32 Địa Ngục

Bắt đầu từ cửa chính, một cuộc tranh luận tuy nhỏ nhưng gay gắt đã diễn ra trong nhà Matou từ khi Kariya đến, người giờ đang ngồi trên chiếc sofa ở phòng tranh.

"Tao nhớ đã bảo mày đừng bao giờ ló mặt về nữa cơ mà."

Ngồi đối diện với Kariya, ông già nhỏ thó đang quăng những lời đáng ghét ấy là Matou Zouken, trưởng tộc.

Với thân hình và cái đầu queo quắt, trông lão như một xác ướp, tuy vậy trong đôi mắt già nua vẫn ánh lên tia sáng cho thấy lão không phải là kẻ yếu đuối.

Cả hình dáng và tính cách đều khiến lão thành một kẻ bí ẩn và kỳ dị.

Nói thật, cả Kariya cũng chẳng biết lão bao nhiêu tuổi nếu không may mắn từ ngài #### nghe được.

Trong sổ ghi chép của dòng tộc có ghi lão là anh trai của cha Kariya.

Nhưng ngay trong đời cụ tổ của hắn là thế hệ thứ ba trong gia phả, cũng có những ghi chép về một ông già tên Zouken.

Chẳng có cách nào để xác định người này đã điều khiển gia đình Matou trong bao nhiêu thế hệ.

Sự kinh tởm ở đây chính vì, lão là một pháp sư có thể gọi là bất tử, sống hết thời đại này đến thời đại khác.

Là một người mang dòng máu đầu tiên của nhà Matou có mối liên hệ trực tiếp đến Kariya, dù sợi dây này quá nhỏ để thấy rõ.

Lão là bóng ma thật sự còn tồn tại trong thời đại này, là thứ ban phát đòng máu ô nhiễm dơ bẩn này.

"Tôi đánh hơi thấy một thứ không thể tha thứ được. Chuyện về nhà Matou này với tôi cứ như là đang mang mối nhục khủng khiếp."

Kariya đã từng phải thừa nhận là ma thuật của kẻ ngồi trước hắn thật hùng mạnh và cực kỳ tàn độc.

Lão là hiện thân của mọi thứ mà Kariya căm ghét, xem thường và khinh bỉ suốt đời.

Ngay cả khi lão giết chết hắn, chắc chắn sự căm thù của hắn vẫn đeo bám lão đến tận cùng.

Trong cuộc đối đầu 10 năm trước, Kariya đã trốn khỏi nhà Matou, và cuối cùng giành được tự do của mình.

"Nghe nói ông đã nhận đứa con thứ 2 của nhà Tohsaka. Ông muốn bảo toàn dòng dõi nhà Matou đến vậy ư?"

Zouken cau có trước giọng điệu chọc tức từ câu chất vấn của Kariya.

"Mày đến đây chỉ để nói chuyện này sao? Không còn gì khác hả? Mày nghĩ xem ai phải chịu trách nhiệm cho sự xuống dốc của nhà Matou?"

"Rốt cuộc, thằng con của Byakuya lại không có khả năng nhận Mạch Ma Thuật. Dòng máu chính thống của nhà Matou đã kết thúc với thế hệ này rồi."

"Nhưng, hơn thằng anh Byakuya, mày là đứa đã nhận ra căn cơ của ma thuật."

"Nếu mày ngoan ngoãn lãnh nhận quyền thừa kế và học hỏi bí mật của gia đình thì chúng tao cũng không phải thúc ép mày làm gì. Tất cả là..."

Kariya xì mũi, bất chấp thái độ đe dọa của lão già đang giận tới sôi cả nước bọt.

"Thôi trò hề đi, đồ ma cà rồng. Ông việc quái gì phải cần dòng họ Matou tồn tại? Đừng làm tôi tức cười. Chả có gì ảnh hưởng đến ông nếu nhà Matou không có người nối dõi. Vì ông sẽ tiếp tục sống hai trăm năm nữa, hay cả ngàn năm nữa, đúng không?"

