23

Tiếng mở cửa vang lên! Kazutora từ trong phòng khách chạy ra xem thử hắn bất ngờ khi thấy Wakasa đang khóc thút thít và vùi mặt vào vai của Takemichi.

Vãi!

Hắn cứng đờ người ra,chân tay bủn rủn như không tin vào mắt của mình nhưng rồi cũng nhanh chóng chạy lại đẩy Wakasa ra rồi ôm chặt lấy Takemichi như sợ khi hắn buông lỏng ra thôi thì cậu sẽ vụt mất vậy.

"Biết tao lo lắm không hả?Lần sau còn như thế tao sẽ đánh mày bầm dập cho xem"

Take không biết làm gì hết,cậu chỉ đứng im mặc cho đối phương có làm gì mình đi chăng nữa.Cậu không cảm thấy khó chịu cũng không cảm thấy bực bội mà cậu lại cảm thấy rất hạnh phúc và ấm áp.

Thật tuyệt khi còn mọi người ở bên!

Takemichi khẽ đẩy Kazutora ra rồi cười thật tươi rồi khẽ nói.

"Sao đấy?Tao mới đi có 2 3 tiếng là đã nhớ đến vậy rồi sao"

Kazutora mím môi rồi gật đầu lia lịa và ôm lấy cậu "Đúng,đúng rồi đấy tao nhớ mày đến phát điên"

Wakasa đứng một bên nhìn họ tình thân mến thương thì không nuốt trôi được cục tức nhưng hắn vẫn cứ đứng im đó nhìn cả hai ôm nhau.

"Thôi nào,đi vào trong thôi chứ tại sao cả ba chúng ta lại đứng ngay cửa như thế chứ!"

Thấy Takemichi đẩy Kazutora ra Wakasa liền nhanh cơ hội mà kéo cậu vào phòng khách rồi ôm lấy cậu từ phía sau.Để cậu ngồi trong lòng của mình mà lòng Wakasa cảm thấy thoải mái đến sướng run người.

Takemichi chưa 18 tuổi!Hắn nên nhớ điều đó!Cậu còn 3 năm nữa thôi nên là Wakasa ơi hãy chờ đợi đến đó đi.

.

.

.

Sáng sớm tinh mơ khi Takemichi còn đang nằm ở trong chăn thì đã ngửi thấy mùi thơm của món cơm cà ri quen thuộc mà Wakasa hay nấu cho cậu ăn.Thấy thế cậu liền bật tung chăn rồi chạy bình bịch xuống dưới nhà khiến Wakasa đang nấu ăn cũng thầm cảm thán rằng cậu khi chạy tiếng phát ra rất giống con vịt đang chạy đó!

Takemichi chồm người đến nhìn nồi cà ri sôi sùng sục và toả mùi thơm thì thèm đến nuốt nước miếng ừng ực.

Thấy đối phương thèm như thế Wakasa liền hôn nhẹ lên trán của cậu rồi kêu cậu đi đánh răng đi rồi ra ăn sáng.

Tầm 15 phút sau Takemichi bước ra từ phòng tắm,mái tóc vàng óng dính nước mà xụ xuống nhìn như một chú mèo nhỏ bị ướt.

Cậu ngó ngó xung quanh thấy hôm nay không thấy Kazutora đâu thì làm lạ bèn đi đến hỏi Wakasa.

"Nó còn ngủ đấy!Em lên phòng nó kêu nó xuống ăn cơm đi"

Takemichi gật đầu rồi chạy lên phòng của Kazutora.Thật thì cậu không muốn so sánh tí nào nhưng phòng của hắn chả khác nào cái bãi rác mini cả.

Quần áo, truyện tranh,gậy bóng chày rồi đủ thứ đồ đang nằm vương vãi khắp nơi trong căn phòng nhỏ.Thậm chí Takemichi còn thấy cả cái quần lót đen mà cậu bị mất mấy bữa nay nữa kia kìa!

Khiếp thật!Không ngờ Kazu-kun lại ở dơ đến thế.

Thấy Kazutora còn nằm rút mình trong chăn, Takemichi muốn đi lại hù cho hắn giật mình nhưng cậu chưa kịp làm gì thế thì đã bị đối phương nắm lấy cổ tay kéo cậu vào trong chăn nằm chung với hắn.

Cả hai mặt đối mặt không hẹn mà nhìn nhau chằm chằm.Takemichi ngượng thúi mặt chỉ có thể giả vờ đánh trống lảng rồi kêu hắn dậy để ăn sáng.

Kazutora như phớt lờ lời cậu nói mà ôm chặt lấy cậu.Đối mặt với ngực của Kazutora,Michi không hề sợ hãi mà còn áp mặt vào ngực hắn gần đến mức cậu còn có thể nghe thấy tiếng tim của hắn đang đập liên hồi.

Có trời mới biết Kazutora đã đỏ mặt như trái cà kia kìa,hắn chỉ định trêu cậu tí thôi mà ai ngờ cậu lại bạo như thế chứ,còn áp mặt vào ngực của hắn làm hắn cương lên mấy rồi đây này.

"Tim của mày đang đập rất nhanh đó Kazutora" Takemichi ngước lên nhìn hắn rồi nói.

Kazutora cúi xuống nhìn cậu rồi đảo mắt một vòng,hắn muốn làm cậu ngại kia mà sao bây giờ người ngại chính là hắn kia chứ!Thật là nếu bây giờ có cái lỗ ở đây hắn sẽ nhảy xuống trốn đi cho xong.

