tonukinh8

Cách hạn chế xuất tinh

Đây là chương nói về điều hòa tinh khí, tiết khí mà vẫn có giao hợp. Con người vẫn là bị ám ảnh bằng cái sợ quan trọng là bị hao phí tinh dịch. Vì vậy nên phải bão tồn nó và hấp thụ thêm phần bổ dưỡng của đối phương . Nhờ hai cách thế này ,con người tránh được tuổi già .

Sách "Bí quyết ngọc phòng " có nghi:

Tuổi 20 có thể giao hợp và xuất tinh hai ngày một lần

Tuổi 30 có thể giao hợp và xuất tinh 3 ngày một lần

Tuổi 40 có thể giao hợp và xuất tinh 4 ngày một lần

Tuổi 50 có thể giao hợp và tinh 5 ngày một lần

Đã đến khi tuổi 60 dù có giao hợp cũng không nên xuất tinh nữa.

Khi Hoàng Đế hỏi về số lần xuất tinh của một đời người thì Tố Nữ trả lời là "số lần căn cứ trên:

- sức khoẻ

- tuổi tác

- khí lực của người đó

Cho nên không thể có sẳn một con số nhất định được."

Ghi chú:

Hoàng Đế trong cung có một ngàn hai trăm cung nữ, nên thuật phòng trung vô cùng thông thạo. Trong các yếu tố nói trên yếu tố tuổi tác là quan trọng nhất vì tuổi tác kéo theo kết quả cùng khí lực. Đàn ông tới khi 60 tuổi thì tinh ít dần cho đến khi 70 tuổi thì chỉ còn một phần ba so với khi mình vào lúc 30 tuổi. Vì vậy kiên cữ xuất tinh lúc 60 tuổi là điều vô cùng hợp lý.

Bác sĩ Kim Soai cho rằng đàn ông 75 tuổi ba tuần mới giao hợp một lần. Khi đến 80 tuổi thì hai tháng mới nên lâm trận. So sánh với kinh Tố Nữ thì có sự khác biệt. Điều này dễ hiểu vì có sự biến chuyển của đời sống con người qua thời gian. Con người từ lúc kinh Tố Nữ xuất hiện đến nay đã mạnh hơn về nhiều phương diện, nhất là phương diện sức khoẻ.

Sách vở có ghi triết gia Hy Lạp Socrate giao hợp cách mười ngày một lần. Trong khi đó đạo cơ Đốc ghi là nên mỗi tuần một lần thôi. Hai con số này khác nhau và lời khuyên lại không căn cứ trên tuổi tác của con người, một vấn đề quan trọng mà kinh Tố Nữ có nói.

Sách "Dưỡng Sinh Yếu Luận", một quyển sách của đạo gia có ghi chuyện đạo sĩ Lưu Kinh.

Mùa xuân 3 ngày giao hợp có xuất tinh một lần.

Mùa hạ, mùa thu thì một tháng hai lận

Mùa đông không nên xuất tinh.

Lưu Kinh cho rằng sinh hoạt phòng trung tuỳ theo mùa mà phù hợp với sinh hoạt của thiên nhiên. Nguyên tắc của thiên nhiên là "Xuân xanh Hạ trưởng, Thu liễm, Đông tàn". Mùa Đông thì thu về, tàng trữ, không cho ra vì không thể sinh sôi nẩy nở được. Quan niệm giao hợp liên hệ với mùa trong năm chỉ thấy ở đạo gia mà thôi.

Sách "Dưỡng Sinh Tập"cũng có ghi tương tự như sách "Dương sinh yếu luận"chỉ thêm một điều là:"Mùa Đông xuất tinh một lần bằng mùa Xuân xuất tinh một trăm lần"vì mùa Xuân dương khí hạnh mậu, sung mãn, trong khi đó mùa đông là mùa của âm khí. Đáng lẽ mùa này nên tránh giao hợp để phù hợp với thiên nhiên.

Sách "Động Huyền Tử" nói rằng phải bão tín và bão tinh nên trong khi giao hợp thì phải quan sát nữ nhân một cách cẩn thận. Đừng quá chú trọng đến tiết giảm xuất tinh mà quên đi sự hoan lạc của phái nữ. Cần phải cho hai bên cùng đạt đến cực đĩnh mà vẫn tiết tinh thì mới tốt.

