Chap 13: Ngăn cản
[Kí chủ vụ này có liên quan đến chú thuật sư sao] Hệ thống nhỏ đi bên cạnh nàng tò mò lên tiếng, nó thấy kí chủ lúc điều tra bảo cái gì mà chú thuật sư mà. Kí chủ của nó nhận ra gì sao
"Uh... Lúc đến đây, ta nghe thoáng thóang là có 2 chú thuật sư đến. Hơn nữa, ta cũng nhìn thấy vài con chú linh đâu đây. Thanh tẩy chúng cũng dễ" Owari ngàng vừa nói vừa bóp cầm tay bóp chết con chú linh khiến nó tan thành cát bụi
Miệng liên tục chửi rủa nó thật dơ bẩn khi tổn hại đến bàn tay ngọc ngà của mình. Owari khẽ liếc qua hệ thống, như ý muốn nói người điều tra được gì rồi. Hệ thống nhỏ như tâm đầu ý hợp với nàng mà kể sự việc
[Matsudalà một cầu thủ rất có tiếng trong câu lạc bộ bóng chày... Cậu ta cũng rất được nữ sinh yêu thích]
"Cậu ta và Satoshi có quan hệ như thế nào?" Owari bóc vỏ kẹo cho vào miệng, sự ngọt ngào kích thích tế bào não của cô hoạt động hết công suất
[Hình như không có quan hệ gì. Nhưng tôi có nghe nói là việc Morimoto đi tỏ tình là nhờ Satoshi động viên]
"Người đầu tiên tự tử là Morimoto, sau đó là Satoshi, thứ ba là một nhân viên dọn vệ sinh. Nhìn thoáng qua thì không có gì liên quan... Nhưng thực tế, sẽ luôn có manh mối ẩn giấu trong đó"
Cô liếc nhìn toà nhà đang dần bị bao phủ bởi màu xám, và xoay người rời đi.
[Sei dẫn đường đến sân bóng chày đi]
Vụ tai nạn gây ra tò mò, nhưng do không hiểu rõ nên sinh ra nỗi sợ. Nỗi sợ theo thời gian không ngừng lớn lên, vô hình trung biến thành sức mạnh cho chú linh. Toà nhà dạy học đó sẽ sớm trở thành hang ổ của chúng rồi
.
.
.
"Này cũng quá đơn giản đi ~!"
Hai chú thuật sư Cao chuyên, hùng hổ xông về phía trước, trừ khử các chú linh tiềm tàng trong khuôn viên trường. Getou Suguru thu hồi chú linh thao túng của cậu, nhìn bạn tốt đang cao hứng ngẩng đầu mà cảm thấy bất lực
"Nếu ngày thường mà Satoru nghiêm túc bằng nửa bây giờ, thì chắc Yaga- sensei đã vui đến phát khóc."
"Gì? Tớ ngày thường vẫn rất nghiêm túc mà!"
"Thật không? Bình thường loại chú linh chưa đến cấp bốn này, đến cả nhìn cậu cũng không."
Lúc này, có hai nữ sinh đi ngang qua tò mò liếc nhìn. Gojo thấy thế bèn búng tay với họ, rồi nhanh chóng chuồn mất trong tiếng la hét phấn khích của hai thiếu nữ.
"Sức mạnh của con gái, thật khủng kiếp."
"Surugu, tớ rõ ràng là đang thể hiện sự quan tâm đến những đoá hoa tương lai của Nhật Bản."
"À ờ, vậy thì tớ thay hai đóa hoa đó cảm ơn gia chủ Gojo đã quan tâm." Getou phun tào nói
"Không biết nhóc Owari kia có vì điều đó mà cảm động, rồi nguyện ý chia sẻ bí mật của mình cho cậu không?"
"...Tự nhiên nhắc bé ấy làm gì."
"Cậu quá quan tâm đến vụ đánh cược đó, Satoru. Đây là lần đầu tiên tớ thấy cậu để ý đến thế."
Chú thuật sư tóc trắng nghe thế thì trợn mắt coi thường, một lát sau không nhịn được hỏi. "Bé ấy đâu rồi?"
"Đề phòng vạn nhất, lúc nãy tớ có phái chú linh theo dõi hướng đi của nhóc ấy" Chú linh lơ lửng trên không vẫy cánh, từ từ đáp xuống tay Getou Suguru.
"Em ấy đang ở gần khu vực tòa nhà nơi xảy ra tai nạn, có lẽ phát hiện ra điểm không đúng nên dẫn học sinh nọ đi nơi khác rồi."
"Tránh xa chút cũng tốt. Hiện giờ ác ý sinh sôi khá kịch liệt, có khi một chút liền biến thành chú thai. Không thể để cho học sinh nhìn thấy những thứ này. Tớ sẽ đưa tin cho người trong 'cửa sổ' để họ lại đây thiết lập 'màn'."