Wakasa kéo cái chăn ra rồi quăng sang một bên sao đó kéo Takemichi dậy từ trong lòng của Kazutora.Hắn kêu Takemichi lên kêu tên này dậy nào ngờ bây giờ hắn cũng phải lên để kêu cả hai dậy luôn cơ đấy.

Nhưng nếu không lên thì làm sao hắn biết được tên nhãi ranh kia đang ăn mãnh kia chớ.

"Xuống lẹ lên thằng ranh con này,anh mày không đủ kiên nhẫn nhìn mày đang cương cứng con cu lên vì Takemichi của anh"

Wakasa ôm lấy Michi rồi nhìn xuống đũng quần của Kazutora,thấy nơi đó đã sớm thành túp lều lý tưởng,hắn quát lớn lên rồi đưa Takemichi xuống dưới nhà.

Thấy cả hai đã đi xuống dưới nhà Kazutora mới lọ mọ đi vào phòng tắm không biết hắn làm gì ở trỏng nhưng từ dưới nhà Wakasa lẫn Takemichi đã nghe thấy tiếng rên của Kazutora.

Wakasa bất ngờ mà ôm trán,hắn mà không lên sớm hơn chắc Takemichi đã mất đi lần đầu luôn rồi!

Lúc ăn sáng xong, Takemichi có bảo với cả là bản thân đi gặp Chifuyu để bàn một số chuyện đến tận chiều tối thì cậu mới về.

Ban đầu nghe như thế cả hai nhất quyết từ chối nhưng nhìn gương mặt kiên quyết của Takemichi cả hai mới mềm lòng mà cho cậu đi.

Chifuyu đứng đợi Takemichi ở bên dưới một cái cầu lớn,hắn ngồi trên ghế đá tay cầm lấy ly mì rồi húp rột rột.Thấy Takemichi trễ hẹn hắn liền mắng yêu.

"Takemichi đến tr..!!!" Vừa đang định nói tiếp thì một bàn tay nhỏ xinh từ phía sau lưng hắn đã đặt lên mắt của Chifuyu và che đi tầm nhìn của hắn.

Takemichi rất là ngốc khi lại chơi trò này với.

Mày không xong với tao rồi Takemichi!

Chifuyu đặt ly mì xuống ghế rồi đứng dậy kéo Takemichi từ phía sau lưng của mình lên khiến cho Takemichi mất thăng bằng mà ngã vào lòng của hắn suýt thì cậu đã ngã,may mà hắn đỡ kịp.Bấy giờ tư thế của hai rất lạ,như tư thế doggy ấy!

Chifuyu đỡ Takemichi đứng dậy rồi đi lại xe lấy lon coca cho Takemichi.

Thấy lon coca Takemichi bĩu môi,cái môi nhỏ chu chu ra tỏ vẻ thất vọng.

"Tại sao không phải là nước đào kia chứ phư phư" Dù thất vọng vì Chifuyu biết rõ cậu rất thích uống nước đào nhưng vẫn nhận lấy.

Chifuyu yêu chiều mà xoa lấy đầu của Takemichi rồi nhẹ giọng nói.

"Thôi nào cho tao xin lỗi nhé,hôm nay ở chỗ đấy hết nước đào rồi nên tao mới mua coca.Để bữa nào tao mua nước đào đền bù cho mày nhé!"

Takemichi sáng mắt ra liền gật đầu rồi mở lon nước ra uống một ngụm.Thật sảng khoái!

Chifuyu nhìn cậu vui vẻ như thế trong lòng cũng vui lây theo,nhưng sau đấy gương mặt lại trở nên nghiêm túc mà đặt hai tay lên vai của Takemichi.

"Mày vẫn còn tìm Mikey phải không?"

Takemichi nấc lên một tiếng rồi quay sang nhìn Chifuyu với vẻ ngờ nghệch khó hiểu.Hẹn cậu ra đây để nói việc này kia à? Chifuyu sắp biến thành Wakasa phiên bản Fake mất rồi.

Takemichi lắc đầu rồi nhìn lên bầu trời trong xanh kia,cậu đã nghĩ mình sẽ tiếp tục cứu Mikey nhưng bây giờ cậu dường như đã quên nó đi mất rồi.

Sống một cuộc sống hạnh phúc bên những người mà cậu thật sự yêu quý không phải tốt hơn không?Tại sao cậu lại vô ích đi tìm cái người đã bắn cậu mém chết kia chứ.

Thấy Takemichi lắc đầu như thế,trong mắt Chifuyu như hiện lên tia sáng và trong lòng hân cũng đã đỡ bất an hơn dường nào.

"Tao bỏ cuộc thôi Chifuyu à,tao không muốn dính líu gì đến người đó nữa tao đã hết sức rồi.Tao quá mệt mỏi khi phải gánh vác nhiệm vụ đó rồi"

Hắn nhìn cậu rồi ôm chầm lấy cậu,bản thân hắn cũng không hiểu tại sao hắn lại ôm cậu.Nhưng hắn biết người này giờ đây rất là quan trọng với hắn,bàn tay không yên phận mà vỗ về lên lưng gầy của đối phương,ánh mắt dịu dàng vô cùng.

"Takemichi này!Hứa với tao nhé rằng sau này đừng có liên quan đến Mikey nữa.Mikey giờ đã khác rồi tên đó sẽ giết mày nếu mày xen vào cuộc sống của hắn,tao không muốn mất ai nữa nhất là mày đó Takemichi à thế nên làm ơn nhé cộng sự của tao"

Ừm!Tao sẽ làm thế nhưng nếu tất cả mọi người hạnh phúc còn bây giờ thì còn nhiều người chưa hạnh phúc lắm Chifuyu ngốc.

______________________________________

Truyện mà end không biết tôi có nên cho ngoại truyện không đây.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top