Nhưng làm thế nào để đạt tiêu chuẩn đó? Sách đưa ra phương pháp như sau:

- Dương vật đâm nhè nhẹ, không xốc nỗi, không hùn hụt.

- Chỉ đâm cạn vùng âm hạch và thành âm đạo không cần lút cán tới đầu tử cung.

- Nhắm mắt dưỡng thần trong khi đâm rút.

- Cong lưng, cúi đầu.

- Nở rộng lổ mũi.

- Mở rộng hai vai ra

- Ngậm miệng hít hơi vào buồng phổi, càng hít vào nhiều càng tốt.

Nếu áp dụng phương pháp này mà vẫn xuất tinh thì chỉ xuất tinh ba phần mười tinh dịch mà thôi. Như vậy cũng đạt được khoái lạc đồng thời vẫn đạt được nguyên tắc tiết giãm tinh khí (tiết tinh)

Ta thấy đây chỉ là phương pháp hô hấp. Thực hành phương pháp hô hấp thì thần kinh điều khiển sự xuất tinh không còn hoạt động hữu hiệu nữa, ngày nay người ta dùng nhiều phương pháp này.Nhưng điều quan trọng nằm ở chỗ vừa luyện tập vừa tự tin. Luyện tập thuần thục vì đây là tập hợp của nhiều động tác chống lại một phút tràn trề của cơ thể. Có ý chí tin rằng mình thắng cơ thể mình, mình làm được chuyện đó.

Thuốc cường dương

Nguyên tắc chủ điểm của thuật phòng trung "dĩ nhân bổ thân" hay "dĩ nhân trị nhân"nghĩa là áp dụng nghệ thuật thế nào có thể hút tinh khí của người đang giao hợp với mình để bảo tồn mình. Nguyên tắc này không thích đáng với sinh lý, bởi vậy để bổ khuyết người đời dùng thêm dược liệu để bổ tinh.

Ngày xưa người ta có thể áp dụng những điều mà con mắt ngày nay có thể coi là dị đoan. Bỏ đi yếu tố này, dược liệu và những toa thuốc đưa ra tronh kinh Tố Nữ có thể dùng như những toa thuốc bổ tinh cường dương rất tốt.

Thái Nữ hỏi: "Đạo giao hợp ta đã nghe, đã biết, ta cũng biết rằng muốn dưỡng tinh cần phải phục dược (uống thuốc) vậy thì dùng những dược liệu nào thì có hiệu quả?"

Bành Tổ đáp: "Nếu muốn cường tráng, trẻ mãi không già, việc phòng sự vui thú mãi mà không mệt mỏi, khí lực và dung mạo lúc nào cũng sinh tươi không suy giãm thì dùng nhung lộc (sừng nai) là tốt nhất."

GHI CHÚ :

Đơn thuốc dùng sừng nai như thế nào?

Lấy sừng nai cưa ngang cho bằng mặt, mài thành bột rồi thấm vào sanh phù tử (loại hình bát giác). Mỗi ngày dùng hai lần, mỗi lần dùng một muỗng canh. Kết quả trông thấy trong một thời gian ngắn độ hai mươi ngày.

Để cho đơn giản người ta chỉ dùng sừng nai không mà thôi. Đem sừng nai đốt tới khi sừng trở thành màu vàng thì cà ra thàng bột, mỗi lần dùng thì pha vào nước. Dùng cách này thì cũng có hiệu quả nhưng chậm, không thể mau như cách dùng sanh phù tử.

Người ta còn dùng phục linh sản xuất tại tỉnh Cam Túc bên trong Trung Quốc thêm vào bột sừng nai, mỗi thứ một dung lượng ngang nhau. Mỗi ngày dùng ba lần, mỗi lần dùng một muỗng canh. Kết quả cũng rất khả quan.

Sách xưa cũng ghi cách chế và công dụng của sừng nai theo lời chỉ dẫn của Thái Nữ.

Sừng nai muốn loại tốt thì phải lựa thứ sản xuất ở miền Bắc Trung Hoa. Loại nai con có sừng mới nhú màu đỏ, sừng loại này kêu là lộc nhung, lộc nhung thì hữu hiệu vô song. Các loại khác không thể nào sánh bằng .

Các bộ phận khác của nai cũng có công những dụng cho cường dương , tráng tinh: thịt nai, máu nai, bào thai nai con trong bụng, gân, đuôi, dương vật đều là những thứ có tác dụng.