Bị Kariya đoán trúng, Zouken cười ranh mãnh, như thể cơn giận nãy giờ chỉ là giả vờ. Đó là nụ cười của con quái vật không hề có cảm xúc của loài người.

"Như thường lệ, mày vẫn là cái thằng vô cảm, lúc nào cũng nói và cư xử thẳng thắn."

"Sao cũng được, đó là những gì ông dạy tôi mà. Tôi không phải kẻ thích vòng vo."

Phải, không được vòng vo nhưng tôi sẽ không nói việc ông sắp bị Cơ Quan Mai Tán lo tang lễ, thậm chí người giúp ông cử hành tang lễ là một Ma Pháp Sử.

Một âm thanh hỗn loạn nhỏ phát ra từ cổ họng của lão, như thể lão đang cười khoái chí.

"Đúng đấy. Mày có thể sẽ sống lâu hơn cả tao trong tương lai, hơn cả thằng con trai của Byakuya."

"Nhưng ngay cả như thế, chỉ là vấn đề thời gian khi tao còn giữ cái thân xác này khỏi thối rữa được bao lâu. "

"Ngay cả khi không cần đến người thừa kế nhà Matou, tao vẫn cần một pháp sư nhà Matou. Để có được Chén Thánh.

"Chiếm đoạt thân thể người khác...Vậy ra đó là mục tiêu của ông?”

Đúng như Kariya đã đoán trước.

Sự bất tử chính là thứ mà lão pháp sư này nhắm đến.

Cỗ máy ban điều ước được gọi là 'Chén Thánh' có thể hoàn thành điều đó, một khi nó được hình thành.

Thứ kìm giữ con quái vật này khỏi cái chết sau hằng thế kỷ, là hy vọng vào phép lạ này đây.

"Vòng lặp 60 năm sẽ đến vào năm sau. Nhưng trong Cuộc Chiến Chén Thánh lần bốn, hay Chén Thánh Chiến Tranh lần thứ tư này, sẽ không có người chơi từ nhà Matou."

"Byakuya không có đủ ma lực để gọi một Servant."

"Nó thậm chí không có Lệnh Chú."

"Nhưng cả khi chúng ta phải ngừng cuộc chơi này, vẫn còn cơ hội cho 60 năm nữa. Không có nghi ngờ gì về một pháp sư tài giỏi được sinh ra trong nhà Tohsaka. Tao rất trông đợi nó sẽ là một 'vật chủ' tốt."

Gương mặt của Tohsaka Sakura đập vào mắt của Kariya.

Đứa trẻ sinh sau lúc nào cũng ở đằng sau chị Rin, một cô bé yếu ớt.

Một đứa trẻ quá nhỏ để chịu số phận của pháp sư.

Nuốt cơn giận của mình, Kariya giả vờ bình tĩnh lại.

Ngay bây giờ, ngay lúc này, hắn đang thương lượng với Zouken.

Chẳng có ích lợi gì nếu hắn manh động.

".....Nếu chỉ có thế, ông chỉ muốn Chén Thánh, thì không cần đến Tohsaka Sakura, phải không?"

Zouken chau mày, không rõ ẩn ý trong câu nói của Kariya.

"Này, mày đang nghĩ đến trò gì hả?"

"Một thỏa thuận, Matou Zouken. Tôi sẽ đại diện nhà Matou trong cuộc chiến sắp tới. Đổi lại, ông phải thả Tohsaka Sakura."

Chỉ trong một tiếng thở, Zouken đáp lại bằng nụ cười khẩy đầy khinh miệt.

"Khà, đừng ngu ngốc thế. Một kẻ thất bại và chưa học được gì lại muốn làm Master trong vòng một năm?"

"Ông có thể làm được điều đó, đúng không? Với kỹ năng khiển trùng tâm đắc của mình, phải không ông già?"

