[KnY] [OS] Tựa Mộng Phi Mộng
Neh,
Đến bao giờ,
Cậu mới lại cười với tôi?
Dưới tán cây tử đằng, ngày đó anh gặp được em.
Gió xuân thoang thoảng, vạt áo em bay mang theo hương hoa dịu dàng như ánh nắng.
Đẹp, đến không thật.
Vì em, anh kinh diễm.
Mờ mờ ảo ảo.
Tựa mộng mà phi mộng.
"Rốt cuộc...là người hoá thành điệp"
Hay điệp hoá thành người...?
Cp muichirou
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top