#

Baji Keisuke mãi nhớ cái ngày hắn nhìn thấy Matsuno Chifuyu rơi nước mắt.

Một tên nhóc nhỏ thó với những vết thương bầm dập khắp nơi và khuôn mặt bị đánh đến biến dạng liên tục kéo áo hắn chỉ để hỏi.

- " Đội trưởng, anh nói đi? "

Nhìn những giọt nước mắt rơi lã chã trên mặt cậu, trong ngực hắn chợt nhói đau.

Đau, đau lắm chứ, không phải đau như kiểu dao cắt vào thịt hay đau như kiểu trái tim bị bóp nghẹt. Nó chỉ đơn giản là bứt rứt, khó chịu tận sâu trong lòng. Nhưng cũng chẳng thể làm được gì, hắn lãnh đạm quay lưng đi.

- " Mày bị đánh chưa đủ hả? Cần tao đấm thêm cho không? "

.

Matsuno Chifuyu luôn như vậy, luôn đi theo sau Baji Keisuke như một cái đuôi, luôn nhìn hắn bằng ánh mắt ngưỡng mộ hệt như một con cún nhỏ vậy.

- " Đi đấm nhau không, đội trưởng? "

- " Đội trưởng, anh không có dây cột tóc hả, em có này! "

- " Đội trưởng, một nửa peyoung nhé? "

Hệt như một con cún nhỏ, và Baji cũng không hề bài xích chuyện này ngược lại còn tỏ ra thích thú. Hắn vô thức sẽ hùa theo những trò đùa của Chifuyu hay chính hắn cũng sẽ tìm cách để trêu chọc cậu.

Nhất là rủ đánh nhau, mỗi khi vật được Chifuyu xuống cả thân hình to lớn của hắn vô tình đè lên thân hình nhỏ bé của người kia, và gương đỏ ửng vì mệt của cậu vô tình sẽ khiến tim hắn đánh trống liên tục.

- " Đội trưởng, anh mạnh thật đấy! "

Chifuyu thở hổn hển, nhìn lên cái gã đang đè lên người cậu kia. Cả người không có một chút phòng thủ nào.

Nhìn cậu như vậy, thân dưới của Baji cảm thấy thật sự không ổn rồi.

.

- " Đội trưởng, dù anh có phản bội Touman em vẫn sẽ theo anh mà... "

Đau đớn đến không thể đứng lên nổi nhưng Chifuyu vẫn cố gắng nói. Cậu nói nhiều đến nỗi không kìm được mà bật khóc. Nước mắt lã chã trên gương mặt be bét máu.

Nhìn những giọt nước mắt đó, Baji không kìm được đành ngồi xuống lại bên cậu, hắn khẽ đưa tay xoa nhẹ lên mái tóc vàng hoe kia.

- " Tao nói bao nhiêu lần nữa mày mới hiểu hả? Chifuyu? "

- " Em hiểu mà, nên em sẽ đi theo anh! Khi nào anh quay về Touman em cũng sẽ về! "

.

Chifuyu hệt như một con mèo nhỏ, cứ mỗi lần mệt sẽ lại ngủ một lát đi để lấy sức.

Mỗi lần đi đánh nhau về, ngồi sau xe hắn, Chifuyu sẽ mệt mỏi mà thiếp đi. Mái đầu nhỏ nhắn đó gục lên lưng hắn khiến hắn cả thấy thật kỳ lạ, tim đánh trống liên hồi, cả gương mặt hắn cũng đỏ bừng trong gió, chỉ ước những khoảng khắc đó có thể kéo dài mãi.

- " Đội trưởng, em buồn ngủ quá!! "

Chifuyu gào ầm lên, cậu cay cú vì trận đánh lúc nãy mình để một tên đánh lén đè xuống đất đánh cho tơi tả, chiếc áo sơ mi cũng bị kéo rách ra khiến lồng ngực trắng muốt, nhỏ nhắn phập phồng.

Tên đó mạnh lắm, mạnh đến nỗi khi đè cậu xuống đất, ngồi hẳn lên trên người cậu rồi giật áo ra, cậu chả thể làm được gì ngoài vùng vẫy cố thoát ra ngoài.

May mắn thay, Baji đã thấy.

Đội trưởng đã ngay lập tức chạy tới và giã tên đó ra bã. Nhưng nhìn đội trưởng lúc đó đáng sợ lắm, cứ như một con thú hoang bị đứt xích vậy. Anh cứ đấm vào mặt hắn cho đến tận khi hắn bất tỉnh cũng chưa buông ra, đến tận khi Chifuyu chạy đến kéo anh ra thì đội trưởng mới dừng lại.

Anh đứng lên, nhìn cậu. Rồi tặc lưỡi cởi chiếc áo bang phục ra ném lên người Chifuyu.

- " Dựa vào người tao mà ngủ này! Yên tâm, mày mà rớt chết thì tao chôn xác cho! "

Thế mà Chifuyu cũng dựa lên lưng Baji ngủ thật. Hơi thở đều đều của người phía sau phả lên, lồng ngực của người phía sau phập phồng khiến Baji cảm thấy nóng hết cả mặt.

Không hiểu, Baji chẳng hiểu gì cả!

.

Baji Keisuke là một tên mạnh mẽ, lúc nào cũng gom hết mọi gánh nặng về phía mình, miễn sao những người quan trọng của hắn có thể hạnh phúc, vậy là đủ.

- " Đội trưởng, xin lỗi vì đã gọi anh ra đây... "

- " Chifuyu, mày ăn đòn chưa đủ hả? "

Nói là vậy, nhưng Baji khó chịu lắm. Nhìn cậu đi cạnh Hanagaki Takemichi, hắn thực sự khó chịu lắm. Và cậu, những dải băng quấn đặc quánh quanh khuôn mặt đã được sơ cứu tử tế khiến cả người hắn cảm thấy bứt rứt.