Kariya nhảy thẳng vào vấn đề chính, nhìn chằm chằm vào mắt của lão pháp sư.

"Hãy đặt con 'Khắc Ấn Trùng' vào người tôi. Ông có thể làm vậy, trong máu thịt nhơ nhuốc của nhà Matou. Chắc chắn nó sẽ tương hợp hơn là với đứa con gái của gia đình khác."

Gương mặt Zouken chuyển từ của con người thành của một pháp sư, mọi biểu lộ tan biến hết.

"Kariya.... Mày muốn chết à?"

"Đừng nói là ông lo lắng cho tôi nhé, 'ông chú'."

Zouken dường như nhận ra Kariya đang nghiêm túc.

Lạnh lùng, lão nhìm chắm chằm vào hắn, đánh giá và rồi thở thật sâu.

"Tao phải nói là trông đợi ở mày nhiều hơn thằng Byakuya. Sau khi mở rộng Mạch Ma Thuật, cộng với con 'Khắc Ấn Trùng' và tập luyện suốt 1 năm, có thể Chén Thánh sẽ chọn mày."

"...Nhưng mà tao không hiểu. Tại sao mày lại làm thế vì một con bé?"

"Hãy để chuyện của nhà Matou cho người nhà Matou thực hiện. Đừng khiến người ngoài phải liên quan."

"Lại là sự cống hiến đáng ngưỡng mộ rồi."

Như thể đang thích chí, Zouken cười thỏa mãn, đầy tà tâm.

"Nhưng Kariya ơi, nếu mục đích của mày là không để người ngoài mắc vào, không phải là mày hơi muộn rồi sao? Mày có biết đứa con gái nhà Tohsaka đã đến đây bao nhiêu ngày rồi không?"

Tuyệt vọng chợt đè nát ngực Kariya.

"Ông già, ý ông là...."

"Trong ba ngày đầu còn nghe thấy nó khóc thét thảm thiết, đến ngày thứ tư thì chỉ còn sự câm lặng."

"Hôm nay, nó đã bị ném vào kho trùng độc lúc bình minh để thử xem sức chịu đựng đến đâu, nhưng mà, hô hô, nó ở trong đó cả nửa ngày mà vẫn còn thở."

"Mày biết đó, dòng tộc nhà Tohsaka không hề có khuyết điểm."

Đôi vai Kariya run lên với một ý định đầy sát khí, hơn cả sự căm ghét.

Hắn muốn xông lên bóp cổ lão già độc ác này, siết lão bằng tất cả sức mạnh hắn có, bẻ cổ lão, ngay lúc này....

....Đó là sự thúc đẩy đang sôi lên trong người Kariya.

Nhưng Kariya phải chấp nhận điều này.

Mặc dù trông có vẻ héo quắt, lọm khọm, Zouken vẫn là một pháp sư.

Kariya thậm chí không thể làm gì lão lúc này.

Hắn không có cả một chút khả năng để làm được chuyện đó.

Để cứu Sakura, không còn cách nào khác là thương lượng.

Nhận thấy mâu thuẫn trong Kariya, Zouken cười thầm thỏa mãn.

"Vậy, giờ mày làm gì đây? Con bé đã bị trùng độc 'ăn' từ đầu đến chân rồi."

"Nhưng nếu mày vẫn muốn cứu nó…, và tao không nghĩ đến chuyện này lần nữa đâu."

"...Không phản đối. Hãy làm đi."

Kariya trả lời bằng giọng ớn lạnh.

Tất nhiên hắn không có chọn lựa nào khác.

"Tuyệt lắm, tuyệt lắm. Chúng ta vẫn có thể rèn luyện cho mày hết mức có thể. Nhưng mà, nhớ rõ là tao sẽ tiếp tục với con Sakura nếu như việc của mày không cho kết quả gì."

Cười khúc khích, lão pháp sư già chọc vào Kariya và cả cơn thịnh nộ lẫn tuyệt vọng của hắn.