Vua chúa xưa ở Trung Hoa thường ưa dùng thịt nai. Sách tiền Hán như chép Hán Cao Tổ mỗi ngày hai lần sáng chiều ăn bao tử nai (lộc tì). Ông cho rằng ăn htứ này làm cho con người mạnh mẽ hăng hái, khi "lâm trận" không khi nào chiến bại. Đối với Cao Tổ thứ bao tử nai là thứ bổ dược cường dương vô địch.

Dương vật nai thì phải cắt thật xa lên tận ngọn, cắt cả sợ gân trong mình nai chớ không phải chỉ phần ngoài cùng của dương vật mà thôi. đem sợ gân đó thái ra từng miếng mõng phơi khô dùng làm mồi nhắm rượu.

Huyết nai thỉ phải lấy kim chích nơi đầu sóng mũi của nai để máu chảu ra mà hứng. Thêm vào máu này nhân sâm, pha thêm chút rượu cho đễ uống. Mỗi ngày uống một chung nhỏ. Có thứ thuốc này thì mỗi ngày "trèo đèo" một lần vẫn không thấy mệt.

Trong giới săn bắn còn tương truyền là ăn thường thịt nai và uống máu nai thì mỗi ngày giao hợp và xuất tinh hai lần mà vẫn không thấy hề hấn gì, vẫn mạnh khoẻ như thường không mệt mỏi. Sách Nhật có chép chuyện một người thợ săn ở vùng Bắc Hải đảo có cả thảy mười một người vợ mà tất cả đều ly dị lý do vì ông ta rất mạnh trong việc giao hợp, các bà lần lần rút lui, vì không sao chịu nỗi sự đòi hỏi của ông ta. Họ hoảng sợ về sự cường dương vô địch, có thể lên bất cứ lúc nào của ông ta.

Bên trong có nói dùng sừng nai vơí sinh phù tử. Sinh phù tử là một chất độc, nhưng phối hợp với lộc nhung hay phục linh thì không còn độc nửa mà còn bổ dương cường tinh.

Quan niệm của Trung Quốc về thuật phòng trung là tự ta là cho ta mạnh tinh cường dương, không ai sinh ra đời mà sinh lý tự nhiên mạnh. Phải tập luyện, phải dùng đúng thuốc,phải theo những cách điều chế được chỉ dẫn. Bành Tổ nói dùng dược liệu là trong ý nghĩa đó.

Toa thuốc trừ bệnh luôn đòi xác thịt

Khi hoàng Đế hỏi về toa thuốc trị bệnh cho một người luôn luôn đòi hỏi xác thịt, không bao giờ thỏa mãn. Tố Nữ kể câu chuyện như sau:

"Có một nữ nhân tuổi đã 30 nhưng việc tình dục đòi hỏi như thiếu nữ mới ngoài 20. Nàng luôn luôn cần gần gũi đàn ông, không có dương khí trong mình thì nàng không sao chịu được, âm hộ nước nôi dầm dề nhiều khi chảy ra ướt cả quần."

Lý do có sự kiện này là vì trong âm hộ của nàng có một loại trùng làm tổ. Đó là loại trùng thật nhỏ (cở 3 phân Tàu), hình đuôi ngựa. Trùng này có 2 loại, đầu đỏ và đầu đen. Loại đầu đỏ không linh hoạt bằng loại đầu đen.

Trị bệnh này thỉ dung phương pháp như sau: Dùng một mì nấu chín, vo thành một vật giống như dương cụ lớn nhỏ tùy theo ý thích của bệnh nhân, chế vô đó một ít nước tương, đâm vô đâm ra nơi âm hộ đến một lúc thì các con trùng đó cũng theo ra. Cứ tiếp tục như vậy như là giao hợp với nam nhân, tới khi lấy hết tất cả trùng ra. Thường trùng này làm tổ thì độ 30 con trong một âm hộ.

GHI CHÚ:

Chuyện của Tố Nữ khó tin nhưng cũng chẳng qua chỉ là cach thỏa mãn dục tình của nữ nhân với lời tư an ủi rằng đó là một phương thức chửa bệnh xấu của mình mà ngày nay phụ nữ Tây phương thường dùng với dụng cụ tương tợ.