"Cần phải che chắn người thường lại càng nhanh càng tốt. Ác ý đang chiếm giữ kia đang không ngừng lớn mạnh, chắc là do hút sinh lực của học sinh. Nhưng thật không ngờ em ấy cũng nhìn ra được. Chỉ với một đứa nhóc 10 tuổi có thể nhìn ra sao"
"Dù sao bé ấy cũng nhìn thấy chú linh, và có chú cụ tiêu diệt chúng. Nên việc đó cũng không quá khó khăn"
Gojo tiếp tục dùng 'lục nhãn' quan sát. Bên dưới hàng mi trắng như tuyết, đôi mắt cậu hiện lên vẻ nghiêm túc hiếm thấy. Cậu nhớ đến những hình ảnh vỡ vụn loé lên khi nhìn cô gái tóc tím bạc, một hình ảnh bí ẩn đến ngay cả Gojo, người sở hữu Thuật thức vô hạn, cũng không thể nào nắm bắt được. Càng nghĩ về nó, trong đầu cậu lại hiện rõ ra...
Gương mặt của Owari Shigure
Gojo Satoru rất ít khi để ý đến mặt của con gái. Nhưng nếu bị 'lục nhãn' soi xét, thì cả một góc chết cũng không được bỏ qua. Trong mắt Gojo, Owari tuy còn rất nhỏ nhưng có thể coi là một mỹ nhân xinh đẹp thượng thừa, hơn nữa cô lại khiến người khác cảm nhận rất thân mật. Ở cô có sự dịu dàng, thận trọng đặc trưng của phụ nữ, nhưng thông qua sự dịu dàng đó là một lớp xa cách khác, khiến những cuộc nói chuyện bình thường, đều mang cảm giác kỳ quái.
Người như vậy, sẽ khiến cậu khắc sâu ấn tượng. Kỳ thật đến hôm nay hai người mới chính thức trao đổi danh tính, và cho dù có quen biết từ trước, thì thái độ của Owari vẫn sẽ một mực bình thản, khó đoán như thế.
Người phụ nữ này chắc chắn có bí mật.
Gojo Satoru tin tưởng như thế.
"Suguru, bé ấy..."
"Em ấy đang đến sân bóng chày, được rồi, đừng hỏi tớ nữa." Getou Suguru ngắt lời sau khi thuyết phục (uy hiếp) một vài học sinh nghịch ngợm rời khỏi toà nhà.
"Nếu Owari đã muốn tiếp xúc với những người có quan hệ gần gũi với nạn nhân, thì tuỳ em ấy thôi." Dù sao thì bên thắng cuối cùng chắc chắn vẫn là chú thuật sư bọn họ
Hơn nữa bọn họ là những thiếu niên trưởng thành không thể thua một đứa trẻ 10 tuổi cfon thơm mùi sữa được
"Việc quan trọng bây giờ là đối phó... Cẩn thận, Satoru!"
Trong nháy mắt, đôi mắt xanh biếc bỗng trở nên sắc bén. Vị chú thuật sư cao gầy nhanh chóng nhảy lùi ra sau, tránh một đòn nổ. Cái đuôi khổng lồ liên tiếp quăng vô số đá vụn, một con quỷ nhân màu xám trông giống giun đất khổng lồ đột nhiên xuất hiện trước mặt hai người!
Trên lớp da đầy bụi đen có mùi gỉ sắt, là những gương mặt xấu xí gần kề nhau. Mắt, mũi, miệng... Đó là khuôn mặt của con người.
"Là Ono Genpei! Satoru!" Getou Suguru đột nhiên hét lớn.
"Người đã bắt chước kẻ đào mộ ở Jimbocho, thi thể bị chú linh chiếm đoạt..."
"Tớ không mù, có nhìn thấy!" Gojo một bên hét lên, một bên tránh đòn tấn công từ chiếc đuôi của con giun đất khổng lồ.
"Đây là chú linh trong nhiệm vụ trước... mà bị chúng ta 'bỏ sót'!"
Tại sao một chú linh đã chết lại xuất hiện ở đây?!
Chiếc kính râm vỡ nát bị ném sang một bên, chú thuật sư 'lục nhãn' dùng tay ra hiệu, giọng điệu âm trầm.
"Không chỉ chú linh này mà cả chú thai sắp xuất hiện, đều tuyệt đối không được học sinh bình thường nhìn thấy!"
Phiên ngoại:
Owari Shigure: Dám nói tôi là người nước ngoài, tôi còn chưa phun tào cái tên Getou Suguru của anh nghe giống người bán hoa =-=
Getou Suguru: Miệng lưỡi giới trẻ giờ đây thật chua ngoa
Gojo Satoru: Há há há há....
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top