

Khi tỉnh dậy, anh thấy mình đang nằm trên một chiếc giường lớn, phía trước là bàn ăn đầy ắp những món sơn hào hải vị. Đã quá đói, anh không suy nghĩ gì liền chạy tới, nhồm nhoàm những món ăn trên bàn. Rất ngon! Lần đầu tiên trong đời anh được ăn những món ăn ngon tới vậy, tuy vị có chút kì lạ, hơi tanh, nhưng anh đâu để tâm. Ăn tới khi cái bụng căng lên thành cục, Aslian nằm dài trên bàn, tay vẫn cầm chiếc đùi gà và cốc rượu vang. Bây giờ khi nhìn xung quanh, anh mới nhận ra mình đang ở trong một nơi to lớn, tường và trần nhà dát vàng với những viên kim cương, đá quý được đính khắp nơi, ngay trên tầm mắt của Aslian là chiếc đèn trùm pha lê lấp lánh. Lẽ nào, nơi này chính là Thánh điện của Mammon...

Bỗng phía bên kia bàn xuất hiện một bóng đen. Bóng đen to dần, tới gần chỗ Aslian đang nằm.

-         Hỡi loài người khốn khổ, ngươi tới nơi Thánh điện của Mammon ta có gì để trao đổi ?

Aslian như không tin vào mắt mình, tuy không thể nhìn rõ hình dạng của hắn, nhưng với đôi mắt đỏ ngầu cùng bóng đen to lớn bao trùm, anh cũng có thể nhận ra đó là con quỷ sống ở nơi này, Mammon, hay còn được nhắc tới như một trong bảy hoàng tử của địa ngục.

-         Tôi từng được nghe về ngài, ngài Mammon. Ngài là người trông coi tiền bạc sẽ giúp con người thống khổ như tôi có được sự giàu sang. Tôi đến đây muốn được xin sự giúp đỡ từ ngài.

Sự im lặng bao trùm, không khí có phần nặng nề, đôi mắt đỏ ngầu của hắn đang nhìn thẳng vào đôi mắt của Aslian, trán anh ướt đẫm mồ hơi.

-         Ta đã nhìn thấy sự khốn khổ của ngươi, thật là một con người đáng thương! Hãy về đi, về với đứa con của ngươi và hãy mang chút thức ăn ở đây về cho đứa trẻ. Khi ngươi về đến nhà của mình, những gì ngươi mong muốn sẽ được đáp ứng.

-         Tôi còn được nghe qua về vật trao đổi. Đó là vật gì để có được sự giúp đỡ của ngài ?

-         Ồ. Vật trao đổi sẽ được tính bằng những ham muốn của ngươi. Ngươi muốn càng nhiều, vật trao đổi càng lớn. Nên nhớ, đừng muốn những thứ quá khả năng đáp ứng của ngươi. Nếu không... Loài người như ngươi sẽ không gánh nổi.

Có chút sợ hãi trong lòng nhưng vì đã đến được đây, anh muốn thử xem lời nói của người ấy có đáng tin hay không. Anh ra về, vừa lo lắng, vừa háo hức.

Khi về tới đầu làng, đứa con của anh đã đứng đó chờ anh, trông nó có vẻ vui. Khi anh vào đến nhà đã rất ngạc nhiên trước đống vàng bạc và đồ ăn chất đầy trong nhà. Anh thầm nghĩ, có vẻ anh có thể lợi dụng con quỷ này. Sự tham lam trong anh lớn dần. Những này sau đó, anh ước có thêm nhiều hơn, nhiều hơn nữa.

Ngôi nhà tranh xụp lún trở thành căn biệt thự xa hoa. Khắp nơi trong nhà là vàng bạc chất đống. Đồ ăn lúc nào cũng đầy ắp trên bàn. Anh với đứa con trở nên mập ú, sống một cuộc sống xa hoa mà quên mất lời nói khi xưa... Dòng suối ấy, đã hóa đen hoàn toàn.