Ngày nay các bệnh về tình dục không thỏa mãn có 2 loại:

- Đàn bà mắc bệnh đòi hỏi không bao giờ biết thỏa mãn và lãnh cãm.

- Đàn ông tảo tinh (xuất tinh quá sớm tức là khóc ngoài quan ải) và vô năng (bất lực, không làm nên trò trống gì).

Cả 4 trường hợp đều là bệnh này tương phản với bệnh kia ở trong một tính phái. Bệnh sanh ra do việc giao hợp quá mạnh bạo, gấp rút mà ra. Vậy để chữa bệnh này cần phải dùng vật lý trị liệu (thuốc men) và tinh thần trị liệu.

Trời sinh ra nam nhân khác với nữ nhân, tính dục dễ dàng bị kích thích. Nhưng người dễ bị kích thích quá thì có hại vì hứng tình lên nhanh thì xìu xuống cũng nhanh. Trong trường hợp này bệnh dễ mắc là tảo tiết. Mắc chứng này rồi thì sớm muộn gì cũng mắc chứng vô năng. Người vợ của bệnh nhân này vì không được thỏa mãn khi giao hợp với chồng nên bị măc chứng lãnh cãm.

Tóm lại loại bệnh này là bệnh làm cho sự giao hợp suy nhược. Trái với vô năng và lãnh cãm là giao hợp bao nhiêu lần không tháy đủ, không muốn nghĩ. Đây cũng là một loại bệnh cầ chữa trị.

Toa thuốc trừ bệnh tảo tiết hay vô năng là toa thuốc Ủy kê tán (thuốc bột ) hay Ủy kê hoàn (thuốc viên). Toa thuốc gồm:

Nhục tùng dung 3 phân

Ngủ vị tử 3 phân

Viễn chí 3 phân

Xà sàn tử 4 phân

Thố ty tử 3 phân

Đem cả 5 loại nghiền thành bột, mỗi ngày đến lúc bụng đói thì dùng một muỗng canh, hoặc pha trong rược, hoặc thêm mật mà vò thành viên. Thuốc rất hiệu nghiệm, không có nữ nhân bên cạnh để sẳn sàng gầy cuộc vui thì không nên dùng thuốc này. Trong vòng 60 ngày uống thuốc này thì có thể hạ ngã 40 người đàn bà khác nhau dễ dàng.

Truyện kể có một người Thái thú tại Tứ xuyên tên là Lữ Kính Đại, ông ta dùng thuốc này vào những năm đã quá 70 tuổi vậy mà vẫn sinh được thêm 3 người con nữa. Sách cũng kể là khi ông dùng thuốc thì sự giao hoan quá mạnh khiến cho phu nhân sinh ra nhiều bệnh chứng, âm hộ đau nhức, phu nhân không thể ngồi được.

Không muốn sử dụng thuốc này nữa, ông Thái thú đem bỏ ra sau vườn. Một con gà trống ăn phải liền trèo lên đạp mái một con gà tơ, gà trống lên được thì không chịu xuống nữa, mỏ vẫn cắn cái mồng của gà mái cho đến khi con này giựt đứt ra.

Tên Uỷ kê tán có từ sự tích này.

Chuyện và toa thuốc nói trên ghi trong sách "Ngọc phòng bí quyết" và "Động Huyền Tử ".

Trong sách "Cổ kim lục nghiệm pháp" có ghi câu chuyện như sau:

Vua Tùy Dương Đế xuống chiếu cầu ai có toa thuốc cường dương thì dâng lên vua. Triều đình nhận được một biểu chương như sau:

"Phu quân của thần thiếp tên là Hoa Phù. Khi ông ta lên 80 tuổi thì việc phòng trung không còn có thể sinh hoạt được nữa. Cả 2 vợ chồng thiếp đều buồn. Một ngày kia phu quân thiếp nhận được một toa thuốc thần diệu là "Ích đa tán" từ sự chỉ vẽ của một người bạn. Ích đa tán gồm các dược liệu như sau:

- Sanh địa hoàng 1 tiền. Rửa sạch thái mỏng ngâm vào một lít rượu. Thời gian sau vớt ra nghiền thành bột.

- Quế tâm 2 phân

- Cam thảo 5 phân

- Bạch truật phân

- Hàn thái 5 phân

Đem 5 vị thuốc này nghiền nát thành bột, sau bữa ăn uống chung vơi rượu, mỗi ngày dùng 3 lần, mỗi lần dùng một muỗng canh.