Chifuyu của hắn ngày nào, luôn tươi cười mỗi khi thấy hắn, luôn níu một góc áo hắn mỗi khi chạy đua và nói " đội trưởng, chạy từ từ thôi! "

Hắn đã làm gì người con trai nhỏ bé ấy thế này?

- " Chifuyu, để tao nói chuyện với Baji-kun được chứ!? "

.

Chifuyu là một người dễ dãi. Nhưng chắc cũng chỉ có mình Baji nghĩ vậy.

Hắn nhiều lần đè cậu ra đánh nhau, giã đến cả người cậu bầm dập, khóc thút tha thút thít mới thôi. Ấy thế mà tên nhóc đó vẫn cứ bám áo hắn, đòi hắn chở về.

- " Mày bị ăn đòn chưa đủ hả Chifuyu? "
- " Đội trưởng, chở em về, chân em đau lắm... "

Nhìn Chifuyu như vậy, hắn thật sự không nỡ. Cuối cùng, hắn đẩy ngã cậu một phát rồi tiến đến khiến cậu giật mình đưa tay lên che đầu theo bản năng.

Nhưng hắn lại ngồi thụp xuống vén ống quần Chifuyu lên, nghiền ngẫm một lát.

Hắn đánh quá tay thật, bắp đùi phải Chifuyu bầm tím, mắt cá chân trái thì lại dường như bị trật. Bảo sao không đau đến khóc như vậy.

Hắn bối rối, gãi đầu.

- " Nhưng giờ tao không đi xe! Mày... đợi tao đi tìm Mikey, kêu cậu ta chở mày về! "

Nhưng vừa nhắc đến Mikey, Chifuyu lập tức lắc đầu nguầy nguậy.

- " Thôi, chân em hết đau rồi, em tự đi về cũng được! "

Rồi cố gắng đứng lên, lết bằng cái chân không bị trật mắt cá đi thật. Nhìn tên đội phó của mình, Baji không khỏi thở dài.

Hắn chầm chậm đi tới rồi xốc tay vòng qua người Chifuyu bế thốc cậu lên.

- " Đi, tao bế mày về! "

- " Đội trưởng, anh bị ngu à? Mọi người nhìn kìa!! "

Cứ thế, Baji cứ bế cậu đi còn Chifuyu ngượng đến chín mặt. Đường đường là đàn ông con trai, ai lại để một tên khác bế như bế công chúa bao giờ. Baji nhìn cậu nằm lọt thỏm trong lòng mình, khóe miệng hắn khẽ giương cao lên.

- " Kệ họ! "

.

Từng có một lần, Chifuyu hỏi Baji rằng, thích một người là cảm giác như thế nào.

Baji cười, cười đến tít cả mắt.

- " Mày thích ai rồi hả? "

Chifuyu bối rối lắc đầu.

- " Chỉ là có vẻ thôi! Em cũng chưa chắc nữa! "

- " Ai vậy? Ai có diễm phước được Chifuyu của tao thích vậy? "

Chifuyu bị chọc, quê quá hóa giận nên quay mặt đi không nói chuyện với hắn nữa.

Baji rất khó chịu, hắn tự cho rằng hắn chẳng quan tâm Chifuyu thích ai nhưng cái sự khó chịu trong người hắn lại phủ định điều đó.

Hắn nằm dài lên cỏ, khẽ cảm thán.

- " Thích ai, là khi tim mày đập loạn nhịp mỗi lúc nhìn thấy người ta, khi thấy người đó đau mày cũng sẽ đau theo, khi thấy người đó đi cạnh người khác mày sẽ khó chịu- "

Chifuyu lén nhìn Baji, rồi sau đó quay mặt đi.

- " Mày thích ai vậy? Tao có thể biết không? "

Không cần để hắn nói hai lời, một bờ môi mềm mại đã chạm vào môi hắn, gương mặt nhỏ nhắn kia phóng đại trước mắt khiến hắn sững sờ. Một nụ hôn phớt qua, nhưng cũng đủ để hắn hiểu.

Baji nhẹ nhàng kéo đầu Chifuyu lại đặt lên đó một nụ hôn sâu, đầu lưỡi hắn len lỏi tìm đến đầu lưỡi cậu, quấn quít không rời.

- " Đội trưởng, em thích anh! "

.

Trước mộ Baji, Chifuyu đặt xuống một nửa hộp peyoung yêu thích của hắn. Ai cũng biết hắn là người hùng của Touman, ai cũng biết khi hắn chết Mikey đau đớn rất nhiều.

Nhưng chẳng ai biết, Chifuyu còn đau hơn gấp bội.

- " Một nửa peyoung nhé, đội trưởng? "

Những giọt nước mắt rơi lách tách trên ngôi mộ của hắn, Chifuyu không kìm được mà bật khóc nức nở.

À, hóa ra, Baji, con người mạnh mẽ ấy lấy tính mạng ra để bảo vệ Touman, để bảo vệ hạnh phúc và nụ cười của mọi người nhưng hắn đâu biết rằng, chính khi hắn chết đi người con trai bé nhỏ ấy lại đau đớn đến vậy.

Baji hắn chưa bao giờ thật sự nghĩ cho Chifuyu cả.

Chưa bao giờ nghĩ rằng, lựa chọn của hắn đã khiến người con trai bé nhỏ ấy đau đớn đến vậy.

Có ai có thể trách Chifuyu ích kỷ không?

Không một ai cả, kể cả cậu.

Tình yêu vốn dĩ đâu có lỗi, đúng chứ?

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #bajifuyu