"So với việc phục hồi kẻ thất bại đã phản bội tao, cơ hội thành công từ một đứa bé vẫn cao hơn nhiều."

"Tao thích chọn cái tốt nhất trong hai cơ hội cùng một lúc hơn. Vì tao đã từ bỏ Chén Thánh Chiến Tranh lần này rồi, nó chẳng khác nào một thất bại."

"Thằng khốn #### của sở sáng tạo lần cũng tham gia, lại như lần trước, cuộc chiến lần này..."

"Tuy nhiên, vẫn có cơ hội một trên một triệu lần, rằng mày có thể lấy Chén Thánh... tao đồng ý chuyện đó."

"Nếu vậy, tất nhiên tao không cần đứa con gái nhà Tohsaka nữa. Và tao sẽ kết thúc ý định rèn luyện nó."

"...Này, ông không thỏa thuận nước đôi đấy chứ, Matou Zouken?"

"Kariya, nếu mày nghĩ cần phải làm mặt làm mày với tao, thì cố mà chịu con 'Khắc Ấn Trùng' trước đã."

"Hãy cố làm vật ký túc cho nó trong một tuần lễ xem sao. Nếu mày không chết vì điên loạn thì tao sẽ cho là mày nghiêm túc."

Tựa người lên cây gậy, đứng dậy đầy khó khăn, Zouken quay đi, với một nụ cười lạ lùng cho thấy sự tinh quái của lão.

"Vậy hãy bắt đầu nhanh đi. Chúng ta sẽ xong việc cấy ghép ngay lập tức. Nếu mày muốn xem xét lại, thì làm bây giờ đi."

Đơn giản chỉ gật đầu lặng lẽ, Kariya quăng đi sự chần chừ cuối cùng của mình.

Một khi hắn để con sâu đó đi vào trong người, hắn sẽ biến thành con rối của Zouken.

Sẽ không có cách nào chống lại lão già đó nữa.

Nếu hắn có thể thành một pháp sư đạt chuẩn, với dòng máu Matou chắc chắn Kariya sẽ nhận được Lệnh Chú.

Chén Thánh Chiến Tranh.

Cơ hội duy nhất để bảo vệ Tohsaka Sakura.

Chọn lựa hắn không bao giờ có được nếu không có dòng máu này.

Đổi lại hắn sẽ phải mất mạng.

Ngay cả khi hắn không bị các Master khác giết chết, mang trong mình Khắc Ấn Trùng trong một năm, thân xác của Kariya sẽ bị nó nuốt chửng, và hắn không thể sống hơn vài năm nữa.

Nhưng nó không thành vấn đề.

Quyết định của Kariya quá muộn.

Nếu hắn cương quyết như vậy 10 năm trước, con của Aoi sẽ có cuộc sống thanh bình bên mẹ.

Số mệnh hắn đã từ chối chấp nhận, nay rơi vào một cô bé vô tội.

Không còn cách chuộc tội nào cho hắn nữa.

Nếu có, nó phải là trả lại cho cô bé cuộc sống bình thường.

Thêm vào đó, nếu hắn phải diệt trừ sáu Master còn lại để đạt được...

Không... Không thể giết tất cả để sở hữu Chén Thánh...

Nhưng trong số những kẻ đã mang bi kịch đến cho Sakura, có ít nhất một người mà hắn muốn xử tội.

"Tohsaka, Tokiomi..."

Là trưởng tộc của một trong Ngự Tam Gia Khởi Thủy, không còn nghi ngờ chuyện ông ta có một Lệnh Chú.

Khác với cảm giác tội lỗi của hắn với Aoi, với sự căm phẫn hắn dành cho Zouken vẫn còn một mối thù dai dẳng đến tận ngày hôm nay.

Một cảm giác trả thù xấu xa đột nhiên thiêu đốt tận sâu trong trái tim của Matou Kariya như ngọn lửa rực cháy.

____________

Matou Kariya.


Zouken.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top