Chương 87


" Mày thì biết gì mà nói !! Tên đó tao có thể đánh không lại nhưng mày thì chỉ một ngón tay cũng đủ giết chết rồi Hanagaki " Trừng trừng mắt hầm hè tỏ ra đáng sợ, Taiju chẳng muốn nhận lấy sự thương hại giả nhân giả nghĩa từ một thằng nhóc còn chẳng rõ đánh đấm thế nào đi cùng với một đám vệ sĩ bọn Touman 


" Có thật không.. anh sẽ làm thế với tôi thật sao " Đứng trước đôi mắt xanh lam tĩnh lặng ấy, Taiju nhìn thấy đựơc thân ảnh thê thảm của chính mình phản chiếu đến rõ ràng trong bên trong . Gã ngậm miệng không hé ra dù chỉ nửa lời, mái tóc rũ rượi che đi biểu tình lúc bấy giờ


" Trở về thôi Tai-kun, gia đình vẫn luôn là nơi anh có thể trở về bất cứ khi nào cảm thấy mệt mỏi . Đừng gánh chịu một mình như thế nữa " Giọng nói của Takemichi như hòa vào làm một với một người trong quá khứ mà chính Taiju gã biết rất rõ ràng . Chẳng hề xa lạ, là mẹ của gã - người phụ nữ đáng thương ấy đã không chống chọi lại căn bệnh của chính mình mà ra đi khi những đứa con thơ vẫn còn mù mịt về tương lai của chúng 


" Mẹ.. kh..không thể nào " Taiju đơ ra như phỗng, có phải gã bị đánh đến hoa mắt không . Tại sao mẹ của hắn lại có mặt ngay tại nơi kia được !! Đúng vậy, bà ấy đứng ngay sau hai đứa con của mình, vừa rơi lệ vừa mỉm cười dang tay hướng về Taiju 


" Tai-kun ô ô ô ô !!! Mama thật đau lòng ô ô ô !!! Mama đâu dạy con hành xử như vậy với em của mình cơ chứ cái thằng bất hiếu này ô ô ô ô " 


" ..... " Tụt mọe nó cảm xúc rồi dì ơi !!! Takemichi bất lực gào thét trong lòng . Cậu liếc mắt sang Kokonoi và Inuipee ra hiệu cho chúng nó mau dẫn người của Hắc Long rời đi, chuyện còn lại cứ để cho cậu giải quyết là được rồi 


" Đúng là Hanagaki Takemichi, lời đồn nói về nó không hề sai chút nào " Inuipee nhìn chằm chằm vào Takemichi lần cuối mới lưu luyến dời tầm mắt đi chỗ khác, miệng lẩm bẩm : " Đây là người mình luôn tìm kiếm để trở thành Boss của Hắc Long "


Cảm xúc của Taiju lúc này đang rất hỗn loạn, gã chẳng còn biết đây có phải thực tại hay chỉ là một giấc mơ nữa .  Nhưng dù thế nào, gã vẫn không cảm thấy mình xứng đáng để tiến bước đến bên đó . Ngay sau khi nhìn thấy mẹ, gã đã chịu nhận ra những sai lầm trướcđây của mình rồi . Gã bối rối lúng túng tay chân chẳng biết nên nói gì hay làm gì mới phải khi đứng trước mặt người mẹ mà mình kính trọng nhất 


" Taiju-kun, đừng để mọi người phải chờ nữa..mọi sai lầm đều sẽ có thể chuộc lỗi bằng nhiều cách, sẽ không bao giờ là muộn màng " Takemichi tác động một lực đẩy nhẹ lên lưng gã về phía trước, lòng bàn tay ấm áp ấy như chạm khẽ vào trái tim của gã, tiếp thêm một ít dũng khí cho đứa trẻ to xác cuối cùng cũng đã nhận ra thứ mà mình bấy lâu thật sự cần là gì 


' Phải, chính là tình thân '


Khung cảnh gia đình nhà Shiba vừa cảm động vừa hạnh phúc khiến Takemichi và Mitsuya bất giác mỉm cười nhẹ . Ô oa, nắng đã lên rồi sao, là ánh nắng của mặt trời len lỏi qua cánh cửa sổ nhỏ chiếu thằng đến cả bốn người bọn họ tạo thành một bức tranh lại hoàn hảo ấm áp đến biết bao 


Takemichi âm thầm thở phào một hơi, xem ra mọi chuyện đã giải quyết trong êm đẹp rồi . Cuối cùng cũng được về ngủ . Phải mau mau chạy về chui vào trong chăn làm ổ mới được >< , Kousetsu cũng có những người anh em, nên khi nhìn tình cảnh một nhà bốn người thế này, tâm trạng vẫn vui vẻ hơn một chút dù không bằng cảm giác được ôm như của ban nãy a


.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.


" Hộc hộc !!! tụi tao..đến rồi đây !! " Mái tóc vàng sáng cùng đôi mắt xanh lá mồng két không thể nhầm lẫn với ai - Chifuyu, theo sau là Hanma, Kisaki, Baji, Kazutora, Smiley , Angry , Muto, Sanzu , Pachin , Peyan . Tập hợp đông đủ các nhân vật bậc nhất trong Touman chỉ thiếu mỗi Đội trưởng và Đội phó thôi 


Nhìn trước ngó sau, chẳng còn người đâu . Chifuyu thấy làm lạ bèn gọi điện hỏi thằng cộng sự ngốc nhà mình 


" .....nhưng bọn tao đã giải quyết xong hết lâu rồi, tụi bây đến trễ quá đấy ~~ mồ , dỗi luôn "


" Mé !! còn chẳng phải do mày sao cái thằng ngốc này !!! " 


" Anh quát em à ~~ nói to thế á ~~ hic hic "


" ...... " Tao qua nhà mày là mày xong đời với tao đó !!!