Sau khi điều chế xong, phu quân của thần thiếp chưa kip sử dụng thì qua đời. Thần thiếp có một người giúp việc trong nhà năm ấy đã ngoài 70 tên là Ích Đa. Tên này nhiều bệnh nên thân thể suy nhược, hay đau lưng nhức mỏ , đầu tóc bạc phơ, mỗi khi di chuyển rất là khổ sở, thần thiếp tội nghiệp đem thuốc Ích Đa Tán không còn dùng nữa đối với thần thiếp mà cho hắn ta. Không ngờ chỉ dùng trong một tháng, thì lưng hắn đã thẳng không còn cong nữa, da lại hết nhăn, tóc lại trở nên đen, mặt mày hồng hào như thanh niên độ cường tráng. Trong thời gian này thần thiếp có hai nữ tỳ tên là Phan Tức và Cảm Thiện, cả hai điều lấy Ích Đa, hai năm sau cả hai nàng sinh với hắn bốn đứa con. Ích Đa tối ngày lân la ngoài đường rượu chè, chờ đến tối vợ về bày cuộc mây mưa. Vợ chịu không thấu nên một hôm Cẩm Thiện bỏ chạy trong tệ thất, Ích Đa rượt vợ tận phòng thiếp, bắt đè xuống giao hợp ngay tại đây. Chứng kiến sự mạnh mẽ, cường dương khác thường của Ích Đa, thần thiếp hứng tình nên thuận lòng nhảy vào cuộc vui. Thần thiếp tuy quá 50 tuổi nhưng trước cảnh này cũng không đè nén được mình nên để cho xác thịt đẩy đưa. Thời gian qua thần thiếp có với Ích Đa 2 con. Một mình hắn qua hệ với 3 người đàn bà nhưng vẫn không thấy mỏi mệt chút nào, tinh lực vẫn dồi dào, cuộc vui vẫn hào hứng. Một ngày nọ thần thiếp nghĩ rằng mình thông gian và có con với người hầu cận là một việc vô cùng tệ, mất giá trị mình nên lừa dịp giết Ích Đa đi. Thần thiếp mổ dương vật hằn ra xem xét tại sao hắn mạnh như vậy thì thấy dương vật hắn thoa đầy chất hoàng tuỳ. Nếu hoàng thượng muốn chinh phục nữ nhân thì phải dùng Ích Đa tán và sử dụng Hoàng tuỳ. Đây là một toa thuốc tuyệt diệu, thần thiếp kính dâng lên bệ hạ."

Đây là một biểu tấu rất thật. Phản ứng về tình dục của người phụ nữ cũng rất thực. Triều đình lưu trữ biểu chương này chứng tỏ rằng y giới trong triều đình rất là chú ý đến khía cạnh dục tính của vấn đề.

Ngoài các toa thuốc trên còn có các toa như "Cực yến phương", "Cát Thị phương", "Lão bà phương", "Bản thảo của Tô Kính", "Bí mật yếu thuật phương". Trừ "Cực yếu phương" thất truyền từ lâu, các toa thuốc khác vẫn còn truyền tụng cho đến ngày nay coi như thứ thuốc bổ dương hữu hiệu và có kết quả chứng nghiệm. "Cực yếu phương" gồm :

- Xà sàn tử 2 phân

- Thố hệ tử 2 phân

- Ba kích thiên bì 2 phân

- Viễn chí 1 phân

- Ngũ vị tử 1 phân

Các dược liệu trên được nghiền nát thành bột, mỗi lần dùng một nửa tiền pha với rượu, dùng trong 20 ngày thì có kết quả ( tinh khí hăng cường, giao hoan không biết mệt).

"Cát thị phương" chuyên trị:

- Nam nhân dương cụ không thức nỗi, xìu trơ

- Nữ nhân âm bế đến nỗi không thích giao hợp

Dược liệu gồm:

- Nhục tùng dung

- Thố ty tử

- Sà sàn tử,

- Chí viễn

Mỗi thứ một lượng, đem nghiền nát thành bột, pha với rượu. Mỗi ngày dùng ba lần , mỗi lần dùng một muỗng canh .