Một ngày nọ, có tiếng gõ trước cửa nhà, lười biếng bước ra ngoài. Mở cửa, Aslian không thấy ai ngoài một tờ giấy mà khi nhìn vào những con chữ được viết trên đó, mặt anh liền tái xanh. "Hãy chuẩn bị cho vật trao đổi! Những gì ngươi yêu quý và cả linh hồn vấy đục của ngươi, hãy sẵn sàng đưa ra!"

Những gì Aslian yêu quý, không có gì, không có ai ngoài đứa con. Anh chạy vội vào nhà, nhưng thân hình quá cỡ khiến anh ngã nhào. Gào thét tên con, lòng anh như thắt lại. Làm ơn, làm ơn đừng đưa con anh đi.

Không thể nghe thấy tiếng trả lời, tìm đâu cũng không có bóng hình của con, anh thất thần, trở nên suy sụp hoàn toàn. Anh khóc rất nhiều, nhiều tới mức ngất lịm.

Ngày đó, anh vẫn chưa biết sự thật về Mammon...

Mammon, một trong bảy hoàng tử của địa ngục, tượng trưng cho đại tội tham lam mà con người mắc phải. Đây là con quỷ được tạo nên bởi những ham muốn vật chất, tiền bạc, là con quỷ thao túng lòng tham vô đáy trong mỗi người. Những con người luôn muốn có được sự giàu sang, của cải, tiền bạc đầy túi nhưng lại không cố gắng chính là nạn nhân của Mammon, hắn nhìn thấu những ham muốn ấy, xúi giục con người ta làm những điều sai trái để thỏa mãn bản thân họ rồi bắt họ trả giá. Nhưng vì không thể kiểm soát được chính mình, vẫn luôn có rất nhiều người tìm đến Mammon để trao linh hồn hay những thứ quý giá của mình và nhận lấy của cải vật chất. Nhưng khi không còn gì để trao đổi, họ sẽ trở thành những từ nhân...

Vốn dĩ những gì Aslian đòi hỏi đã vượt quá khả năng trao đổi của bản thân. Mammon bắt đi con anh trước vì hắn là con quỷ của sự tham lam, không chỉ về vật chất, mà cả sự tham lam muốn nhìn thấy sự đau khổ của con người.

Aslian tỉnh dậy với thân thể đau nhức, không được nằm trên chiếc giường rộng lớn như trước, phía trước không còn căn bàn dài với đầy ắp thức ăn, mà là một con quỷ xấu xí dưới trướng Mammon đang vung những đòn roi vào anh.

-         Đứng dậy đi tên loài người lười biếng kia. Đứng dậy và làm việc cho ngài Mammon đi.

Quá đau đớn và sợ hãi, anh liền đứng dậy làm theo những gì được sai bảo. Phía xa, anh còn có thể nhìn thấy đứa con mà anh hằng yêu thương, người hàng xóm khi xưa mách bảo anh về nơi Thánh điện này cũng đang cực khổ lao động. Những đòn roi vụt vào người, anh bước những bước khó nhọc với thân hình không được nhanh nhẹn này, tự trách bản thân khi xưa. Vậy là vì lỗi lầm ấy, vì để sự tham lam chiếm cứ bản thân, thân xác của anh và đứa con bị hành hạ, linh hồn thì bị tra tấn dưới chín tầng địa ngục.

Ở nơi Thánh điện đầy ắp vàng bạc châu báu, kim cương đá quý ấy, phía trên cầu thang là những con người với lòng tham vô đáy đang cầu xin sự trao đổi với Mammon, phía dưới lại là những tên tội đồ đang phải chịu án, máu thịt của họ biến thành những món đồ ăn, của cải làm mồi. Thế nhưng, bên ngoài Thánh điện ở nơi khu rừng âm u, ánh mặt trời không thể chiếu tới đây, trông vẫn thật yên tĩnh...

~Thành phố Hồ Chí Minh~
~Ngày 10 tháng 9 năm 2020~
~Kí tên~
~SaradaKrytsal~

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #team#test