" Tút tút !! " Takemichi tắt máy quăng điện thoại qua một bên, yên ổn nằm trong Koutatsu (* bàn sưởi ) vừa hưởng thụ sự ấm áp truyền vào thân người vừa hé miệng ăn quýt từ Kousetsu . Nhân sinh đúng là chỉ nên để hưởng thụ thôi a ~~ 






























---- Một ngày nọ ----


Đám người của Touman vẫn đến nhà Takemichi tìm cậu đi chơi lại chẳng thấy đâu, không chỉ vậy còn có người Hắc Long (??) . Hai bên cạch mặt nhau ngay trước cửa nhà của cậu, may mắn là chúng nó còn rất biết điều chẳng dám đánh nhau nếu chẳng may vô tình hư vỡ gì đồ dùng của nhà cậu thì hôm sau chắc chắn đừng nhìn thấy sắc mặt tốt đẹp từ Takemichi 


" Bọn mày đừng có quên, Takemichi là người của Touman "


" 30 chưa phải là Tết, bây tự mãn sớm để làm gì "


" Hừ, tức cười . Tao là người tìm ra nó sớm nhất, nên nó là của tao !! "


" Để bọn tao chống mắt lên xem được bao lâu " 


" ..... " Gì mà như một giàn hậu cung lục đục nội bộ vậy không biết, chậc chậc..giới trẻ ngày nay . Vẫn là dì hàng xóm không thể quen thuộc hơn nhờ vào tạo hình khá ' ô dề ' của mấy chục chương về trước đứng chống nạnh trước cửa nhà mình lắc đầu ngán ngẩm


Trở lại vấn đề chính mà đám người bọn họ đang bàn tới đi, đúng rồi !!! Takemichi đang ở đâu a ~ Ai biết không ?? Không ai biết chứ gì he he . Bà tác giả biết nè ~~ nhưng sẽ không nói đâu, dù gì một lát cũng sẽ biết thôi à lo chi 


Takemichi đang ở.... trung tâm khu mua sắm lớn nhất Tokyo !! Hỏi cậu đang làm gì ư ? là đang hành nghề " Thầy bói aka Thánh chúa trời " . Chẳng biết có phải dòng đời đưa đẩy hay không mà cậu lại vô tình mở ra cái việc làm này để kiếm từng ít đồng lẻ để sống qua ngày.. ây ~ tuy tiền nuôi cả một Honmaru có Chính Phủ lo nhưng cũng không thể vì vậy mà hết đam mê tự sinh tự lập cháy bỏng từ lúc mới sinh a !!!


" ... tôi nghe nói nơi này sẽ lắng nghe lời bộc bạch " Giọng nói trầm ấm, chẳng rõ mặt mũi thế nào nhưng Takemichi có thể ti hí nhìn thấy qua tấm khăn che mặt đó là một người có nước da khá bánh mật 


" Vâng đúng là vậy "


" Thật ra tôi đến đây để thừa nhận một việc, tôi sẽ trở thành Vua trong giới bất lương này, xử lý tận gốc mọi kẻ dám ngán đường . Và tôi mong muốn ' một người ' hãy luôn dõi theo tôi . Xin hỏi những việc tôi đang làm có là sai trái ?"


" ..... " Ghê vậy sao " Đấng trời cao đã phán anh không hề sai trái "


" Khoan Take--- " Shinichirou hỏn lọn !!


" Đúng là vậy nhỉ . Shinichirou em nhất định sẽ cho anh thấy em xứng đáng làm em của anh hơn Mikey !! Cảm ơn vì đã lắng nghe Thánh chúa trời, đây là 500 yên " Người đó đưa tiền cho một người đứng bên ngoài cũng trùm khăn màu đen chẳng rõ bộ dáng thế nào nhưng qua chiều cao có thể biết được đây chính là nam nhân


Anh ta nhận lấy tiền trong sự không tình nguyện, toàn thân run rẩy lên, tâm âm thầm nhắc nhở bản thnâ phải kiềm chế để không phá vỡ lời hứa với ai kia ' làm tổn thương người thường là sẽ không bao giờ được Hiện thế nữa '


Phải, anh ta chính là thanh kiếm cuối cùng ám đọa chẳng chịu xuất hiện bên Takemichi cho đến giờ phút này - Kasen Kanesada . Bởi vì mọi người có vẻ tin tưởng vào nhân loại Saniwa mới nên anh ta cảm thấy vừa nghi ngờ vừa tò mò, tối của hôm trước sau khi Saniwa trở về . Kasen đã đến và nói chuyện thẳng thắn , Takemichi lại quá dễ tính đồng ý cái rụp cho anh ta đi theo bên cạnh làm Cận thần mà chẳng nghĩ ngợi sẽ bị làm hại, cậu chỉ đặt ra đúng một quy luật duy nhất 


Ban đầu còn thấy quái quái, Saniwa là đang có âm mưu gì..giờ thì anh ta đã hiểu, bỗng nhiên có cảm giác quay trở về lúc không hiểu còn tốt hơn 


" Thật chẳng tao nhã chút nào " Lầm bầm trong miệng không ai nghe thấy 


" Xin hỏi.. nghe đồn nơi đây xem bói rất chính xác . Có thể xem cho tôi trong tương lai có thành đôi với ' người ấy ' được không " Giọng nói quen thuộc, là Baji Keisuke 


" Đấng trời-- khụ khụ, ta đã xem... người ấy và con có duyên trời định . Chắc chắn sẽ về chung một nhà trong tương lai không xa !! " Baji có người thích ??!! vậy thì cậu tiếp thêm động lực cho cậu ta cũng là việc bạn tốt nên làm . Takemichi giả giọng phán như thánh !!





Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top