"Lão bà phương" cũng là toa thuốc trị dương cụ, không giương, gồm:

- Câu dĩ

- Xương bồ

- Thố ty tử

Mỗi thứ một phân, nghiền nát, moi ngày dùng ba lần, mỗi lần dùng một muỗng canh, trong một tháng thì dương vật cứng như sắt, như đong, như gang.

"Bí mật yếu thuật dương":

- Lấy một tổ ong vào tháng tám, ép suốt một đêm rồi đem vào bỏ vào trong một cái túi nhỏ rồi đem treo trên một cành tre, đến một ngày thì tổ ông biến thành "Âm can diệu dược", một thuốc kích dục hữu hiệu.

Khi trong mình không thể hứng tình mà muốn giao hoan thì lấy tổ ong đó cắt ra vài miếng. Chia là hai phần.

- Phần thứ nhất để lên lửa riu riu , và nấu cho đến khi âm ấm.

- Nửa phần còn lại cho vào lòng bàn ray, nhổ nước bọt vào cho mềm rồi đem thoa lên dương vật để như vậy cho khi khô những bụi xác rớt xuống hết rồi giao hợp. Nên nhớ nếu muốn tăng cường cảm khoái thì chà lên quy đầu, nếu muốn dương vật tăng trưởng lên to lớn hơn, thì nên thoa xung quanh cua nó.

- Khi giao hợp nên pha phần đang để lửa âm ấm llia với rượu mà uống.

Còn một phương pháp là cho dương vật bị liệt dương mà lên dược là lấy "dầu ba đậu" hay thuỷ ngân thoa lên vùng lông trước khi muốn giao hợp.

Tất cả những thuốc và phương pháp trên là dùng để chữa chứng không lên của thằng nhỏ, một mặt chửa trị nhưng một mặt khác cũng là kích thích thêm phần khoái cảm.

Muốn giảm bớt tình dục quá xung mãn của nam nhân người nữ có thể thuyết phục để châm cứu họ. Điểm châm cứu là điểm "tam tâm giao" cách ba tấc kể từ gót chân đi lên. Giảm bớt sự dương cường của nam nhân người nữ có thể tránh thụ thai hay khỏi mệt trong những lần giao hoan mình không đủ sức chịu đựng.

Các thứ nói trên chỉ là phương cách đi tìm khoái cảm, vấn đề quan trọng hơn là làm sao trẻ mãi không già, truờng thọ mà vẫn thụ hưởng được khoái cảm.

Cổ thư còn ghi lại những sự tích về mặt này.

Dương quí phi muốn cho Đường Huyền Tôn sủng ái mình nên luôn luôn chú trọng trau chuốt về ba mặt sức khoẻ, sắc đẹp và tính kỷ (kỷ thuật giao hợp sao cho tạo sướng khoái tối đa cho nhười giao hợp với mình). Quí phi ăn nhiều trái vải (lệ chi) vì thứ trái cây nầy có dược tính làm cho thề lực kiện khang. (Tuy nhiên không ăn nhiều quá để có thể bị chứng máu cam vì trái vải tính nhiệt). Sự kiện thích ăn một trái gì đó để tăng cường thể lực ở đâu cũng có. Bên Ai cập này xưa các Hoàng hậu muốn cho da thịt mình bóng loáng, đẹp đẽ đã cho ngâm trân châu vào rượu để uống. Quý phi còn dùng những loại thuốc bổ âm khác, đặc biệt là qua các thức ăn như yến và trái vải.

Trái vải rất có tác dụng lên can tạng (gan) và tì tạng (bao tử) nghiã là có thể làm tiêu trừ những độc khí trong thân thể và có tác dụng chấn tỉnh tinh thần khiến không cảm thấy mệt nhọc, bãi hoải.

Cổ tịch của Trung Hoa khi nói về nhưng cách cường tinh bổ dược có nhắc đến một khí cụ dùng cho nữ nhân hình dáng tương tự như dương cụ, do đo ta thấy rằng ngày xưa cũng đã biết tính cách gợi dục của vật chất.

Dễ thấy nhất trong việc nầy là chuyện dùng trái đào. Đem một trái đào nhâm trong giấm chua thì có được một thứ gọi là "thôi dâm dược" thứ thuốc kích thích dâm. Ngoài tính chua, đào còn có hình dạng như bộ phận sinh dục của nữ nhân, là một thứ có tính cách gợi dục , khi nhìn trái đào thì con người sẽ liên tưởng ngay đến chuyện đàn bà và mây mưa. Chuyện truyền kỳ ghi lại trong sách "Liệt tiên toàn truyện" về bà Tây vương mẫu xuống trần năm Nguyên Phong nguyên niên tặng cho Hán Vũ Đế bảy trái đào tiên mọc ngoài Đông hải tiên sơn để chúc cho Vũ Đế sống lâu cũng có ý nghiã xa gần về tình dục. Người đời Hán có nhiều người theo phái tính đào (tính cách gợi cái giống nữ của trái đào) nên đặt ra chuyện nầy.

Kinh Thi của Trung Hoa (loại ca dao của ta) có câu "đào chi yêu yêu, xử nữ vu quy, nghi kỳ thất gia..." là tả người con gái đẹp trước khi về nhà chồng, mặt mơn mởn xinh tươi như trái đào. Ở Nhật Bản "Phương diện tập" cũng ghi chép những câu ca miêu tả người đẹp. Điều đó cho ta thấy rằng loài người ở đâu cũng thế thường ca ngợi sự hoan lạc của tính ái (sung sướng cuả giao hợp), và gom góp các chuyện tươi đẹp của nhân gian thành các bài ca dao.

Loài người là loài duy nhất biết tạo ra trong trí mình sự liên tưởng và sự không tưởng, cho nên khi dùng thuốc thì phải tin tưởng nó có hiệu quả. Có tin thì thuốc mới công hiệu, còn không tin thì uống bao nhiêu thuốc cũng vôâ ích mà thôi. Trong chuyện "Quỉ giao" có kể chuyện một người bị bệnh giao hợp không thỏa mãn đêm đêm nằm mộng thấy mình hành sự với yêu quái. Mộng này sinh ra vì sự tưởng tượng tới tình dục ban ngày mà thôi. Tự kỷ không nghĩ chuyện ân ái thì mộng cũng không còn.

Một nhà sáng tác nhạc người Nhật tên là Bình Vĩ Xương Hoàng khi nằm bệnh viện trị bệnh kế thạch đã tự chữa bằng cách niệm danh Bồ Tát mỗi ngày một vạn lần. Ông dự trù niệm như vậy trong năm năm thì sẽ khỏi bệnh, nhưng chỉ trong vòng một năm thì đã khỏi. Nguyên do hết bệnh vì ông an tâm niệm kinh và hô hấp dài. Khi hít vào lượng dưỡng khí lớn tim và phổi được kích thích để hoạt động, trong thân thể sẽ sinh ra các phản ứng hữu ích. Hô hấp dài hạn để tập trung ý chí vào một chủ điểm sẽ quên hết tất cả phiền não cũng là một yếu tố tâm ý tốt khiến cho mau lành bệnh. Tin tưỡng mình sẽ hết bệnh cũng là một yếu tố trong sự việc này.

Sách "Bí quyết ngọc phòng" có ghi thuật làm cho dương cụ dài ra như sau: Dùng sơn thúc, tế tân, nhục tùng dung, mỗi thứ một lượng bằng nhau. Tất cả được trộn trong mật chó. Đem treo trong phòng ba mươi ngày thì lấy xuống cà xát vô dương vật. Cách này có thể làm cho dài ra thêm một tấc (Tàu).

Sách "Lục nghiệm phương" có chỉ cách làm cho âm đạo nhỏ lại và nóng như sau: Dùng thanh mộc hương hai phân, hợp với sơn châu bốn phân. Nghiền cả hai thành bột, dùng nước miếng của mình vê thành những viên nhỏ bằng hạt đậu, sau đó dùng những viên này xát bên ngoài âm hộ thì rất có hiệu quả.

Các thứ thuốc và phương pháp áp dụng có hiệu quả chắc chắn có bạn sẽ tự hỏi: Người viết sách này tin rằng ngắn có thể biến thành dài. Nhỏ có thể làm cho lớn Lớn có thể làm cho nhỏ. Tin là một yếu tố tâm lý cần thiết để thực hiện có hiệu quả . Việc cọ xát, thoa bóp chính nó đã làm cho máu huyết cho đó lưu thông thêm, kích thích thêm cơ năng tình dục nên ít ra cũng có hiệu quả phần nào. Thuốc chỉ là một phần, tin là chuyện sẽ thành mới là phần quan yếu trong việc cường tráng và cường tinh.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #tonukinh8